Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 267. Càng ngày càng hiểu chuyện (7)

Cái loại tần suất tim đập chưa bao giờ có này lại xuất hiện một lần nữa, Cố Khuynh Thành hơi hơi rủ lông mi, theo bản năng muốn rút tay mình từ trong tay anh ra.

Cô chỉ là hơi hơi giãy người một cái, sau đó nghĩ đến La tổng nhìn chăm chú vào mình, cuối cùng Cố Khuynh Thành miễn cưỡng bức bách mình dừng động tác.

Đường Thời vốn tưởng rằng cô sẽ tìm cái cớ bảo trì khoảng cách nhất định với anh như là lúc trước. Nhưng mà lại không nghĩ rằng cô chỉ là hơi hơi giật giật, cuối cùng liền ngoan ngoãn tùy ý anh nắm lấy tay.

Anh nhịn không được nhẹ nhàng xoa tay cô, anh nhìn thấy hai gò má của cô đỏ ửng, xinh đẹp mê người, hoàn toàn không giống Cố Khuynh Thành trang điểm tự nhiên thanh thản đoan trang hiền thục trước kia ở trước mặt anh.

Gần đây cô dường như thay đổi rất nhiều…. Ở trong ôn tuyền sơn trang nghỉ phép Hồng Viên dám đập tay anh.

Tâm tình Đường Thời càng trở nên sung sướng.

Cho dù sân golf người đến người đi, nhưng anh một loại cảm giác sự yên lặng nói không nên lời.

Thật lâu sau Đường Thời thình lình mở miệng hô tên cô: “Khuynh Khuynh.”

Khuynh Khuynh… Đây là nhũ danh của cô.

Ba năm trước đây, thời điểm Đường Thời gọi cô vẫn đều là dùng Khuynh Khuynh, không giống như là bây giờ, gọi cô là Cố Khuynh Thành.

Thời điểm thanh âm trầm thấp êm tai gọi “Khuynh Khuynh”, âm lượng cố ý trầm trầm làm cho người ta có một loại ý tứ hàm xúc triền miên.

Cha mẹ, Tứ Nguyệt, đều gọi cô là Khuynh Khuynh, cô đã thành thói quen, nhưng mà cô chưa bao giờ cảm thấy tên mình êm tai như vậy.

Cố Khuynh Thành ngẩng đầu nhìn phía Đường Thời.

Đường Thời nhìn chằm chằm mắt to của cô, đáy mắt chứa ý cười yếu ớt, thanh âm êm tai mở miệng: “Gần đây em càng ngày càng hiểu chuyện rồi.”

Ngữ khí trong miệng anh là ngữ khí khen ngợi.

Cô về nước lâu như thế, anh vĩnh viễn đều là châm chọc khiêu khích, tàn nhẫn chế nhạo cô, chưa từng khen ngợi cô.

Cố Khuynh Thành bị khen ngợi như vậy, hung hăng chấn kinh trong lòng.

Đường Thời nhìn chằm chằm bộ dáng ngốc hồ hồ của Cố Khuynh Thành, không có nói chuyện, chỉ là khóe môi chứa mỉm cười, nghiêng đầu nhìn Tô Niên Hoa bọn họ chơi bóng.

Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm mặt Đường Thời, nhìn một hồi, sau đó trong đầu mới hậu tri hậu giác tiêu hóa lời Đường Thời vừa mới nói.

Hiểu chuyện? Anh nói cô càng ngày càng hiểu chuyện rồi hả?

Chẳng lẽ trước kia cô không hiểu chuyện sao?

Nhưng mà cô vẫn thật cẩn thận làm anh yêu thích, cố gắng đi làm một cô gái hiểu chuyện lại nhu thuận.

Mi tâm Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng mà nhăn lại, đáy mắt tràn ngập một tầng nghi hoặc, cô giật giật môi, thời điểm đang chuẩn bị mở miệng, đột nhiên có đạo thanh âm truyền đến: “Cố tiểu thư.”

Cố Khuynh Thành quay đầu nhìn thấy chẳng biết lúc nào La tổng đã đi tới phía sau cô.

Đường Thời lườm La tổng một cái, cũng không có nói chuyện.

Chương 268. Càng ngày càng hiểu chuyện ( 8)

Thời điểm La tổng nghe Cố Khuynh Thành đi cùng Đường Thời vẫn chú ý Cố Khuynh Thành, bởi vì cách có chút xa nên ông ta chỉ nhìn thấy Cố Khuynh Thành và Đường Thời luôn luôn nói chuyện với nhau, hiện tại đi tới bên cạnh bọn họ mới nhìn thấy Đường Thời vậy mà nắm tay cùng Cố Khuynh Thành.

La tổng bất động thanh sắc đảo qua tay Cố Khuynh Thành cùng Đường Thời, nhìn vẻ mặt Cố Khuynh Thành, ngữ khí không xa lánh giống ban nãy khi Cố Khuynh Thành chào hỏi cùng ông ta, mở miệng tràn ngập hữu hảo: “Cố tiểu thư, không nghĩ tới cô ở trong này.”

Cố Khuynh Thành nhìn thấy vẻ mặt La tổng, đáy lòng bắt đầu nảy sinh vui sướng, cô biết La tổng đã bị biểu hiện giả dối của cô mê hoặc rồi.

Cố Khuynh Thành lễ phép đứng lên, mặt mỉm cười hướng về phía La tổng vươn tay ra: “La tổng.”

La tổng vội vàng nắm tay cùng Cố Khuynh Thành, sau đó liền rơi vào trên người Đường Thời.

Sở dĩ ông ta đến đây chính là vì Đường Thời.

Thương nhân ở kinh thành không ai không muốn cùng bấu víu quan hệ cùng Đường Thời.

Trên mặt La tổng nhiệt tình so với khi đối mặt cùng Cố Khuynh Thành càng thêm nhiệt tình: “Đường tổng, hạnh ngộ hạnh ngộ.”

Đường Thời vẫn ngồi ở trên ghế không nhúc nhích chút nào như cũ, liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành đứng lên bên cạnh mình một cái, đối mặt với La tổng nhiệt tình cũng không có nói gì.

La tổng biết xấu hổ, thậm chí còn tự giới thiệu với Đường Thời: “Đường tổng, tôi gọi là La Bân, La Nghệ Thiên Hạ là công ty là của tôi.”

Trên mặt Đường Thời vẫn không có thay đổi gì như cũ.

La tổng nhiệt tình hai lần liên tục như vậy đều va chạm cây đinh, vẻ mặt hơi lộ ra xấu hổ.

Nhưng mà La tổng là khách hàng lớn Cố Gia… Cố Khuynh Thành ôm mục đích hoà giải nói với Đường Thời: ” Ông ấy là một khách hàng lớn của cha em, có lẽ hôm nay nhìn thấy em ở trong này mới đến đây chào hỏi em.”

” Đúng đúng đúng.” La tổng đứng ở bên cạnh cười phụ họa.

Đường Thời vẫn không nói gì như cũ, nhìn chằm chằm hai mắt Cố Khuynh Thành.

Người có mắt đều nhìn ra được, người đàn ông này là nhằm về anh đi?

Bất quá, cô mở miệng rồi….

Đường Thời không nhanh không chậm tao nhã đứng lên, vươn tay đối với La tổng: “La tiên sinh, xin chào.”

La tổng hoàn toàn thật không ngờ Cố Khuynh Thành nói một câu, vậy mà làm cho Đường Thời chủ động vươn tay ra với ông ta, ông ta có chút thụ sủng nhược kinh nhìn Cố Khuynh Thành một cái, sau đó vội vàng vươn hai cái tay ra, dị thường nhiệt tình nắm tay cùng Đường Thời.

Cũng bị chấn động còn có Cố Khuynh Thành.

Cô thừa nhận hiện tại cô lợi dụng Đường Thời diễn một tuồng kịch cho La tổng xem, nhưng mà có chút diễn trò, nếu không phải Đường Thời cam tâm tình nguyện, cô căn bản diễn không được.

Giống như là hiện tại, cô chỉ mở miệng đánh một cái vòng tròn, Đường Thời vậy mà chào hỏi cùng La tổng.

Hành động anh như vậy chắc chắn làm cho La tổng cho rằng anh đây là nhìn mặt mũi của cô mới chào hỏi La tổng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK