Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 257: Cuối cùng cô cũng mở to mắt rồi (11 )

Cho nên, khi Cố Khuynh Thành cầm khăn tắm màu xanh lam, đưa tới trước mặt Đường Thời, sắc mặt của người đàn ông đã trở nên lạnh lẽo.

Cố Khuynh Thành hoàn toàn không biết rốt cuộc mình đã không ổn ở đâu, chọc cho anh biến sắc mặt nhanh như vậy.

Cô bởi vì biết Đường Thời ngầm giúp bản thân, bắt đầu sinh ra lớn mật cùng không sợ hãi, khi vẻ mặt Đường Thời lạnh xuống, lại tiêu tan trở thành mây khói, trong lòng lại dâng lên khủng hoảng quen thuộc.

Cố Khuynh Thành kiên cường ổn định thân thể đứng ở trước mặt của Đường Thời, rũ mi mắt không dám nhìn tới khuôn mặt lạnh băng của anh.

Cô đợi hồi lâu, cũng không có chờ được Đường Thời cầm khăn tắm, hai tay cô cầm khăn tắm khẽ run lên.

Cuối cùng, Cố Khuynh Thành vẫ giương mắt, nhìn về phía Đường Thời, phát hiện người đàn ông này chỉ dùng ánh mắt lạnh như băng khóa ở trên người của mình, khiến sau lưng cô nhanh chóng đổ mồ hôi lạnh.

Ngay lúc Cố Khuynh Thành không biết làm sao, Đường Thời trầm mặt cầm lấy khăn tắm, tùy ý lau một chút trên người, sau đó khoác trên người mình.

Đường Thời không mở miệng nói chuyện, Cố Khuynh Thành càng không biết mình nên nói gì, hai người cứ trầm mặc như vậy.

Cuối cùng, vẫn là Đường Thời lên tiếng đánh vỡ bình tĩnh: “Em tới nơi này làm gì?”

Cái vấn đề này của anh, khi cô vừa xuất hiện đã hỏi qua, chỉ là bây giờ giọng nói so với vừa rồi nghe còn muốn đông cứng hơn, Cố Khuynh Thành vừa mới không biết trả lời như thế nào, hiện tại lại căng thẳng, càng không đáp được.

Đường Thời từ từ nhăn mày lại, mắt nhìn cô, càng trở nên trầm thấp hơn.

Cố Khuynh Thành cảm giác được một cách rõ ràng, cảm giác áp bách nồng đậm, bao phủ đè nén khiến cô có chút không thở nổi, cô nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông tuấn dật hiện lên một tia không nhịn được.

Càng như vậy, đáy lòng cô càng thấp thỏm lo âu, đầu càng như là thắt lại, nói không ra lời.

Đường Thời đứng nghiêm ở trước mặt Cố Khuynh Thành , bất động thanh sắc trừng Cố Khuynh Thành một hồi, không phải muốn anh làm ra cái gì, cô mới có thể mở miệng?

Đường Thời nghĩ vậy, liền vươn tay, đưa tay đặt ở trên vai Cố Khuynh Thành, dường như giống anh suy đoán, thân thể Cố Khuynh Thành run lên một cái.

Hành động của Đường Thời như vậy, ám chỉ cái gì, Cố Khuynh Thành không thể quen thuộc hơn.

Một màn kia ở đài quan cảnh, đã mạo hiểm vô cùng, cô cũng không muốn ở trường hợp công cộng như vậy, gây ra chút gì lần nữa.

Cố Khuynh Thành không đợi hành động kế tiếp của Đường Thời, cô liền vội vàng mở miệng, nói ra suy nghĩ trong lòng mình: “Em tới nơi này, là vì cảm ơn anh.”

Đường Thời vốn chỉ là muốn hù dọa Cố Khuynh Thành một chút, tuy nhiên lại không ngờ tới, từ trong miệng cô, sẽ nghe ra được một câu như vậy.

Cả người anh lập tức giật mình tại chỗ.

Chương 258: Cuối cùng cô cũng mở to mắt rồi (12 )

Chốc lát, Đường Thời mới kinh ngạc thì thào nói nhỏ: “Cảm ơn tôi?”

Cố Khuynh Thành chẳng qua là cảm thấy tay Đường Thời trên bả vai mình, giống như dã thú hung mãnh, đầy nguy hiểm, căn bản cô không có ý thức được người đàn ông trước mặt mình khác thường, cô cũng không kịp suy nghĩ nhiều những thứ khác, chỉ hy vọng bản thân trả lời vấn đề của anh, có thể cho anh nguôi giận, để cho anh yên tâm cho cô một con đường sống.

Cô vội vàng gật đầu với anh nói: “Nhờ có anh tối hôm qua sớm chuẩn bị, tìm Tôn Lệ Nhã dời ánh mắt của bác Đường, bằng không người có thể bị đuổi đi Italy, chính là em.”

Trong mắt Đường Thời, có một ánh sáng bất chợt nổ tung, vỡ tan, khúc xạ ra rất nhiều vui mừng rực rỡ chói mắt.

Cô lại biết được anh làm việc này sao?

Đường Thời cảm thấy, cả trái tim mình, đang nhảy tốc độ cực nhanh.

Anh kích động muốn nhảy dựng lên.

Anh chỉ có thể dùng sức nắm chặt nắm tay, ổn định nổi tâm của mình, khiến mình nhì qua, như không có chút rung động nào.

Anh mở miệng, giọng trong trẻo lạnh lùng khiến người ta sinh ra hàn ý trong lòng: “Cố Khuynh Thành, cuối cùng cô cũng mở to mắt rồi .”

Những lời này của anh, nghe trào phúng hàm xúc mười phần, khiến Cố Khuynh Thành nhận được, trong nháy mắt nghẹn chết cổ họng, cô cắn cắn khóe môi theo bản năng, lui về sau hai bước, mới giương mắt lên, nhìn về phía Đường Thời, phát hiện trên mặt người đàn ông cũng không có treo sự cười nhạo trào phúng nào.

Ngược lại, sắc mặt của anh, đã không có băng hàn như mới vừa rồi, trở nên bằng phẳng ôn hòa, thậm chí khóe môi còn chứa một tia ý cười.

Đường Thời như vậy, nhìn qua ôn hòa sinh động, ánh mắt thật sâu nhìn chằm chằm mình.

Cố Khuynh Thành có chút không đoán ra ánh mắt này của Đường Thời, có phải chờ đợi mình nói tiếp hay không, tỏng lòng cô do dự một trận, mở miệng, nói: “Hơn nữa em ở trong nhóm chát thấy anh nói sẽ tới suối nước nóng tắm…”

Cố Khuynh Thành vừa nói, một bên cẩn thận đánh giá Đường Thời, phát hiện người đàn ông này cũng không có bất kỳ chuyển biến sắc mặt nào, thậm chí ý cười càng thêm rõ ràng, lá gan của cô mới từ từ to ra, tiếp tục nói: “Tay anh sáng này vừa mới bị thương, bác sĩ nói không thể dính nước, em sợ nhiễm trùng, lo lắng, cho nên tới đây.”

Cố Khuynh Thành nói xong, còn len lén liếc mắt Đường Thời một cái, phát hiện mặt mày người đàn ông này, đều dính một tầng ý cười, cô mới yên tâm âm thầm thở phào một cái, sau đó bất tri bất giác phát hiện, bản thân lại sợ Đường Thời ở chỗ này muốn bản thân, dưới tình thế cấp bách, lại nói hết ra việc tại sao mình tới đây.

Mặc dù cô không có yêu đương quaá, cũng không hiểu thiếu nữ hoài xuân, nhưng cũng lại hiểu, những tâm tư nhỏ này, lại không thể tùy tiện nói với đàn ông.

Cố Khuynh Thành bởi vì xấu hổ, khuôn mặt lập tức biến thành đỏ bừng, chỉ kém cô hận không thể đào một lỗ ở trên mặt đất, bản thân lập tức chui vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK