Lời này của La Tổng, kỳ thực là bán cho Cố Khuynh Thành một cái nhân tình, kỳ thực cũng là đang nói cho Đường Thời nghe, hy vọng Đường Thời xem anh là bạn hợp tác của Cố Gia đồng, yêu ai yêu cả đường đi lối về, chiếu cố nhiều hơn .
Ý tứ ám chỉ trong lời này, Cố Khuynh Thành tất nhiên biết, mục đích của cô rốt cục đạt thành, xách theo tâm tình bình tĩnh, cô cong môi cười: “Cảm tạ La Tổng quan tâm, ba ba tôi ông ấy rất tốt .”
La Tổng tâm tình thật tốt quay đầu, nhìn Đường Thời mở miệng, nói: “Nay trận bóng này đánh cho thật hài lòng, nếu không phải vừa nãy gặp phải Cố Tiểu Thư, nghe cô ấy nói, ngài cũng tới đánh golf, không biết lúc nào, mới có thể cùng ngài gặp mặt một lần .”
Cố Khuynh Thành gặp La Tổng ? Nói cho anh biết, mình cũng ở sân golf ?
Đáy mắt Đường Thời xẹt qua một tia trầm tư, rất nhanh liền bình tĩnh lại, ung dung hướng về phía La Tổng gật đầu .
La Tổng trước khi rời đi, còn không quên khách sáo chắp nối cho mình, nói: Đường Tổng, hy vọng tương lai còn có cơ hội cùng anh bàn luận kỹ thuật chơi bóng .”
Đường Thời mân môi dưới, không nói gì, chỉ là cùng La Tổng nắm chặt tay .
Sau khi La Tổng rời đi, Đường Thời nghiêng đầu nhìn Cố Khuynh Thành, đáy mắt lộ ra vẻ tìm tòi nghiên cứu .
Cố Khuynh Thành cũng thật không ngờ, một câu nói kia của La Tổng vừa nãy, có thể khiến Đường Thời nghi ngờ trong lòng, trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt như trước.
Trong lòng Đường Thời lại lơ lửng nổi lên rất nhiều nghi ngờ .
Cố Khuynh Thành nay bất chợt xuất hiện ở sân golf, vừa khớp vẫn là cố ý ?
Cô và Tứ Nguyệt, chắc là không thích loại vận động thân sĩ này đâu, chẳng lẽ . . .
Đường Thời nghĩ tới đây, liền có chút không muốn nghĩ tiếp nữa .
Anh sợ, tiếp theo, phân tích được, là thất vọng .
Thế nhưng mặc dù như thế, trực giác của anh vẫn nói cho anh biết, vừa nãy, tất cả tốt đẹp chỉ là trong nháy mắt, lại là một lần lừa dối ngắn ngủi.
Cố Khuynh Thành chủ động tìm anh nói chuyện như vậy, khi anh nắm của cô Cố Khuynh Thành giãy dụa một cái lại buông tha, Cố Khuynh Thành chủ động bôi thuốc cho anh. . .
Giống như là đã từng đêm khuya anh tăng ca, cô đưa tới bữa ăn khuya, cô đối tốt với anh, mục đích cuối cùng, chẳng qua là vì muốn một đứa bé .
trong lòng Đường Thời bỗng hơi cuộn trào, tay anh nắm thành quả đấm thật chặt.
Cố Khuynh Thành dần cảm thấy ánh mắt Đường Thời nhìn mình có cái gì không đúng, cô thu lại ý cười, nghễnh đầu,đôi mắt to tròn như ngọc lưu ly lớn ánh sáng trong suốt nhìn anh .
Đường Thời nhìn Cố Khuynh Thành, từ lông mày của cô, đến ánh mắt của cô, rồi đến cánh môi màu hồng nhạt của cô, chính là gương mặt này, thần tình biểu hiện ra, một lần lại một lần lừa dối anh .
Anh cảm giác ngực mình cuồn cuộn sóng lớn, dâng trào càng thêm lợi hại, anh cố gắng đè nén tính tình của mình .
Có chút tốt đẹp, mặc dù rất ngắn, mặc dù anh biết là lừa dối, thế nhưng, vẫn khiến anh cố gắng duy trì lâu dài như cũ.
Chương 272: Muốn để cho cô yêu tôi (2 )Mặc kệ Đường Thời nỗ lực khắc chế rất nhiều, Cố Khuynh Thành vẫn mơ hồ cảm giác được một tia khí tức nguy hiểm .
Đầu óc của cô nhanh chóng chuyển động, cô phát giác thứ duy nhất mà bản thân có thể trêu chọc đến anh, chính là lợi dụng anh diễn một tuồng kịch nay.
Thế nhưng màn xuất diễn này, cô diễn hoàn mỹ cẩn thận, anh cũng sẽ không phát hiện .
Có lẽ là cô có tật giật mình, suy nghĩ nhiều .
Cố Khuynh Thành nghĩ tới đây, liền vững vàng tâm tình của mình .
Chỉ là ánh mắt Đường Thời, như trước vẫn bình tĩnh rơi vào trên người của cô, khiến Cố Khuynh Thành làm sao cũng không bình tĩnh được, may thay, Tô Niên Hoa cùng Tứ Nguyệt đã cùng khách hàng đánh xong golf trở lại, đánh vỡ bầu không khí ngưng trọng của Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành.
Đường Thời Tô Niên Hoa cùng khách hàng đã sớm hẹn dùng bữa cơm, buổi chiều “tình cờ gặp” Tứ Nguyệt cùng Cố Khuynh Thành, tất nhiên là sẽ ăn chung .
Từ đáy lòng Cố Khuynh Thành, cô cũng không muốn theo Đường Thời đi ăn bữa cơm tối này, nhưng lại sợ Đường Thời nhìn ra kẽ hở, thế nên thấy Tứ Nguyệt không lên tiếng cự tuyệt, cô cũng theo cam chịu.
Cơm tối đặt tại khách sạn lớn ở Bắc Kinh.
Trong phòng là một cái bàn gỗ tròn màu đỏ thiệt lớn, Cố Khuynh Thành bị Tô Niên Hoa cùng Tứ Nguyệt khéo léo an bài ở bên người Đường Thời.
Đoàn người ngồi xuống, đều nói chuyện làm ăn, Cố Khuynh Thành không chen lời vào, coi như là có cô có thể sáp tới, cô cũng sẽ chọn trầm mặc .
Đường Thời vốn cũng rất ít nói, nhưng ở thời điểm xã giao, anh vẫn sẽ cùng mọi người lễ phép trò chuyện vài câu, thế nhưng tối nay Đường Thời lại phá lệ trầm mặc, từ lúc ngồi xuống đến lúc đồ ăn được mang lên, lại đến lúc mọi người giơ ly rượu lên mời rượu lẫn nhau, số lần mở miệng nói chuyện rất ít, có thể đếm được trên đầu ngón tay .
Trên bàn cơm, không thiếu chúc rượu, trước kia Đường Thời sẽ tượng trưng nhấp hai ngụm, thế nhưng đêm nay, người nào mời anh rượu,anh đều uống một hơi cạn sạch .
Tứ Nguyệt cùng Tô Niên Hoa so với Cố Khuynh Thành cũng càng hiểu rõ Đường Thời hơn, Tô Niên Hoa trước hết nhìn ra được tâm tình Đường Thời không tốt, vì vậy liền len lén đưa cho Tứ Nguyệt một đạo ánh mắt .
Tứ Nguyệt cũng nghĩ không ra buổi chiều Đường Thời ngồi nghỉ ngơi ở ghế cùng Cố Khuynh Thành tại sân golf biểu cảm rạng rỡ, làm sao đột nhiên tâm tình không tốt đứng lên, thế nhưng anh nhìn Đường Thời một chén rượu lại một chén rượu rót, có chút lo lắng cho thân thể Đường Thời.
Tứ Nguyệt theo sát ngồi cạnh Cố Khuynh Thành, cho nên anh liền lặng yên không tiếng động vươn tay, đẩy đẩy Cố Khuynh Thành, liếc mắt nhìn Đường Thời .
Cố Khuynh Thành cũng chú ý tới Đường Thời tối nay uống rượu hơi mạnh, cô nhìn Đường Thời nhiều lần muốn ngăn cản, tuy nhiên mỗi lần đều lặng lẽ buông tha .
Bây giờ bị Tứ Nguyệt nhắc nhở như thế, Cố Khuynh Thành quay đầu liếc mắt nhìn Đường Thời, động động thần, không có phát ra âm thanh, dưới bàn, Tứ Nguyệt lại đẩy đẩy bắp đùi Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành mím mím môi, đem sữa chua trước mặt mình rót một ly, sau đó đặt trước mặt Đường Thời.