Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 319: Vì họa được phúc (9 )

Cố Khuynh Thành thật không có nghĩ đến trong đời của mình, sẽ gặp phải một màn kịch tính như vậy, cô bị bắt cóc.

Cô vẫn cho là, trong thực tế đời người không có lâm lý cẩu huyết như phim truyền hình, cũng không phải mơ mộng tiểu thuyết, thế nhưng đôi khi, hết lần này tới lần khác đời người còn kịch tính cẩu huyết hơn tiểu thuyết và phim truyền hình.

Cô mặc áo khoác Trình Tả Ý cho ra ngoài, lúc từ phòng rửa tay đi ra, nét mặt còn treo nụ cười vui vẻ.

Trong hành lang tollet rất an tĩnh, chỉ có cô tiếng giầy cô dẫm trên mặt đất, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Cố Khuynh Thành vừa đi, một bên cầm điện thoại di động, hướng máy uqy về phía trước, muốn tự chụp một tấm hình, truyền lên wechat.

Cô liên tiếp chụp năm tấm hình, bởi vì hành lang phòng vệ sinh không có cửa sổ, đèn có vẻ hơi mờ, ảnh chụp ra, da thịt cũng không khỏe mạnh xinh đẹp, cho nên Cố Khuynh Thành dừng lại, cho hình của mình chỉnh đẹp một chút, bất chợt cô nghe thấy có người mở cửa cầu thang của lối an toàn sau lưng.

Cô chỉ quay đầu liếc mắt một cái, ngay cả người phía sau cũng không thấy rõ, liền đem chỉnh ảnh xong, tải lên nhóm của bạn bè, còn viết thêm câu: “Cùng Tả Y đi dạo phố, cô ấy tặng áo cho tôi…”

Mấy chữ này của Cố Khuynh Thành còn chưa có đánh xong, liền cảm giác được phía sau mình có người, cô giật mình một cái, còn chưa kịp quay đầu, trong lúc bất chợt có một cái khăn ướt trùm lên miệng và lên mũi mình, mang theo mùi thuốc lạ, để cho cô còn chưa có làm ra phản ứng nào, sức lực cả người giống như là bị rút hết, không có bất kỳ sức phản kháng, Cố Khuynh Thành theo bản năng nhét điện thoại di động vào trong túi sách của mình, sau đó, cô đã bị một cánh tay có lực, trực tiếp kéo vào lối an toàn ở chỗ cầu thang.

“Như thế nào? Thành công chưa?”

“Đi mau.”

Cố Khuynh Thành chỉ nghe hai người đàn ông đối thoại đơn giản một câu, trên đầu của cô đã bị phủ mảnh vải đen, che lấp tất cả ánh mắt, ngay sau đó mình bị người ta ôm lấy, sau đó cô liền cảm giác được có rung xóc, giống như đang xuống lầu, sau đó, cô liền hoàn toàn rơi vào hôn mê.

Lúc Cố Khuynh Thành tỉnh lại, trước mắt vẫn bị che miếng vải đen, chỉ là bây giờ, cô ngồi ở bên trong xe, đường cũng không vững vàng, bên tai còn có thể nghe được tiếng thi công.

Nếu như nói vừa rồi Cố Khuynh Thành bị người tha đi, đại não còn chưa kịp nghĩ rõ ràng đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra, như vậy hiện tại, cô đã biết, đã biết là bị bắt cóc.

Không ai đối mặt với bắt cóc, có thể giữ nổi tâm tình, huống chi, hiện cô ngay cả người bắt cóc mình bộ dạng dài ngắn thế nào, cũng không có thấy rõ ràng, cho nên trong lòng Cố Khuynh Thành, càng thấp thỏm bất an.

Cô cũng không dám biểu hiện ra mình đã tỉnh lại, cho nên vẫn luôn giả dạng mình còn ngủ mê, cô dựng thẳng lỗ tai, chờ một lúc, nhưng không nghe thấy bên trong xe có người nói chuyện, chỉ là thỉnh thoảng truyền đến tiếc bật lửa, cách miếng vải đen, cô có thể ngủi thấy khói thuốc của người khác.

Xe cứ xóc nảy không yên như vậy ước chừng nửa giờ, cuối cùng dừng lại.

Cửa xe mở ra, Cố Khuynh Thành bị người trên xe không chút dịu dàng kéo xuống, trên đầu cô đang bị phủ miếng vải đen, cũng không cỡi ra, cứ như vậy không nhìn thấy bất kỳ vật gì, bị người ta mang vác rời đi.

Chương 320: Vì họa được phúc (10 )

Đi ước chừng hơn hai trăm bước, Cố Khuynh Thành nghe được có tiếng cửa bị đẩy ra, cô bị người lôi kéo vào trong, sau đó hai chân hai tay vị trói lại, đẩy ngã trên mặt đất.

Trên mặt đất có thứ gì đó mềm mại, Cố Khuynh Thành rơi cũng không đau, đôi mắt bị phủ vải che như trước, ở trong bóng tối, cô nghe được tiếng bước chân hai người một trước một sau ly rời đi, ngay sau đó có tiếng cửa sắt bị đóng lại, cả thế giới liền yên tĩnh, qua ước chừng một phút đồng hồ, Cố Khuynh Thành nghe thấy có một tiếng người trẻ tuổi: “Mọi chuyện tôi đã làm thỏa đáng, sau đó phải làm cái gì?”

Cố Khuynh Thành cũng không nghe thấy có người trả lời vấn đề này, cô suy đoán, chắc người đàn ông kia đang gọi điện thoại, không ngoài dự liệu, không quá mấy chục giây, tiếng người đàn ông kia lại truyền đến: ” Được, vậy chờ thù lao gửi vào tài khoản, Tôi sẽ đi làm theo lời của cô.”

Chắc là cúp điện thoại, Cố Khuynh Thành nghe thấy tiếng của một người đàn ông khác, giọng nói có chút du côn hỏi: “Cô ta nói như thế nào?”

“Nói cô gái này thuộc về chúng ta, để cho chúng ta tìm thêm mấy người làm cô ta…” Người mới gọi điện thoại nói được nửa, liền dừng lại, thế nhưng Cố Khuynh Thành cũng hiểu được phía sau của lời này, rốt cuộc ám chỉ cái gì.

Rốt cuộc là người nào, dùng phương pháp tàn nhẫn ác tâm như vậy hãm hại cô?

Cô là một cô gái, đối phó với một người đàn ông còn khó khăn, huống chi bây giờ còn bị người buộc chặt, có hai đàn ông coi chừng…

Tâm tư Cố Khuynh Thành hơi dao động, cuối cùng mở miệng, nói câu đầu tiên từ khi bị bắt cóc tới nay, chỉ là tiếng cô mở miệng, hơi có chút run rẩy: “Là ai phái mấy người làm điều này?”

Đầu tiên là một trận trầm mặc, ngay khi Cố Khuynh Thành cho rằng hai người đàn ông kia không chú ý tới mình, bất chợt có một người đàn ông ở trong đó, mở miệng nói: “Cô đắc tội người nào, chính là người đó phái chúng tôi tới.”

“Vậy khẳng định người đó cho mấy người không ít tiền.” Cố Khuynh Thành ép buộc bản thân bình ổn tâm tình, cô hơi mang theo vài phần thương lượng nói tiếp: “Người đó cho mấy người bao nhiêu tiền, tôi cũng có thể cho mấy người, mấy người thả tôi đi, tôi sẽ cho rằng chuyện này căn bản là không phát sinh…”

Cố Khuynh Thành cũng không cảm thấy mình nói buồn cười bao nhiêu, thế nhưng hai người đàn ông kia nghe nói như thế, lại như nghe được chuyện cười, bật cười “ha ha” , cách một lúc, người đàn ông lại nói tiếp với cô: “Cô gái, cô thật đúng là đùa, chúng tôi làm nghề này, nghe nhiều nhất chính là lời như vậy, trong miệng nói là chuyện gì chưa từng phát sinh, khi hai anh em tôi xoay người sẽ bị vồ vào trong cục.”

“Tôi cam đoan tôi nói được thì làm được.”

Giọng của Cố Khuynh Thành, nói rất thành khẩn, chỉ tiếc hai người đàn ông kia cười ha ha, rồi không có để ý đến cô.

Xung quanh rất yên tĩnh, Cố Khuynh Thành không rõ ràng hai người bắt mình đang làm những gì, thế nhưng, cô lại cảm giác được rõ ràng, hoang mang trong cơ thể mình, càng ngày càng nặng.

Nếu như cô bị hủy ở chỗ này, cô đâu còn tư cách gả cho Đường Thời?

Trên người cô còn gánh vác trách nhiệm làm cho Cố Gia đi lên, cuối cùng cô cũng khiến Đường Thời không còn ghét cô như vậy, buôn bán của Cố Gia cũng vừa xoay chuyển, tất cả tốt đẹp vừa mới bắt đầu, cô không thể cứ ngồi chờ chết như vậy, để tất cả nỗ lực đổi lấy, đều thất bại trong gang tấc.

Kỳ thực, lúc còn rất trẻ, cô cũng đã gặp qua cùng loại nguy hiểm như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK