Biệt thự giữa Đường gia và Cố Gia, chỉ cách một hàng bờ rào.
Nhà hai người, đứng ở trong sân, có thể thấy rõ mọi chuyện trong dân của nhà đối phương.
Cho nên, Cố Khuynh Thành đã từng không chỉ có giao hảo tốt với Đường Thời, cũng đều quen biết già trẻ lớn bé từ trên xuống dưới của Đường gia.
Vào sáng sơm cuối tuần, Cố Khuynh Thành đã rời giường từ sớm, đẩy cửa sổ ra, cô ghé ra ngoài ban công lầu hai, vừa dễ dàng nhìn thấy ở bãi đỗ xe Đường gia được đỗ lại từng lớp từng lớp xe sang trọng.
Cố Khuynh Thành vào tối hôm qua, tận lực lưu ý chiếc xe Đường Thời đã lái về nhà, là một chiếc Porsche.
Cố Khuynh Thành xuống lầu ăn sáng xong, bò lên trên lầu hai, lại liếc mắt sang bãi đỗ xe Đường gia lần nữa, không nhìn thấy chiếc kia Porsche của Đường Thời, lúc này cô mới rửa mặt đơn giản một chút, tùy ý mặc quần áo thể thao màu xanh lam, sau đó xuống lầu.
Trong vườn của Cố gia, có hai hàng trồng rau, vừa đúng lúc này là mùa gặt, Cố Khuynh Thành bắt chuyện với người làm Cố gia, vừa ngắt một ít rau tươi, sau đó để người ta đựng trong giỏ, mang đi sang Đường gia.
Người làm Đường gia đều là những người làm ba mươi năm, nhìn thấy Cố Khuynh Thành, lập tức dừng lại, gọi một tiếng: “Cố tiểu thư.”
Sau đó liền vội vội vàng vàng mang Cố Khuynh Thành vào trong biệt thự, một bên nóng nảy gọi: “Bà chủ, bà chủ!”
“Chuyện gì mà hốt hoảng như vậy.” Trong biệt thự, có người từ trong đi ra, rồi truyền đến giọng nói uyển chuyển.
“Đại tiểu thư, là Cố tiểu thư tới.”
Cố Khuynh Thành nghĩ thầm, thật đúng dịp, lần này cô tới, tìm đúng chị cả Đường Thời, Đường Uyển.
Đường Uyển chứng kiến Cố Khuynh Thành, nhỏ bé hơi kinh ngạc một cái, sau đó lên tiếng nói: “Khuynh Thành, em thực sự đã về?”
Cố Khuynh Thành cười nhạt, giơ rau trong tay ra nói: “Rau trong vườn nhà em đã lên, có nhiều mà không ăn hết, mẹ em kêu em mang sang cho mọi người một ít.”
“Bác Cố luôn luôn khách khí như vậy.” Đường Uyển tránh người ra: “Nhanh vào đi.”
Cố Khuynh Thành đưa rau cho người làm, theo Đường Uyển vào nhà.
Trang trí ở trong Đường gia, cùng ba năm trước khi cô rời đi, hoàn toàn đổi lại một phong cách khác, xa hoa khí thế hơn.
Đường Uyển bảo Cố Khuynh Thành ngồi xuống, sau đó để người làm chuẩn bị trà, rồi nói: “Đây là là Bích Loa Xuân mới đem từ Tây Hồ ra, mùi vị rất thơm, em nếm thử đi.”
“Cảm ơn.” Cố Khuynh Thành lễ phép cảm ơn một tiếng, nâng tách trà lên,khẽ nhấp một ngụm.
“Trước đó, chị nghe nói em đã trở về, vẫn không có gặp được em, còn tưởng rằng là giả.”
Cố Khuynh Thành khẽ cười một tiếng với Đường Uyển, đặt tách trà lên bàn.
“Khuynh Thành, em ở Anh ba năm, có khỏe không.” Đường Uyển hỏi tới đây, biểu tình có hơi chần chờ một chút, cuối cùng vẫn có chút ngượng ngùng mở miệng, nói: “Ba năm trước, chuyện đó, thực sự ủy khuất em rồi.”
Chương 34: Thiệp mời sinh nhật (6)Lại một lần nữa bị nhắc tới việc này, Cố Khuynh Thành cảm thấy mình thực sự cũng có chút chết lặng, trên mặt cô vẫn cheo nụ cười nhợt nhạt như trước, không có nói tiếp.
Hình như Đường Uyển cũng ý thức được bản thân nói ra lời không nên nói, cô có chút lúng túng cười một cái, áy náy nói: “Khuynh Thành, em xem chị nói tới chuyện này làm gì…”
“Chị Đường Uyển…” Cố Khuynh Thành lại như không có chuyện gì, cắt đứt lời Đường Uyển rồi nói: “Mấy năm nay, chị có còn học vẽ tranh không?”
Từ nhỏ Cố Khuynh Thành đã bị gia đình bồi dưỡng học rất nhiều thứ, trong đó vẽ tranh là tốt nhất, mà Đường Uyển cũng si mê vẽ tranh, chỉ là thiên phú không đủ, tranh vẽ ra, luôn luôn thiếu ít cảm giác, cho nên mỗi lần đều sẽ tìm Cố Khuynh Thành hỗ trợ tu sửa.
Đường Uyển biết Cố Khuynh Thành là đang nói sang chuyện khác, lập tức cũng nói theo: “Thỉnh thoảng vẫn vẽ một chút, chỉ là sau khi em đi, những thứ đó đều là nửa thành phẩm.”
Cố Khuynh Thành chờ chính là những lời này của Đương Uyển: “Vừa may bây giờ em không có chuyện gì, chị Đường Uyển, nếu như chị cũng không có chuyện gì thì không bằng bây giờ lấy tranh vẽ ra, em và chị cùng nhau hoàn thành.”
“Được.” Đường Uyển nghe được Cố Khuynh Thành nói như vậy, vô cùng cao hứng đứng lên, lập tức mang Cố Khuynh Thành đi lân phòng vẻ của mình ở trên lầu hai.
Lần này Cố Khuynh Thành tới, nhìn như là cho Đường gia rau, nhưng thật ra là bởi vì Đường Thời đã nói qua, tiệc sinh nhật của anh đều do chị cả Đường Uyển phụ trách, như vậy, thiệp mời sinh nhật của anh, khẳng định cũng là do Đường Uyển phát, cho nên, lần này cô tới, mục đích chính là có thể từ chỗ Đường Uyển, lấy được thiệp mời sinh nhật Đường Thời.
Ở Anh ba năm, Cố Khuynh Thành cũng không có hoang phí sở học của mình, bản lĩnh vẽ tranh càng hơn lúc trước, hơn nữa cô đối với bức tranh coi là nửa thành phẩm của Đường Uyển, lại vô cùng dụng tâm, cho nên sau khi tân trang, bức tranh trước chỉ đơn giản, cuối cùng khác biệt trời vực.
Đường Uyển nhìn thấy trong lòng kích động, không ngừng khen Cố Khuynh Thành: “Khuynh Thành, em thực sự là lợi hại, những bức tranh này, khi qua tay em, thật là vô cùng đẹp!”
Cố Khuynh Thành nghe được tán thưởng, trong lòng vui sướng, càng cố gắng tân trang lại tranh cho Đường Uyển: “Chị Đường Uyển, chỉ cần chị cần, tùy thời có thể tìm em hỗ trợ.”
Đường Uyển không chút khách khí gật đầu, cười nói: ” Được, chỉ cần em không chê phiền phức.”
“Không phiền phức.” Cố Khuynh Thành nhìn như lơ đãng quan sát bức tranh cô đã tân trang, mà Đường Uyển còn đang thưởng thức không chịu buông tay, cô biết, cơ hội của mình đã đến, Vì vậy liền dừng lại một chút, sau đó vẻ mặt vòng vo hỏi: “Chị Đường Uyển, Đường Thời, có phải mấy ngày nữa là sắp sinh nhật của anh ấy hay không?”
Đường Thời cũng không hề rời Đường gia, chỉ là hôm qua anh cả của anh uống qua nhiều rượu, tìm người đưa về nhà, hôm sau ra cửa, liền mượn xe của anh.
Vì tối hôm qua anh ngủ trễ, hơn nữa hôm nay là cuối tuần, cho nên Đường Thời vẫn ngủ thẳng tới buổi trưa rồi mới rời giường.
Anh rửa mặt sạch sẽ, người mặc quần áo đơn giản, xuống lầu, vừa vặn thấy người làm đang đứng ở trước bàn ăn xếp chén đũa.
“Thời thiếu gia.”
“Ừ.” Đường Thời trả lời một tiếng, kéo ghế ra, ngồi xuống, thấy trên bàn ăn lại bày ra ba bộ chén đũa, sau đó nói: “Không phải hôm nay chỉ có mình tôi với chị cả ở nhà sao?”