Anh nhìn chăm chú cửa đóng chặt trước mặt, đáy lòng bối rối nháy mắt chìm ngập một cỗ bi thương nói không nên lời.
Một người nhớ kỹ tất cả yêu thích cùng chán ghét của ngươi, một người phụ nữ mục tiêu cuộc đời này là muốn gả cho ngươi, nhìn hình ảnh ngươi cùng phụ nữ khác quần áo không chỉnh tề cùng một chỗ, phản ứng thứ nhất của cô không phải phẫn nộ, không phải bi thương, không phải tan vỡ, mà là bình tĩnh nói xin lỗi với ngươi, hai người tiếp tục, sau đó quan tâm tỉ mỉ thay ngươi đóng cửa lại.
Mà anh a?
Từ trước đến nay gặp bất cứ chuyện gì anh đều có thể bình tĩnh, cho dù thật sự gặp chuyện khẩn cấp gì cũng có thể bình tĩnh, nhưng mà hôm nay, lần đầu tiên trong đời anh vậy mà để lộ cử chỉ bối rối.
Trong nháy mắt này, Đường Thời cảm thấy chính mình vừa mới hiện ra hoảng hốt dư như thế là thừa.
Phản ứng Đường Thời quá mức kịch liệt, lúc đẩy An Ny tiểu thư từ trên người mình ra dùng lực có chút lớn, lập tức đẩy ngã An Ny tiểu thư trên mặt đất.
An Ny tiểu thư nhìn Đường Thời đứng ở bên cạnh, người đàn ông này sắc mặt đạm mạc hơn với quá khứ nhìn chằm chằm cửa đóng chặt phòng được bao, nhưng mà không biết có phải hay không cô ta ảo giác, An Ny tiểu thư vậy mà cảm thấy vẻ mặt Đường Thời mơ hồ lộ ra một tầng thương cảm.
An Ny tiểu thư bò từ trên mặt đất dậy, không có bởi vì Đường Thời từ chối mà biểu hiện ra chút nào phẫn nộ cùng xấu hổ, thoải mái sửa sang quần áo bản thân, chải tóc dài mình một chút, bước tiếp bước chân, chậm rãi đi tới trước mặt Đường Thời nói: “Xem ra, em thật sự chỉ có thể làm đối tác trên công việc với anh.”
Đường Thời thu tầm mắt từ cửa phòng trở về, rơi vào trên mặt An Ny tiểu thư.
An Ny tiểu thư đưa cho Đường Thời một cái tươi cười chói lọi, vươn tay về phía Đường Thời: “Mặc dù cục diện xấu hổ như vậy, nhưng mà không phải là không phải một chuyện tốt, dù sao em cố gắng theo đuổi, không có lưu lại chút nào tiếc nuối cho chính mình.”
Đường Thời vươn tay, nắm tay với An Ny tiểu thư, nói một câu “Thật xin lỗi”, sau đó tách ra.
Miệng An Ny tiểu thư nói không để ý chút nào, nhưng mà ngữ khí vẫn mang theo nồng đậm mất mác: “Không sao, em có quyền yêu mến anh, anh cũng có quyền từ chối em.”
—
Cố Khuynh Thành vừa mới đóng cửa lại chưa được hai phút, cửa phòng được bao lại bị mở ra, cô quay đầu lại, nhìn thấy An Ny tiểu thư quần áo chỉnh tề, tao nhã từ trong phòng được bao đi ra.
Cố Khuynh Thành vội mở miệng lại giải thích: “An Ny tiểu thư, vừa rồi thật sự rất xin lỗi.”
An Ny tiểu thư hướng về phía Cố Khuynh Thành miễn cưỡng gật đầu một cái, ngữ khí thoáng có chút gượng gạo: “ Không sao.”
Chương 110: Cô ấy không thích tôi (18)Nói xong An Ny tiểu thư liền xoay người rời khỏi.
Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm bóng dáng An Ny tiểu thư biến mất trước cửa thang máy mới nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn thoáng qua cửa phòng được bao khép hờ.
Là vì cô cắt ngang, Đường Thời và An Ny tiểu thư mới không có tiếp tục sao?
Nhìn An Ny tiểu thư cực kỳ mất hứng rời đi, vậy Đường Thời a?
Tâm tình anh giờ phút này có phải cũng thật không tốt hay không?
Ở trước mặt anh, mình vốn làm sai cái gì, ngày hôm qua ở trên tiệc sinh nhật anh, anh mang cô lên lầu, sau khi mây mưa còn phát ra lửa giận lớn như vậy với cô.
Hôm nay ở trong công ty, cô cũng không dám dễ dàng đi gần anh, sợ anh chưa nguôi giận.
Hiện tại gây ra chuyện như vậy…..
Cố Khuynh Thành đứng ở cửa, nhiều lần giơ tay lên chạm vào cửa, cuối cùng lại không có dũng khí liền để xuống.
Cố Khuynh Thành do dự khoảng năm sáu lần, rốt cuộc cô hít sâu một hơi đẩy cửa ra đi vào.
Phòng được bao cực kỳ yên tĩnh, Đường Thời ngồi ở chỗ gần cửa sổ, nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ không biết nghĩ gì.
Cửa sổ mở ra, có từng trận gió lạnh thổi vào.
Cố Khuynh Thành tay chân nhẹ nhàng bước tiếp bước chân, hướng bên trong đi vào, lúc cách Đường Thời hai mét, bước chân Cố Khuynh Thành hơi hơi dừng, sau đó ngừng thở, cất bước đi tới bên cạnh Đường Thời.
Đường Thời hơi hơi nghiêng đầu nhìn lướt qua Cố Khuynh Thành.
Vẻ mặt người đàn ông có chút lạnh nhạt, Cố Khuynh Thành nhìn thoáng qua liền vội vàng cúi đầu, đáy lòng nhớ lại, quả nhiên Đường Thời bởi vì mình vừa mới cắt ngang, mất hứng rồi.
Đường Thời nhìn lướt qua Cố Khuynh Thành, ánh mắt nhạt nhẽo nhìn chăm chú phía ngoài cửa sổ.
Cố Khuynh Thành thường thường nâng mí mắt, vụng trộm đánh giá hai mắt của anh, cô nhìn ra được anh cũng không có ý tứ mở miệng nói chuyện, hai người dù sao cũng không thể cứ trầm mặc như vậy, Cố Khuynh Thành đảo tròn mắt, nhìn thấy trên bàn ăn Đường Thời chưa ăn, quần áo không có dính dầu mỡ một chút, nghĩ đến đêm nay anh hầu như không có động đũa, vì thế liền mở miệng nói: “Đường tổng, ngài cả đêm đều chưa ăn gì, là do đồ ăn không hợp khẩu vị sao?”
Cố Khuynh Thành nói những lời này, giống như lầm bầm lầu bầu, căn bản không có nhận được bất luận cái gì đáp lại.
Cố Khuynh Thành nhìn đồ ăn trên bàn đều đã lạnh, mặc dù hợp khẩu vị, Đường Thời soi mói cũng sẽ không ăn.
Cố Khuynh Thành biết buổi tối Đường Thời thích ăn đồ ăn nhẹ, cho nên liền mở miệng lần nữa nói: “ Tôi để cho khách sạn làm một chút đồ chay cho ngài nhé?”
Lần này Đường Thời rốt cục có phản ứng, anh nghiêng đầu cùng ánh mắt Cố Khuynh Thành ở một chỗ.
Ánh mắt anh cực kỳ động lòng người, mắt đen như mực sáng ngời, thâm thúy có hồn, nhưng mà bên trong lại hiện ra một chút lạnh lẽo: “ Cố Khuynh Thành, cô ở trước mặt ta, có thể thu hồi những dối trá làm mất khẩu vị của cô hay không!”