Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 343: Vì họa được phúc (33 )

Phùng Tổng vốn rất cởi mở, từ từ trở nên có chút đọng lại, sau đó thu liễm trở về, ngay lúc trên mặt của ông không có nụ cười chút nào, khóe môi Đường Thời mới nhẹ nhàng giật nhẹ, nở một biểu tình tự tiếu phi tiếu, anh ngồi ở chỗ của mình như cũ, nhìn Phùng Tổng, giọng nói rét lạnh: “Chú Phùng, mời ngồi.”

Phùng Tổng và Phùng Y Y ngồi xuống đối diện Đường Thời, khả năng bởi vì vừa rồi Đường Thời quá mức lạnh lùng, không khí trong phòng bao, hơi có vẻ hơi đình trệ.

Đường Thời ngược lại giống như không có chuyện gì, bưng ấm trà trên bàn lên, rót ba chén trà, đẩy trén thứ nhất đến trước mặt Phùng Tổng: “Chú Phùng, uống trà.”

Biểu cảm trên mặt Phùng Tổng, lúc này mới hơi giãn ra một ít: “Cảm ơn.”

Đường Thời cong cong khóe môi, không nói gì, đẩy chén thứ hai lên trước mặt Phùng Y Y, sau đó, lúc này anh mới nhấc mắt, liếc mắt nhìn Phùng Y Y một cái, nói hai chữ: “Uống trà.”

Từ việc ở Hồng Viên qua đi, Phùng Y Y và Đường Thời không còn có bất kỳ qua lại nào, cô ta vẫn cho là mình ở chỗ Đường Thời, thật sự không còn có chút hy vọng.

Tuy nhiên lại không ngờ tới, nay thư ký Trưởng gọi điện thoại, lại cho cô ta và cha đến gặp Đường Thời, nói là đã lâu không gặp, ôn chuyện một chút.

Ôn chuyện một chút… Ba chữ này, giống như một hồi mưa xuân, chiếu vào trong lòng khô héo của cô ta đã lâu, khiến lòng cô ta,có dấu hiệu nhảy lên một lần nữa .

Phùng Y Y vươn tay, cầm chén trà Đường Thời đưa cho mình, đè nặng kích động trong lòng, rũ mi mắt, nhẹ giọng nói dịu dàng: “Cảm tạ anh Thời.”

Đường Thời lại không có nói tiếp, trên mặt cũng không có bởi vì Phùng Y Y kêu “anh Thời” mà hiện lên không vui chút nào, chỉ là bưng lên ly trà cuối cùng, không nhanh không chậm uống một hớp, sau đó đặt chén trà xuống,mang hợp đồng hợp tác tới trước mặt Phùng Tổng, trực tiếp thẳng vào vấn đề nói: “Đây là hợp đồng, Phùng Tổng nhìn một chút có vấn đề gì hay không.”

Hợp đồng này, ở quy định, hai công ty đã có người phụ trách liên hệ qua, phiên bản điện tử đã xem lướt qua, xác định không thành vấn đề mới đóng dấu, cuối cùng chính thức lưu trình, cho nên hợp đồng sẽ không xảy ra vấn đề gì, thế nhưng Phùng Tổng vẫntỏ ý xem qua hợp đồng một lần, sau đó Phùng Tổng ngẩng đầu, nói với Đường Thời: “A Thời, hy vọng xí nghiệp Phùng thị và Xí Nghiệp Thịnh Đường hợp tác, vui vẻ trước sau như một.”

Đường Thời cong khóe môi, không nói gì, thần thái có vẻ hơi lười biếng, dựa lưng lên trên ghế sa lon một chút: “Chú Phùng mấy năm này, thật ra càng kiếm càng nhiều.”

Phùng Tổng cười nói: “Đây còn không phải phúc của Thịnh Đường.”

“Sao có thể là phúc của Thịnh Đường, là chú Phùng có bản lĩnh.” Đường Thời khẽ cười, anh mắt chuyển lên trên mặt của Phùng Y Y, giọng nói rất buông lỏng: “Thịnh Đường cho Y Y chút tiền lương, ở đâu có thể để cho Y Y vừa ra tay chính là hai trăm ngàn…”

Đường Thời giống như cố ý, cắn nặng hai chữ cuối cùng: “USD.”

Trong giọng nói lười nhác của Đường Thời, thực sự không cách nào phân biệt ra rốt cuộc trong lòng anh đang nghĩ cái gì, cho nên khiến người cảm thấy thực sự như là bình thường, Phùng Tổng thả bút trong tay vốn đang chuẩn bị ký tên, liếc mắt cười cới Phùng Y Y bên cạnh, giọng nói không có trách cứ chút nào nói: “Y Y mấy năm nay đúng là bị tôi làm hư, xài tiền bậy bạ, cứ bộ dạng này, làm sao mà lập gia đình?”

Chương 344: Vì họa được phúc (34 )

“Ba!” Phùng Y Y đỏ mặt, giọng nói mang theo vài phần nũng nịu trách cứ.

Đường Thời híp mắt cười cười, thần thái trở nên càng thấy ung dung tự nhiên, anh nâng chén trà lên, uống một hớp trà: “Dựa theo tài sản hùng hậu phía sau chú Phùng, tương lai Y Y gả cho người ta, tất nhiên cũng có gia thế xuất sắc, nơi nào chú ý tới chút tiền nhỏ kia của Y Y?”

Đường Thời mở miệng một tiếng “Y Y”, khiến Phùng Y Y hiện lên một tầng thẹn thùng.

Phùng Tổng cũng bị Đường Thời gọi thân mật như vậy, chọc cho mở cờ trong bụng, cười ha hả nâng bình trà lên, rót cho Đường Thời một ly trà: “Mặc dù nói như vậy, vậy cũng không thể để đứa trẻ kiêu căng như thế, bằng không tương lai làm sao lo việc để sống qua ngày, phải được cải tạo lại.”

Đường Thời khẽ nhếch môi, nhưng không có tiếp những lời này.

Lúc này Phùng Tổng mới tiếp tục cầm lấy bút ký tên, mở hợp đồng ký tên ra, ở chỗ khung ký tên, viết xuống tên của mình.

Đường Thời bưng chén trà, rũ mi mắt, nhìn Phùng Tổng giống như vẽ tranh, kí tên lưu loát, trong lúc bất chợt, hỏi một câu không chút liên quan: “Chú Phùng, mấy năm này Cố thị như thế nào rồi?”

Đương nhiên Phùng Tổng tin Cố Khuynh Thành trở về, cũng vẫn chú ý động thái Cố thị, bây giờ nghe Đường Thời hỏi Cố thị, đáy lòng hơi hồi hộp một chút, biểu tình nhìn qua lại rất bình tĩnh: “A Thời, làm sao bất chợt nhớ tới Cố thị?”

“Không có gì…” Đường Thời có chút hời hợt nói: “Chỉ là đã lâu không có nghe được tin tức Cố thị, cho nên thuận miệng hỏi một chút, dù sao công ty nhỏ tầm thường không lên được bàn tiệc, tôi cũng sẽ không quá quan tâm.”

Không lên được bàn tiệc, tầm thường…

Hai cái chứ hình dung này khiến Phùng Tổng vui sướng một cái, ông chuyển bút trong tay, mang theo vài phần thăm dò, giả mù sa mưa nói: “Cố thị coi như một công ty lớn, chỉ là hai năm qua kinh tế buôn bán đình trệ, cũng không chính xác lúc nào thì lại đứng lên.”

“Cũng không chính xác lúc nào thì lại đứng lên?” Đường Thời lặp lại những lời Phùng Tổng một lần, sau đó bật cười một tiếng, thần tình mang theo vài phần khinh thường nói: “Chẳng qua chỉ là trước khi chết giãy dụa một chút.”

Phùng Tổng thấy vẻ mặt Đường Thời như thế, càng thêm yên tâm, xem ra Cố Khuynh Thành trở về, cũng chưa chắc có thể cứu lại Cố thị.

Đường Thời như là tùy tính trò chuyện, nói tiếp: “Nghe nói gần đây Cố thị vẫn luôn khắp nơi đi tìm ngân hàng cho vay.”

Đường Thời nói hai câu, lần này Phùng Tổng cũng không hề làm bộ làm tịch: “Rất nhiều chủ tịch ngân hàng nhìn thấy Cố Chính Nam lại giống như thấy chủ nợ, liều mạng trốn tránh.”

Đường Thời làm bộ rất hứng thú: “Thật sao?”

Phùng Tổng cũng cho rằng Đường Thời cảm thấy hứng thú: “A Thời, cậu cũng không biết, ban đầu làm sao Cố Chính Nam lấy lòng chủ tịch ngân hàng, hoàn toàn một bộ ăn nói khép nép.”

Ngón tay Đường Thời nắm lấy ly trà, hơi dừng một chút, sau đó động tác lưu loát giơ chén trà lên, uống trà che giấu dừng lại của mình.

“A Thời, giống nhử cậu nói, Cố thị chết, là sớm hay muộn, hiện tại chẳng qua Cố Chính Nam đang vùng vẫy giãy chết, bây giờ khách hàng của ông ta, đại đa số đều là người bị ông ta dây dưa, bố thí cho ông ta, miễn cưỡnghợp tác với ông ta…” Phùng Tổng vừa nói, vừa ký tên nốt phần còn lại, sau đó mở hợp đồng đã ký ra, đẩy tới trước mặt Đường Thời”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK