Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 563: Chờ một chút, lại từ bỏ (3)

Trong đại sảnh hội sở Tô Uyển, đứng đấy bảo an, nhìn thấy tràng cảnh này, lập tức liền vây quanh, liền tách Cố Khuynh Thành và người đàn ông trung niên này ra. ∷. . . .

Người đàn ông trung niên chịu một cái tát, còn bị Cố Khuynh Thành nện vào đầu, có chút tức không nhịn nổi, lớn tiếng la hét để cho người ta kêu giám đốc trong hội sở Tô Uyển đến.

Giọng người đàn ông trung niên có chút lớn, ngược lại làm cho mấy người ở tỏng phòng bao thò đầu ra, xem náo nhiệt.

Càng nhiều người, ngược lại ông ta càng phách lối, chỉ Cố Khuynh Thành, không chút che lấp mở miệng mắng: “Cô đừng cho là tôi không biết, cô chẳng qua chỉ là giày rách của lão tổng Thịnh Đường không muốn, ở chỗ này giả trang thanh thuần cái gì!”

Lúc đầu người đàn ông trung niên nói những lời đó, nhiều nhất để Cố Khuynh Thành cảm thấy phẫn nộ, nhưng bây giờ, ông ta lại lấy Đường Thời tới nói cô, nói cô là giày rách Đường Thời không muốn, sắc mặt cô trong nháy mắt, trở nên tái nhợt, tức giận nắm chặt tay.

Giám đốc rất nhanh chạy đến, ông ta biết được người đàn ông trung niên này, là một lão tổng Xí Nghiệp cấp trung, cũng là khách quen hội sở bọn họ, không đắc tội nổi, cho nên một bên ăn nói khép nép, xin lỗi người đàn ông trung niên, một bên khiển trách Cố Khuynh Thành, để Cố Khuynh Thành cũng xin lỗi.

Cố Khuynh Thành không nhúc nhích, đứng tại chỗ, gắt gao nhếch môi, không có chút muốn mở miệng nói xin lỗi.

Người đàn ông trung niên giống như vô lại, càng thêm không yên: “Hội sở chỗ này của mấy người là sao, tố chất nhân viên kém cỏi như vậy, mau trả hội phí lại cho tôi. . .”

“Xin ngài bớt giận, bây giờ tôi sẽ kêu cô ấy nói xin lỗi ngài.” Giám đốc vội vàng trấn an người đàn ông trung niên, nghiêng đầu sang, nhìn Cố Khuynh Thành, ngữ khí có chút nghiêm khắc lên tiếng: “Nhanh xin lỗi đi, nếu không cô liền lập tức từ chức ở đây!”

Cố Khuynh Thành vẫn không rên một tiếng. .

Người đàn ông trung niên kêu gào càng ngông cuồng hơn, giám đốc hung hăng trừng Cố Khuynh Thành một chút, trực tiếp nghiêng đầu, phân phó nhân viên đứng đây, qua kêu tài vụ kết toán tiền lương cho Cố Khuynh Thành, sa thải, kết quả lời giám đốc còn chưa nói hết, một phục vụ viên đi tới, tiến đến bên tai giám đốc, thấp giọng nói hai câu, giám đốc áy náy nói một tiếng với người đàn ông trung niên”Thật có lỗi”, sau đó liền quay người, theo người nhân viên kia, tiến vào phòng “Thược Dược”.

Giám đốc đi vào năm phút đồng hồ, lúc đi ra, ông ta nói với tài vụ mình vừa gọi tới: “Mau đem hội ohis của Nghiêm Tổng kết toán một chút, trả lại toàn bộ cho ông ta, từ nay về sau hội sở Tô Uyển chúng ta, cấm ông ta tiến vào.”

Người đàn ông trung niên biểu lộ không thể tin được, sau đó lại bắt đầu chửi ầm lên, giám đốc trực tiếp phất phất tay, ra hiệu bảo an kéo người đàn ông trung niên ra ngoài.

Bên trong hội sở lại yên tĩnh lại một lần nữa, lúc này giám đốc mới nghiêng đầu nhìn về phía Cố Khuynh Thành, thái độ với Cố Khuynh Thành, hoàn toàn không có bộ dạng lãnh đạo, cười tủm tỉm nói: “Khuynh Thành, chuyện mới vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, cô đừng để trong lòng, về sau có tình huống tương tự, cô trực tiếp hô bảo an, đem người quấy rối cô ra ngoài là được.”

Sau đó giám đốc liền nghiêng đầu, nói với một hàng nhân viên đang xem náo nhiệt: “Được rồi, đều đi làm việc đi.”

Sau đó lại quay đầu, một mặt ôn hòa với Cố Khuynh Thành nói: “Bây giờ cách cô tan giờ còn có nửa giờ, nếu như cảm thấy mệt mỏi, có thể tan ca sớm.”

Cố Khuynh Thành bị giám đốc chuyển biến khác thường, làm cho hoàn toàn lọt vào trong sương mù, cô lắc đầu với giám đốc, ngồi trở lại trước dương cầm một lần nữa.

Chương 564: Chờ một chút, lại từ bỏ (4)

Cố Khuynh Thành mở quyển nhạc ra, trước liếc mắt nhìn giám đốc qua phong khách “Thược Dược”, sau đó mới đầy bụng hồ nghi, tiếp tục đàn tiếp.

Chín giờ, đến giờ Cố Khuynh Thành tan ca, giám đốc lại xuất hiện một lần nữa, một mặt thân thiết hỏi thăm cô làm việc ở chỗ này có được hay không, có cảm giác không tốt chỗ nào.

Người quản lý cũng không xấu, nhưng thích bày ra bộ dạng lãnh đạo, nhân viên thường xuyên nói xấu ông ta vài câu, hiện tại ông ta lại ôn tồn nói chuyện với mình như vậy, để Cố Khuynh Thành càng thấy, tất cả chuyển biến, khẳng định là có quan hệ với phòng “Thược Dược”.

Chín giờ Cố Khuynh Thành tan ca, sau khi đi ra hội sở, cô lại không có giống như trước đây, trực tiếp ngăn cản Taxi về nhà, ngược lại xuống lầu tìm một chỗ trốn, nhìn chằm chằm lối ra và bãi đậu xe hội sở, đều không nhìn thấy người quen và chiếc xe quen thuộc đi ra.

Cố Khuynh Thành một mực chờ đến mười một giờ, lòng mới xuất hiện một chút do dự, chẳng lẽ là mình suy nghĩ nhiều? Thực ra người tỏng phòng “Thược Dược”, căn bản không phải Đường Thời? Có lẽ là một người bênh vực kẻ yếu?

Trời càng muộn, khí càng lạnh, Cố Khuynh Thành sợ đứng lâu sinh bệnh, cho nên liền chậm rãi cất bước, đi đến khu chờ Taxi.

Ngày trước chín giờ, cô coi như là xếp hàng rất dài, cũng rất nhanh có thể đợi được Taxi, thế nhưng hôm nay, không biết là trời qua muộn, hay là gần tới mùa xuân, rất nhiều người sẽ ra ngoài, cô đợi ở khu bắt xe đúng hai mươi phút, đều không có chờ đượcmột chiếc xe taxi.

Lúc này không có xe buýt, mà cô từ khi mang thai, vì lý do an toàn, cũng không thế nào lái xe.

Khu chờ Taxi, lại vừa lúc là đầu gió, thổi khiến toàn thân của Cố Khuynh Thành run rẩy, cô đứng tại chỗ không ngừng mà dậm chân, do dự chính mình có nên gọi Trần Mặc Thâm hay không, để anh đến đón mình.

Đường Thời vẫn ở lại trong phòng bao “Thược Dược” như cũ, không hề rời đi, anh đứng ở phía trước cửa sổ, rất dễ dàng nhìn thấy Cố Khuynh Thành ở khu đợi xe dưới lầu.

Gió lớn, lạnh, thỉnh thoảng cô giơ tay lên, hà hơi sưởi ấm, chân không ngừng dẫm mạnh, có chút lo lắng nhìn qua phương xa xe đến, lúc ngẫu nhiên xuất hiện một chiếc xe taxi, biểu cảm trên mặt cô, sẽ trở nên vô cùng mừng rỡ, thế nhưng lại nhìn thấy trên xe taxi có người ngồi, cô liền uể oải rũ tay xuống, tiếp tục trông mong nhìn xem xe đến.

Đại khái ước chừng qua mười phút đồng hồ, Đường Thời lấy điện thoại ra, gọi một cuộc ra ngoài: “Lão tam, cậu giúp tôi liên hệ một chiếc xe taxi, đến gần chỗ hội sở Tô Uyển.”

“Anh, anh đang ở hội sở Tô Uyển sao? Hiện tại em đang ở gần, nếu không em đi đón anh.”

“Không cần, tôi muốn Taxi, nhanh lên.” Đường Thời nói xong, không đợi Lâm Cảnh Thần có phản ứng, liền trực tiếp cúp điện thoại, qua không tới hai phút đồng hồ, điện thoại di động của anh vang lên một tiếng, là Lâm Cảnh Thần gửi tin tới, một dãy số điện thoại, đằng sau bổ sung ba chữ, lái xe Trương, Đường Thời nhấn gọi số điện thoại.

Điện thoại rất nhanh được nghe: “Là ngài muốn Taxi sao? Tôi lập tức lên đường tới hội sở Tô Uyển, xin hỏi ngài ở chỗ nào?”

“Dưới khu đợi xe hội sở Tô Uyển, ở đó có cô gái cắt tóc ngắn, ăn áo khoác màu vàng, ông hãy đón cô ấy.”

Đường Thời vừa phân phó, vùa nhìn chằm chằm dưới lầu, chờ một lúc, anh liền thấy một chiếc xe taxi đứng ở trước mặt Cố Khuynh Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK