Chương 447: Kim Đồng Ngọc Nữ, sinh một đôi (7 )
Trần Mặc Thâm thanh nhàn đi tới tới chỗ ngồi, lúc đi ngang qua một vài bạn học cũ, anh đều có thể hô tên, nắm tay hoặc ôm chào hỏi.
Trần Mặc Thâm đi tới trước mặt Tứ Nguyệt, Tứ Nguyệt đang cầm ly rượu, nhìn chằm chằm Tô Niên Hoa và cô gái bên mình, đối mặt với Trần Mặc Thâm bắt chuyện, cô có vẻ hơi ngẩn ngơ, cũng không đợi Trần Mặc Thâm nói xong, liền uống một hơi cạn sạch ly rượu.
Trần Mặc Thâm không thể làm gì khác hơn là nuốt lời về trong bụng, sau đó uống rượu, rồi nhìn Cố Khuynh Thành bên cạnh Tứ Nguyệt.
Vẻ mặt Cố Khuynh Thành rất bình tĩnh, khi Trần Mặc Thâm nhìn về phía mình, cô rũ mi mắt, lễ phép đứng lên.
Tay Trần Mặc Thâm nắm ly rượu, nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành gần ba giây đồng hồ, sau đó trên mặt mang theo mỉm cười không có biến mất: “Cố Khuynh Thành, đã lâu không gặp.”
Ngữ khí của anh, rất thong thả, cùng với chào hỏi cùng bạn bè khác, không khác nhau gì cả, giống như bạn bè hơn hai năm chưa gặp lại mà thôi.
Cố Khuynh Thành cầm ly rượu, hết sức duy trì bình tĩnh, lúc đó mặt mày như tranh vẽ, tỏ ra một loại thần thái khách sáo xa cách, ngữ điệu ấm áp nói: “Trần Mặc Thâm, đã lâu không gặp.”
Lập tức, hai người nhẹ nhàng đụng ly.
Cố Khuynh Thành uống một hớp rượu, sắc mặt bình tĩnh ngồi trở lại chỗ ngồi.
Trần Mặc Thâm không có bất kỳ lưu luyến xoay người, vươn tay với Đường Thời: “Đường Học Trưởng.”
Đường Thời kiêu ngọa ngồi ở trên ghế sa lon, hai tay tùy ý khoanh ở trước ngực, hơi rũ mi mắt, liếc mắt nhìn Trần Mặc Thâm đưa tới tay, sau đó mới ngẩng đầu, nhìn chằm chằm gương mặt Trần Mặc Thâm một hồi, không chút ý muốn đứng lên, chỉ là lười biếng vươn tay, ngay cả lời cũng không nói, nắm tay lấy lệ với Trần Mặc Thâm, sau đó nhanh chóng buông ra.
Trần Mặc Thâm cũng không có bởi vì Đường Thời lạnh nhạt như vậy, mà có vẻ có gì không vui, anh giống như là chuyện gì chưa từng sảy ra, ngồi ở bên cạnh Đường Thời.
Bạn học tụ họp, tất nhiên là chào hỏi, bởi vì Trần Mặc Thâm đi tới chỗ ngồi, đã chào hỏi với phân nửa người, cho nên Tống Hiểu trực tiếp để Trần Mặc Thâm tiếp tục chào hỏi mời rượu mọi người, lúc này mới đổi người khác.
Đối mặt nhiều người bắt chuyện như vậy, Đường Thời vẫn luôn duy trì thái độ không lạnh không nóng, vẫn không nhúc nhích ngồi ở trên ghế sa lon.
Những người này có người quen người lạ với Đường Thời, nhưng đã thành thói quen việc anh lộ ra thái độ xa cách lãnh đạm, cũng không để trong lòng.
Lúc đến phiên Đường Thời, Đường Thời cũng không giống như những người khác, nhất nhất tiến lên, chạm cốc với mỗi người, mà đơn giản dứt khoát đứng lên, rót cho mình một ly đầy rượu, giơ về phía mọi người, cũng chưa từng nói mà trực tiếp uống một hơi cạn sạch, xem như chào hỏi.
Hết một vòng chào hỏi, ít nhất mỗi người cũng phải uống ba bốn ly rượu, mượn rượu mời, mọi người cũng đều buông thả một ít.
Bạn học tụ họp, chẳng qua cũng chỉ là vui chơi giải trí, cũng may lần tổ chức tụ họp này chính là Tống Hiểu rảnh rỗi không có chuyện gì làm, cho nên cô vẫn bỏ ra một vài tâm tư, chuẩn bị một ít hoạt động giải trí.
Nói là hoạt động giải trí, kỳ thực chính là rút thăm biểu diễn, nếu như không biểu diễn, phạt ba ly rượu, còn phải tiếp nhận vấn đề thảo luận của mọi người.
Chương 448: Kim Đồng Ngọc Nữ, sinh một đôi (8 )
Tống Hiểu làm công tác chuẩn bị rất tốt, cô chuẩn bị ba cái hộp, trong một cái hộp đó thả danh sách tên bạn học nữ, trong cái hộp khác là danh sách tên bạn học nam, hộp cuối cùng là việc bắt bọn họ làm. ‖… *
Tống Hiểu là người tổ chức, cho nên cô liền dẫn đầu rút ra ba phiếu trong hộp, mở phiếu ra, dĩ nhiên viết một vấn đề rất vớ vẩn, đó chính là khiến bạn học nam và bạn học nữ nhảy điệu nhảu nóng bỏng.
Đám bạn học này, ngày thường không có qua lại gì, bạn học nữ nghe được vấn đề này, lập tức vẻ mặt hồng lên, khoát tay lia lịa, nói cô không chơi cái này.
Bạn học nam cũng có chút ngượng ngùng, vì vậy liền trực tiếp chọn phạt ba ly rượu cùng trả lời vấn đề nghiêm phạt.
Bạn học nam ngược lại thân sĩ phong độ, sau khi uống ba ly rượu của mình, còn thay bạn học nữ uống hai ly.
Vấn đề là mọi người cùng nhau nghĩ, cùng nhau hỏi, tổng cộng có năm vấn đề, thứ nhất, là Tô Niên Hoa hỏi, hỏi so với vất đề trên phiếu, càng thêm vô nghĩa: “Lần đầu của hai người ở chỗ nào?”
Toàn trường nhất thời ồn ào.
Bạn học nam cũng không có ý kiến gì thoải mái nói: “Ở trong rừng cây nhỏ phía sau trường học.”
“Phốc.” Câu trả lời này của bạn học nam, dẫn tới một phòng toàn người cười vang.
Sau khi cười xong, tất cả mọi người nhìn về phía bạn học nữ, vẻ mặt bạn học nữ đỏ bừng, vô cùng xấu hổ, mới nói một câu: “Ở khách sạn đối diện trường học.”
Vấn đề thứ nhất hỏi đã tổn hại, vấn đề thứ hai càng quá phận.
“Cùng ai?”
“Làm tình dài nhất bao lâu?”
“Hiện tại lên giường với mấy người rồi?”
Mặc dù không có biểu diễn, thế nhưng cái trò chơi này từ đầu, đã bị mấy vấn đề này, vén lên đến cao, tất cả mọi người trở nên tràn đầy phấn khởi cùng bất an.
Tràn đầy phấn khởi xem người khác bị chê cười, bất an vì có thể tí nữa bản thân bị chế giễu.
Sau đó là bạn học nam và bạn học nữ bị rút đầu tiên, rút ra người tiếp thep, cũng không biết có là ăn gian hay không, lại là Tứ Nguyệt và Tô Niên Hoa, mà chuyện để cho bọn họ làm, so với một trò chơi chỉ có hơn chứ không có kém, đó chính là, để cho bọn họ ở trước mặt mọi người, hôn nồng nhiệt năm phút đồng hồ.
Nghe được vấn đề này, Lục Nhiên và Lâm Cảnh Thần có quan hệ tốt với Tô Niên Hoa cười rộ lên.
Tô Niên Hoa liếc mắt nhìn Tứ Nguyệt, trong lòng nghĩ, đùa gì thế, nếu như đổi thành những cô gái khác ở đây ngoài Cố Khuynh Thành ra, anh đều cảm thấy cái này là trò chơi tốt, hôn môi thì hôn, nhưng đối phương là Tứ Nguyệt, từ nhỏ đến lớn bị anh coi như em gái!
Tô Niên Hoa lắc đầu theo bản năng, muốn chọn phạt ba chén rượu và trả lời vấn đề.
Mà Tứ Nguyệt ngồi ở trên ghế, nhìn Tô Niên Hoa và cô gái bân người thân thiết, vẫn không ngừng uống rượu giải sầu, cho nên căn bản không cho Tô Niên Hoa cơ hội cự tuyệt, liền chủ động đi tới trước mặt của Tô Niên Hoa, nắm lấy cà vạt của anh, kéo thấp đầu anh xuống, ngăn chặn môi của anh.
Thật đúng là hôn nồng nhiệt đến năm phút đồng hồ
Sau khi hôn xong, toàn trường gần như yên tĩnh một phút đồng hồ, sau đó bạo phát tiếng kêu đinh tai nhức óc.
Ở trong tiếng kêu, Tứ Nguyệt khôi phục trấn định, cô nhìn Tô Niên Hoa có chút ngây ngốc, giống anh em, vươn tay, vỗ vỗ bờ vai của anh, đùa giỡn nói: “Chơi như vậy đã không chịu nổi?”
Sau đó nghiêng đầu, hướng về phía cô giá Tô Niên Hoa mang tới, nhíu mày, nói: “Chỉ là một trò chơi, đừng để trong lòng.”
Sau đó thì giống như là không có chuyện gì, dắt Tô Niên Hoa, hai người ở lấy phiếu từ trong hộp.
Sau đó có vài hoạt động, lại không có gì để xem, chẳng qua Trình Tả Ý lại trúng thầu, để cho cô ta làm một bài thơ, sau khi làm xong, cô liền vươn tay, cô lấy ra lá phiếu: là Cố Khuynh Thành, Trần Mặc Thâm, hát một bài hợp ca « Người là một ca khúc trong lòng tôi».