Chương 415: Không hề đụng cô (15 )
Cố Khuynh Thành liên tục bị Đường Thời thay đổi mặt sắc đuổi ra khỏi phòng anh, lại để ý là Đường Thời cũng không có nói chán ghét cô, dù sao mỗi lần cô bị đuổi ra ngoài, cách mấy giờ, lại mượn cớ đi vào, anh đối với cô vẫn đều bình an vô sự…? !
Chỉ là, bình an vô sự, có đôi khi sẽ duy trì thời gian lâu một chút, có đôi khi sẽ duy trì ngắn một chút, nói tóm lại, đều đều vào lúc Cố Khuynh Thành không giải thích được, Đường Thời lại trở mặt bắt đầu đuổi cô ra ngoài.
Thân thể Đường Thời rất tốt, hạ sốt, người khỏe rất nhanh, càng về sau, anh có thể xuống đất đi lại, không phải là Cố Khuynh Thành đi, mà mình lại bất chợt liền có biểu hiện mặt lạnh hoặc là mặt đen, đứng lên rời đi, có đôi khi giam mình trong thư phòng, ngẩn ngơ rất lâu, sau đó đợi đến giờ ăn cơm, anh liền giống như là không có chuyện gì, cùng Cố Khuynh Thành ngồi cùng bàn ăn, đôi khi, anh cũng trực tiếp đi vào phòng, có một hai lần như vậy, Cố Khuynh Thành hiếu kỳ, len lén ghé vào cửa, nghe trộm, cô ngoại trừ nghe được tiếng nước ra, thì cũng không nghe thấy bên trong truyền đến tiếng gì khác, còn có một lần như vậy, Đường Thời vào phòng nửa giờ, điện thoại di động của anh bất chợt vang lên, là công ty gọi điện thoại tới, lúc Cố Khuynh Thành cầm tới đưa cho anh, Đường Thời mở ra cửa ra, cả người đều nhỏ nước, giống như vừa tắm rửa, trong lòng Cố Khuynh Thành nghi ngờ, rõ ràng trước đó không lâu, Đường Thời vừa mới tắm xong mà!
Thỉnh thoảng Đường Thời sẽ lên cơn sốt, cho nên vẫn không có tới công ty, thế nhưng cũng không có nghĩa là anh không làm việc.
Cố Khuynh Thành cũng đã từng nằm viện, lú Đường Thời ở cùng cô, mỗi sáng sớm, không phải thư ký Trương thì chính là Lục Nhiên, Tô Niên Hoa, Lâm Cảnh Thần ôm một đống văn kiện đưa tới.
Cố Khuynh Thành lo lắng thân thể Đường Thời, cho nên mỗi lần Đường Thời làm việc, luôn luôn nghĩ biện pháp nghỉ ngơi, khiến Đường Thời thả lỏng.
Đôi khi hai người sẽ đánh bài một chút, đôi khi hai người sẽ xem phim.
Kỳ thực đại đa số, đều là xem phim, có chút phim là tác phẩm cd dự trữ ở nhà Đường Thời, hoặc Cố Khuynh Thành trực tiếp lên Internet xem phim.
Kỳ thực Cố Khuynh Thành cảm thấy, thỉnh thoảng Đường Thời ngoài việc bỗng nhiên rời đi, lúc mình và Đường Thời ở chung vẫn rất tốt, thậm chí so với trước kia, đều thân cận hơn tất cả.
Thế nhưng, cô luôn cảm giác lúc đó giữa và Đường Thời, thiếu cái gì đó, thế nhưng, cô nghĩ tới nghĩ lui, rồi lại không nghĩ ra được, luôn cảm thấy khoảng cách giữa cô và anh, giống như cách một tầng biển, thiên sơn vạn thủy, làm sao cũng không vượt qua.
Một hôm, ăn xong cơm tối, Cố Khuynh Thành lục được bộ phim mới nhất, kêu Đường Thời vào phòng ngủ xem.
Hai người dựa vào giường, ngồi trên thảm, trước mặt bày ra là đồ ăn vặt Trương Tẩu chuẩn bị.
Bộ phim thuộc dạng phim hài, bên trong cũng là ngôi sao có tiếng, diễn xuất hạng nhất, lời kịch kinh điển, khiến Cố Khuynh Thành xem mà không nhịn được cười khanh khách.
Đường Thời thật ra cảm thấy loại phim này so ra kém những phim của Hollywood, thế nhưng, thấy Cố Khuynh Thành vui vẻ, anh lại cảm thấy cũng có thể chịu được.
Lúc Trương Tẩu lên, còn pha một bình nước trái cây, nhìn thấy Đường Thời và Cố Khuynh Thành chung đụng hòa hợp, bà cũng cười vui vẻ so với ai khác.
Chương 416: Không hề đụng cô (16 )
Chỉ là bộ phim vốn hài hước, diễn đến nửa sau, trong lúc bất chợt trình diễn một đoạn giường chiếu hoạt – sắc – sinh – hương.
Hình ảnh, một nam một nữ, quần áo xốc xếch, ôm cùng một chỗ thật chặc, hôn đến lửa nóng, lập tức hai người liền không chờ đợi, ở trong phòng rửa tay trật hẹp, triển khai lửa nóng quấn quýt si mê.
Hình ảnh vô cùng tươi đẹp, màn ảnh quay cực kỳ tốt, có thể nhìn thấy rõ ràng da thịt cô gái và người đàn ông lộ ra.
Hiệu quả âm thanh cực tốt, truyền ra khiến cho người ta đỏ mặt tim đập.
Trong phòng vốn mang bầu không khí ấm áp, trong nháy mắt trở nên lúng túng.
Cố Khuynh Thành nắm miếng khoai tây chiên, dần dần rũ mi mắt xuống, Đường Thời lại nhìn chằm chằm màn hình TV, liền cảm giác có chút miệng đắng lưỡi khô, trong đầu hiện lên xung động, toàn bộ đều là hình ảnh của anh và Cố Khuynh Thành.
Cũng không biết có phải ở gần hay không, hay bản thân cấm dục quá lâu, càng kiềm nén, càng cảm thấy cả người sắp nổ tung.
Tay anh vô ý thức sở ở trên thảm, nắm tay Cố Khuynh Thành.
Anh nuốt nước bọt, ở trong cả căn phòng đều chỉ có tiếng kêu mập mờ của cô gái đang kịch liệt trên TV, cuối cùng anh có chút không kiềm chế được đẩy ngã Cố Khuynh Thành lên thảm nhung, người liền không kịp chờ đợi áp lên.
Anh chặn môi của cô, hôn kịch liệt, tay không kịp chờ đợi cởi quần áo của cô.
Hô hấp của anh, trở nên gấp gáp cực nóng, anh hôn cô thật sâu, như là nhớ tới cái gì đó, bất chợt kéo ra khoảng cách môi cô, sau đó tiến đến bên tai của cô, dùng sức thở hổn hển, thấp giọng hỏi: “Khuynh Khuynh, có thể chứ?”
Khuôn mặt Cố Khuynh Thành không khắc chế nổi hồng lên, thân thể cũng không khống chế được căng thẳng.
Đường Thời thở dốc vài cái, như là không nhịn được, tay nâng má cô lên, lại hung hăng hôn cô một lần nữa.
Anh tinh tường cảm giác được cô gái dưới thân, từ từ trở nên cứng ngắc.
Anh càng dùng sức hôn cô, mãi cho đến cuối cùng khi anh sắp cởi hết quần áo cô ra, anh phát hiện thân thể của anh đã giống như tảng đá cứng rắn, anh nuốt mạnh nước bọt, cứng rắn đem môi của mình rời khỏi Cố Khuynh Thành, nhìn chằm chằm mắt của cô, kêu lên một tiếng “Khuynh Khuynh”, như là muốn nói gì, cuối cùng lại cũng không có nói, chỉ là chôn đầu ở cổ của cô, dùng sức ngửi mùi trên người cô, tay nắm chạt lấy thảm.
Sau đó, anh chợt từ trên người cô đứng lên, cũng không thèm nhìn cô, thuận tay chỉnh lại quần áo của mình, sải bước rời đi.
Đường Thời kéo cửa phòng ngủ đi ra, vừa lúc thấy Trương Tẩu bưng hoa quả đi lên.
“Thời thiếu gia, muốn ăn…” Trương Tẩu chỉ nói hai chũ, thấy sắc mặt Đường Thời lạnh lẽo, sợ đến nỗi lập tức không có lên tiếng, đứng ở một bên, nhường đường.
Đường Thời không nói một lời rời đi.
Lúc này trên TV, lại đổi thành đoạn khôi hài.
Cố Khuynh Thành ngẩn ngơ nằm trên sàn nhà, nhìn chằm chằm đèn thủy tinh trên trần nh, hơi có vẻ mờ mịt.
Rốt cuộc cô đã đắc tội Đường Thời ở chỗ nào? Tại sao anh lại năm lần bảy lượt giở mặt rời đi?
Trương Tẩu đợi khi Đường Thời đi vào thư phòng, mới bưng hoa quả đi tới, bà để đĩa hoa quả ở một bên, liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành quần áo xốc xếch, cau mày hỏi: “Cố Tiểu Thư, Thời thiếu gia bị sao vậy? Vừa rồi còn rất tốt mà, tại sao bất chợt đã nổi giận?”