Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 427: Nói xong như người dưng (7 )

“Cũng không phải làm sao thấy được…” Đường Thời lười biếng mở miệng, giọng nói ôn tồn: “Tôi chính là thấy có người đối tốt với Cố Khuynh Thành như vậy, tâm lý không thoải mái, liền liều mạng tìm ra vài thứ, để cho tâm lý của mình cân bằng xuống.”

Lục Nhiên nghe được Đường Thời trả lời như vậy, có chút im lặng nhổ nước bọt: “Trình Tả Ý là một phụ nữ, A Thời, anh thật biến thái.”

Đường Thời ngược lại giống như nghe được cái gì tán dương, nhất thời cười rộ lên, sau đó nghiêm trang “Ừ” một tiếng, mang theo vài phần lười biếng ngáp một cái, ngữ điệu ung dung nói: “Hiện tại tôi tin, trên cái thế giới này, ngoại trừ tôi, không còn có người nào đối tốt với Cố Khuynh Thành như vậy, cuối cùng tôi cũng có thể ngủ ngon giấc.”

“…” Lục Nhiên hoàn toàn im lặng, trầm mặc một hồi, mới khẽ cười một tiếng, sau đó thu liễm lại tất cả tâm tình, hơi có chút nghiêm túc hỏi: “A Thời, chuyện này, anh xử lý như thế nào?”

Đương nhiên Đường Thời biết, chuyện này trong miệng Lục Nhiên là chỉ “Sự cố” đêm nay trong bữa tiệc, đáy mắt anh buông xuống, dần dần hiện lên một tầng ý lạnh.

Anh cầm điện thoại di động, chậm chạp không có mở miệng.

“A Thời, có một số việc tôi nghĩ anh cũng đoán được, Đồ Sứ nhất định là bị Trình Tả Ý động tay chân, cô ta không phải thương tổn Khuynh Thành, mà đang dùng khổ nhục kế làm lợi thế.” Lục Nhiên đợi hồi lâu, dẫn đầu mở miệng trước: “Nói thật, Trình Tả Ý ở Thịnh Đường hơn ba năm, tôi vẫn cảm thấy cô ta là một người phụ nữ dịu dàng, không gây sự, không sinh sự, thật không nghĩ tới, làm nên chuyện này, đã vậy còn quá tàn nhẫn, đối với mình còn ác như vậy… chậc chậc chậc…”

Lục Nhiên nói ra ba tiếng chậc, sau đó trực tiếp nói: “A Thời, người phụ nữ này tâm cơ quá sâu, không lưu lại được, phải nghĩ biện pháp, sớm xử lý cô ta đi.”

“Phải xử lý…” Đường Thời nói tiếp: “Chẳng qua không phải hiện tại.”

Trước khi anh không xác định Trình Tả Ý đối với Cố Khuynh Thành là tốt thật hay là giả dối, chẳng qua chỉ là dụng tâm, khiến Trình Tả Ý tạm rời cương vị công tác.

Ai ngờ không nghĩ tới, anh hành động vậy, lại khiến Trình Tả Ý lộ ra kế hoạch nham hiểm trong lòng cô ta.

Quả nhiên, người bị bức đến đường cùng, mới lộ ra chân tướng.

Lần trước Cố Khuynh Thành bị bắt cóc, đã là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.

May mắn lúc này Trình Tả Ý dùng khổ nhục kế, Cố Khuynh Thành mới không chút tổn hại.

Nếu Trình Tả Ý biết, mưu kế của mình lại bị thua một lần nữa, như vậy tiếp theo, cô ta lại muốn chơi gì?

Quan trọng hơn là, nhất định bây giờ trong lòng Cố Khuynh Thành đem Trình Tả Ý quan tọng, bây giờ bọn họ đối phó Trình Tả Ý, chỉ khiến anh và Cố Khuynh Thành mâu thuẫn.

Đường Thời nghĩ tới đây, mới chậm rãi nói với Lục Nhiên trong điện thoại: “Mặt ngoài bất động, trở thành bộ dạng chúng ta đều tin bộ cô ta, sau lưng cậu phái người nhìn vào cô ta, bây giờ bắt đầu, tôi sẽ bồi cô ta, chơi hồi lớn thật tốt, dạy cho cô ta một bài học, cái gì gọi là… Âm mưu.”

“… A Thời, tôi không biết, anh lúc nào thì trở nên nhàn hạ thoải mái như thế, cùng một phụ nữ đấu trí.”

“Tôi không phải nhàn hạ thoải mái.” Đường Thời nói xong câu này, rũ lông mi xuống, giọng nói có vẻ hơi lãnh đạm, lại ẩn chứa tâm tình cuồn cuộn: “Tôi chỉ là, không muốn bởi vì cô ta, mà xuất hiện vết rách gì với Khuynh Khuynh.”

Chương 428: Nói xong như người dưng (8 )

“Lục Nhiên, cậu biết, trên cái thế giới này, có thể để cho tôi và Khuynh Khuynh rạn nứt, chỉ có Khuynh Khuynh.

“Trình Tả Ý… Ha hả…” Đường Thời cười khẽ hai tiếng, hơi có vẻ khinh thường: “Cô ta còn không xứng!”

Nói xong câu đó, đáy mắt Đường Thời thoáng hiện một tia hung ác.

Tục ngữ câu, nói như thế nào nhỉ?

Dùng trúc múc nước, không được gì cả

Làm sao khiến một người đau nhất?

Không ai bằng việc cô ta cho mình đạt được mục đích, bất chợt phát hiện tất cả đều là giả tạo.

Đường Thời cúp điện thoại, lúc trở về phòng ngủ chính, Cố Khuynh Thành đã tắm rửa xong, mặc một áo choàng tắm, ngồi trên ghế sa lon, ôm chân của mình, cúi đầu không biết làm cái gì.

Đường Thời chậm rãi bước chân, thoáng đến trước mặt Cố Khuynh Thành, vừa định hỏi cô tại sao không lên giường ngủ, liền liếc thấy cô cầm khăn giấy lau chân, có vết máu đỏ tươi, không ngừng rỉ ra.

Đường Thời nhíu mày, bước nhanh đi tới trước mặt Cố Khuynh Thành, ngồi xổm người xuống, nắm cổ tay cô, nhìn vết thương trên đùi cô: “Chuyện gì xảy ra?”

Cố Khuynh Thành cũng không biết được Đường Thời vào phòng lúc nào, bất chợt bị nắm cổ tay, cả người bị dọa cho giật mình, cô theo bản năng ngẩng đầu, nhìn thấy trên mặt Đường Thời hiện lên lo lắng và khẩn trương, cả người ngơ ngẩn.

Cố Khuynh Thành cũng không kịp mở miệng nói chuyện, Đường Thời đã nhanh chóng xoay người, đi tới chỗ ngăn kéo, cầm một hòm thuốc qua đây, sau đó quỳ xổm ở trước mặt Cố Khuynh Thành, cầm bông gòn và cồn, khử trùng vết thương cho Cố Khuynh Thành.

Kỳ thực vết thương cũng không nghiêm trọng lắm, nhiều lắm xem như trầy da bình thường, ban đầu bởi vì lo lắng cho Trình Tả Ý, cô cũng không có cảm giác được, mãi cho đến lúc tắm, khi xoa sữa tắm, nhận thấy đau đớn, mới phát hiện mình bị thương, đại khái chính là lúc đồ sứ vỡ, mảnh sứ bật ra, không cẩn thận làm chân bị thương.

Cố Khuynh Thành vốn không lưu ý, nghĩ cầm giấy lau một chút, cầm máu liền xong việc, nhưng bây giờ, Đường Thời như là gặp chuyện kinh hoảng thế nào.

Mặc dù chỉ là bị thương ngoài da, thế nhưng cồn thấm vết thương, vẫn có đau đớn truyền đến, chân Cố Khuynh Thành không khỏi run lên, tay Đường Thời nắm láy bông, cũng khẩn trương run lên.

Cố Khuynh Thành nhìn hình ảnh như vậy, không nhịn được rũ mi mắt, nhếch khóe môi, đáy lòng hiện lên một tầng ấm áp không nói ra, khi mình ở trong bữa tiệc, thấy anh và những cô giá khác ở cùng một chỗ cười cười nói nói, trong lòng phiền muội cũng đều tiêu mất không còn.

Khử trùng xong, Đường Thời dán hai cái băng cá nhân lên chân Cố Khuynh Thành, chỉ chỉ giường, kêu Cố Khuynh Thành đi qua ngủ, rồi lập tức liếc mắt nhìn băng dán cá nhân trên đùi cô, giọng nói dịu dàng: “Có đau hay không?”

Vết thương kia khi bị khử trùng, có đau một chút, hiện tại đã sớm không còn cảm giác.

Trong lòng Cố Khuynh Thành, cô vẫn cho là, một người vợ tốt, phải tận tâm hết sức không cho chồng mình phiền phức, thế nhưng, lúc này nghe lời Đường Thời ấm áp như vậy, cô cũng không biết rốt cuộc mình bị làm sao, rõ ràng là vết thương không quan trọng, hết lần này tới lần khác ở trong lòng cô thành vất thương lớn, nhìn Đường Thời gật đầu, yếu ớt nhỏ giọng nói một câu: “Đau.”

Đường Thời nhíu mi, mặt mày mang theo vài phần “Phiền phức ” ghét bỏ, nhưng mà tay lại lúc cô vừa nói, không chần chờ ôm ngang cô lên, đi về phía giường lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK