Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 359: Người đàn ông này quá vô sỉ (9 )

Cô biết, biết là cứng ngắc, sẽ làm Đường Thời không vui .

Cô vừa nghĩ tới anh không vui, liền trở nên càng căng thẳng hơn.

Như vậy tuần hoàn ác tính phía dưới, Cố Khuynh Thành cảm giác mình nếu không nghĩ biện pháp, tạm thời thoát đi, mấy ngày nay tới giờ không khí hòa thuận như vậy, tất nhiên sẽ bị phá hư!

Cố Khuynh Thành cảm giác được tay Đường Thời, đã bắt đầu đi xuống cởi quần của mình, cô theo bản năng run run một cái, dưới tình thế cấp bách, cũng không quản nhiều nữa ậy, liền vươn tay, bắt lại tay Đường Thời.

Đường Thời bị cô đột nhiên ngăn cản, khiến cho sững sờ, cất giấu tình dục nồng đạm trong mắt, chống lại ánh mắt của cô .

Cố Khuynh Thành trong óc loạn thành một đoàn, tròng mắt cô nhanh chóng đảo qua, sau đó thốt ra: “Em, ưm muốn đi vệ sinh . . .”

Thời điểm nói xong câu đó, mặt của cô đều đỏ lên .

Tay Đường Thời như trước đặt ở bụng của cô, không hề rời đi, ánh mắt của anh, như trước nhìn cô thật sâu.

Cố Khuynh Thành trong lòng khẩn trương thành một đoàn .

Quá chỉ chốc lát, Đường Thời hít sâu một hơi, hết sức đè xuống ham muốn mãnh liệt trong cơ thể mình, sau đó chậm rãi từ trên người Cố Khuynh Thành rời đi, còn không quên vươn tay, thay Cố Khuynh Thành sửa sang vạt áo một chút.

Cố Khuynh Thành vội vội vàng vàng đứng lên, đều không dám nhìn tới mắt Đường Thời, liền vội vội vàng vàng hướng về phía toilet chạy vào, ở thời điểm bước vào cửa phòng rửa tay, Cố Khuynh Thành như là nhớ tới cái gì giống nhau, kiếm thuốc từ túi áo treo trên móc.

Cố Khuynh Thành đóng cửa phòng rửa tay lại, đầu tiên là thở ra một hơi thật sâu, sau đó nhanh chóng mở túi ra, kéo ra khóa kéo chỗ sâu nhất, từ bên trong lấy ra thuốc giảm đau, bóc hai viển, nhét vào trong miệng, cố gắng nuốt vào .

Tiếp đó Cố Khuynh Thành nhét thuốc vào chỗ sâu nhất bên trong túi, kéo khóa, từ bên trong lấy ra một bao khăn ướt, sau đó mở vòi sen, rửa tay một cái, liền đi ra ngoài .

Cố Khuynh Thành đem túi treo lên móc áo, cầm trong tay túi khăn ướt kia để ở một bên trên bàn, khiến Đường Thời cho là mình đi phòng vệ sinh, là bởi vì dùng túi này khăn ướt, sau đó mới chậm rãi đi trở về sô pha chỗ .

Đường Thời nhìn ánh mắt của cô, như trước rất mãnh liệt, Cố Khuynh Thành theo bản năng né tránh ánh mắt của anh, chậm rãi ngồi ở bên người của anh, sau đó mới mở to mắt to, thật nhanh liếc mắt nhìn Đường Thời, mí mắt lại chớp xuống .

Đường Thời bị ánh mắt cô nhìn lại làm xung động một trận, lần thứ hai vươn tay, đem cô kéo vào trong ngực, cánh môi hôn lỗ tai của cô, ngón tay không kịp chờ đợi bắt đầu cởi quần áo của cô .

Không biết là dược hiệu thuốc giảm đau có tác dụng, hay là bởi vì Cố Khuynh Thành sau khi uống thuốc giảm đau, tâm lý thả lỏng, dẫn tới người trở nên không khẩn trương nữa .

Mặc dù đối với với cái việc này, cô trải qua rất nhiều lần, nhưng là lại như trước không có kinh nghiệm gì, cũng sẽ không chủ động, thế nên từ trước đến nay đều là Đường Thời chủ chương .

Người đàn ông nay động tác phá lệ ôn nhu, theo đó trong cơ thể cô tràn ra cảm giác kỳ dị, trở nên càng ngày càng mãnh liệt .

Cô có điểm e ngại loại cảm giác này, thế nhưng trong lòng lại mơ hồ có điểm thích .

Thế cho nên lúc cảm giác như vậy, nhất thời đến mãnh liệt điểm, cô không nhịn được, than nhẹ 1 tiếng .

Thời điểm cô làm việc này, chẳng bao giờ phát ra giọng nói, vẫn luôn an tĩnh trầm mặc, lúc này bất chợt lên tiếng, mặc dù rất ngắn, rất nhỏ, lại làm cho cả người Đường Thời trở nên hưng phấn lại mừng rỡ .

Chương 360: Người đàn ông này quá vô sỉ (10 )

Đường Thời đối với cô càng thêm ôn nhu che chở …

Đây là đãi ngộ Cố Khuynh Thành chưa bao giờ có.

Theo đó cảm giác kỳ dị trong cơ thể cô, trong nháy mắt bạo tạc, tràn ngập toàn thân của cô, khiến cho toàn thân cô trở nên mềm yếu.

Thế nhưng, cô lại phát giác, bản thân tựa hồ không ghét loại cảm giác này, thậm chí, trong lòng còn nổi lên một tia ngọt vui nói không nên lời.

Khoảng cách Cố Khuynh Thành xuất viện còn có hai hôm, nam nữ ở chung một phòng, Đường Thời vốn là hết sức khắc chế ý niệm của bản thân đối với cô.

Bình thường anh vốn là người hận không thể cả ngày lẫn đêm đều có thể cùng cô dính vào nhau, hiện tại bất chợt mở khúc nhạc dạo, phía sau hai thứ này, Đường Thời càng không có cố kỵ .

Bởi vì Cố Khuynh Thành uống thuốc giảm đau, người trở nên nhu thuận rất nhiều, không hề như trước, vừa bị anh đụng, toàn thân liền lập tức cứng ngắc giống là một tảng đá, theo đó biểu tình trên mặt thì cứ như là bị hành hình, thế nên Đường Thời đối với CỐ Khuynh Thành càng ngày càng ôn nhu như nước, mỗi một lần sau khi chấm dứt, tâm tình Đường Thời sẽ tốt hơn vài phần .

Trong nháy mắt, liền ngày xuất viện .

Biết Cố Khuynh Thành nằm viện cũng không nhiều người, chỉ có Tô Niên Hoa, Lục Nhiên, cùng Lâm Cảnh Thần, sau đó coi như là vậy, ba người mỗi lần tới, đều có thể mang cho cô một ít thuốc bổ cùng hoa quả, còn có lẵng hoa .

Cố Khuynh Thành cùng Đường Thời đâu ăn hết được, mấy thứ kia chiếm hết hơn nửa góc phòng bệnh.

Thời điểm cô nhất nguy hiểm, cũng không có nói cho người Cố gia biết mình gặp phát chuyện vô cùng nguy hiểm như vậy, hiện tại cô hoàn toàn khỏi, tất nhiên càng sẽ không nói cho người Cố Gia , thế nên những thứ thuốc bổ cùng hoa quả này, Cố Khuynh Thành tất nhiên sẽ không cầm về nhà, cho nên trước khi anh xuất hiện ở viện, liền đem các loại hoa quả cùng thuốc bổ phân cho Tiểu hộ sĩ tầng lầu này.

Trên người cô vết sẹo vảy đều đã bong ra, chỉ để lại những vết sẹo lên da non nhàn nhạt, trong bệnh viện đưa cho cô thuốc mỡ trị vết, chỉ cần cô vẽ loạn, không lâu sau, liền có thể hoàn hảo không chút tổn hại .

Cố Khuynh Thành cùng Đường Thời cùng nhau xuống lầu, thời điểm Đường Thời đi xếp hàng thanh toán tiền nằm bệnh viện, Cố Khuynh Thành đứng ở cách đó không xa chờ .

Người Xếp hàng khá là đông, Cố Khuynh Thành có chút buồn chán, con mắt liền nhìn quanh đại sảnh.

Trong lúc bất chợt, ở lối vào đại sảnh, Cố Khuynh Thành thấy một bóng người quen thuộc, cả người thoạt nhìn có chút phong trần, như là từ xa phương vội vội vàng vàng trở về, trong tay còn lôi một cái rương hành lý, hướng về phía một người y tá mặt mỉm cười hỏi thăm cái gì .

Ánh mắt Cố Khuynh Thành trong nháy mắt dừng ở trên thân ảnh người nọ .

Lúc này Đường Thời đã thanh toán xong, thời điểm anh đi tới bên người Cố Khuynh Thành, thấy ccoo nhìn chằm chằm một phía, liền theo tầm mắt của cô nhìn sang, khi nhìn thấy rõ người cô nhìn là ai, nhân trung của anh nhẹ nhàng mà nhíu lại, sau đó anh chỉ nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của Cố Khuynh truyền đến: “Xong chưa ?”

Đường Thời đem ánh mắt rơi vào trên người Cố Khuynh Thành, gật đầu: “Đi thôi .”

Cố Khuynh Thành ” Ừ” 1 tiếng, liền như không có chuyện gì, cùng Đường Thời vai sóng vai hướng về phía cửa .

Vừa may lúc này, bóng dáng quen thuộc kia đã cùng hộ sĩ nói xong, vẻ mặt thân sĩ hướng về phía y tá nói 1 tiếng tạ ơn, liền xoay người, cùng Cố Khuynh Thành Đường Thời đối mặt .

Người đàn ông kia trông thấy Cố Khuynh Thành, đáy mắt hơi thoáng hiện một vẻ kinh ngạc, lập tức liền khôi phục như thường, nhịp bước dưới chân, không hề dừng lại .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK