Chạng vạng, Dương Diệc Phong cầm chén rượu đứng ở chỗ cao nhất của Luyện Hồn Sơn, mặt của hắn hướng về phía trời chiều, phía sau là một cái bóng thật dài làm người ta có cảm giác tràn ngập sự thê lương và cảm khái vô hạn. Dương Diệc Phong tâm tình ngổn ngang trăm mối. Chỉ một khắc trước đây mình còn là chủ của một công ty lớn, có một gia đình hạnh phục, giờ khắc này lại là hộ pháp của Ma đạo đệ nhất phái. Nhân sinh quả thật khó nói vô cùng. Hắn thở dài
- Trời chiều vô hạn cánh chim bay, hoàng hôn tỏa bóng xuống nơi này , ưu sầu chỉ cần nâng chung rượu, cổ nhân đạo lý thật là hay.
Đang cảm khái thì nghe tiếng Thất Dạ truyền lại
- Sư đệ thật là có nhã hứng a ha ha ha. Không ngờ văn tài lại cao như vậy, Ma Điện ngươi nói có đúng không?
- Tiểu sư đệ, ngươi đoạt danh tiếng của ta , lại còn đoạt luôn vị trí đệ nhất văn tài của ta hu hu hu
Ma Điện quở trách
- Đi chết đi, đồ mặt dày không biết xấu hổ, tiểu sư đệ đừng để ý đến hắn, hắn bị điên mà
Ma Vũ không chút nể nang đả kích
Ma Lôi và mấy vị trưởng lão cười lớn
Nhập tiệc, Dương Diệc Phong đương nhiên bị mọi người tấp nập mời rượu .
- Tuy rằng chúng ta không cần ăn uống nhưng vẫn thích ăn mấy món này nha. Nhất là uống rượu
Thất Dạ nói
- Có thể bảo trì đạo hạnh dưới hoàn cảnh rượu ngon gái đẹp cũng là một loại ma luyện, cảm ngộ thiên đạo phương pháp
Đại trưởng lão rất ít khi mở miệng cũng nói
- Có đạo lý, ta đây phải ăn thiệt nhiều mới được
Ma Điện tìm được cớ liền chụp lấy
Mấy trưởng lão không hẹn mà cùng chụp lấy Ma Điện
- Cái thằng này ngừng lại, bọn họ có thể ăn còn ngươi không thể
Ma Điện ủy khuất
- Bất công, tại sao bọn họ có thể , còn ta không thể
Thất Dạ nói :
- Ta là Tông chủ đương nhiên có thể
Ma Điện chỉ vào Ma Vũ, Ma Lôi , Dương Diệc Phong
- Còn bọn họ thì sao
Ma Vũ đan mấy ngón tay mảnh khảnh nói
- Ta là nữ, nên có đặc quyền . Ma Lôi thì nếu ngươi đánh thắng hắn thì ngươi cũng có quyền. Còn tiểu sư đệ, nói đến càng đả kích ngươi. Hắn 100 tu đến Độ Kiếp Kỳ, một chiêu đánh bại Huyết Ma. Đừng nói là hắn có quyền, ta mỗi ngày xuống bếp hầu hạ hắn cũng được
Ma Điện cứng họng ngồi im . Thất Dạ và mấy vị trưởng lão thấy Ma Điện thua thiệt cất tiếng cười to. Dương Diệc Phong cũng cười không ngừng
Đại trưởng lão ngừng tiếng cười , quay sang Dương Diệc Phong nói :
- Diệc Phong, ngươi thật là niềm tự hào của Ma Tông chúng ta, lúc nhận được tin tức của bọn Ma Điện ta còn không tin nhưng giờ thì phải tin rồi. Ngươi một mình đánh vỡ giới hạn của Tu Chân Giới a
- Đại trưởng lão, ta nhờ sư huynh mới có được ngày hôm nay. Ta có một ít tài liệu thu được ở trong Luyện Nhiệt Thụ Hải muốn giao cho tông
Hắn nói xong liền lấy ra những cành cây chém được trong Luyện Nhiệt Thụ Hải
- Độn Long Mộc ? Đây chính là loại cực phẩm tài liệu dùng để luyện khí , ngàn năm khó gặp ở Tu Chân Giới … không ngờ ngươi …
Chín vị trưởng lão thấy Dương Diệc Phong lấy ra hơn vạn cây, chất thành một tòa núi nhỏ thì sửng sốt. Một lúc lâu sau mọi người mới bình tĩnh lại
- Thật là Độn Long Mộc, đây chính là cực phẩm tài liệu dùng để luyện khí có thể so sánh với Huyền Thiết Kim Tinh. Dùng hắn luyện chế phi kiếm, pháp bảo sẽ rất có linh tính a.
Dương Diệc Phong nghĩ lại 3600 thanh phi kiếm trong nhẫn, quả thật là phi thường có linh tính. Hắn nghĩ thầm
- Hiếm lạ lắm sao ? Nhiệt Luyện Thụ Hải còn nhiều mà
Tuy nhiên hắn chỉ nghĩ mà không dám nói ra, hắn không muốn có người quấy rầy sự bình an của Nhiệt Luyện Thụ Hải, cũng không muốn người của Ma Tông đến đó chịu chết.
- Tốt , tốt lắm , vì sự cống hiến của Dương Diệc Phong đối với Ma Tông, ta quyết định phong Dương Diệc Phong làm trưởng lão thứ 10. Chủ quản việc giám sát, nhiệm vụ giám sát toàn bộ đệ tử của Ma Tông, có quyền sinh sát trong tay. Đây là trưởng lão lệnh
Đại trưởng lão nói xong liền cầm một lệnh bài đưa cho Dương Diệc Phong, hắn cười đến nổi híp cả mắt, hắn đang suy nghĩ nhưng tài liệu này không biết có thể luyện được bao nhiêu cực phẩm pháp bảo và phi kiếm. Thực lực của Ma Tông lại sắp tăng trưởng a . Nghĩ thử xem, nếu toàn bộ cao thủ của Hộ Tông Thập Tam Đình đều có cực phẩm pháp bảo và cửu phẩm phi kiếm thì có khi diệt luôn cả Ngọc Hư Cung
- Ái cha
Lời này vừa ra không chỉ dọa Dương Diệc Phong suýt ngất mà bọn Thất Dạ cũng giật mình. Thật là quá quyền lực mà .
Dương Diệc Phong tiếp nhận bài tử, nhìn một chút rồi bỏ vào giới chỉ không lưu ý đến, công tác của hắn cũng không khó khăn, không cần phải ở trong Ma Tông, có thể đi lại khắp nơi, lại vô cùng rãnh rổi . Vì sao ? Vì từ khi Phong hộ pháp phản bội đến nay, Luyện Hồn Sơn quản lý đệ tử nghiêm ngặt hơn 10 lần, liệu còn bao nhiêu kẻ phản bội đây ?
Sau một lúc, đại trưởng lão thu hồi cành cây, cười tủm tỉm rồi quay sang Thất Dạ nịnh nọt
- Tông chủ quả nhiên tuệ nhãn như đuốc a, không chỉ có tìm cho chúng ta một tài năng mà hắn còn cống hiến nhiều như vậy
Đại trưởng lão cũng không hỏi về nguồn gốc của đống tài liệu này, người thông minh chính là như thế
- Tiểu sư đệ, ngươi đừng quên đã đáp ứng ta đanh một trận, giờ chúng ta làm ván chơi đi
Ma Lôi lên tiếng
Các trưởng lão cùng Thất Dạ cùng nhìn sang Dương Diệc Phong, sớm biết Dương Diệc Phong hiện tại rất lợi hại nhưng chưa từng thấy qua
Dương Diệc Phong đứng dậy đi tới bên ngoài mảnh đất trống, hắn quay sang Ma Lôi nói rằng
- Đến đây đi sư huynh, nếu thích đánh nhau tiểu đệ xin phụng bồi
Ma Lôi đi đến đối diện Dương Diệc Phong, hưng phấn nói
- Được, sư đệ đến đây đi
Chín trưởng lão và Thất Dạ đều không hẹn mà cùng ngừng uống rượu, tập trung tinh thần nhìn về phía giữa sân. Ma Điện đứng bên lẩm bẩm
- Ma Lôi thật ngu, biết rõ đánh thua mà vẫn đánh, thuần túy là muốn ăn đòn mà
- Ma Lôi là như vậy, thích khiêu khích với cường giả, muốn hưởng thụ sự tranh đấu
Ma Vũ nghe được liền trả lời
- Bắt đầu đi , Ma Lôi sư huynh
Nói xong một thanh kiếm lửa nhanh chóng xuất hiện trong tay của Dương Diệc Phong, thanh kiếm dưới ánh mặt trời hoàng hôn vô cùng diễm lệ.
Dương Diệc Phong vẻ mặt tự nhiên, hài hòa, cả người hoàn toàn dung nhập vào trong thiên địa. Thất Dạ và chín vị trưởng lão vô cùng kinh hãi, loại cảnh giới này chỉ có trong lúc đả tọa luyện khí, hơn nữa thỉnh thoảng mới có thể đi vào, đây là loại cảnh giới cao nhất của Thiên Nhân Hợp Nhất. Dương Diệc Phong không ngờ có thể dễ dàng tiến nhập, dễ dàng trở ra.
- Thiên Lôi Thiểm !!!
Ma Lôi hét lên một tiếng, trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện một binh khí kỳ dị hình tia chớp. Ma Lôi giới thiệu
- Đây là binh khí đắc ý nhất của ta, do tiền bối Ma Tông lưu lại. Nó còn được bổ sung thêm Huyền Cương Thiên Lôi Thạch, Ất Mộc Thiên Tinh và hơn mười loại tài liệu hi hữu khác. Sau đó nó được ta dùng Lôi Dục Tâm Kinh rèn luyện hơn ngàn năm. Từ trước đến nay ta chỉ dùng có hai lần, đây là lần thứ ba. Có hắn , sức chiến đấu của ta tăng gấp đôi, tiểu sư đệ phải cẩn thận
- Đến đi sư huynh, ta sẽ cẩn thận. Mời sư huynh
Dương Diệc Phong không hề dao động trả lời
- Thiên Địa Huyền Cơ, Lôi Trấn Bát Phương
Theo chú ngữ của Ma Lôi, thanh binh khí trong tay hắn phóng xuất 8 đạo thiên lôi , hóa thành lôi xà hướng về phía Dương Diệc Phong bay đi với vận tốc cực nhanh. Tuy nhiên trong mắt Dương Diệc Phong, loại tốc độ này căn bản không làm gì được hắn, chỉ là hắn không muốn tránh né. Chỉ thấy thanh kiếm trong tay hắn nhanh chóng biến từ màu đỏ sang màu xanh, thuận tay đâm vào 8 đạo thiên lôi 8 kiếm. Kiếm và lôi va chạm , thiên lôi bỗng nhiên biến mất
Ma Lôi kinh hãi vô cùng, thiên lôi do hắn phóng xuất không lợi hại như thiên lôi lúc độ kiếp nhưng cũng không kém xa lắm. Tám đạo thiên lôi uy lực vô cùng mà bị tám kiếm đơn giản của Dương Diệc Phong đánh mất. Thực ra, Mộc tương sinh với Lôi, Dương Diệc Phong có Thiên Tiên Mộc Chi Tinh Khí nên lôi không những không làm hắn bị thương mà còn trở thành thuốc bổ cho hắn. Khi mũi kiếm và lôi điện chạm nhau thì hắn đem phần lớn lôi điện hấp thu đi.
Hơn nữa, Dương Diệc Phong cố ý thả chậm tốc độ để Ma Lôi thấy rõ hắn xuất kiếm như thế nào, nếu không với tốc độ hiện tại của Dương Diệc Phong, ngoại trừ tiên nhân từ tiên giới, Tu Chân Giới có lẽ không có ai nhìn rõ tốc độ của hắn, không biết 7 kiếp hoặc 8 kiếp Tán Tiên, Tán Ma có thể thấy hay không. Đây cũng là điều mà Dương Diệc Phong muốn xác minh.
Ma Lôi cũng không nản lòng, biết 8 đạo thiên lôi không thể đánh bại được Dương Diệc Phong nên lần này hắn bắt đầu toàn lực công kích, tiếng sấm động , từng đạo thiên lôi giống như mưa tên bay về phía Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong vẫn dùng cùng một phương pháp như trước đối phó với đám lôi điện. Lôi điện oanh tạc hơn một phút cũng không có thương tổn gì đến một sợi lông của Dương Diệc Phong
Dương Diệc Phong cũng đã thấy rõ thực lực của Ma Lôi, nếu không phải hắn có Thiên Tiên Mộc Linh Tinh Khí thì sợ rằng hắn cũng bị thương, lôi điện uy lực thật lớn. Đáng tiếc Ma Lôi tìm sai đối thủ, không tìm ai mà lại đi tìm Dương Diệc Phong. Lúc này Dương Diệc Phong đã động thủ, hắn như tia chớp phóng về phía Ma Lôi. Hắn điều chỉnh tốc độ thật chuẩn xác, vừa đủ để thần thức của Ma Lôi có thể đuổi kịp tốc độ của hắn nhưng thân thể lại không cách nào đuổi kịp. Vì thế Ma Lôi không còn cách gì khác hơn là nhìn thanh kiếm của Dương Diệc Phong kê vào cổ hắn. Tức nhất là thấy rõ công kích của đối phương nhưng không tránh được.
Ma Điện và Ma Vũ cũng nhìn thấy khi Dương Diệc Phong đối phó với Huyết Ma cũng dùng chiêu này, chỉ là tốc độ nhanh hơn nhiều thôi. Vì vậy cả hai cũng không có gì kinh hãi vẫn ngồi ăn ngon lành. Bọn họ từng thấy không có nghĩa là Thất Dạ và chín vị trưởng lão đã từng thấy . Bọn họ tất cả đều sửng sốt, sau khi bọn họ nghe Ma Điện hồi báo nói là Dương Diệc Phong cho Huyết Ma dùng ba chiêu, sau đó chỉ một chiêu đánh bại, bọn họ còn tưởng đây là đại chiêu gì, tuyệt chiêu kinh khủng cỡ nào, nhưng cái này thì ….
Một hồi lâu, đại trưởng lão mới hồi phục tinh thần hỏi
- Dương Diệc Phong đánh bại Huyết Ma cũng là dùng chiêu như vậy sao?
Ma Điện và Ma Vũ không hẹn mà cùng gật đầu
Lại một lúc lâu sau, đại trưởng lão mới thở dài
- Hắn đúng là quái vật a, ta sống nhiều năm như vậy , lần đầu tiên mới bị kinh hãi
Bên kia Dương Diệc Phong cười hì hì với Ma Lôi
- Sư huynh thua nha
Ma Lôi tức đến đỏ bừng mặt, hắn giận dữ hét
- Sau này không tìm ngươi tỷ thí nữa, thuần túy là cá nhân thể hiện a, ngươi không đánh với ta lâu một chút, dùng một vài chiêu uy lực thật lớn cho ta xem hay saooooo ?
Dương Diệc Phong nhún vai, vô tội nói
- Ta làm gì có chiêu thức uy lực to lớn , uy lực to lớn chi cho lãng phí, không bằng tập trung một chiêu duy nhất đánh bại đối phương a
- Thay vì lãng phí thì đem uy lực tập trung ?
Những lời này làm cho mọi người tự hỏi , đều có cảm giác ngộ ra được điều gì , mơ hồ còn có cảm giác đột phá bình cảnh. Đúng a, đạo pháp uy lực to lớn nhưng phát sinh rồi thì không dễ khống chế, đánh trúng địch nhân cũng đã tiêu phí mất 3 thành uy lực. Nếu có thể đem tập trung lại thì …
Đại trưởng lão cảm xúc có lẽ là sâu nhất, hắn nay đã là 7 kiếp Tán Ma , chỉ vì có pháp bảo hộ thân nên Dương Diệc Phong không nhìn ra tu vi. Hắn sắp độ lần thiên kiếp thứ 8, cảm ngộ này có thể giúp hắn tăng trưởng thực lực. Khi độ thiên kiếp, tán tiên và tán ma không thể nhờ người khác hỗ trợ, chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân. Đại trưởng lão không thể nghi ngờ là một người vô cùng cường đại mới vượt qua được 7 lần thiên kiếp Tán Ma. Hắn có vô số Ma Tông mật bảo, mật pháp hộ thân nên tại Tu Chân Giới có thể nói không ai có thể làm hắn bị thương. Hắn muốn thử cùng động thủ một chút với Dương Diệc Phong, tự mình đi cảm nhận thế nào là đem uy lực tập trung , một chiêu hạ địch. Trong thiên địa linh khí, không có Đế cấp tu vi căn bản không thể nào điều khiển được, ngươi chỉ có thể mượn hắn dùng, phát huy đạo pháp nhưng lúc phát sinh thì không cách nào điều khiển được. Điều này không phải là pháp lực cao hay thấp mà là thiên đạo cảm ngộ. Chỉ có Đế cấp cao thủ mới cảm ngộ thiên đạo chí cực, có thể hoàn toàn điều khiển hắn. Dương Diệc Phong sáng tạo Hư Không Ngưng Kiếm Thuật tập trung vào thiên địa vạn khí, dùng năng lượng hoàn mỹ chỉ huy chúng ngưng kết thành kiếm, trở thành vũ khí chiến đấu của hắn. Chỉ cần hắn đủ pháp lực thì có khi điều khiển được toàn bộ linh khí trong vũ trụ
Đại trưởng lão đứng lên đi xuống dưới sân, hắn hướng về Dương Diệc Phong nói
- Lý luận của ngươi vô cùng hay, ta muốn thử xem uy lực tập trung có bao nhiêu lợi hại
Ma Lôi nở nụ cười
- Ha ha ha thật là tốt quá, tiểu sư đệ cẩn thận nha, đại trưởng lão là Tán Ma sắp độ 8 kiếp, là nhân vật lợi hại nhất Ma Tông chúng ta. Hắn đã lâu không có xuất thủ. Ta từ khi nhập tông đến nay cũng chưa từng thấy hắn xuất thủ, tiểu tử ngươi thật là ghê gớm nha
Thất Dạ cũng thất kinh
- Đại trưởng lão, ngài định xuất thủ sao ?
Hắn đang định nói tiếp thì đã bị mấy vị trưởng lão khác ngăn lại nói
- Lão đại phải thử lý luận của Dương tiểu tử, yên tâm đi chỉ là tỷ thí thôi mà. Nếu cái lý luận đó thành công thì đó chính là điều tốt nhất dành cho Ma Tông chúng ta
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK