- Ủa , đây không phải Lam Sầu sao ? Sao vội vàng thế ?
Một người nam tử mặc trường bào màu vàng thấy một người nam tử áo lam đang vội vã đi đến thì nhiệt tình chào hỏi.
- Hoàng Nguyệt , chủ nhân đâu ?
Lam Sầu ngừng lại hỏi người áo vàng.
- Chủ nhân đang bế quan, có chuyện gì không ?
Hoàng Nguyệt nhìn thấy thần sắc của Lam Sầu đang lo lắng thì vội hỏi.
- Đợi lúc nữa rồi nói , bây giờ ta phải đi gặp chủ nhân trước.
Lam Sầu vội phi thân đến nơi bế quan của Ma Phong. Hoàng Nguyệt đi theo
Vừa đến tĩnh thất, Hoàng Nguyệt đang muốn gõ cửa thì bên trong truyền ra một âm thanh :
- Lam Sầu, tìm bổn tọa có chuyện gì quan trọng ?
Nghe câu này, Lam Sầu và Hoàng Nguyệt đồng thời quỳ trên mặt đất cung kính nói :
- Tham kiến chủ nhân.
- Đứng lên đi , Lam Sầu, không phải bổn tọa sai ngươi trông coi cấm địa hay sao ? Sao lại về đây ?
Ma Phong uy nghiêm hỏi .
Hai người đứng lên , cúi đầu đứng ngoài cửa.
- Khải bẩm chủ nhân, có người xông vào cấm địa . Thuộc hạ vội vàng về bẩm báo cho chủ nhân định đoạt.
Lam Sầu không ngẩng đầu, cung kính nói .
- Biết là người phương nào không ?
Ma Phong hỏi .
- Thuộc hạ không rõ , xin chủ nhân thứ tội .
Lam Sầu có chút sợ hãi trả lời.
- Gần đây có tiết lộ hành tung không ?
Ma Phong hỏi .
- Thuộc hạ vẫn ở đây, không rời đi nên tuyệt đối không có khả năng tiết lộ hành tung.
- Ừ, Hoàng Nguyệt , Lam Sầu.
Ma Phong trầm ngâm rồi gọi.
- Dạ có thuộc hạ.
Lam Sầu và Hoàng Nguyệt đồng thời đáp.
- Vật trong cấm địa thập phần quan trọng, không được để người ta phát hiện, các ngươi phải gọi thêm Xích Diễm , Hắc Vũ đi vào cấm địa trông coi. Nếu là người của Tu Chân Giới thì tin rằng với thực lực của các ngươi và Tứ Tượng Diệt Tuyệt Trận có thể khốn sát cao thủ dưới Độ Kiếp Kỳ. Nếu Độ Kiếp Kỳ trở lên thì khởi động cấm chế trong Cửu Long Động , bảo vệ vật trong động hiểu chưa ?
Ma Phong cẩn thận giao việc.
- Thuộc ha tuân lệnh.
Hai người cung kính đáp rồi định xoay người chạy đi .
- Đợi một chút, nếu gặp cái thằng phá hư chuyện của bổn tọa tại Yến Quốc thì ngàn vạn lần không nên coi thường vọng động, lập tức khởi động cấm chế và thông báo ngay cho bổn tọa. Nhớ đó, không được đánh bừa, người này pháp lực cao cường không kém gì bổn tọa.
Ma Phong cẩn thận dặn dò.
- Thuộc hạ rõ .
Hai người lập tức gật đầu trả lời rồi lui về sau .
- Chỉ cần cho ta thêm chút thời gian, cho dù không tìm được người nọ thì ta có thể lấy được vật kia. Đến lúc đó cho dù cả Tu Chân Giới thì Ma Phong ta cũng không sợ, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Thất Dạ , ta phải cho ngươi biết ta mới là người đứng đầu Ma Tông, ngươi không xứng . Ta muốn cho Ma Tông thống nhất Tu Chân Giới, giết hết bọn Đạo Môn . Ha ha ha ha ha ha ha ….
Ma Phong giơ hai tay lên trời, điên cuồng cười to .
Dương Diệc Phong và Huyết Sát hai người đi sâu vào trong rừng, hai người đi rất chậm vì nơi này toàn là sương mù không thấy đường . Đối với khu rừng không thể dò xét này thì dù hai người pháp thuật cao cường cũng phải cẩn thận.
- Cuối cùng cũng hiểu vì sao không có người tu chân đi vào đây.
Dương Diệc Phong nói.
- Đúng, cây cỏ vẫn bình thường nhưng linh khí ở đây chỉ bằng một phần mười bên ngoài.
Huyết Sát đánh giá rồi nói.
- Nơi này chỉ mới là bên ngoài, nếu vào sau bên trong thì sợ rằng ngay cả một phần mười cũng không có .
Dương Diệc Phong nói , hắn nghĩ thầm trong bụng :
- Nhưng lạ một điều là linh khí hình như không ngừng bay vào bên trong rừng , theo lý thuyết thì càng vào trong linh khí càng nhiều mới đúng nhưng thần thức lại cho ta biết linh khí càng vào trong càng mỏng. Hình như bị vật gì thôn phệ. Chẳng lẽ bên trong có một Long Tu Quả ?
- Chúng ta càng vào trong phải càng cẩn thận.
Huyết Sát nghiêm mặt nói.
Hai người đi vào trong hơn nửa ngày, mọi việc đều phi thường yên tĩnh không có gì nguy hiểm , chỉ là tầm nhìn càng ngày càng ngắn đi .
- Kinh Thiên tiểu tử đâu ?
Dương Diệc Phong liên hệ với Kinh Thiên trong ý thức hải.
- Mẹ kiếp, ngươi cho rằng ta không cần tu luyện hả ? Bổn đại gia đâu được nhàn rỗi như ngươi .
Kinh Thiên trả lời.
- Được rồi, nhìn giúp ta địa phương này đi .
Dương Diệc Phong vội cắt đứt lời thao thao bất tuyệt của Kinh Thiên.
- Kỳ lạ, bên trong rừng này hình như có vật gì đang hấp thu linh khí nha .
Kinh Thiên kỳ quái nói .
- Đây là Tần Yến Lĩnh , ngươi xem có phải có Long Tu Quả bên trong không ?
Dương Diệc Phong hỏi .
- Không có khả năng, tuyệt đối không phải là Long Tu Quả . Ngươi cho rằng Long Tu Quả là cái gì chứ ? Là quả dại mọc bên đường để ngươi tùy ý thấy hả ? Ta nói cho ngươi biết, ban đầu Bàn Cổ khai thiên, thiên địa phân chia, từ trong hỗn độ sinh ra một viên thiên địa linh căn, tụ tập hàng tỉ năm linh khí mới có cái Long Tu Quả mà ngươi đã ăn. Tuyệt đối không có khả năng có thêm.
Kinh Thiên nói như đinh đóng cột.
- Vậy thứ gì đang thôn phệ thiên địa linh khí ?
Dương Diệc Phong hỏi .
- Không biết.
Kinh Thiên trả lời dứt khoát.
- Sao ngươi cái gì cũng không biết vậy ?
Dương Diệc Phong giơ ngón tay giữa cho Kinh Thiên.
- Trong thiên địa có vô số điều ảo diệu mà ngay cả thần cũng không thể biết hết huống hồ là ta ? Ít ra ngươi cũng phải đưa cho ta nhìn ta mới biết nó là cái gì chớ ?
Kinh Thiên bất mãn oán giận nói .
Dương Diệc Phong không cùng Kinh Thiên nhiều lời , đã như vậy chi bằng tìm vật đó . Nếu hắn có khả năng hấp thu linh khí thì tuyệt đối là thiên tài địa bảo. Điểm này, Dương Diệc Phong có kinh nghiệm vô cùng.
Hai người đi vào rừng rậm đã vài ngày, cái gì cũng không thấy nhưng Dương Diệc Phong và Huyết Sát không dám buông lỏng một giây, tinh thần vô cùng tập trung. Mặc dù lúc này hai mắt đã không thể nhìn xa , đưa tay không thấy ngón nhưng người tu chân đều có linh thức.
Hai người dựa vào thần thức siêu cường vẫn đi bình thường .
- Lục đệ, ngươi nghĩ Ma Phong ẩn mình ở đây thì tu luyện thế nào ? còn nữa, Ma Phong làm ra Xích Sa Giáo là vì cái gì ? Hắn ở đây để làm gì ? Chẳng lẽ là ở đây bồi dưỡng nhân thủ sao ?
Huyết Sát có vô số nghi vấn không thể giải thích được.
- Về vận đề này ta làm sao biết được ? Ta chỉ biết xe đi có đường, thuyền đến có bến . Đợi chúng ta vào trong sẽ tự nhiên biết. Đến lúc đó ngươi có thể hỏi hắn vì sao .
Huyết Sát nghe xong sờ mũi không nói . Hai người tiếp tục đi vào trong.
- A, có phiền toái.
Thêm hai ngày đi , Dương Diệc Phong cuối cùng phát hiện ra có điểm đáng ngờ.
Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn của hắn có thể nhìn xuyên huyễn tượng, bây giờ trước mặt Dương Diệc Phong và Huyết Sát là một nơi do huyễn tượng tạo ra.
- A , nơi này do tự nhiên tạo thành sao ?
Huyết Sát không phải người ngu, chú ý một chút thì phát hiện ra điểm đáng ngờ. Hắn biết huyễn tượng trước mắt Dương Diệc Phong không có chỗ nào che dấu.
- Chắc không phải , đây là Thập Phương Huyễn Diệt Trận . Ngươi nói xem hắn do tự nhiên tạo ra sao ?
Dương Diệc Phong cười hỏi, Dương Diệc Phong tại Tàng Điển Các của Ma Tông đã xem qua các loại kỳ thư, Thập Phương Huyễn Diệt Trận này hắn biết.
- Thập Phương Huyễn Diệt Trận ? Mẹ nó , thằng nào ở đây bố trí một đại trận xa xỉ như vậy ? Nếu vậy bên trong không phải vô cùng hung hiểm hay sao ? Không biết phía sau có kèm theo cái Diệt Sát Ma Tuyệt Trận không đây.
Huyết Sát tức giận lớn tiếng mắng . Hắn lại nói tiếp.
- Thằng hỗn đản Ma Phong , chuyện này mà cũng làm được, trận này cho dù đại phái dùng để làm thủ sơn đại trận cũng không quá đáng.
- Như vậy không thú vị hơn sao ? Nếu ở đây đã bố trí trận pháp tinh diệu như vậy thì bên trong phải có bảo bối phi thường. Hơn nữa từ khi chúng ta đi vào khu rừng này hẳn đã bị Ma Phong giám thị nhưng tại sao hắn không ra ? Hắn không có khả năng sợ bọn ta, đây là địa bàn của hắn . Chắc có lý do khiến hắn không tìm chúng ta .
Dương Diệc Phong cười phân tích nói .
- Ngươi nói là Ma Phong đang có chuyện rất quan trọng , hơn nữa vào thời điểm mấu chốt nên buông tha chúng ta ? Hắn dựa vào trận pháp để kéo dài thời gian sao ?
Huyết Sát hai mắt sáng ngời nói .
- Chắc chắn là vậy, loại Thập Phương Huyễn Diệt Trận này cùng với Chỉ Xích Thiên Nhai của Đạo Môn và Vạn Lý Phật Quốc của Phật Môn là ba đại trận khó phá nhất, muốn phá chúng nó phải có kiến thức tinh diệu về trận pháp và rất nhiều thời gian, đặc biệt là Thập Phương Huyễn Diệt Trận càng khó phá.
Huyết Sát nói tiếp.
- Thập Phương Huyễn Diệt Trận có thể ảnh hưởng đến thần thức và nguyên thần của người tu chân, làm cho người ta đánh mất lý trí tàn sát nhau . Trong trận , người tu chân sẽ cảm thấy pháp lực điên cuồng tăng lên, loại khoái cảm này người nào không kiềm chế được sẽ tự bạo mà chết. Chỉ có người tâm trí kiên định, vạn vật không thể làm rung động mới không chịu ảnh hưởng.
Dương Diệc Phong nói .
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK