Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng lúc này một người ăn mặc quần áo nha môn của Sở Quốc cầm một tờ công văn đi đến trước mặt Dương Diệc Phong cúi chào và hỏi

- Ngài là chủ nhân mới của Hồng Diệp Sơn Trang phải không? Những vị này là ai ?

- Bọn họ là bằng hữu lại đây ghé thăm ta

Vị bộ khoái đại nhân này dường như không hề nhìn thấy thi thể trên lôi đài, hắn chỉ vào đám người đạo môn hỏi :

- Bọn họ cũng là khách của ngài sao ?

- Bọn nào ? bọn họ hả?

Dương Diệc Phong cố ý kéo dài giọng

- Vị bổ khoái này, người đến đây bắt ai vậy ? Chúng ta đều là những người lương thiện , tuân thủ luật pháp. Bọn họ đã phạm tội gì phải không ? Thực ra chuyện đó không liên quan đến ta, các vị ngồi đây đều có thể làm chứng ta không hề quen biết bọn họ. Hôm nay ta mở tiệc mừng trang, mấy vị này là giang hồ bằng hữu đến đây chia vui uống cốc rượu nhạt. Uống say đương nhiên muốn tỉ thí một chút nên mới mời bọn họ làm chứng thôi. Nếu ngài có việc cần đến bọn họ, xin mời cứ tự nhiên. Chúng ta là dân lành luôn tuân thủ luật pháp nha.

Dương Diệc Phong cười thầm trong bụng

- Con mẹ thằng Thiên Huyền, loại mày mà cũng dám đứng trước mặt ông đổ dầu vào lửa, muốn trai cò tranh nhau , ngư ông đắc lợi với ông à ? Chống lại ta thì nhận hậu quả nhé, không cho các ngươi mang nhục thì ta không phải họ Dương

Thiên Huyền Đạo Trưởng nghe xong nghĩ thầm

- Sao nó lại nói ra những lời như vậy với tên sai nha nhỉ?

Nhưng nói thật mà nói thì Dương Diệc Phong không sai. Bọn họ đúng chỉ là đứng làm chứng , họ chưa từng gặp Dương Diệc Phong , đương nhiên là không quen rồi. Không những thế trên danh nghĩa họ còn là tử địch của Dương Diệc Phong

Vị đầu mục kia chắp tay với Dương Diệc Phong, sau đó đi về phía bọn Thiên Huyền Đạo Trưởng. Vừa đi vừa hô to

- Người đâu, trói chúng lại

Ngay lập tức mấy trăm nha sai nhanh chóng bao vây lấy năm lão đạo sĩ và đám đệ tử.

- Đây là lệnh bài của các ngươi phải không?

Chỉ thấy tên đầu mục tay cầm hai cái lệnh bài , một cái trên mặt viết một chữ Dương và một cái trên mặt viết một chữ Kiếm. Đây là lệnh bài đeo thắt lưng của đệ tử trong Xích Dương Phái và Thiên Kiếm Tông. Lệnh bài này dùng để chứng minh thân phận của bọn họ, trên đó còn khắc đạo hào. Lệnh bài vừa giao ra mấy lão đạo cầu đầu đều gật đầu xác nhận

- Thừa nhận là tốt, đây là hải bộ công văn của triều đình. Các ngươi tại Đồng Dương Quận gian sát hai người con gái nhà lành. Ngoài ra hơn hai mươi người trong bọn ngươi còn cướp bóc tàn sát một nhà phú hộ. Hai cái này đều phát hiện tại hiện trường. Nhân chứng vật chứng đều có đủ, các ngươi không thoát tội đâu. Người đâu, bắt chúng lại

- Ai dà, đợi một chút. Đầu mục đại nhân, có phải ngươi nhầm lẫn gì không ? Bọn họ chính là chính đạo đại phái , vì bọn họ nổi tiếng là công chính công bình nên mới được ta mời làm trọng tài. Những cái này chắc sai rồi, bọn họ không thể nào là loại người lòng lang dạ sói, táng tận lương tâm, mất hết nhân tính, chó lợn cũng không bằng a, ngài nhất định phải điều tra cho rõ không nên làm oan uổng người tốt nha

Dương Diệc Phong vẻ mặt chân thành, một mặt xin xỏ , một mặt phun ra tất cả những từ ngữ chửi rủa khiến cho mấy lão già đạo sĩ càng nghe càng xám mặt. Đến khi hắn nói xong thì mấy tên đệ tử trẻ tuổi đều lăm lăm kiếm muốn xông lên

- Không đâu, chúng ta theo luật làm việc. Bắt họ về công đường sẽ có triều đình làm chủ

- Không bắt sai người chứ ?

- Không

- Bọn họ không oan uổng ?

- Chắc chắn không

- Đúng là bọn hắn làm hả ?

- Đúng vậy

- Ngươi khẳng định

- Chắc chắn

Trên trán đầu mục đã bắt đầu nổi gân xanh.

- Hừ , vậy thì tốt rồi

Dương Diệc Phong quay đầu nhìn mọi người trong Ma đạo than thở

- Thì ra chúng ta mới là người tốt

- Ha ha ha, đúng vậy , chúng ta so với bọn họ đương nhiên là tốt rồi. Chơi gái xong chúng ta còn trả tiền, còn bọn này chơi xong thì giết người quịt tiền

- Không ngờ rằng những tên đạo mạo này lại toàn là ngụy quân tử a

Khắp nơi vang lên tiếng cười nhạo, châm chọc.

Các lão đạo sĩ vẻ mặt đỏ bừng nhưng công phu hàm dưỡng cao nên không đến nỗi động thủ. Nhưng bọn đệ tử trẻ tuổi thì làm gì có tu dưỡng. Nhất là bọn Xích Dương Phái chuyên tu luyện Cương Dương Tâm Pháp nên vô cùng nóng nảy. Chúng nhanh chóng rút phi kiếm phóng thẳng về phía đám bộ khoái. Thật là lợi hại, chỉ một phát đã có hơn mười mấy tên bộ khoái ngã lăn, không ai thất thủ. Mấy lão đạo sĩ hoảng đến nghiêng ngã đất trời, đám đệ tử này giết quan sai mà không nghĩ đến hậu quả. Danh dự chính phái hàng ngàn năm của bọn họ cứ thế bị hủy mất rồi.

- Người đâu, phạm nhân phản kháng, giết không tha.

Đầu mục vừa hô to lập tức thấy một trận mưa tên từ trên cao bắn xuống. Ngay cả người tu đạo nếu không có chân nguyên hộ thể cũng bị thương như thường. Lần này đám chính đạo đến đây đương nhiên là có cao thủ nhưng đại bộ phận là đám ngoại môn đệ tử đi tham gia náo nhiệt. Vì vậy trận mưa tên vừa rồi giết chết mười mấy tên Khai Quang Kỳ đệ tử. Kiểu này mấy lão đạo mà không xuất thủ thì đám đệ tử chắc chịu chết.
Chỉ thấy Thiên Huyền Tử phóng ra một cái tráo tử màu xanh da trời đưa toàn bộ đệ tử che chắn, chống đỡ loạt tên thứ hai.

- A bọn này là người tu chân

- Mẹ kiếp những người này là tu sĩ của chính đạo đại phái mà còn làm ra chuyện như vậy

- Con trai lão tử đang định đưa đến chỗ bọn chúng bái sư, may mà còn chưa đi a

- Trang chủ, xin ngài trợ giúp chúng ta bắt giữ bọn người tu chân bại hoại này

Tên đầu mục kia vội vàng hướng đến Dương Diệc Phong nhờ giúp đỡ

- Các vị bằng hữu, chúng ta là dân lành luôn tuân thủ luật pháp. Hiện tại triều đình tróc nã tội phạm, chúng ta làm người phải biết thay trời hành đạo, tru sát nhưng tên đạo sĩ vô đạo này, trả lại trong sạch cho giang sơn xã tắc phải không ?

Dương Diệc Phong đứng trên lôi đài hướng về phía đám người ma đạo nói.

Lời này vừa ra, đám người ma đạo đều rút vũ khí hét hớn

- Dương trang chủ nói đúng, đám tu đạo này đúng là vô liêm sỉ, các vị tiến lên nào , chúng ta phải vì dân trừ hại.

Ngay lập tức quần ma kêu gào

- Vì dân trừ hại

- Trả lại sự trong sạch cho giang sơn xã tắc

- Thay trời hành đạo

Vừa hét vừa phóng qua đám chính đạo đồng thời phóng xuất pháp bảo. Ai ai cũng nhiệt tình hăng hái, so với việc cướp Ma tinh còn muốn hăng hơn.

- Ha ha , thật là sướng, lão tử chưa bao giờ sướng như vậy. Con mẹ nó, trước đây đám hỗn đản các ngươi suốt ngày kêu gào thay trời hành đạo. Giờ thì đến lượt chúng ta nếm thử cảm giác thay trời hành đạo ha ha ha. Thì sao cảm giác lại sướng đến như vậy, sau này xem ra chúng ta phải chăm chỉ tìm các ngươi thay trời hành đạo ha ha ha
Nghe được những lời này, mấy lão đạo sĩ muốn hộc máu tại trận, xém chút nữa té xỉu.
Dương Diệc Phong vừa xem kịch vui vừa quay sang Hoàng Tuyền nói

- Hoàng Tuyền, ngươi nhanh chóng đem Ma tinh quay về Ma Tông. Đồng thời dặn mấy người mai phục chờ viện binh của bọn này đến thì lập tức ra tay. Lần này ta muốn chôn vùi toàn bộ tinh anh của chính đạo tại chỗ này để cho bọn họ hàng trăm năm sau cũng không khôi phục được nguyên khí. Cho bọn họ biết thế nào là uy nghiêm của Ma Tông, đồng thời cảnh cáo mấy tên hó hé. Đến lúc đó , ta thiết lập đại trận ở đây thì bọn chính đạo đừng hòng thoát khỏi một ai. Ta ghét nhất chính là đám dối trá này. Đối với đám ma đạo thì ngoài một số ít “ngộ thương”, còn lại thả hết để bọn họ loan truyền chuyện của đám chính đạo này ra ngoài. Còn đám người thường, không được lạm sát. Đi thôi

- Tuân lệnh sư thúc, chiêu này của sư thúc thật là cao minh

Hoàng Tuyền nói với vẻ mặt vô cùng sùng bái

- Ha ha , được rồi, đi làm việc đi. Ta sẽ giả vờ như mình hộ tống Ma Tinh quay về để hấp dẫn sự chú ý. Còn ngươi phải âm thầm hành động, không được lộ ra. Nhanh đi di
Hoàng Tuyền chắp tay rời đi.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK