Tà Dương đứng lên đi đến bên cạnh Dương Diệc Phong hỏi
- Sư tôn, xử lý thế nào ?
- Xem tình huống đã, nếu thực sự muốn chết thì tiễn bọn họ xuống Diêm La đi
Dương Diệc Phong trầm ngâm một hồi đáp
Tà Dương gật đầu, đứng ở một bên, ngắm nhìn phía trước. Mơ hồ có thể thấy được mấy điểm nhỏ màu đen . Khóe miệng liền cười nhè nhẹ
Tám chiến thuyền lớn đang trôi đến, tạo thành hình bầy nhạn chặn giữa sông, rõ ràng muốn nói mình muốn chặn đường cướp đoạt , thật là vô cùng kiêu ngạo . Bọn họ đương nhiên có thể kiêu ngạo vì bọn họ là Thiên Hà Bang. Thiên Hà Bang đương nhiên không phải là Thiên hạ đệ nhất bang, nhưng trên sông nước thực lực siêu cường, không ai dám đụng vào, hơn nữa bang chủ Đồng Vạn Hổ là một Thiên Cấp cao thủ, bang hội hảo thủ không thiếu, đệ tử hơn vạn. Hơn nữa nghe nói sau lưng còn có cao nhân làm chổ dựa
- Bang chủ phía trước có một con thuyền hoa
Một người tiểu tử mang trang phục tiểu lâu la đang quỳ gối trước một trung niên báo cáo
- Biết lai lịch không ?
Trung niên nhân không quay đầu , hắn đang đứng trên chiếc thuyền lớn nhất, nhàn nhã đánh giá, không là thưởng thức thanh thế khổng lồ của Thiên Hà bang. Nội tâm kiêu ngạo không gì sánh được . Hắn cuồng vọng kiêu ngạo không có nghĩa là hắn ngu, người nào có thể chọc, người nào không thể chọc hắn đương nhiên biết rõ ràng. Mặc dù Thiên Hà Bang mạnh cũng không thể cùng hoàng thất và tám đại thế gia so sánh
- Không biết, nhưng nhìn quy mô của thuyền hoa, thật là đẹp đẽ và quý giá, người thường không thể lên tàu, hẳn là người trên tàu thân phận không nhỏ
Tên tiểu tử kia hồi báo
- Ừ , ngươi lui đi
Đồng Vạn Hổ phất tay bảo lui
Trong phòng không có một tia sáng, bày biện đơn giản . Giữa nhà chỉ có một cái giường. Trên giường có một người tóc hoa râm xếp bằng, chòng râu dài xuống ngực, hai mắt hắn khép hờ, trên người tản ra một loại khí tức đạm nhiên, vừa nhìn qua thật giống như một vị lão giả đức độ , nhưng khóe mặt lại thoáng nghiêng , trong hai mắt đang khép lau lau lại có hung quang lóe lên, ảnh hưởng đến hình tượng của hắn.
- Lão sư, phía trước có một con thuyền hoa, người trên thuyền chỉ sợ là không đơn giản, chúng ta có muốn hay không …?
Đồng Vạn Hổ cung kính mà thỉnh giáo
- Ừ , ngươi cứ làm chủ đi, đừng làm hỏng chính sự của chủ tử là được
Lão đầu nhi trầm ngâm một hồi rồi mở miệng nói tiếp
- Thời kỳ này vô cùng nhạy cảm, phải đặc biệt chú ý hiểu chưa ? Hiện tại các sứ giả các nước, các đại thế gia đều đến đây chúc mừng, trăm triệu phải biết rõ thân phận của đối phương, không được lỗ mãng. Ngươi chết chỉ là nhỏ, đại sự bị ảnh hưởng mới là chuyện lớn hiểu chưa ?
Lão đầu nhi thoáng cái trở nên ngoan lệ, tàn bạo nhìn Đồng Vạn Hổ
- Dạ, dạ . Đệ tử minh bạch, xin lão sư yên tâm , đệ tử tuyệt đối không dám lỗ mãng hành sự
Đồng Vạn Hổ quỳ xuống liên tục gật đầu , cái trán càng đổ mồ hôi lạnh, sự hãi nói xong mới dám thở ra
Lão đầu nhi thấy Đồng Vạn Hổ biểu tình, lập tức khôi phục lại hình dạng nhắm mắt dưỡng thần, khẩu khí bình tĩnh nói
- Được rồi, ngươi lui đi, cẩn thận mà hành sự
- Đệ tử tuân lệnh, đệ tử xin cáo lui
Đồng Vạn Hổ vội vã thỉnh an rồi lui ra ngoài đóng cửa phòng lại. Hắn nhẹ nhàng thở ra, xoa mồ hôi lạnh trên trán rồi hướng đầu thuyền đi đến
Đi đến đầu thuyền, Đồng Vạn Hổ quyết định hành sự tùy theo hoàn cảnh , nếu không thể trêu vào vậy sẽ bắt chuyện làm quen, nếu là dê béo đương nhiên thịt tại chỗ
Tại trong khi rừng nhỏ gần bờ sông, nơi mà Dương Diệc Phong đã cứu Tề Thiên bỗng nhiên có một nam một nữ xuất hiện bên cạnh mấy người đang đóng băng.
- Là người của Xích Sa Giáo, Hàn Băng Khí này thật là lợi hại . Hả? Đây không phải là lệnh bài hộ pháp của Xích Sa Giáo hay sao ?
Người nữ mở miệng nói, âm thanh trong trẻo yêu mị làm người ta phải mê muội
- Bọn họ tại sao lại bị giết ở đây ? Ai giết bọn họ ? Hộ pháp Xích Sa Giáo ít nhất cũng là Thiên Cấp cao thủ, lại chết không toàn thây ? Bọn họ chọc tới người nào ?
Người nam nhân kinh ngạc nói
- Hừ nhất định là quá kiêu ngạo, chọc phải cao thủ . Loại Hàn Băng Khí này chỉ có Thần Cấp cao thủ mới có thể làm được. Xem ra phải cảnh cáo Xích Diễm lão bất tử một chút, nói hắn quản giáo thuộc hạ cho tốt không nên gây thêm chuyện cho chủ tử , làm hư đại sự
Giọng nữ nhân nói giống như Thần Cấp cao thủ chẳng đáng đồng tiền với nàng
- Không sai, ngàn vạn lần không được làm lỡ đại sự của chủ nhân , ta sẽ tự mình đi cảnh cáo Xích Diễm, tin rằng hắn sẽ biết chừng mực
Người nam tử gật đầu đồng ý nói
- C húng ta đi thôi, chuyện ở đây cứ để cho Xích Diễm tự mình đối phó , chỉ là chết một tên hộ pháp thôi, không đáng cho chúng ta xuất thủ
Người nữ nói xong vọt đi , tốc độ cực nhanh
- Chờ ta chút
Người nam nhìn về phía mấy người băng, tiện tay phóng ra một đạo chỉ phong đánh nát mấy khối băng rồi phi theo phương hướng của nữ nhân. Nếu Dương Diệc Phong ở chỗ này sợ rằng sẽ giật mình vì thân pháp này công pháp thế tục căn bản không sánh được
Bên này thuyền của Dương Diệc Phong dần dần đi vào khu vực khống chế của Thiên Hà Bang. Từ trong đám chiến thuyền đi ra một con thuyền nhỏ hơn, đón đầu thuyền hoa của Dương Diệc Phong
Đồng Vạn Hổ đứng ở đầu thuyền, vạt áo đón gió phiêu động, nhìn qua quả nhiên có mấy phần khí khái của đại bang chủ .
- Xin hỏi trên thuyền hoa là công tử nhà nào ? Tại hạ là Bang chủ Thiên Hà Bang Đồng Vạn Hổ xin chào
Đồng Vạn Hổ khách khí lên tiếng , hai thuyền cách xa nhau vài trăm thước, trên mặt sông gió lớn vô cùng, vậy mà âm thanh của Đồng Vạn Hổ vẫn truyền tới rõ ràng chứng tỏ tu vi không tệ. Ngay cả Mộng Yên Nhiên đang nấu ăn cũng nghe được nhưng nàng không để ý. Chỉ là một bang chủ của Thiên Hà Bang cỏn con, ngay cả vương tôn công tử cũng vậy thôi, trong mắt nàng chỉ có Dương Diệc Phong, quan tâm chuyện người khác không bằng vì người yêu làm cơm còn hơn
- Đồng bang chủ , tại hạ Dương Diệc Phong xin chào
Dương Diệc Phong luôn dùng phương pháp ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng. Thấy Đồng Vạn Hổ lễ phép như vậy, đương nhiên cũng muốn hoàn lễ
- Dương Diệc Phong ?
Đồng Vạn Hổ ra sức lùng sực trong trí óc, tìm tòi xem trong các nước, các thế gia, các thế lực không nên trêu chọc có tên người này hay không nhưng nghĩ mãi mà không ra ai cả. Tuy vậy hắn vẫn cẩn thận hỏi thăm thêm một câu
- Xin hỏi Dương công tử là đệ tử của gia tộc nào ? Đồng mỗ có biết hay không ?
Dương Diệc Phong thuận miệng nói
- Tiêu Dao thế gia
Cái này càng làm Đồng Vạn Hổ thêm phiền muộn, hắn nghĩ nát óc cũng không tìm ra Tiêu Dao thế gia nhưng nhìn vị Dương công tử này và người hầu đi trên thuyền hoa xa hoa như vậy. Phải cẩn thận tìm tòi thêm một chút nhưng đáp án đương nhiên không có. Tiêu Dao thế gia là Dương Diệc Phong thuận miệng nói, trong Tiêu Dao thế gia chỉ có ba người : hắn , Tà Dương, Mộng Yên Nhiên
Đông Vạn Hổ âm thầm kết luận , Dương Diệc Phong có lẽ là một người mới giàu , đây chính là dê béo nhất trên đời. Đồng Vạn Hổ quyết định động thủ, hắn âm thầm làm một cái thủ thế rồi vòng vèo hỏi
- Xin tha thứ cho Đồng mỗ cô văn quả lậu, Tiêu Dao thế gia tại hạ chưa bao giờ nghe qua. Xin hỏi gia tộc của ngài chuyên làm về cái gì ?
- Mới thành lập không lâu, chưa từng nghe qua là bình thường. Còn về chuyên ngành thì là ngành ăn uống
Dương Diệc Phong thuận miệng đáp
Đồng Vạn Hổ nghe xong , tảng đá trong lòng hạ xuống , hắn quyết định làm thịt con dê béo này. Vì vậy một bên nói chuyện với Dương Diệc Phong, một bên âm thầm ra lệnh cho thủ hạ thịt dê
Dương Diệc Phong thờ ơ, không thèm để ý , một bên cũng Đồng Vạn Hổ chuyện phiếm, một bên uống rượu cười hi hi. Tà Dương cũng im lặng nhìn Đồng Vạn Hổ
Chậm rãi, thuyền hoa của Dương Diệc Phong và thuyền của Đồng Vạn Hổ giao đầu . Các chiến thuyền phía sau cũng hình thành vòng tròn vây lấy thuyền hoa của Dương Diệc Phong
Dương Diệc Phong nhìn xem một vòng, trong lòng cười nhạt, xem ra cọp không phát uy thì giống mèo bệnh nha.
Đồng Vạn Hổ trong lòng thầm vui, đại sinh ý như vậy dâng lên chủ tử thì còn gì tuyệt bằng.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK