Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Diệc Phong dùng thân pháp xông qua hàn khí đi về phía trước, mỗi bước đi hắn đều phải tập trung toàn bộ tinh thần và Kiếm Nguyên để vận chuyển pháp môn của Bất Diệt Kiếm Thể. Hắn không dùng phương pháp phi hành bởi vì phi hành giữa bầu trời trần ngập Thanh Minh Hàn Khí và Bích Linh Hàn Khí là một việc làm cực kỳ tiêu hao Kiếm Nguyên.

Dương Diệc Phong không sợ Thanh Minh Hàn Khí nhưng trong Thanh Minh Hàn Khí có chứa Bích Linh Hàn Khí thì vô cùng khó lường. Dương Diệc Phong triển khai thân pháp, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi.

Trên băng nguyên bằng phẳng xuất hiện những chuỗi bóng người kéo dài, bóng người vừa xuất hiện chưa tan thì lại xuất hiện cách đó hơn trăm mét. Quả thật thân pháp của Dương Diệc Phong rất nhanh.

Dương Diệc Phong vừa chạy vừa không ngừng vận chuyển Kiếm Nguyên để tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể chống lại khí lạnh, tuy nhiên càng ngày Dương Diệc Phong càng cảm thấy thân thể đang dần đông cứng.

- Kinh Thiên, hàn khí này sao mà biến thái quá? Hiện tại thân thể của ta cũng dễ dàng chống lại hạ phẩm tiên khí nhưng lại có cảm giác đông cứng toàn thân.

Dương Diệc Phong kể khổ với Kinh Thiên.

Dương Diệc Phong lạnh quá đành phải dừng lại, ngồi xếp bằng huyền phù giữa không trung tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể. Dưới hoàn cảnh ác liệt như thế này thì tu luyện quả nhiên thần tốc. Nếu có người thấy Dương Diệc Phong dám ở nơi có Bích Linh Hàn Khí đả tọa tu luyện thì tuyệt đối kinh hãi. Loại Bích Linh Hàn Khí này không chỉ là Kim Tiên, ngay cả Huyền Tiên nếu không cẩn thận cũng sẽ bị đông lại.

Dương Diệc Phong ở trong hoàn cảnh ác liệt này không biết đã tu luyện qua bao lâu, đến khi hắn bước vào Bất Diệt Kiếm Thể tầng thứ hai thì mới dừng lại. Dương Diệc Phong thử vận động lại, quả nhiên đã không còn cảm giác cứng ngắc, da thịt đã có thể chịu đựng hàn khí .

- Kinh Thiên, ta lần này bế quan bao lâu?

Dương Diệc Phong không biết thời gian nên trực tiếp hỏi Kinh Thiên. Tu chân vô năm tháng, một người chìm đắm trong tu luyện thì căn bản không cách nào biết được ngoại giới. Có những lúc cảm thấy mới trải qua một giây đồng hồ nhưng ngoại giới đã vượt qua ngàn năm, vạn năm không chừng.

- Không lâu, cũng chỉ mới hai năm thôi.

Kinh Thiên hồi đáp.

- Hai năm, thời gian dài quá.

- Cái gì? Vậy mà dài sao? Mẹ kiếp, trước đây Hư Vô Đại Thần mỗi lần bế quan là vạn năm, trăm vạn năm. Ngươi dùng hai năm so với hắn thật không đáng nhắc tới.

Kinh Thiên lập tức chửi Dương Diệc Phong.

- Ta hiện tại có thể so sánh với Thái Cổ Đại Thần sao? Fuck .

Dương Diệc Phong giơ ngón giữa vào mặt Kinh Thiên rồi nói tiếp.

- Từ khi bế quan trăm năm tìm hiểu Hư Không Ngưng Kiếm Thuật đến nay đã không còn bế quan thời gian dài nữa. Lúc ở Nhiệt Luyện Thụ Hải tu luyện tầng thứ hai của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật và dùng Chúc Tật Thần Hỏa luyện thể cũng chỉ dùng ba năm thời gian thì pháp lực đã tăng nhiều. Xem ra tu luyện công pháp này tốc độ chậm quá, ba năm thời gian mới tu đến tần thứ hai, lại phải dưới áp lực kinh khủng mới làm được. Sau khi ra ngoài, muốn tu đến tầng chín thì không biết phải mất bao lâu đây. Ai ……

- Ngươi tham như sói, loại tốc độ như vậy đã rất nhanh. Nguyên bản Bất Diệt Kim Thân nếu không có kỳ ngộ, muốn tu luyện đến tầng cao nhất phải tốn vạn năm. Ngươi ba năm tu đến tầng hai đã là quá nhanh rồi.

Kinh Thiên khinh bỉ nói với Dương Diệc Phong.

- Ha ha do thói quen tốc độ trước đây mà. Bất Diệt Kiếm Thể này mới đạt được tầng thứ hai, càng về sau lại càng khó đề thăng, thời gian tiêu tốn càng dài

Dương Diệc Phong lại như bỗng nhớ ra chuyện gì:

- Ai cha, ta quên mất, đi vào Tuyệt Vọng Hải Uyên này đã ba năm, Thất Dạ sư huynh không lâu sau sẽ độ kiếp, có khi ta không thể quay về trợ uy và thưởng thức thiên kiếp.

- Ha ha, đừng lo, Thất Dạ pháp lực cao cường lại có pháp bảo truyền thừa chuyên dùng để độ kiếp nên không có nguy hiểm gì đâu.

Kinh Thiên cười khuyên nhủ.

- Cái này thì ta biêt, ta chỉ là thấy tiếc vì không thể tự mình cảm thụ uy lực của thiên kiếp mà thôi.

Dương Diệc Phong gật đầu rồi nói tiếp:

- À mà sao ta từ đầu đến cuối đưa tin báo bình an nhưng không cách nào truyền ra ngoài nhỉ?

- Cái địa phương này có lẽ là một không gian độc lập nên truyền không ra ngoài cũng là chuyện thường.

Kinh Thiên đoán.

- Chắc là như thế, bất luận thế nào cũng phải nhanh chóng xông ra, không nên để các huynh đệ và Yên Nhiên lo lắng.

Dương Diệc Phong cảm giác được hắn đã bắt đầu có chút khí lực để chống lại Bích Linh Hàn Khí nên cũng yên tâm mà đi tiếp. Tốc độ càng thêm nhanh chóng, gần ba ngày mà hắn đi được mấy vạn dặm.

Lúc này Dương Diệc Phong đã ngừng lại, chỉ cần đi thêm vài dặm sẽ hoàn toàn tiến nhập vào khu vực của Bích Linh Hàn Khí nhưng với tầng thứ hai của Bất Diệt Kiếm Thể thì không đủ. Hắn đang cảm thấy thân thể đang có cảm giác đông cứng lại, quả nhiên Bích Linh Hàn Khí thật sự lợi hại.

Mấy dặm phía trước đều do Bích Linh Hàn Khí tạo thành, không thể giống như Bích Linh Hàn Khí nhiễu loạn trong khu vực của Thanh Minh Hàn Khí.

Dương Diệc Phong ở đây điều tức một chút rồi dùng Hỏa Nguyên Tinh Khí tụ tập lại. Trong băng vực vô biên này thì việc tụ tập Hỏa Nguyên Tinh Khí là không hề dễ dàng, Dương Diệc Phong phải dùng hết toàn lực mới điều động được một ít vây quanh người, sau đó thi triển thân pháp chạy đi.

Nhưng Dương Diệc Phong đã đánh giá quá thấp uy lực của Bích Linh Hàn Khí, loại hàn khí tinh thuần này không thể nào giống với loại hàn khí bình thường. Dương Diệc Phong chạy ào vào khu vực của Bích Linh Hàn Khí không bao lâu thì hắn cảm thấy thân thể mất đi tri giác, sau đó toàn bộ huyết nhục kinh mạch cũng bắt đầu đóng băng. Chưa được mười giây thì Dương Diệc Phong đã bị đóng băng từ đầu đến chân, hắn vẫn còn đang duy trì tư thế lao về phía trước. Như vậy còn chưa xong, hàn khí bên ngoài đang nhanh chóng tấn công cơ thể của Dương Diệc Phong, muốn đưa toàn bộ ngũ tạng lục phủ đống cứng lại. Dương Diệc Phong vội vã vận chuyển Kiếm Nguyên toàn thân tạo thành một bức tường kiên cố ngăn cản khí lạnh, sau đó tụ tập Hỏa Nguyên Tinh Khí bảo vệ trái tim rồi chuyển dần sang ngũ tạng lục phủ và thất kinh bát mạch. Nguyên thần điên cuồng vận chuyển Hư Không Ngưng Kiếm Thuật điều động linh khí nhập thể, khó khăn lắm mới ngăn được sự tấn công của Bích Linh Hàn Khí.

Dương Diệc Phong trong lòng run sợ, uất ức cực kỳ. Tự hắn đã quá xem thường Bích Linh Hàn Khí, thảo nào Huyền Tiên dùng nhục thân cũng không thể đỡ nổi. Ở cảnh giới Kim Tiên thì Tiên Anh và thân thể sơ bộ dung nhập, pháp lực cao hơn Thiên Tiên gấp vạn lần. Mà Huyền Tiên thì đã đưa Tiên Anh và thân thể hoàn toàn dung hợp, pháp lực càng thêm thâm bất khả trắc, so với Kim Tiên còn gấp vạn lần. Phía trên Huyền Tiên là cảnh giới Tiên Quân, đạt đến cảnh giới Tiên Quân thì coi như cao thủ bậc nhất của Tiên Giới. Dương Diệc Phong hiện tại mới là Đại Thừa Kỳ, với thực lực của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật thì có thể so được với Linh Tiên đỉnh phong, thậm chí có thể so với Thiên Tiên nhưng gặp Kim Tiên thì chỉ có nước chạy. Vậy mà bây giờ dám dùng thân ngạnh kháng hàn khí mà ngay cả Huyền Tiên cũng biến sắc thì thật sự là sai lầm lớn.

Chủ yếu là Dương Diệc Phong ỷ vào Hỏa Nguyên Tinh Linh bảo vệ nguyên thần, thân thể cũng đủ cường hãn mới đi thể nghiệm. Từ lúc Dương Diệc Phong pháp lực tinh tiến đến nay, vẫn thuận buồm xuôi gió nên khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo. Vì vậy hắn đánh giá thấp Bích Linh Hàn Khí, cũng đánh giá cao thực lực của mình thì không thể không chịu khổ.

Nếu như bị Bích Linh Hàn Khí hoàn toàn nhập thể, đông lại ngũ tạng lục phủ, thất kinh bát mạch thì dù cho Dương Diệc Phong có Hỏa Nguyên Tinh Linh bảo vệ không bị ăn mòn nhưng thân thể này thì vĩnh viễn bị đông cứng ở chỗ này, trở thành một băng nhân có ý thức. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK