Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Diệc Phong, Huyết Sát, Hạng Thiên Vũ ba người quay về Thính Hương Vũ Tạ.

Trở về đến nơi , Huyết Sát chỉ nói một câu:

- Có việc thì tìm ta.

Nói xong liền chạy mất dép, xem ra hắn đã tìm được pháp bảo tốt nên muốn đi luyện hóa.

Hạng Thiên Vũ cung kinh thi lễ rồi bị Bạch Uyển Tinh “đưa” về cung. Tuy rằng mọi việc đã xong nhưng Dương Diệc Phong cũng không bế quan tìm hiểu Thổ Chi Bản Nguyên bởi vì Hoàng thổ đậu ở trong ý thức hải, muốn làm khi nào cũng được. Thứ hai , qua nửa năm tới sẽ đến Đạo Môn đại hội nên hắn không có thời gian. Ba nữa là Dương Diệc Phong muốn vui vẻ với Mộng Yên Nhiên thêm một thời gian . Cho nên thời gian này Dương Diệc Phong đều ở bên cạnh Mộng Yên Nhiên.

Dương Diệc Phong mang theo Mộng Yên Nhiên đi xem thành quả của Lý Lâm Hưng mấy năm nay.

Xem rồi, Dương Diệc Phong cực kỳ vui mừng, tuy rằng những người này tu vi không cao nhưng tư chất nhất đằng. Những người này đều là do Lý Lâm Hưng “cướp đoạt” tinh anh từ các nước, sau đó cẩn thận tài bồi hay nói trắng ra là … tẩy não giáo dục. Vì vậy, đối với Dương Diệc Phong vô cùng trung thành . Hơn nữa bọn họ trải qua chiến hỏa rèn luyện, huyết lệ hun đúc thì tâm chí thuần thục. Bọn họ không giống như người tu chân bình thường mà tuyệt đối kỷ luật , nghe lệnh chỉ huy. Điểm này xem ra Hộ Tông Thập Tam Đình còn kém xa bọn họ . Nếu có thời gian thì Dương Diệc Phong tuyệt đối tin rằng hắn sẽ huấn luyện bọn họ vượt qua Thập Tam Đình.

Buổi tối hôm nay , Dương Diệc Phong cùng Mộng Yên Nhiên ngồi trên bàn đá ăn sơn hào hải vị. Trên trời, trăng sáng nhô cao tỏa ra ánh sáng dìu dịu, trên bầu trời vô số tinh tú lập lòe vô cùng mê người.

Mộng Yên Nhiên ôn nhu hầu hạ Dương Diệc Phong ngắm trăng, nàng nhẹ nhàng rót cho Dương Diệc Phong một chén rượu rồi nói :

- Phong ca, chàng có tâm sự gì có thể nói cho thiếp nghe không?

- Ừm đúng là có chút tâm sự.

Dương Diệc Phong uống một ly rượu rồi nhìn Mộng Yên Nhiên nói:

- Mấy hôm nữa ta sẽ phản hồi Ma Tông nhưng không biết đem nàng về có tốt hay không.

- Yên Nhiên không muốn xa Phong ca, thiếp vĩnh viễn bên chàng.

Mộng Yên Nhiên ôm lấy Dương Diệc Phong nói.

- Ai … Tu Chân Giới không giống thế gian, ở đó không có chân lý luật pháp, tất cả chỉ nhìn vào lực lượng. Nếu hôm nay ta không giết người thì ngày mai sẽ bị người giết . Hơn nữa …

- Hơn nữa cái gì?

Mộng Yên Nhiên nhẹ nhàng hỏi .

- Hơn nữa trong Ma Tông cũng chưa chắc an toàn.

Dương Diệc Phong than thở.

- Vì sao?

Mộng Yên Nhiên kinh ngạc hỏi.

- Ta nhập tông trăm năm đã là người đứng đầu tứ đại hộ pháp, nắm trong tay Phong Minh Cung. Điều này khó tránh khỏi làm cho người ta không phục, tuy rằng bọn họ không có thực lực làm gì ta nhưng không thể tránh bọn họ phá sau lưng.

Dương Diệc Phong nói.

- Sao lại như vậy? Thiếp thấy Thất Dạ sư huynh rất tốt mà? Cảm giác Ma Tông không như chàng nói.

- Nàng ngốc quá, bọn họ đương nhiên tốt. Trong Ma Tông thì đệ tử Thánh Môn vô cùng đoàn kết nhưng Ma Tông có tam môn lục đường. Ngoài Thánh Môn còn có lục đường , nhị môn nên khó lường hết mọi điều …

Dương Diệc Phong cười giải thích.

- Vậy sao chàng còn phải quay về?

Mộng Yên Nhiên lo lắng nói.

- Ai, nàng nghĩ ta ham quyền lực sao? Quyền lực đối với ta chỉ như mây bay gió thoảng, ta không cần nhưng Thánh Môn Ma Tông có ơn tri ngộ với ta. Thất Dạ , Ma Lôi , Ma Điện , Ma Vũ có tình nghĩa huynh đệ. Có ơn có nghĩa mà không báo thì không nên làm người.

- Dạ.

Mộng Yên Nhiên lên tiếng .

- Xem việc Ma Phong thì thấy trong Ma Tông sớm đã có kẻ phản bội. Lần này quay về phải chính đốn Phong Minh Cung và bắt cho được bọn này.

Dương Diệc Phong nói.

- Thiếp mặc kệ những điều này, dù sao thiếp cũng không rời xa chàng.

Mộng Yên Nhiên ôm chặt Dương Diệc Phong rồi tuyên bố.

Dương Diệc Phong ôm lấy Mộng Yên Nhiên , trìu mến véo mũi nàng.

- Yên tâm đi, thiếp sẽ tự chiếu cố mình. Thiếp sẽ cố gắng tu luyện để chàng không lo cho thiếp.

- Được rồi, cứ nghe lời nàng nhưng nàng phải cố gắng tu luyện. Để ta dạy nàng …

Dương Diệc Phong bất đắc dĩ nói.

- Hì hì, chàng dạy thế nào ?

Mộng Yên Nhiên lúng liếng đôi mắt , đưa miệng kê sát tai Dương Diệc Phong thồi vài luồng hương khí .

Dương Diệc Phong ôm lấy Mộng Yên Nhiên rồi cười xấu xa , sau đó hắn khàn giọng nói :

- Đây là đáp án ….

Nói xong liền ôm Mộng Yên Nhiên đá tung cửa phòng ngủ đi vào .

Qua vài ngày, Dương Diệc Phong cùng Mộng Yên Nhiên, Huyết Sát, Tà Dương chuẩn bị ly khai. Lý Lâm Hưng cũng vội vàng chạy đến tiễn đưa.

Trước khi rời đi, Dương Diệc Phong vỗ vai Lý Lâm Hưng mà nói:

- Thực lực của ngươi tăng rất nhanh, đợi ngươi luyện đến tầng hai của Bất Diệt Kim Thân thì quay về tông. Cố gắng lên đừng làm ta thất vọng.

Lý Lâm Hưng nghe xong kích động toàn thân, hắn quyết tâm đề thăng tu vi và làm tốt công việc của mình.

Mộng Yên Nhiên dưới sự trợ giúp của Dương Diệc Phong đã đến Khai Quang Kỳ nhưng chưa thể ngự kiếm phu hành cho nên Dương Diệc Phong ôm nàng bay đi .

Tổng đàn của Ma Tông cũng cách nước sở không xa nên Dương Diệc Phong bay rất chậm. Mộng Yên Nhiên lúc đầu được bay thì kêu to, vô cùng hưng phấn chỉ đông chỉ tây. Dương Diệc Phong phải khuyên nhủ :

- Được rồi, Yên Nhiên. Yên lặng nào, nàng làm tai ta điếc hết rồi, không sợ bị Ngũ ca cười hay sao?

- A , xin lỗi. Thiếp lần đầu tiên được bay mà.

Mộng Yên Nhiên bưng miệng, thè lưỡi rồi nói .

- Ha ha ha, cứ xem như không có chúng ta là được.

Huyết Sát cười to chọc.

Tà Dương ngậm miệng không dám cười làm cho mặt mày đỏ rực.

- Phong ca, còn xa không ?

Mộng Yên Nhiên hiếu kỳ hỏi.

- Không xa, còn nửa canh giờ nữa là đến

Dương Diệc Phong nói .

- Dạ.

Mộng Yên Nhiên lại bắt đầu nhìn đông nhìn tây, kỳ thực ở trên cao nhìn cảnh sắc rất đẹp. Thỉnh thoảng lại đi sát từng cụm mây trắng , dưới chân có vô số người đi qua đi lại như con kiến. Cảm giác này làm cho Mộng Yên Nhiên không ngừng kêu to thích thú.

Sau nửa canh giờ, đoàn người của Dương Diệc Phong đi qua mây mù dày đặc liền thấy Luyện Hồn Sơn. Dãy núi vòng cung có chút khí tức quỷ dị phát ra , trên trời từng đàn chim lớn không ngừng kêu lanh lảnh , giương cánh lượn theo làn gió.

Mộng Yên Nhiên lần đầu tiên nhìn thấy cảnh trí kỳ lạ như vậy, đây là lần đầu tiên trong đời được thấy nên rất tò mò.

Mấy người Dương Diệc Phong dừng lại giữa không trung, chỉ trong chốc lát đã có một đội nhân mã bay đến. Dẫn đầu là tông chủ Thất Dạ.

Thất Dạ đá mắt với Huyết Sát rồi vỗ vai Dương Diệc Phong nói:

- Hoan nghênh trở về.

Sau đó liền nhìn Mộng Yên Nhiên nói :

- Đệ muội, xin chào cô.

Mộng Yên Nhiên chưa kịp chào đã bị Thất Dạ chào trước, nàng mắc cở không dám ngẩng đầu lên.

Dương Diệc Phong ôm lấy Mộng Yên Nhiên rồi trừng mắt với Thất Dạ nói :

- Thất Dạ sư huynh, cảnh cáo ngươi nha … Yên Nhiên là bảo bối của ta , không được chọc nàng.

- Ha ha ha ha, quả nhiên là tên này trọng sắc khinh bạn, Huyết Sát nói thật không sai mà.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK