Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nội tông tuyển chọn của Ma Tông cứ 300 năm bắt đầu một lần. Mỗi lần đều chọn ra những người có tư chất nhất trong đám đệ tử hồng y. Mỗi lần chọn đều có từ 5 đến 10 người đi ra, sẽ do các đệ tử trong Thánh Môn hoặc trưởng lão , hộ pháp thu làm đồ đệ, học những tâm pháp tối cao của Ma Tông.

Mỗi nhân vật xuất sắc đều được phát cho cửu cấp pháp bảo và phi kiếm làm phần thưởng. Trong 1000 đệ tử của Hồng Y cấp sẽ có 5 đến 10 người nhập vào Thánh Môn, 10 đến 100 người được Huyết Sát Môn và Mị Ảnh Môn chọn. Ngoài ra cũng có những người không cần qua Nội tông tuyển chọn, bởi vì có cống hiến cao nên được đưa thẳng vào các môn. Dương Diệc Phong là một tình huống đặc thù như vậy

Dương Diệc Phong nói thẳng là do hắn quá may mắn, hắn gặp được Thất Dạ . Bằng ánh mắt kinh người của mình , Thất Dạ đã mạnh dạn đầu tư vào Dương Diệc Phong nên hắn mới có ngày hôm nay.

Trên sân, mấy người lãnh đạo trọng yếu của Ma Tông đều đã đến. Mà thật là kỳ lạ, mấy người Thất Dạ, Ma Điện, Ma Lôi mang khuôn mặt thẩn thời, cười như khóc. Còn Dương Diệc Phong thì nét mặt thỏa mãn , cười đến lệch cả mang tai. Ma Vũ thì mang dáng vẻ hả hê, nụ cười tự hào. Chín vị trưởng lão cũng lần lượt ngồi xuống, trên mặt vô cùng hài lòng, vô cùng vui vẻ, lâu lâu nhìn đểu về phía bọn Thất Dạ cười khẩy

Đợi mọi người đến đông đủ, Thất Dạ liền tuyên bố đại hội bắt đầu. 1000 tên hồng y đệ tử bắt đầu thi đấu vòng loại. Thi đấu lần này cũng giống như thế vận hội Olimpic của thế kỷ 21. Khắp nơi đều xuất hiện phi kiếm, pháp bảo, các loại kiếm thuật , pháp thuật đều không ngừng thi triển ra.

Dương Diệc Phong nhìn hoa hết cả mắt, hắn không ngừng xem những công pháp được thể hiện giống như trong các điển tịch của Tàng Điển Các.

Sau khi 1000 người chỉ còn khoảng 100 người, những người này về cơ bản đã có thể tiến nhập vào các môn trong nôi tông để học tập các mật pháp cao thâm.
100 trăm người sẽ tiếp tục đấu loại, sau cùng chỉ còn có 16 người. Những người này sẽ được các cao thủ Thánh Môn tự mình thử, tuyển ra người thích hợp để tiến vào Thanh Môn.

Bởi vì người thi đấu quá nhiều nên sân thi đấu cũng vô cùng rộng, những vị lãnh đạo cao tầng ra sức trò chuyện và bình thẩm, từ đó tìm ra được nhân tài thích hợp . Dương Diệc Phong hiện tại cũng là cao tầng nhân vật nên hắn phải làm vị chủ tịch của sàn đấu số 12. Hắn nhìn các đệ tử đang dùng hết toàn lực thi đấu, người thắng thì tươi cười, người thua thì mặt buồn khổ. Thậm chí có người còn mất đi tính mạng, tôn chỉ của Ma đạo là ai mạnh thì sống, không có bản lĩnh thì chết nên sự tàn khốc này là vô cùng bình thường

Dương Diệc Phong nhìn mấy người này , trước khi thi đấu thì như huynh đệ, đến lúc thi đấu thì đối phương giống như kẻ thù giết cha giết mẹ lao vào chém giết. Lúc đầu hắn cũng không đành lòng, muốn ngăn cản

- Bọn họ vì sao để lấy danh ngạch mà thi đấu không màng sinh tử vậy

Dương Diệc Phong hỏi Kinh Thiên

- Ai , Dương Diệc Phong , ngươi sao còn ủy mị như vậy ? Mạnh được yếu thua là pháp quy tự nhiên, pháp quy tồn tại từ thời hỗn độn đến nay, Bọn họ muốn truy cầu địa vị ngày càng cao, tu vi ngày càng mạnh thì phải giết chết người khác hoặc bị người khác giết, đây là số mệnh. Thượng vị giả, một người thành công trở thành thượng vị giả không phải luôn đối với kẻ thù của mình phải đuổi tận giết tuyệt hay sao ? Vì sao ? Vì bọn họ trêu chọc đến ngươi, uy hiếp ngươi, uy hiếp sinh mạng, địa vị , những gì mà ngươi sở hữu . Đây là cuộc sống sinh tồn của Ma đạo, tại thế giới tu hành, không có ai đúng ai sai, chỉ có thực lực. Nếu ngươi có thực lực, ngươi nói sai thì sẽ là sai. Ngươi cho rằng đúng thì sẽ là đúng. Không ai phản đối ngươi, bởi vì không ai có thực lực phản đối ngươi

Dương Diệc Phong nhìn không chớp mắt vào đám đệ tử Ma Tông đang tranh đấu, tự hỏi một hồi rồi gật đầu nói rằng

- Ta hiểu rồi . Hai chúng ta liên thủ, dù cho là Thần cũng không ngăn được chuyện của chúng ta, bởi vì họ không xứng, ai đụng đến ta đều phải chết, dù là Thần hay là Ma

- Ha ha, đúng rồi, nếu nghĩ được như thế thì mấy cái tranh đấu này chỉ là chuyện nhỏ thôi.

- Ha ha ha, mẹ nó, lão tử đúng là ủy mị a.

“Bùm bùm” nhiều tiếng nổ vang lên cắt đứt Dương Diệc Phong và Kinh Thiên. Dương Diệc Phong nhìn xuống sân đấu, thì ra là Hồng Dương . Sao hắn ở đây nhỉ ? nét mặt thì phiền muộn thất thần.

Nhìn kỹ thì ra vừa rồi Hồng Dương gọi ra Vực Ngoại Ma Lôi đánh bại đối thủ. Hắn xuống tay thật là ngoan độc, sàn đấu không ngờ bị hủy mất một nửa . Đối thủ của hắn có lẽ bị đánh cho tan xác rồi. Dương Diệc Phong nghĩ thầm

- Tên tiểu tử Hồng Dương này cũng được lắm, tâm chí kiên định, chân nguyên thâm hậu, pháp lực thuần thục. Chiến đấu vận dụng cũng khá, xem ra hắn ở ngoài phòng làm việc của Thất Dạ hóng hớt cũng học được không ít. Hắn tại một tháng cũng giúp ta rất nhiệt tình, có lẽ hắn với ta cũng có cơ duyên hắc hắc

Dương Diệc Phong nghĩ đến

- Chờ một chút

Hồng Dương đang muốn đi xuống thì Dương Diệc Phong gọi hắn lại. Hồng Dương lập tức đứng lại hướng về phía Dương Diệc Phong chào hỏi

- Phong hộ pháp tìm đệ tử có chuyện gì ư ?

Dương Diệc Phong gật đầu, tốt, không quên lời dặn cấm quỳ của ta. Hơn nữa hắn vẫn giữ được sự điềm tĩnh, không quan trọng thắng thua, tự tin vào thực lực của mình. Dương Diệc Phong hỏi

- Ngươi cho rằng thực lực của ngươi có thể đi đến đâu ?

Hồng Dương hồi đáp

- Trong vòng năm người

Dương Diệc Phong gật đầu tiếp tục hỏi

- Sao ngươi tự tin như vậy ?

Hồng Dương nói

- Để tham dự lần này , ta đã không tham dự lần thi đấu trước, tự cho mình thêm 300 năm thời gian để tiến hành tập huấn và nghiên cứu chiến thuật. Không những vậy ta cũng thu nhặt các tin tình báo của đối phương và nghiên cứu rất kỹ

Dương Diệc Phong tiếp tục đặt câu hỏi

- Nếu như vậy ngươi có vài loại phương pháp để đánh bại kẻ vừa rồi ? Sao ngươi lại dùng phương pháp đó

- Bởi vì loại phương pháp đó là nhanh nhất, hơn nữa người này vốn bất hòa với ta nên ta muốn nhân cơ hội lần này giải quyết hắn

Hồng Dương không hề che đậy tâm tư và mục đích của mình

- Ngươi nói như vậy không sợ ta có ấn tượng xấu với ngươi hay sao ?

Dương Diệc Phong híp mắt nhìn Hồng Dương nói

- Phong hộ pháp là người ta bội phục và ước ao nhất, mọi người đều cho rằng vì vận khí ngài tốt nên mới có địa vị cao như vậy

Hồng Dương không hề kiêu ngạo hay siểm nịnh, khắp nơi đều bắt đầu nổi lên sự bàn tán. Hồng Dương không thèm để ý tiếp tục nói

- Mặc dù là như vậy, những điều đó đều không ảnh hưởng đến địa vị của ngài trong lòng ta

- Tốt, ta rất có ấn tượng đối với ngươi. Ngươi không cần thi đấu vòng loại mà trực tiếp vào vòng 16. Chỉ cần ngươi có thể vào ngũ cường, ta không ngại hạ tràng thi đấu với ngươi để xem ta có phải có vận khí tốt mới ngồi chỗ này hay không. Ngươi đừng để ta thất vọng

Dương Diệc Phong trực tiếp nói ra mục đích của mình

- Đa tạ Phong hộ pháp, Hồng Dương sẽ không làm ngài thất vọng

Mặc dù Hồng Dương đã cực lực đè nén nhưng một tia kích động vẫn tiết lộ ra ngoài

- Xuống đi, các tràng tỉ thí tiếp theo cứ tiến hành bình thường.

Dương Diệc Phong hướng bốn phía nói

Những người xung quanh đều đố kỵ vận khí của Hồng Dương nhưng vẫn nhanh chóng lao vào các cuộc tỉ thí tiếp theo không có dừng lại. Tại Ma Tông, thượng vị giả là bất khả xâm phạm, lời của bọn họ là thánh chỉ, không ai được phản đối.

Qua nửa tháng, kết quả cuối cùng Hồng Dương quả nhiên không phụ kỳ vọng của Dương Diệc Phong đứng vào hàng ngũ cường. Hắn đã có tư cách thêm vào Thánh Môn.

Thất Dạ đứng lên, đi xuống dưới đài, hắn chọn lựa phần thưởng chia cho năm người cuối cùng và nói

- Sau mấy tháng nữa cũng là Đại hội giao lưu của Ma Đạo, ngàn năm có một. 5 người các ngươi có tư cách theo chúng ta tham gia đại hội lần này . Đây cũng là một phần thưởng cho các ngươi

Đây chính là cơ hội để rạng danh và tăng kiến thức, năm người này tuy rằng là tinh anh trong tinh anh vẫn không giấu được nét mừng như điên.

- Đừng cao hứng qua, trong các ngươi chỉ có một người có thể tham gia, các ngươi có thể tại bốn vị hộ pháp chọn ra một người để thi đấu. Sau đó bọn họ sẽ đánh giá các ngươi, chọn ra một người thích hợp nhất để theo chúng ta tham gia đại hội

Ngoại từ Hồng Dương, bốn người còn lại sau khi thương lượng đều loại bỏ mấy người Ma Lôi mà bọn họ đã từng chứng kiến thực lực. Vì vậy năm người nhất trí chọn tân hộ pháp Dương Diệc Phong. Hồng Dương đương nhiên chọn Dương Diệc Phong vì hắn có ước hẹn với Dương Diệc Phong. Thất Dạ và đám Ma Lôi chỉ biết thở dài

- Tội nghiệp bọn nhỏ, chọn ai không chọn lại đi chọn tên điên .

- Sư đệ, năm đứa nhỏ này sẽ là trụ cột của Ma Tông trong tương lai, ngươi phải hạ thủ lưu tình nha

- Không sai , không được đả kích mạnh quá, phải chừa chút lòng tin cho chúng nó nha

Dương Diệc Phong quay đầu nhìn mấy tên tiểu tử cười nói

- Không việc gì, đừng để ý đến bọn hắn. Cả năm người các ngươi cùng lên, chỉ cần ai chạm được ta thì sẽ thu được danh ngạch. Thất Dạ sư huynh thấy sao ?

- Được, cứ như vậy mà làm , Hồng An, Hồng Linh, Hồng Tàn, Hồng Thương, Hồng Dương, các ngươi nghe rõ rồi chứ ? Có điều sư đệ phải dùng tốc độ thật chậm nha

- Ta biết rồi, ta chỉ dùng 1/100 tốc độ thôi

- Bắt đầu

Thất Dạ tuyên bố.

Tại đấu trường, năm người cảm thấy bị khinh thường quá mức . Cái gì mà 1/100 tốc độ, bọn họ đều có thể nói đã là Thánh Môn đệ tử, tinh anh trong tinh anh. Năm người nghiến răng dùng tất cả pháp bảo điên cuồng oanh tạch Dương Diệc Phong. Nhưng rồi cả năm đều giật mình, tất cả các thế công của họ bị phá tan. Dưới công kích dày đặc mà Dương Diệc Phong coi như không, lắc mình mấy cái đã tránh thoát, tốc độ không thể nhìn rõ bằng mắt thường. Bọn họ lại càng điên cuồng công kích.

Dương Diệc Phong vẫn ung dung tự tại, hắn đang dùng kiếm nguyên thi triển Ngư Long Bộ Pháp làm cho tốc độ của hắn nhanh hơn gấp ba lần. Hắn cảm thấy mình cần phải nghiên cứu điển tịch để sáng tạo ra bộ pháp của riêng mình, không chừng tốc độ còn có thể tăng lên. Hắn đang chìm đắm trong suy nghĩ , còn bên ngoài vẫn ung dung né tránh các loại công kích. Năm người vừa đánh vừa kêu khổ, bọn họ giờ đã hiểu những lời mấy người Ma Lôi nói lúc trước. Rõ ràng Dương Diệc Phong không phải nhờ vận khí mà có thực lực và địa vị như hôm nay. Hắn dùng chưa đến 1/6 thời gian của bọn họ đã có kết quả như vậy.

Dương Diệc Phong không ngừng tự hỏi về bộ pháp, hắn không chú ý đến cử động của Hồng Dương. Hồng Dương có thể nói là một trong những người hiểu Dương Diệc Phong nhất. Trong thời gian Dương Diệc Phong xử lý công vụ của Ma Tông, hắn là người thường xuyên hầu hạ vị Phong hộ pháp này. Tốc độ và hiệu suất xử lý của Dương Diệc Phong vô cùng nhanh, lúc đó hắn đã biết vị tân nhiệm hộ pháp này đều không phải như tin đồn là dựa vào vận khí. Hồng Dương tay cầm ba mũi ngân châm, đây là đòn đánh lén mà hắn học được trong thế tục, hắn nhanh chóng phóng ra ba mũi châm rồi lộ ra dáng vẻ tươi cười

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK