Những trận tiếp theo Dương Diệc Phong đều đồng dạng dùng chiêu này để giải quyết một loạt cao thủ của Ma đạo, trong đó có cả Phân Thần Kỳ cao thủ. Sau khi hút nhiều chân nguyên của các đối thủ, kiếm nguyên trong cơ thể Dương Diệc Phong đã đạt đến Nguyên Anh đỉnh. Theo lý thuyết thì Dương Diệc Phong phải là Phân Thần Kỳ mới đúng nhưng công pháp Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của hắn chỉ mới sáng chế ra tầng thứ nhất. Tầng thứ hai còn chưa biết là gì nên hắn vẫn dậm chân tại chỗ. Hút nhiều kiếm nguyên cũng chỉ đề thăng độ tinh thuần, còn lại đều cung cấp cho kẻ tiện nghi Kinh Thiên.
Hư Không Ngưng Kiếm Thuật mang tư tưởng lấy lực chứng đạo, lấy lực lượng nhỏ bé của pháp lực bản thân khống chế vô số lực lượng ngoại giới. Tu luyện tăng lên phải cần có công pháp. Mỗi một tầng sẽ tăng lên cực mạnh mà không bị pháp lực của bản thân hạn chế. Thế nhưng nếu không có công pháp để luyện thì mãi mãi đứng yên. Đây chính là điểm hạn chế của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật. Nói chung không có công pháp nào là thập toàn thập mỹ.
Bên dưới lôi đài các cuồng đồ hung ma đều im lặng né tránh ánh mắt của Dương Diệc Phong. Đây là thực lực, ma đạo là một nơi chỉ chú trọng đến thực lực. Ngươi mà không có thực lực ai cũng sẽ khi dễ ngươi. Ngươi muốn ngồi thì ra góc mà ngồi chồm hổm đi. Nhưng nếu ngươi có thực lực thì ai cũng tôn trọng ngươi, ai cũng sợ hãi ngươi. Vừa rồi nhiều kẻ còn coi thường Ma Tông, nói ra nói vào.
Bây giờ tất cả đều im miệng, không dám nhiều lời. Sợ mở miệng ra bị gọi tên lên chịu chết. Ai cũng tự hiểu mình với những người đã chết chỉ mạnh hơn một chút, cũng không khác nhau nhiều lắm. Những kẻ đó vừa lên đến lôi đài chỉ có một chiêu đã bị giết, mình có lên cũng thành miếng thịt béo mà thôi. Chi bằng cứ thành thật mà ngồi dưới lôi đài nhìn kẻ khác nộp mạng cho xong.
Một lát sau không còn ai muốn lên, đám chính đạo vốn đang cao hứng xem bọn ma đạo đấu đã cũng thấy chột dạ. Thiên Huyền Đạo Trưởng tự nhủ trong lòng rằng khi về phải bẩm báo ngay với chưởng môn
- Không nên cùng Ma Tông dùng cứng đối cứng, chỉ cần bọn họ không chọc chúng ta , chúng ta cũng không muốn ép người quá đáng. Dù sao Ma Tông cũng là thượng cổ đại phái, trong tông có vô số cao thủ, có tu ma mật thuật lưu truyền từ thời thượng cổ đến nay. Tên Dương Diệc Phong này nghe nói là sư đệ của Thất Dạ Ma Quân, hắn mới gia nhập Ma Tông hơn 100 năm mà đã có pháp lực như vậy. Quả nhiên không thể coi thường bí thuật của Ma Tông. Trận ma đạo nội chiến này chỉ cần một tên Nguyên Anh Kỳ đã có thể trấn áp. Không được , khó có cơ hội làm cho ma đạo đánh nhau, hơn nữa chúng ta không cần xuất thủ. Ta phải đổ thêm dầu vào lửa, một lần nữa ép bọn họ phải ra tay mới được.
Nghĩ như vậy nên Thiên Huyền Đạo Trưởng liền đứng lên vái chào và nói rằng
- Nếu như không còn ai lên đài thì khối Ma tinh đó thuộc về Ma Tông.
Thoạt nhìn thì có vẻ như vị Thiên Huyền Đạo Trưởng đạo mạo này đang đứng ra chủ trì công đạo nhưng Dương Diệc Phong biết ngay hắn đang cố ý đổ dầu vào lửa.
Quả nhiên một vài tên ngu ngốc lại bắt đầu lục đục đứng lên. Hung hăng nhất chính là một đại đầu mục của Yêu Vương Điện tên là Thủy Tê Yêu. Tên này có tu vi Hợp Thể Tiền Kỳ, ngoài Thiên Huyền Đạo Trưởng thì hắn chính là đệ nhất cao thủ.
Yêu Vương Điện quật khởi mới khoảng 3000 năm do một lão yêu quái tu luyện gần một vạn năm tạo ra. Mục đích của hắn là tập hợp các quần thể yêu quái nhỏ yếu thành một khối chống lại bọn chính đạo. Bọn chính đạo này thường xuyên lải nhải cái khẩu hiệu trừ ma vệ đạo, hàng yêu phục ma nhưng thực tế lại đi chiếm nội đan trong cơ thể yêu quái làm nguyên liệu dùng để luyện đan và luyện khí
Sau khi Yêu Vương Điện được thành lập, các yêu quái nhỏ yêu liên tục gia nhập với mục đích tự bảo vệ mình. Các yêu quái này vốn chỉ dựa vào bản năng cùng một số công pháp yếu đuối làm sao chống lại bọn đạo sĩ ? Sau khi chúng gia nhập Yêu Vương Điện, được các lão yêu quái giáo dục một cách có hệ thống nên thực lực tăng mạnh. Qua hơn 800 năm, Yêu Vương Điện trở thành một thế lực lớn trong yêu ma đạo. Sau đó, lão yêu truyền lại ngôi vị và tiêu thất. Không ai biết hắn đã đi về nơi đâu.
Hiện tại Yêu Vương đã là đời thứ ba. Bản thể của hắn là một con cọp răng kiếm , loại hổ này là loại dị chủng, hung mãnh phi thường, pháp lực cao thâm. Không những thế hắn đã đạt được tu vi Độ Kiếp Tiền Kỳ , là một trong mười đại cao thủ của Ma đạo. Không bao lâu sau hắn phải độ kiếp nên hắn muốn đoạt cho bằng được khối ma tinh này để luyện ra pháp bảo độ kiếp.
Tên Thủy Tê Ngưu này là một tên yêu quái đắc đạo đã hơn ngàn năm, hắn có sức mạnh vô cùng, da dày thịt béo, trên người hắn mặc chính là bộ áo giáp được làm từ da của bản thể. Sau khi được luyện thành pháp bảo liền có lực phòng ngự kinh người.
Thủy Tê Ngưu nhảy lên lôi đài, mở đôi mắt chuông đồng lên nói với Dương Diệc Phong
- Tiểu tử ngươi thật lợi hại nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta, ta chỉ muốn đoạt khối ma tinh kia, không muốn đả thương ngươi. Ngươi xuống đài đi
Yêu quái này thật là khả ái, Dương Diệc Phong cũng không nói nhiều . Hiếm khi có được đối thủ là Hợp Thể Kỳ nên hắn cũng muốn thử xem chiến đấu lực của hắn có thể đối chiến được với Hợp Thể Kỳ cao thủ hay không. Dương Diệc Phong cầm trường kiếm phóng tới.
“Choang” một tiếng phát ra do hai thứ binh khi chạm nhau. Trường kiếm của Dương Diệc Phong bị một thanh Tam Xoa Kích ngăn cản.
- Tiểu tử, tốc độ của ngươi rất nhanh, nhanh phi thường nhưng loại tốc độ này với Hợp Thể Kỳ cao thủ không phải là không phá giải được. Ta mặc dù không biết tại sao ngươi lại nhanh như vậy, cũng không biết ngươi dùng phương pháp gì để chém đứt phòng ngự y giáp 8 cấp . Loại pháp bảo đó ngay cả cao thủ Hợp Thể Kỳ cũng phải dùng đến 5 thành lực lượng mà ngươi chỉ dùng có một kiếm đã dễ dàng hủy đi pháp bảo. Nhưng những điều này cũng không sao, dù tiểu tử ngươi ghê gớm nhưng cũng chỉ có chân nguyên của Nguyên Anh Kỳ, không có khả năng cùng một cao thủ Hợp Thể Kỳ như ta đối kháng
Từ trên thân kiếm bỗng xuất hiện một cỗ lượng thật lớn đẩy Dương Dịch Phong bay ngược đi hơn 10 thước mới đứng vững
- Tiểu tử, với tốc độ của ngươi mắt ta nhìn không rõ lắm nhưng nguyên thần của ta thì lại thấy rất rõ. Người tu chân tại Hợp Thể Kỳ cũng không nhìn sự vật bằng mắt mà nhìn bằng tâm, bằng nguyên thần. Trừ khi tốc độ của ngươi có thể vượt qua thần thức của ta, nếu không không thể nào làm ta bị thương
Dương Diệc Phong cũng biết cực hạn của bản thân
- Cảm tạ nhắc nhở
Dương Diệc Phong tự nghĩ
- Xem ra con đường mình đi còn dài, ta phải hoàn chỉnh Hư Không Ngưng Kiếm Thuật mới được.
Dương Diệc Phong buồn bực vô cùng, lần công kích nào của hắn cũng bị chặn lại, dù cho góc công kích thế nào cũng bị chặn . Nếu cứ đánh như vậy chắc phải kéo dài đến ba năm.
Thủy Tê Ngưu cũng phiền muộn không kém
- Mẹ nó chứ, ta không đánh nữa, ta không đánh được ngươi, ngươi cũng không đánh được ta, đánh nữa cũng không có ý nghĩa. Khối thạch đầu đó ta không có cách nào lấy.
Nói xong hắn liền bước xuống lôi đài, dẫn theo đám người của Yêu Vương Điện nhằm hướng tây bay đi. Dương Diệc Phong cũng không cản bọn họ, dù sao Yêu Vương Điện cũng có chút thực lực, không muốn cùng bọn họ căng thẳng quá. Hơn nữa , trò vui vẫn còn ở đây.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK