Dương Diệc Phong quan sát xung quanh và sự lưu động của linh khí, hắn đảo thần niệm phát hiện ra linh khí càng dày đặc khi đi vào trong, như vậy quay lại chính là đường ra ngoài. Nhưng Dương Diệc Phong lại phải đối mặt với một sự lựa chọn. Nếu đi về phía trước, hắn sẽ càng vào sâu vào nơi thần bí này. Ai mà biết có gì nguy hiểm đang chờ trong đó. Hắn hiện tại cũng chỉ có thể phát ra lực lực đỉnh phong của Thiên cấp cao thủ trong thế tục, điểm thực lực này quá nhỏ bé. Còn nếu hắn trở ra thì chắc chắn Huyết Ma đang ở bên ngoài đợi hắn, hắn chắc không thoát nổi Huyết Ma lần thứ 3.
Chỉ còn một biện pháp duy nhất là đứng im ở đây, chờ khoảng 800 hoặc 1000 năm . Đợi Huyết Ma bị thiên kiếp đánh chết thì hắn có thể nghênh ngang đi ra. Nhưng lựa chọn này nhanh chóng bị Dương Diệc Phong bỏ qua, làm vậy thì làm nam nhân làm gì ? Nếu truyền ra ngoài còn gì là mặt mũi.
Lúc này , Dương Diệc Phong đang rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, hắn nhớ đến lần đầu tiên hắn xuất quan sau khi sáng chế ra Hư Không Ngưng Kiếm thuật, lúc đó hắn cầm trường kiếm trong tay cười to, có biết bao là lý tưởng , biết bao nhiêu hào hùng. Hắn nhớ đến mình còn phải sáng chế tầng tiếp theo của công pháp, hắn phải chứng minh cho ông trời thấy hắn có thể tự định đoạn vận mệnh của mình
Dương Diêc Phong mở mắt, trong mắt hắn toát lên sự kiên định, hắn dứt khoát đi về phía trước. Hắn vừa đi vừa than thở
- Ở đây không phải kỷ Jura hay sao ? Những cây dương xỉ này giống hệt như trong phim khủng long mình đã xem
Dương Diệc Phong vừa đi vừa nghỉ, khi nghỉ, hắn tranh thủ luyện lại những võ công trong thế tục. Khinh công bộ pháp tuy rằng với hắn quá rác rưởi, hắn ngay cả Huyền Thiên Thần Lục hắn cũng chỉ luyện phần tu luyện nguyên thần. Thế mà giờ đây hắn phải đem mấy cái này ra luyện.
Ôi, giờ hắn không dùng được kiếm nguyên thì phải chịu thôi. Dù sao giữ mạng vẫn quan trọng hơn. Luyện cái gì bây giờ ? Huyền Băng Chưởng, Vô Ảnh Cước … mấy loại công phu này lúc ở Hồng Diệp Sơn Trang hắn đã từng liếc qua. Lúc đó hắn tò mò muốn biết các bí kíp giống như trong TV như thế nào nhưng lúc đọc thì thấy chúng có chút giống với trúc cơ công pháp tầng thấp nhất.
Luyện đến cùng cực có thể đả thông Thiên Địa Nhị Kiều, sau đó tiến nhập Thiên Tiên, nhưng mà lại rất khó khăn bởi vì dùng võ công đánh thông Thiên Địa Nhị Kiều chủ yếu là nhờ chân khí. Nhưng chân khí tích lũy bao nhiêu mới đủ để đánh thông Thiên Địa Nhị Kiều ? Dù cho có đủ chân khí mà không có phương pháp cũng không có cơ hội. Nếu gắng gượng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Nếu thành công thì chân khí trong cơ thể sẽ chuyển thành Thiên Tiên Chân Khí, nếu có Thiên Tiên Chân Khí có thể cảm ngộ được một ít linh khí, sẽ giúp tăng tiến võ công luyện thành Thiên Nhân Hợp Nhất. Lúc đó sẽ trở thành Thiên Cấp cao thủ, nếu vượt qua Thiên Cấp cao thủ thì sẽ bước vào Thần Cấp cao thủ. Thần Cấp cao thủ tương đương với Toàn Chiếu Kỳ của Tu Chân Giới
Dương Diệc Phong luyện những môn công phu này chỉ đơn giản giống như uống nước. Khi luyện Huyền Băng Chưởng, hắn chỉ dùng một tia nội khí đánh ra đã làm hòn đá trước mặt biến thành băng. Dương Diệc Phong nhìn thành quả trước mặt cảm thán nói
- Uy lực yếu quá, chưởng này không thể đánh chết người được, không hữu dụng bằng khinh công. Có nó ta di chuyển nhanh hơn một chút a
Nói xong hắn đạp Ngư Long Bộ Pháp chạy về phía trước.
Không khí trong Nhiệt Luyện Thụ Hải vô cùng nóng, nếu như người thường đến nơi Dương Diệc Phong đang đứng thì có thể sốc nhiệt mà chết. Nhiệt độ tại đây vào khoảng 50 đến 60 độ. Dương Diệc Phong không hiểu tại sao nơi này lại nóng như vậy , hắn mới đi có một ngày đã tăng hai mươi mấy độ , nếu tiếp tục đi không phải càng ngày càng nóng hay sao ? Nóng như vậy sao cây cối vẫn có thể tươi tốt, thật là kỳ lạ. Tất cả những điều này đều đi ngược lại kiến thức sinh học của Dương Diệc Phong. Nơi này tuy không phải Địa Cầu nhưng không ngờ những quy luật cơ bản cũng bị khác đi
Dương Diệc Phong trong lòng buồn bực
- Xem ra rừng rậm này không hề đơn giản. Ta có thể cảm nhận được linh khí ở đây có chứa một ít thành phần bất đồng với linh khí bên ngoài. Là cái gì nhỉ ? Cái gì làm cho ta cảm thấy nóng nảy , loại cảm giác này ta càng ngày càng cảm nhận rõ
Dương Diệc Phong trong lòng tự hỏi, hắn càng chạy nhanh về phía trước. Đột nhiên, đất dưới chân Dương Diệc Phong bỗng trở nên mềm nhũn, cả người cứ thế rơi thẳng xuống .
Thì ra hắn lọt vào một cái đầm lầy, nhưng quái lạ ở chỗ đầm lầy cũng không chìm nhanh như vậy. Dương Diệc Phong bỗng nhiên cảm giác được nguy hiểm, hắn vội vã cởi thắt lưng quấn lên một thân cây, sau đó phát lực dùng khinh công bay lên cây. Vừa đứng trên cây thì ngay chỗ hắn vừa đứng khi nãy bỗng xuất hiện một vòng xoáy cực lớn. Dương Diệc Phong dùng thần thức đảo qua thì thấy trong đầm lầy có một loại sinh vật kỳ lạ, những đầm lầy và đồng cỏ ở đây dường như được chúng tạo ra.
Dương Diệc Phong hiện tại không thể dùng kiếm nguyên, hắn chỉ có thể dựa vào một ít nội khí của bản thân. Vì vậy không thể đánh vào trong đầm lầy. Hắn bất đắc dĩ phải ly khai, bỗng nhiên từ phía sau truyền đến tiếng gió rít, hắn vội bật người phóng lên, lộn ngược một vòng rồi đáp xuống một nhánh cây. Tại nơi hắn vừa đứng khi nãy xuất hiện những cành cây khá lớn. Hắn không kịp nghĩ xem tại sao những cành cây lại xuất hiện ở đó thì lại có tiếng gió rít. Dương Diệc Phong dùng khinh công né tránh, thì ra những thân cây xung quanh đang dùng cành cây tấn công hắn. Hắn vội vàng rời khỏi thân cây, chẳng lẽ những cây sinh trưởng quanh đầm lầy này không phải thực vật mà lại là động vật?
Dương Diệc Phong dùng mọi biện pháp để tránh khỏi vùng xoáy trong đâm lầy , khi hắn nhảy lên cây thì cây tấn công hắn. Hắn vội vàng lấy từ trong nhẫn ra một thanh kiếm, không cần biết nó là kiếm gì, hắn vội vàng sử dụng Lạc Phong Kiếm Pháp tấn công đám cây. Chỉ thấy Lạc Phong Kiếm Pháp tạo ra từng luồng gió, những cành cây bị kiếm đảo qua đều bị chặt đứt rơi xuống đầm lầy nổi lềnh bềnh.Dương Diệc Phong một lần nữa đáp xuống một cái cây. Tuy nhiên lần này không có cành cây nào tấn công hắn, đồng thời đầm lầy cũng không còn luồng xoáy xuất hiện.
Xem ra những cây này và sinh vật dưới đầm lầy đều có lãnh địa riêng của mình, chúng không xâm phạm lẫn nhau, ngoài ra còn hỗ trợ nhau. Nếu một loài sinh vật khác xông vào, nếu đứng trên đất thì sẽ bị các sinh vật trong đầm lầy tấn công. Nếu ở trên cây sẽ bị cây tấn công. Hai bên phối hợp tạo thành thiên la địa võng. Những cành cây khi rơi xuống nước, các loại sinh vật bên dưới cho rằng đây là bằng hữu của hắn nên hắn không công kích. Dương Diệc Phong nghĩ thầm đây là một BUG thú vị.
- Ha ha, ta thật là tâm tư linh mẫn, thông minh tuyệt đỉnh. Cái cây này xem ra cứng cáp không thua gì Huyền Thiết Kim Tinh. Huyền Thiết Kim Tinh là siêu cấp vật liệu dùng để chế tạo cực phẩm phi kiếm, ở tu chân giới chỉ có ở Huyền Thiết Sơn, chỗ này vô cùng nguy hiểm. Tuy rằng không thể so với 3 đại cấm địa của Tu Chân Giới nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Hơn nữa, ở đó mười năm cũng chỉ sinh ra 1 2 khối Huyền Thiết. Một khối Huyền Thiết phối hợp với các tài liệu khác có thể tùy ý tạo ra một thanh kiếm cấp 8, luyện chế phi kiếm cấp 9 cũng khá dễ. Ta vừa rồi lấy ra một thanh kiếm không ngờ lại là kiếm tiên. Mà không phải pháp lực của ta hiện tại không mở được cấm chế của tiên khí hay sao nhỉ?
- Ngu ngốc, đó là do Hư Không Giới Chỉ tự mình đưa nó cho ngươi
Kinh Thiên không bỏ qua cơ hội chửi bới Dương Diệc Phong
- Hả ? Hắn cho ta ?
- Hư Không Thần Giới dù sao cũng là thần khí, cũng có ý thức. Nếu không làm sao nhận ngươi làm chủ nhân? Vừa rồi vì ngươi gặp nguy hiểm , chỉ có kiếm tiên mới có thể chém gãy những cành cây đó nên mới đưa cho ngươi.
- Thì ra là như vậy, thật sự cảm ơn ngươi Tiểu Hư.
Dương Diệc Phong vừa nói xong, Hư Không Thần Giới bỗng nhiên rung động vài cái
- Thần khí quả thật là thần khí a
Dương Diệc Phong cảm thán
- Kinh Thiên, những vật này là gì vậy ?
- Không biết
Kinh Thiên trả lời dứt khoát
- ….
Dương Diệc Phong đứng ở trên cây nhìn hoàn cảnh xung quanh
- Quả nhiên bề ngoài càng yên tĩnh thì khi phát tác càng đáng sợ. Cái này thật là khó phòng bị. Nếu ta không có chút nội khí thì tiêu rồi. Thảo nào ở đây không có sinh vật nào mà chỉ có mấy thứ này. Hơn mười nhánh, hơn trăm nhánh thậm chí hơn vạn nhánh cây cứng như phi kiếm cấp 8 tấn công thì một sợi tóc e rằng cũng đứt, cành cây và sinh vật trong đầm lầy phối hợp như vậy thì dù có là Thiên Tiên hạ phàm mà không dùng lực lượng thì cũng chết. May mà ta tu luyện Hư Không Ngưng Kiếm Thuật không có Nguyên Anh. Nếu ta không có chút nội khí và đọc qua khinh công thì cũng tiêu rồi. Trí tuệ của nhân loại quả thật ghê gớm
Đã đến tận nơi này, Dương Diệc Phong đương nhiên không thể dừng lại đây. Hắn thấy đám cây đang lềnh bềnh trên mặt nước liền nghĩ tới biện pháp lấy đám cây này làm cầu.
Dương Diệc Phong lại nhảy lên thân cây, dùng Lạc Phong Kiếm Pháp chém rớt nhiều cành cây rồi bỏ vào Hư Không Giới Chỉ. Sau đó hắn lần lượt đem những cành cây ném đi, cứ mười bước lại thả một cành rồi đạp lên nó tiến về phía trước, tiếp tục đi sâu vào trong rừng
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK