Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạng Thiên Long ngẩng đầu lên, nhất thời cả đám triều thần, vương công quý tộc đều thấy mặt mày hắn đầy máu. Hạng Thiên Long ôm lấy linh vị gào lên:

- Phụ hoàng , ngài như thế buông tay mà đi , tiểu nhi còn chưa làm tròn hiếu đạo… hu hu hu hu.

Hắn gào thét điên cuồng, quả thật vừa nãy đập mũi quá đau, ngay cả nội công cũng không giảm nổi cơn đau.

Cả văn võ bá quan đều bị dọa, bao gồm cả Hạng Thiên Minh cũng phải âm thầm giơ ngón tay cái lên:

- Lão đại ngươi điên rồi, so với ta diễn kịch còn ghê gớm hơn.

Hạng Thiên Vũ quỳ một chỗ nhìn hai vị huynh trưởng diễn xiếc, trong lòng không khỏi vui mừng:

- Các ngươi biểu diễn đi, đến lúc cuối cùng ta sẽ cho các ngươi biết ai mới là người chiến thắng cuối cùng.

Tiêu Sở Cơ quỳ bên cạnh Hạng Thiên Vũ, trong lòng cười lạnh. Hắn chính là người tìm ớt để Hạng Thiên Vũ đưa cho Hạng Thiên Minh nên hiểu rõ mọi chuyện. Hắn thầm nghĩ:

- Hai người giống như con nít, đâu thể là đối thủ của Hạng Thiên Vũ.

Nhắc đến Hạng Thiên Vũ thì Tiêu Sở Cơ là người hiểu hắn nhất. Hạng Thiên Vũ có thực lực, sau lưng lại có Dương Diệc Phong chống lưng lại luôn ẩn nhẫn. Tin rằng khi ra tay thì chắc chắn trời long đất lở.

Tang lễ của tiên hoàng qua đi, Hải công công liền lấy ra một quyển thánh chỉ rồi tuyên bố:

- Mọi người tiếp chỉ. Thượng thiên thừa lệnh, hoàng đế chiếu viết. Trưởng tử Hạng Thiên Long đức độ vẹn toàn, đãi chúng quy thiên. Bởi vậy sẽ được kế thừa ngôi hoàng đế. Ba vị Binh Bộ Thị Lang Lý Lâm Hưng, Đại tướng quân Lục Vạn Quân, Thừa tướng Phủ Hữu Hi sẽ làm phụ chính đại thần, chúng ái khanh tận lực phụ tá, không được sai lầm.

- Chậm đã ….

Thánh chỉ còn đọc chưa xong thì bị người khác cắt ngang. Mọi người nhìn lại thì ra là người bị bênh không đến dự tang lễ : Thất vương tử Hạng Thiên Kiên.

Mấy người biết chút tin tức đều không hẹn mà thầm kêu lên:

- Đến rồi.

- Là người phương nào dám cản trở ta đọc thánh chỉ của tiên hoàng? Muốn chết phải không?

Thái giám đang tuyên chỉ tức giận gào lên.

- Bản điện hạ.

Hạng Thiên Kiên nói .

Hạng Thiên Kiên tập tễnh đi đến, trong lòng căm phẫn nói rằng :

- Nô tài chết bầm, ngươi đừng quên ngươi là nô tài của Hạng gia nhà ta, dám kêu gào muốn lấy mạng ta sao?

Lão thái giám chưa bao giờ chịu nhục giữa đông người như vậy,tức giận đến nổi nghiến răng nghiến lợi, mặt mũi trắng bệch. Nửa ngày không dám hé răng bởi vì Hạng Thiên Kiên nói đúng, chỉ bằng một thái giám như hắn quả không xứng.

- Hừ, ta phản đối đại ca kế thừa ngôi hoàng đế.

Hạng Thiên Kiên dường như có người chống lưng nên lá gan rất to, cư nhiên dám phản đối di chỉ của tiên hoàng.

- Lớn mật, lớn mật, thật sự là quá lớn mật.

Lão thái giám thở phì phò chỉ vào Hạng Thiên Kiên nói .

- Hừ, Hạng Thiên Long có đức độ gì mà dám làm hoàng đế.

Hạng Thiên Kiên không thèm để ý đến lão thái giám và Hạng Thiên Long đang sầm mặt , hắn nói tiếp :

- Các vị chắc cũng biết vì sao ta biến thành như vậy, thật sự tối qua ta trên đường hồi phủ thì bị nhị ca gây thương tích. Nếu như không phải có người phía sau sai khiến thì lão nhị dám làm vậy sao ? Dám ở trước tang lễ của phụ hoàng xuất thủ đánh ta thành như vậy sao ?

Hắn dừng lại một chút , hai tay nắm chặt rồi bi phẫn gầm rú nói :

- Hắn làm vậy là muốn hãm hại Hạng Thiên Kiên ta thành người bất nhân bất hiếu. Phụ hoàng quy thiên , bi thống vạn phần nhưng phận làm con như ta lại bị người khác đánh cho nằm liệt giường, không cho đến dự tang lễ , đây là trọng tội đại bất hiếu. Lại làm cho ta lương tâm cả đời phải chịu cắn rứt, như vậy là bất nghĩa. Vậy có nhân đức gì ?
- Ngươi, ngươi ngươi ….

Lão thái giám tức giận không nói được, mãi một lúc sau mới phun ra một câu:

- Di chỉ của tiên hoàng ngươi cũng dám cãi lời phải không?

Không đợi nhân mã nhất hệ của Hạng Thiên Long lên tiếng thì Hạng Thiên Kiên đã ngắt lời nói :

- Hừ, mọi người đều biết thân thể của phụ hoàng luôn cường tráng, một tháng trước đột nhiên bị bệnh dậy không nổi, miệng không nói được, tay không động được. Uống nước cũng phải nhờ người khác hầu hạ tại sao lại viết được thánh chỉ này ?

- Bệ hạ viết khi hồi quang phản chiếu.

Lão thái giám mượn cớ nói, cũng không chú ý đến những lời này đối với tiên hoàng là bất kính.

- Hồi quang phản chiếu??? Ha ha ha ha , bệ hạ hồi quang phản chiếu không triệu kiến các vị vương tử, phi từ, văn võ bá quan tâm phúc mà chỉ triệu kiến một người hoạn quan như ngươi sao, hơn nữa vừa viết thánh chỉ đã quy thiên ? Chỉ bằng lời nói của ngươi, ai mà tin được ?

Hạng Thiên Kiên vạch ra những điểm đáng ngờ, vô cùng có đạo lý nói.

Các quần thần nghe xong liền nhỏ to nghị luận, cảm thấy vô cùng hữu lý.

Hạng Thiên Vũ trong lòng cảm thán nói :

- Tam ca ngươi quả là tâm cơ, cố ý để cho lão thất trêu chọc lão nhị, lại lợi dụng thân phận đặc thù của Mộng Yên Nhiên và tính tình xung động của lão nhị. Tất cả đều không liên quan đến ngươi, chỉ có lão Thất ngu ngốc xuất đầu ra. Cao… cao quá.

Kỳ thật Hạng Thiên Vũ đánh giá cao thủ đoạn của Hạng Thiên Minh. Chuyện của Mộng Yên Nhiên là ngoài ý muốn, Hạng Thiên Minh không đủ to gan lớn mật để trêu chọc Mộng Yên Nhiên. Chỉ là hắn lợi dụng tình huống đã xảy ra để làm nên câu chuyện ngày hôm nay mà thôi.
- Lão thất tại sao ngươi lại nói vậy? Di thể của phụ hoàng còn chưa lạnh, huynh đệ chúng ta phải đoàn kết nhất trí, không nên tương tàn a.

Hạng Thiên Minh liền mở miệng ngăn cản quát to.

- Tam ca, là ta bất bình thay ngươi, phụ hoàng luôn khỏe mạnh mà đột nhiên mang bệnh thật là khả nghi. Tuy rằng phụ hoàng đau nhẹ nhưng không đến mức không nói được một lời nào mà quy thiên. Phận làm con nên vì cái chết của phụ hoàng mà điều tra rõ chân tướng để an ủi linh hồn của phụ hoàng.

Hạng Thiên Kiên tập tễnh bi thiết nói .

Tât cả mọi người ở đây đều ồ lên, sát phụ đoạt vị là đại trọng tội. Mặc dù trong hoàng thất thấy không ít nhưng chuyện ngày hôm nay quả thật là đại sự.

Thái tử Hạng Thiên Long giận đến cứng miệng, đây quả là vu oan giá họa đưa tội sát phụ đoạt vị, bất nhân bất hiếu đổ lên người hắn, vĩnh viễn không thể rửa sạch. Lúc đó hắn thấy thánh chỉ quá mừng, không phân rõ lợi hại mà tuyên bố lên. Hiện tại đã thấy sai rồi.

- Thật có chuyện này ư? Ta không tin đại ca làm ra chuyện như vậy.

Hạng Thiên Minh phối hợp kín kẻ với Hạng Thiên Kiên để diễn trò, càng đưa tôi lỗi bám chặt lấy Hạng Thiên Long.

Lúc này Hạng Thiên Long căn bản đã không biết suy nghĩ gì nữa, hắn phản bác theo bản năng:

- Đương nhiên đều không phải bản thái tử gây nên.

Nói xong còn xoa xoa vết máu tren mặt, ý bảo nếu ta sát phụ đoạt vị cần gì phải tự tàn thân thể mình.

Đáng tiếc, giấu đầu lòi đuôi. Hắn càng lên tiếng thì văn võ bá quan càng tin lời Hạng Thiên Kiên.

Hạng Thiên Vũ ở bên thấy mùi ngon liền nghĩ thầm :

- Nếu như đã náo nhiệt như vậy tại sao ta không làm cho thêm phần náo nhiệt ha ha ha.

Nghĩ rồi đánh mắt qua cho Lý Lâm Hưng để hắn bước ra sân khấu.

Lý Lâm Hưng nhận chỉ thị liền bước ra. Ở đây mọi người đều biết rằng Lý Lâm Hưng thụ ơn tri ngộ của tiên hoàng, vô cùng tận tâm và trung thành với tiên hoàng. Hắn không tham dự vào tranh đoạt phe phái, có thể nói là phần tử chính thống nhất tận tâm với hoàng thất. Tiên hoàng ra đi, hắn là lưỡng triều nguyên lão, địa vị bất phàm . Vì vậy hắn vừa bước ra thì mọi người đều chú ý.

Lúc này , Lý Lâm Hưng ủng hộ người nào thì người đó chắc chắn là hoàng đế. Tuy nhiên bọn họ đoán sai rồi, Lý Lâm Hưng bước ra không phải để ủng hộ ai mà để điều tra chuyện tiên hoàng vô cớ băng hà.

- Hai vị vương tử điện hạ, không biết hai vị có nói thật hay không? Nếu như là thật thì hãy đưa ra chứng chứ. Nếu chỉ nói thì thật sự khó tin a.

Lý Lâm Hưng đi đến trước người Hạng Thiên Minh và Hạng Thiên Kiên hành lễ hỏi.

Thái tự Hạng Thiên Long giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, vội vàng gào lên:

- Không sao, chuyện ác độc như vậy không nên chỉ nói bằng miệng, ô nhục ta. Nếu là nói lung tung thì ta dù là đại ca cũng phải công bằng mà đưa các ngươi luận tội.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK