Đầu tiên thanh kiếm chỉ có ba tấc, sau đó Thủy Nguyên Tinh Khí điên cuồng hướng vào tiểu kiếm làm cho thân kiếm ngày càng lớn , cuối cùng thanh kiếm dài ba thước ba tấc. Linh khí xung quanh hút vào thân kiếm đã vượt qua 50 lần pháp lực của Dương Diệc Phong. Không những thế Bất Diệt Kiếm Thể từ giai đoạn đầu của tầng thứ ba dưới sự uẩn dưỡng của Thủy Chi Bản Nguyên đã đột phá lên đỉnh phong của tầng thứ ba. Gân cốt toàn thân của Dương Diệc Phong một lần nữa được cường hóa, hiện tại có thể ngạnh kháng cực phẩm tiên khí.
Dương Diệc Phong luyện hóa Thủy Chi Linh Tuyền, hiểu được Thủy Chi Bản Nguyên, có thể điều động Thủy Nguyên Tinh Khí để ngưng ra ngũ hành pháp kiếm. Hôm nay, Dương Diệc Phong đã ngưng kết được ba loại mộc, thủy, hỏa làm cho pháp lực tăng lên, có thể so với Linh Tiên trên Thượng Giới. Hơn nữa Hư Không Ngưng Kiếm Thuật có lực chiến đấu kinh khủng nên có thể miểu sát bất cứ cao thủ dưới cấp Thiên Tiên. Không những thế, Kim Tiên hiện tại đã không phải là đối thủ của Dương Diệc Phong, hắn gặp Huyền Tiên cũng có thể cầm cự. Dù sao thì Kim Tiên và Huyền Tiên chênh lệch không đơn giản như sự chênh lệch giữa Thiên Tiên và Kim Tiên.
- Ai chà, thật là thoải mái, cảm giác như mình và thiên địa càng thêm gần nhau, trong nguyên thần linh phách hiện lên những cảm ngộ không giống trước đây.
Dương Diệc Phong mở mắt, đứng lên rồi cầm kiếm múa vài đường, quả nhiên vô cùng dễ dàng. Hơn nữa, nguyên thần thụ thương của hắn cũng đã khỏi hẳn.
- Tiểu tử ngươi quả nhiên vận khí vô cùng, có thể nhanh chóng lý giải được chân lý của Thủy, xem ra cảm ngộ lần trước ở lôi vực làm cho cảnh giới của ngươi tăng nhiều. Lần này ngươi đột phá thật nhanh, ngưng kiếm vô cùng thuần thục chứng tỏ tâm cảnh của ngươi đã vượt qua pháp lực giúp ngươi vận chuyển pháp lực không chút trở ngại.
Kinh Thiên nói.
- Ta biết, Hư Không Ngưng Kiếm Thuật không chú trọng tu luyện tâm thần, hơn nữa phương pháp cũng quá sức thô bạo. Cho nên ta mới dùng Huyền Thiên Thần Lục để tu luyện nguyên thần, sau này phải chú trọng hơn mới được. Con đường tu hành của ta quá ngắn mà pháp lực quá cao, nếu như không có những kỳ ngộ thì tâm thần không thể vượt qua pháp lực.
- Đúng vậy, tu hành một trăm năm đã đạt cảnh giới như vậy thật là quá nhanh.
Kinh Thiên thở dài cảm thán.
- Được rồi, ta phải trở về. Lần này tu luyện bao lâu?
Dương Diệc Phong hỏi.
- Chưa đến một năm.
Kinh Thiên trả lời. Tu vi từ Đại Thừa Kỳ trong một năm vượt qua Linh Tiên chi cảnh thì là khái niệm gì?
- Vậy vẫn còn kịp, đại nạn không chết chắc chắn sẽ có phúc ha ha ha ha.
Dương Diệc Phong cười to bơi ra hỏi đầm nước.
- Bùm.
Một âm thanh vang lên, tiếp theo từ trong đầm nước lao ra một bóng người, ngạo nghễ đứng giữa không trung gào lên:
- Ngự kiếm đi theo gió, tiêu dao trong thiên địa.
Tiếp theo một vật thể phi kiếm ngân sắc xuất hiện dưới chân của Dương Diệc Phong, sau đó cả người lẫn kiếm đều biến mất ở phía chân trời.
- Ai nói ta không ngự kiếm phi hành? Ha ha ha ha.
Dương Diệc Phong cười lớn. Bởi vì Kiếm Nguyên quá bá đạo, trực tiếp gạt bỏ thần thức liên hệ với phi kiếm của Dương Diệc Phong nên trừ phi tính mệnh giao tu thì Dương Diệc Phong mới dùng được phi kiếm. Tuy nhiên Dương Diệc Phong đâu thể vì ngự kiếm phi hành mà kiếm một thanh kiếm giao tu.
Thanh phi kiếm ngân sắc kia chính là Như Ý Thiên Huyễn Châu biến thành, hôm nay Thiên Huyễn đã mạnh hơn lúc mới sinh ra. Lúc Dương Diệc Phong hấp thu Thủy Chi Bản Nguyên thì Thiên Huyễn cũng có lợi không ít.
Hôm nay hắn đã có thể ngự kiếm bay giữa bầu trời nên đương nhiên là vô cùng vui vẻ rồi. Hiện tại Thiên Huyễn cũng đã tiến hóa thành thượng phẩm tiên khí, lúc hắn mới sinh chỉ có phẩm chất hạ phẩm. Trong một thời gian ngắn tăng liền hai cấp không thể không làm cho người ta kinh hãi.
Tuyệt Vọng Hải Uyên đích xác có thể làm cho phổ thông tiên nhân phải tuyệt vọng, tuy nhiên Dương Diệc Phong đâu phải là phổ thông? Nguyên thần của hắn có tam đại Ngũ Hành Bổn Nguyên thủ hộ thì đâu phải tầm thường. Chín năm trước hắn có thể vào thì chín năm sau hắn có thể ra bằng tu vi tiên nhân.
Lúc này, ở ngoại vi của Tuyệt Vọng Hải Uyên, trên một tiểu đảo có một đội người tu chân đạp phi kiếm đáp xuống.
Đầu lĩnh có hai người, một trong hai người nói:
- Lần này mọi người có phát hiện gì không?
Mấy người bên dưới đều lắc đầu không nói, người đầu lĩnh thở dài nói rằng:
- Ai … chín năm, cũng không biết Phong hộ pháp rốt cuộc có chuyện gì. Mấy vị trưỡng lão cũng tính không ra tình hình, có lẽ đã …
- Im đi Tà An, ngậm cái miệng quạ đen của ngươi lại. Phong hộ pháp có thể xông ra Nhiệt Luyện Thụ Hải thì cũng có thể thoát được Tuyệt Vọng Hải Uyên. Không chừng ngài đang tu luyện bên trong.
Tà Thương mắng.
- Ha ha Tà Thương sư huynh nói đúng.
Tà An vội cười nói.
- Ha ha ha, Tà Thương tiểu tử chỉ được cái nói đúng.
Âm thanh của Dương Diệc Phong từ bốn phương tám hướng truyền đến. Thì ra Dương Diệc Phong lao ra Tuyệt Vọng Hải Uyên liền dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn để nhìn. Hiện tại, Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn của Dương Diệc Phong đã khác lúc trước, không chỉ có thể tìm vật mà còn có thể nghe đươc cả đối thoại, phạm vi tim kiếm cũng gấp mười lần lúc trước.
Dương Diệc Phong tìm thấy tung tích của mấy người Tà Thương liền chạy đến. Những câu hắn vừa nói chỉ là dùng thần thức để truyền âm còn người vẫn đang cách xa vạn dặm.
- Là âm thanh của Phong hộ pháp, Phong hộ pháp đi ra rồi.
Tà An mừng rỡ nói.
- Ta đã sớm nói, Phong hộ pháp làm sao có việc gì chứ ?
Tà Thương nói cứ như mọi chuyện nằm trong sự dự liệu của hắn.
Chỉ trong chốc lát Dương Diệc Phong đã xuất hiện ở trên đảo nhỏ, hắn vừa hạ xuống thì đám người liền quỳ xuống:
- Tham kiến Phong hộ pháp.
- Đứng lên đi, đây không phải trong tông, không cần đa lễ .
Nói xong Dương Diệc Phong vẩy tay, mấy người đang quỳ lập tức cảm thấy một lực lượng không thể kháng cự nâng họ đứng dậy.
Tà An đang muốn nói thì Dương Diệc Phong ngăn hắn lại nói rằng :
- Mọi chuyện ta biết rồi, các ngươi có thể quay về tông phục mệnh. Nói cho Thất Dạ sư huynh rằng ta sẽ nhanh chóng quay về tông.
Dương Diệc Phong dừng lại một chút hỏi:
- Chỗ này đi hướng nào để quay về Huyền Thiên đại lục ?
Tà Thương cung kinh hồi đáp:
- Khởi bẩm Phong hộ pháp, đi hướng này sẽ về đại lục, đây là bát quái châm bàn có thể chỉ rõ phương hướng.
Nói xong đưa cho Dương Diệc Phong một cái bát quái.
Dương Diệc Phong cũng không khách khí nhân lấy mà nói:
- Được rồi, khổ cực cho các ngươi, mau quay về tu luyện đi.
- Dạ không dám, chúng ta chỉ là một trong nhiều tổ ở đây đợi Phong hộ pháp thôi. Toàn bộ ngoại vi của Tuyệt Vọng Hải Uyên có mấy trăm người của Ma Tông tìm nơi hạ lạc của ngài. Lúc đầu có mấy cao thủ trong tông tiến vào nhưng nhanh chóng bị thương nên tông chủ phái mọi người đứng đợi ở bên ngoài.
Tà An nói.
Dương Diệc Phong cười nói:
- Vậy thông báo cho bọn họ quay về trong đi.
Nói xong liền đứng dậy bay về phía Huyền Thiên đại lục. Tốc độ hiện tại của Dương Diệc Phong đã nhanh hơn trước 10 lần, xung quay hải uyên có không ít người nhưng chỉ cảm giác được có người bay qua. Đến khi bọn họ dùng thần thức thì người đó đã biến mất. Dưới tốc độ như vậy, Dương Diệc Phong chỉ dùng một ngày một đêm liền đến được đại lục .
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK