Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người khách trong Khách Hành Cư đều đã quen với việc người bị ném ra ngoài , tuy rằng những người bị ném lần này so với những lần trước còn thảm hơn nhưng việc này không liên quan đến bọn họ, họ đương nhiên cũng không để ý

Tại phòng Thiên Canh , người trung niên đang thở phì phì ngồi ở chính sảnh. Tiêu Sở Sinh giống như chuột thấy mèo, thành thật đứng ở phía dưới, cúi đầu nhẹ giọng nói thầm

- Cũng không phải là lỗi của ta, đều do thằng chết tiệt Dương Diệc Phong, ta nhất định phải xử đẹp hắn, đừng tưởng rằng có một bảo tiêu lợi hại mà kiêu ngạo

- Ngươi nói thầm cái gì ? Nói lớn lên chút

Người trung niên quát to

- Cha, không phải chỉ là mấy người phế vật mà thôi, cần gì cha phải tức giận như vậy chứ

Tiêu Sở Sinh nói lãng sang chuyện khác

- Hừ, ta không phải giận cái này, ta chỉ tiếc là rèn sắt không thép, hiện tái các thế gia đều biết ngươi vì tranh giành nữ nhân với người khác mà bị người ta phế đi nhiều người như vậy. Thật là làm mất hết thể diện của Tiêu gia chúng ta

Trung niên nhân, không phải gọi hắn là Tiêu Sắt Văn, là em ruột của gia chủ Tiêu gia , cũng là cha của Tiêu Sở Sinh. Hắn vì chuyện này mà tức giận, xem ra lão gia hỏa này cũng không tốt đẹp gì

- Cha, đại ca cũng là vì thể diện của Tiêu gia chúng ta , có người dám khi dễ chúng ta mà chúng ta không đánh trả sao ?

Thanh niên mặc áo xanh tím là em trai của Tiêu Sở Sinh, nhị thiếu gia Tiêu Sở Minh.

- Thôi, quên đi , ngươi ngồi xuống đi.

Tiêu Sắt Văn giãn sắc mặt, thở dài mà nói

- Cha, chúng ta bỏ qua như vậy sao ?

Tiêu Sở Minh hỏi, trong lòng hắn nếu ai mạo phạm là phải sửa trị.

- Đánh chó cũng phải nể mặt chủ, họ Dương này quá kiêu ngạo rồi, ngay cả người của Tiên gia mà cũng dám đánh

- Cái kia có thể sao ? Các ngươi đừng quên hôm nay chúng ta đã tổn hại hơn một nửa cao thủ, lần này đi mừng thọ nhưng lại không mang theo nhiều người , làm sao đánh với Thiên Cấp cao thủ của họ Dương

Tiêu Sắt Văn tuy rằng chưa gặp Tà Dương nhưng nghe tường thuật của Tiêu Sở Sinh thì cũng đoán ra

- Thiên Cấp cao thủ ?

Người thanh niên từ đầu đến cuối không nói tiếng nào, thờ ơ lạnh nhạt , tam thiếu gia Tiêu Sở Cơ cũng kinh ngạc. Thiên Cấp cao thủ đâu phải tùy tiện gặp được, vậy mà người đả thương nhiều người Tiêu gia như vậy lại là Thiên Cấp cao thủ.

- Đúng không sai, chỉ trong ba giây có thể đánh bại mười một Hậu Thiên đỉnh phong, năm Thiên Tiên chí cảnh cũng chỉ có Thiên Cấp cao thủ. Hơn nữa lại là Thiên Cấp đỉnh phong siêu cấp cao thủ.

Tiêu Sắt Văn vẻ mặt thâm trầm phân tích

- Hơn nữa hắn chỉ là hạ nhân của tên thanh niên kia, cái này có chút vấn đề

- Sợ gì chứ ? Bằng vào thực lực của Tiêu gia chúng ta , còn sợ một tên mặt trắng hay sao ?

Tiêu Sở Minh nói. Mộng Yên Nhiên tư sắc tuyệt mỹ , là người trong mộng của các nam nhân, Tiêu Sở Minh hắn cũng không phải ngoại lệ, bất quá vì đại ca của hắn giành trước nên hắn đương nhiên không thể tranh với đại ca. Hắn cũng âm thầm chờ đại ca hắn đem Mộng Yên Nhiên về nhà , đến lúc đó mới tìm cơ hội. Thế nhưng bị Dương Diệc Phong ngáng chân, hắn đương nhiên phải giúp đại ca hắn xử lý cái tên “mặt trắng nhỏ”

- Bàn tính rồi mới xử lý, chúng ta phải điều tra rõ gốc gác của tên tiểu tử này , đến lúc đó mới nghĩ biện pháp đối phó hắn. Các ngươi không được gây chuyện khắp nơi, đây là Yến Quốc , không phải là Sở Quốc. Hiểu chưa ?

Tiêu Sắt Văn cẩn thận nói

- Vâng

Ba người đồng thời trả lời, Tiêu Sở Sinh vẻ mặt giận dữ, Tiêu Sở Minh vẻ mặt phản đối còn Tiêu Sở Cơ vẻ mặt cung kính

Phản ứng của ba nhi tử đều nằm trong mắt của Tiêu Sắt Văn, hắn thuận miệng nhắc nhở

- Nhất là ngươi, Sở Minh, ngươi còn phải theo Sở Cơ học hỏi, không được gây sự khắp nơi

- Vâng, con biết rồi

Tiêu Sở Minh vẻ mặt cung kính đáp nhưng hai mắt không khỏi oán độc nhìn về phía Tiêu Sở Cơ

Tiêu Sở Cơ vẻ mặt sợ hãi, hắn cười khổ trong lòng …

- Đại ca, chúng ta cứ để như vậy sao ?

Trong phòng của Tiêu Sở Sinh, Tiêu Sở Minh đang ngồi cùng hắn thương lượng

- Còn biết làm thế nào ? cha đã nói không được hiểu chưa ?

Tiêu Sở Sinh cũng là vẻ mặt không cam lòng nhưng cũng hữu khí vô lực than thở

- Chúng ta không thể nuốt trôi khẩu khí này được

Tiêu Sở Minh tức giận mà quát

- Cái kia làm sao bây giờ ? Ngươi mặc áo đên thế nhưng là một Thiên Cấp cao thủ, cả hai chúng ta cũng không đánh lại hắn

Tiêu Sở Sinh bất đắc dĩ mà nói, hắn một người Thiên Tiên Chí Cảnh cao thủ, không có khả năng là đối thủ của Thiên Cấp cao thủ

- Hừ, cái thằng chó chết, chỉ biết trốn sau lưng người khác

Tiêu Sở Minh vẻ mặt bất đắc dĩ mắng, hắn cũng không có nghĩ đến mình mỗi lần gây họa cũng đều hoặc là anh , hoặc là cha đi giúp hắn đỡ

- Đúng rồi , ta trực tiếp hạ chiến thư khiêu chiến với hắn, nếu như hắn dám ứng chiến thì chỉ bằng thực lực Hậu Thiên đỉnh phong của hắn, ta sẽ giết hay ngay tại thời điểm quyết đấu. Hắn nếu không dám ứng chiến thì Yên Nhiên sẽ biết nam nhân của nàng cũng chỉ là một tên nhát gan mà thôi, ha ha ha

Tiêu Sở Sinh vui vẻ nhảy lên

- Đúng rồi đại ca, ngươi viết chiến thư đi, tiểu đệ tự mình đưa qua

Tiêu Sở Minh cũng vui vẻ hùa theo

Trong phòng Dương Diệc Phong, Mộng Yên Nhiên đang xấu hổ ngồi trong lòng hắn nói

- Thiếp không nên ở đây, nếu như để người khác biết thì sẽ có lời đồn không hay

Dương Diệc Phong trái lại vẻ mặt vui vẻ, hưởng thụ cảm giác ôm thân thể mềm mại của Mộng Yên Nhiên mà nói rằng

- Sợ cái gì ? Nàng không phải ngủ chung với ta, ngủ bên cạnh là được mà ha ha. Ta lo lắng khi để một thỏ non như nàng ở giữa bầy sói mà thôi

- Hừ , bại hoại .

Mộng Yên Nhiên tức giận giật cùi chỏ vào trong ngực của Dương Diệc Phong

- Được rồi , được rồi, ta cho nàng ngủ trong phòng ta được không

Dương Diệc Phong tiếp tục đùa giỡn Mộng Yên Nhiên, bởi vì hắn phát hiện ra càng xấu hổ Mộng Yên Nhiên càng thêm kiều mị

- Chàng còn không nghĩ chuyện xấu ?

Mộng Yên Nhiên vẻ mặt tức giận nói, khuôn mặt càng thêm đỏ ừng

Đang muốn tiếp tục đùa giỡn thì Tà Dương gõ cửa gọi

- Thiếu gia

- Chuyện gì nói đi

Dương Diệc Phong tức giận nói , nếu như không có chuyện gì trọng yếu thì hắn sẽ tăng 10 lần , không 100 lần trọng lực lên người Tà Dương

- Thiếu gia , Tiêu Sở Sinh đưa chiến thư tới, hắn muốn thiếu gia quyết đấu với hắn vào buổi chiều ở khu đất trống trước viện

- Hả , hay lắm nói với hắn ta đồng ý . Ta nhất định đến đúng giờ

Dương Diệc Phong trả lời
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK