Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Diệc Phong bay vào lãnh thổ nước Sở rồi hướng về Sở Đô . Dương Diệc Phong vốn có thể dùng Thông Linh Ngọc Bội để thông báo cho Mộng Yên Nhiên nhưng hắn không làm, hắn muốn làm cho nàng ngạc nhiên.

Mộng Yên Nhiên trong chín năm này cũng không đi đâu, chỉ ở trong tiểu lâu. Bình thường nếu không phải bế quan tu luyện thì cũng là giúp Dương Diệc Phong giải quyết một số việc nhỏ. Ở trong nội tâm đều luôn cho rằng một ngày nào đó Dương Diệc Phong sẽ trở về. Đây chính là mong muốn duy nhất , cũng là nguyện vọng duy nhất của nàng.

Hôm nay, Mộng Yên Nhiên càng thêm quyết đoán, có thể giúp Dương Diệc Phong ra quyết sách vân vân. Tu vi của nàng cũng tiến bộ không ngừng, hiện tại đã là Tích Cốc Kỳ đỉnh phong, chỉ một chút nữa là đạt đến Khai Quang Kỳ. Chỉ cần bước vào Khai Quang Kỳ thì nàng có thể bắt đầu tu luyện công pháp tu thần, chính thức bước vào con đường tu hành.

Mộng Yên Nhiên hiện tại không có việc gì liền ở trong sân đánh đàn, vừa đàn vừa nghĩ đến Dương Diệc Phong nên âm hưởng buồn bã trầm thương. Tiếng đàn có sự ưu mỹ nhưng trong đó chất chứa nhiều tưởng niệm, đắm say. Ở bên cạnh tiểu viện, Huyết Sát thở dài mong Dương Diệc Phong sớm quay về. Chín năm nay hắn vẫn một mực ẩn cư trong Thính Hương Vũ Tạ vừa tu luyện vừa bảo vệ Mộng Yên Nhiên.

- A ….

Thần thức của Huyết Sát bỗng nhiên bắt gặp một cao thủ đang bay đến với vận tốc siêu lớn. Hắn nở nụ cười.

- Lục đệ, cuối cùng ngươi đã trở về, ta biết Tuyệt Vọng Hải Uyên không phải là đối thủ của ngươi .

Nói xong hắn liền hóa thành một đoàn huyết vụ biến mất.

Huyết Sát có thể thấy Dương Diệc Phong thì đương nhiên Dương Diệc Phong cũng có thể thấy hắn. Dương Diệc Phong truyền âm:

- Đa tạ ngũ ca.

Đa tạ Huyết Sát tự động tránh đi dành không gian riêng cho hắn hay cảm tạ Huyết Sát lãng phí chín năm ở trong thế tục bảo hộ Mộng Yên Nhiên? Câu trả lời chỉ có Dương Diệc Phong biết.

Huyết Sát vừa ly khai Sở Đô không lâu thì Dương Diệc Phong đi vào Thính Hương Vũ Tạ. Dựa vào tu vi của Dương Diệc Phong thì ai phát hiện ra hắn? Dương Diệc Phong trực tiếp đáp xuống trúc lâu rồi bày ra một cấm chế, xong xuôi hắn đi vào. Trong viện truyền đến tiếng dàn sầu não của Mộng Yên Nhiên làm xao xuyến trái tim của Dương Diệc Phong, trước mắt hắn là bóng lưng tuyệt mỹ, chỉ là có thêm phần thê lương.

Dương Diệc Phong cứ như vậy đứng sau lưng Mộng Yên Nhiên nhìn nàng đánh đàn mà thất thần.

- Yên Nhiên.

Cuối cùng Dương Diệc Phong nhịn không được liền hô lên.

Tiếng đàn động lòng người thoáng chút liền ngừng lại, hai vai Mộng Yên Nhiên bắt đầu run run. Nàng xoay người lại thấy Dương Diệc Phong đứng đó, là thân ảnh mà nàng tưởng niệm đã lâu. Mộng Yên Nhiên một lời cũng không nói liền chạy thẳng về phía Dương Diệc Phong.

Dương Diệc Phong mở rộng hai tay ôm lấy Mộng Yên Nhiên, kéo nàng sát vào lòng. Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt mái tóc của Mộng Yên Nhiên , cảm thụ ôn hương từ Mộng Yên Nhiên rồi nhẹ giọng nói:

- Ta đã trở về.

Mộng Yên Nhiên đầy nước mắt ôm chặt lấy Dương Diệc Phong, chỉ sợ nếu thả ra một giây thì hắn sẽ biến mất. Nghe xong Dương Diệc Phong nói thì nhẹ nhàng gật đầu rồi ôm càng thêm chặt.

Không biết qua bao lâu, có thể là vài giây, cũng có thể là vài …thế kỷ. Mộng Yên Nhiên mới bình tĩnh lại nói :

- Thiếp rất nhớ chàng.

Mộng Yên Nhiên cũng không nói nhiều vì nàng biết nam nhân của mình là người làm đại sự, có nhiều chuyện không thể nói với nàng, nàng chỉ cần ở sau lưng quan tâm đến hắn mà thôi.

Dương Diệc Phong nắm lấy hai vai của Mộng Yên Nhiên, hai mắt nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của Mộng Yên Nhiên mà nói:

- Ta cũng vậy, ta không một giây nào mà không nhớ đến nàng.

Nói xong liền hôn lên đôi môi của Mộng Yên Nhiên, Mộng Yên Nhiên cũng nhiệt tình đáp trả. Dương Diệc Phong liền động tình làm Mộng Yên Nhiên thở hổn hển:

- Không nên, không nên ở đây…

Dương Diệc Phong liền ôm lấy Mộng Yên Nhiên rồi biến mất , lúc xuất hiện là ở trong phòng ngủ của tiểu lâu.

…………

Sau trận mây mưa điên cuồng, Dương Diệc Phong liền ôm Mộng Yên Nhiên kể cho nàng nghe những chuyện ở Tuyệt Vọng Hải Uyên làm Mộng Yên Nhiên kinh động không thôi. Nếu không phải Dương Diệc Phong đã bình yên trở về thì nàng sẽ lo lắng mà phát khóc.

- Ta rời đi nhiều năm như vậy, nàng mỗi ngày làm gì ?

Dương Diệc Phong hỏi.

- Thiếp mỗi ngày chỉ nghĩ đến chàng, giúp chàng xử lý một vài điểm nhỏ rồi luyện công. Chàng xem, thiếp hiện tại đã là Thần Cấp đỉnh phong, không bao lâu thiếp sẽ tiến vào Khai Quang Kỳ để tu luyện Thất Thải Thăng Thần Thuật.

Dương Diệc Phong đã về thì tảng đá lớn trong lòng của Mộng Yên Nhiên đã rơi xuống, tâm tình vô cùng vui vẻ.

- Mấy năm nay có chuyện gì xảy ra?

Dương Diệc Phong hỏi.

- Hạng Thiên Vũ cũng lợi hại, đăng cơ không được một năm liền ổn tọa. Sau ba năm chuẩn bị hắn tiến hành hành động thống nhất đại lục. Hiện tại Tấn, Hàn, Triệu, Tề đều trong tay hắn. Yến và Sở kết minh, xuất binh 150 vạn đang tiến đánh Tần Quốc, Triệu Quốc cũng xuất binh 50 vạn vậy chặt danh tướng của Tần là Vương Khởi ở Hán Dương.

- Ủa? Triệu Quốc làm sao nhanh chóng bị Sở Quốc thu phục vậy?

Dương Diệc Phong có chút hiếu kỳ, những nước khác đều trong sự dự liệu của hắn, chỉ có Triệu Quốc có Bạch gia quân khó gặm. Nếu Hạng Thiên Vũ muốn thành sự chỉ có cách mời Lý Lâm Hưng trực tiếp giết cả nhà Bạch gia nhưng mà Lý Lâm Hưng tuyệt đối không dám làm thế. Trước khi đi hắn đã giao cho Lý Lâm Hưng giữ sự cân bằng trong thế tục, nếu Bạch gia không chọc hắn , hắn tuyệt đối không được làm gì Bạch gia.

- Bởi vì Hạng Thiên Vũ đã ..tán đổ Uyển Tinh muội muội.

Mộng Yên Nhiên dùng một ngón tay vẽ vẽ lên ngực Dương Diệc Phong , vừa vẽ vừa giải thích.

Dương Diệc Phong nghe xong đã hiểu, Hạng Thiên Vũ cưới được nhị tiểu thư của Bạch gia thì Bạch Kính Kỳ đương nhiên quy thuận. Nữ nhi hắn trở thành Hoàng Hậu của Sở mà Sở Quốc thực lực cường đại nên hắn thuận nước theo thuyền mà giúp con rể. Xem ra chỉ cần diệt được Tần Quốc là đại lục sẽ thống nhất, đến lúc đó mình sẽ có công đức. Có công đức kim quang trong người rồi thì tu hành càng thuận lợi.

- Tà Dương, đưa Lý Lâm Hưng tới.

Dương Diệc Phong dùng Thông Linh Ngọc Bội phân phó cho Tà Dương.

- Sư tôn … ngài …

Tà Dương kích động quá nói không thành lời.

- Ta đã trở về, yên tâm , ta hiện đang ở bên cạnh Mộng Yên Nhiên. Mau gọi Lý Lâm Hưng đến.

Dương Diệc Phong phân phó rồi đứng dậy thay y phục.

Sau nửa canh giờ, Dương Diệc Phong ngồi trên ghế đá, Mộng Yên Nhiên ôn nhu ngồi bên cạnh. Trên bàn toàn là những món ngon do Mộng Yên Nhiên tự tay làm, rượu cũng do nàng cất kỹ. Mộng Yên Nhiên vừa rót rượu , vừa gắp thức ăn cho Dương Diệc Phong.

- Sư tôn, đệ tử và Lý Lâm Hưng cầu kiến.

Âm thanh của Tà Dương từ bên ngoài truyền vào.

- Các ngươi vào đi.

Dương Diệc Phong mở miệng nói.

- Tham kiến chủ thượng (sư tôn).

Lý Lâm Hưng và Tà Dương cùng hành lễ.

- Không cần đa lễ, lại đây uống vài ly, vừa uống vừa nói.

Dương Diệc Phong nói.

Hai người vội ngồi xuống, Mộng Yên Nhiên lấy thêm hai ly và hai chén sau đó trở lại bên cạnh Dương Diệc Phong.

- Lại đây, ăn một ít. Đây chính là do Yên Nhiên tự tay làm, bên ngoài muốn ăn cũng không có.

Dương Diệc Phong đùa.

Ăn uống no say xong Lý Lâm Hưng mới báo cáo:

- Chủ thượng, hiện tại thuộc hạ đã bí mật thu dưỡng mấy trăm đệ tử tư chất tốt và mấy ngàn thủ hạ. Tất cả đều do thuộc hạ và Tà Dương phụ trách giáo dục.

Tà Dương nói:

- Mấy trăm tinh anh kia, đệ tử đã cho bọn họ mật pháp trúc cơ của Ma Tông. Hiện tại có chút thành tựu, thấp nhất là Toàn Chiếu Kỳ và cao nhất đã là Tích Cốc Kỳ. Những ai đến Tích Cốc Kỳ đều được Lý đại nhân cho ra tiền tuyến huấn luyện trong chiến trường.

- Tốt, tốt, sau này nội vụ trong Phong Minh Cung đều giao cho ngươi.

Dương Diệc Phong gật đầu nói.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK