- Đợi một chút, tiểu tư ngươi lại định làm bậy rồi.
Kinh Thiên ngăn cản động tác của Dương Diệc Phong.
- Ai chà, ngươi cho ta ngốc phải không? Nơi này tuyệt đối là một đầm nước bình thường. Dưới Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn thì mọi phân tử trạng thái của đầm nước này ta đều rõ ràng. Nó đúng là một đầm nước bình thường mà thôi, hơn nữa lại là nước cất, không có lẫn tạp chất.
- Ngu, nơi này tuyệt đối không phải là một đầm nước bình thường, nó là Huyền Đàm Tịnh Thủy.
Kinh Thiên phản bác.
- Huyền Đàm Tịnh Thủy? Là thần thủy để luyện đan đoán khí được ghi trong Huyền Thiên Thần Lục? Khi luyện đan luyện khí chỉ cần một giọt liền làm cho pháp bảo hay đan dược tăng thêm một cấp?
Dương Diệc Phong kinh ngạc nói. Loại thần thủy này có thể ngộ mà không thể cầu, con người nuốt vào liền không nhiễm bách bệnh, tà khí bất xâm , thọ mệnh tăng cao. Người tu hành nuốt vào có thể tinh lọc nguyên thần, khu trừ tâm ma, kiên định tâm thần.
- Không sai, chính là thần thủy này.
Kinh Thiên khẳng định nói.
- Nhưng mà không hiểu vì sao lại không bị Huyền Phách Hàn Khí ở đây đông cứng, theo ta biết thì Huyền Đàm Tịnh Thủy có thể chống được Thanh Minh Hàn Khí nhưng không thể chống được Huyền Phách Hàn Khí. Chẳng lẽ có gì kỳ quái hay sao ?
Kinh Thiên nghi ngờ nói.
Đột nhiên giống như trả lời câu hỏi của Kinh Thiên, từ trong mặt đầm tuôn ra một khí tức kỳ quái hướng về phía Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong chưa kịp phản ứng thì chúng đã vây Dương Diệc Phong lại, đến khi Dương Diệc Phong phản ứng muốn lao ra ngoài thì hắn lại phát hiện những khí tức này không có địch ý với hắn. Không những không có địch ý mà vô cùng thân thiết. Dương Diệc Phong dừng lại hỏi :
- Kinh Thiên, chuyện gì vậy?
Kinh Thiên cũng chưa kịp trả lời thì những khí tức này cuồn cuộn cuốn vào trong người Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong liền lập tức điều động Kiếm Nguyên rải khắp cơ thể để ngăn chúng lại. Ai mà biết những khí tức này có nguy hiểm hay không? Cẩn thận một chút vẫn hơn.
Nhưng không ngờ những khí tức này lại dễ dàng xuyên qua Kiếm Nguyên đi vào trong cơ thể của Dương Diệc Phong. Đến khi Dương Diệc Phong kịp phản ứng thì chúng nó bỗng nhiên biến mất. Đúng vậy, bỗng nhiên mà biến mất. Dương Diệc Phong cũng không thể tra được chúng nó đi đâu.
Những khí tức thần bí này không ngừng tiến vào trong cơ thể của Dương Diệc Phong, xuyên qua sự ngăn trở của Kiếm Nguyên rồi biến mất. Dương Diệc Phong chỉ biết đứng nhìn mà không có cách gì để giải quyết.
- Ha ha ha ha ha ha.
Lúc này Kinh Thiên bỗng nhiên cười to, Dương Diệc Phong lại càng thêm bực mình.
- Cười cái đếch gì? Có gì mà cười? Không thấy ta đang bực mình sao?
Dương Diệc Phong khó chịu nói.
- Ha ha ha, ngươi … Ngươi không tự mình xem đi .
Kinh Thiên nói.
- Nếu như có thể dùng thần thức thì ta đã sớm dùng, đâu phải đợi ngươi nói nhiều lời vô ích?
Dương Diệc Phong bất mãn nói.
- Ai bảo ngươi phải dùng thần thức? Dùng bản năng đi thằng ngu.
Kinh Thiên thở hổn hển mắng.
Dương Diệc Phong không trả lời, hắn thả lỏng toàn thân và ý thức, tự mình cảm giác. Khi ý thức của Dương Diệc Phong chạm vào khí tức đó thì chúng giống như biết Dương Diệc Phong không có ác ý mà vô cùng vui vẻ hoạt bát, sinh cơ dạt dào.
Dương Diệc Phong đi dọc theo cổ khí tức này tìm được nơi chúng đến. Nơi này có Thất Thải Chân Hỏa, huyền ảo trận hình mặc dù trận pháp không hoàn chỉnh. Trận pháp này quay xung quanh một thanh thần kiếm, ở dưới thần kiếm là Thất Thải Chân Hỏa đang hừng hực thiêu đốt. Ngoài ra ở đây còn có hai viên châu do Hồng thổ đậu và Lục thổ đậu hóa thành bay xung quanh bản thể của Kinh Thiên.
Lúc này cách viên chân lục sắc không xa, cổ khí tức kia đang từ từ ngưng tụ thành một viên cầu hình tròn. Lục thổ đậu hóa thành một viên châu không ngừng lóe sáng như muốn nghênh tiếp chúng. Hồng thổ đậu thì có cảm giác bất an.
Dương Diệc Phong cho dù mù kiến thức cũng nhìn ra.
- Ha ha ha ha.
Dương Diệc Phong rời khỏi nguyên thần, trong lòng không ngừng cười to.
- Thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu. Không ngờ ở nơi lạnh lẽo vô cùng vô tận này lại chó Ngũ Hành Bổn Nguyên Thủy Bổn Nguyên, đầm nước này là nơi chứa Thủy Nguyên Linh Tuyền.
- Ha ha ha, ngươi cuối cùng cũng biết hả.
Kinh Thiên vui vẻ nói.
- Ngươi không phải nói đây là Huyền Đàm Tịnh Thủy hay sao? Huyền Đàm Tịnh Thủy và Thủy Nguyên Linh Tuyền hình như khác nhau nha.
Dương Diệc Phong cười đểu nói.
- Ặc ặc.
Kinh Thiên không có lời nào để nói.
- He h, thôi để tìm chuyên gia đến đây xem thử . Lục thổ đậu, nơi này là nơi nào?
Dương Diệc Phong không để ý đến Kinh Thiên, lập tức gọi Lục thổ đậu.
Lục thổ đậu hình như mới tỉnh ngủ, ngơ ngác nhìn bốn phía một lúc rồi khả ái nói.
- Nơi này là nhà của Thủy Thủy, nhưng Thủy Thủy còn chưa tỉnh thì phải.
- Thủy Thủy?
Dương Diệc Phong nghe xong gật đầu, hẳn nơi đây đúng là Thủy Nguyên Linh Tuyền nhưng Thủy Thủy chưa tỉnh là có ý gì ? Dương Diệc Phong cau mày nghĩ.
- Tiểu Lục, chưa tỉnh là thế nào ?
Dương Diệc Phong hỏi Lục thổ đậu.
Lục thổ đậu xoa xoa đầu rồi nói:
- Là đang còn ngủ à.
Dương Diệc Phong hết nói, thật đúng là mấy đứa nhỏ ngốc nghếch mà.
- Ai, thôi Tiểu Lục đi ngủ đi.
Dương Diệc Phong thở dài.
- Được ca ca, Tiểu Lục ngủ đây.
Lục thổ đậu khả ái lui về.
- Ý của Tiểu Lục là Thủy Nguyên Tinh Linh còn chưa biến hóa.
Lục thổ đậu vừa đi thì kth nói.
- Cái gì? Có khả năng này sao ?
Dương Diệc Phong hỏi.
- Sao lại không có khả năng? Ngũ Hành Tinh Linh đều như Thiên Tiên Linh Bảo chúng ta, rất khó sản sinh ra ý thức hoàn chỉnh. Bọn họ do Ngũ Hành Linh Tuyền sinh ra, lúc sinh ra thì có đại thần thông. Chính vì vậy bọn họ biến hóa vô cùng khó khăn trắc trở.
Kinh Thiên giải thích.
- Vì sao Hồng thổ đậu và Lục thổ đậu có thể? Còn có Thổ Nguyên Tinh Linh cũng đã biến hóa.
Dương Diệc Phong nghi hoặc hỏi.
- Ngũ hành tương sinh tương khắc, Hồng thổ đậu và Lục thổ đậu do cơ duyên sinh trưởng cùng một chỗ. Hỏa sinh Mộc, hai người thay nhau mượn lực lượng của đối phương mà biến hóa. Còn Thổ Nguyên Tinh Linh là do Trấn Long Đỉnh trợ giúp mà biến hóa.
Kinh Thiên giải thích.
- Thì ra là thế, vậy ta phải làm thế nào đây ?
- Thủy Nguyên Khí thân thiết với ngươi , chắc là vì trong cơ thể ngươi có Hồng thổ đậu và Lục thổ đậu, ngoài ra còn có Long Tu Tinh Khí có thể giúp hắn biến hóa.
Kinh Thiên dự đoán rồi nói tiếp.
- Bây giờ ngươi nhảy vào trong đầm nước, thả lỏng toàn thân rồi chuyển đạt thiện ý của ngươi mà hấp thu Thủy Nguyên Linh Tuyền. Như vậy ngươi có thể giúp hắn biến hóa mà cũng đồng thời tăng trưởng tu vi của ngươi. Ai …. Dương Diệc Phong ngươi cũng là vận khí tốt, liên tục tìm được hai linh truyền cách xa nhau như vậy.
Kinh Thiên không thể không cảm thán vận khí cứt chó của Dương Diệc Phong.
- Cái này gọi là nhân họa đắc phúc, ngươi không hiểu sao? Ta thật phải đa tạ thằng cha Ma Phong mới được, không có hắn thì ta biết đi đâu mà tìm linh tuyền đây.
- Đúng vậy, nếu như Ma Phong biết đã thành toàn cho ngươi thì chắc hắn phải tự bạo mới chịu được.
Kinh Thiên hài hước nói.
- Kệ hắn, hiện tại chắc đã sớm hồn phi phách tán rồi, cho dù có đại nạn không chết cũng vậy. Đợi ta hấp thu xong Thủy Nguyên và Thổ Nguyên thì pháp lực của ta đã tăng mấy ngàn lần, đến lúc đó gặp hắn thì ta một chiêu cũng miểu sát hắn.
Dương Diệc Phong tự tin nói. Cái này cũng là đương nhiên, dù cho Ma Phong không chết thì cũng không thể khôi phục được như hồi trước. Nếu Dương Diệc Phong hấp thu hai Ngũ Hành Linh Tuyền thì lúc đó hắn có thể xử lý Ma Phong nhẹ nhàng. Chỉ cần hai linh tuyền thì pháp lực của Dương Diệc Phong đã tăng từ Nguyên Anh Kỳ lên Độ Kiếp Kỳ, loại tốc độ này thật là đả kích người khác nhưng biết làm sao được? Nếu không phục thì ngươi tự đi giết hắn đi.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK