Dương Diệc Phong ôm Mộng Yên Nhiên ngồi trên tầng cao nhất của một con thuyền cực kỳ xa hoa .Mộng Yên Nhiên y ôi một hồi mới tỉnh dậy, nàng cả đêm qua ngủ rất ngon. Lúc tỉnh dậy thì phát hiện ra mình đang ngồi trên một con thuyền cực kỳ xa hoa. Thuyền này là do Dương Diệc Phong tự mình thiết kế, sau đó thuê hơn vạn người làm cả đêm không ngủ, tốn hết mấy trăm vạn lượng mới tạo thành.
Thân thuyền có hệ thống động lực được khu động bởi trận pháp của Tu Chân Giới nên không cần người chèo, chỉ có Tà Dương ngồi điều khiển phương hướng bằng pháp quyết. Quả thật là một phương tiện phi thường.
Trên thuyền hoa chỉ có Dương Diệc Phong , Mộng Yên Nhiên và Tà Dương. Dương Diệc Phong mua một đống lớn nguyên liệu nấu ăn bỏ vào băng phòng của thuyền, đầu bếp thì đã có Mộng Yên Nhiên rồi. Tay nghề của nàng thật tuyệt, sau khi ăn qua một lần , Dương Diệc Phong tuyên bố mỗi bữa phải làm nhiều gấp đôi . Nếu cần mua gì thì lập tức sai Tà Dương chạy đi mua làm hắn vô cùng thê thảm . Mỗi lần sai vặt Dương Diệc Phong lại lợi dụng bảo hắn làm những cái này tức là “tu luyện” làm Tà Dương hết nói
Một đường vô sự , du sơn ngoạn thủy xuôi theo con sông đã được năm ngày lộ trình, tin rằng nhanh chóng sẽ đến Nam Định Trấn
Hôm nay, Tà Dương lại rời thuyền lên thành trấn mua thức ăn . Dương Diệc Phong và Mông Yên Nhiên cũng lên bờ du ngoạn hái hoa bắt bướm. Hai người bắt bướm cũng khác người, người ta dùng vợt bắt, còn hai người dùng khinh công bay lên bắt. Hai người thi nhau đùa giỡn vô cùng hạnh phúc
Đúng lúc này một người thanh niên bị thương lảo đảo đi đến bờ sông. Tay trái hắn nắm chặt binh khí , tay phải bưng vết thương bên vai trái. Hắn đi cũng rất nhanh , không được 10 giây đã đến gần . Vừa thấy Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên thì cả kinh , phản xạ giơ binh khí lên nhưng rồi phát hiện hai người này không phải địch nhân của hắn. Hắn lúc này cũng chịu hết nổi ngã lăn ra đất, trước khi hôn mê còn kịp thều thào
- Cứu ~~~ ta ….
Dương Diệc Phong thấy màn này nhướng mày thầm nghĩ
- Thật là phiền muộn quá, vốn đang vui chơi tự nhiên có phiền phức kéo đến trước cửa , thật sự là không cho người ta nghĩ ngơi mà
Không bao lâu sau , mấy người mặc áo đen, tay cầm trường kiếm đuổi đến, thấy thanh niên té xỉu cách Dương Diệc Phong không xa
Đầu lĩnh nhìn một chút Dương Diệc Phong , rồi lại nhìn thuyền hoa sau lưng bọn họ . Suy nghĩ một hồi rồi tiến lên chắp tay theo nghi lễ giang hồ
- Xin chào các hạ, người này trộm bí mật trong giáo của ta chạy đi, là một kẻ phản giáo. Chúng ta phụng mệnh đuổi theo mang hắn về hỏi tội, nếu có chỗ nào không phải xin thứ tội
Người này đúng là khéo nói, ngôn ngữ cẩn thận rất có lễ nghi . Dương Diệc Phong cũng không muốn nhúng tay vào nên cứ lạnh lùng nói
- Xin cứ tự nhiên, chúng ta chỉ là đi ngang qua, cái này không quan hệ đến chúng ta
- Đa tạ các hạ
Người đầu lĩnh tạ ơn nói
Dương Diệc Phong âm thầm gật đầu, mấy người này thật không đơn giản , thực lực cũng đã ở Thiên Thiên Chí Cảnh, người đầu lĩnh là Thiên Cấp cao thủ . Hơn nữa bọn họ lại là thế lực giang hồ, đã là giang hồ mà vẫn có kỷ luật như vậy. Người đầu lĩnh này có thể nói là đã được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, chỉ như vậy cũng đủ thấy cổ thế lực giang hồ này cũng không phải nhỏ. Hơn nữa xem ra công pháp của bọn họ còn vượt qua công pháp của tám đại thế gia mà Dương Diệc Phong từng thấy . Cũng không loại trừ tám đại thế gia còn nhiều công pháp thần diệu mà Dương Diệc Phong chưa thấy. Bất quá cỗ thế lực giang hồ này thật là cường đại
Người đầu lĩnh vẫy tay, hai người áo đen phía sau liên nâng người thanh niên đang hô mê đưa về. Lúc này người thanh niên này bị đánh thức, hắn ngữ khí yếu ớt mà nói rằng
- Cứu ta, đừng để bọn họ bắt ta đêm về , cứu taaaaa
Âm thanh thật sự là thê thảm , thương cảm vô cùng
Dương Diệc Phong vẫn thờ ơ lạnh nhạt, hắn không phải là đấng cứu thế, không phải ai gặp chuyện hắn cũng phải giúp
Hắn không hỗ trợ , không có nghĩa là Mộng Yên Nhiên không hỗ trợ . Mộng Yên Nhiên tâm địa thiện lương, không muốn gặp thảm sự như vậy . Cho nên nàng xuất thủ, một người Thiên Cấp đỉnh phong cao thủ đột nhiên xuất thủ cứu người, đương nhiên là nắm chắc. Tại đối phương chưa có phản ứng gì đã đoạt lấy người thanh niên kéo qua đây rồi lạnh lùng nhìn mấy người áo đen
Dương Diệc Phong trong lòng âm thầm thở dài, hắn tuy có thể ngăn cản nhưng hắn không làm . Tự mình muốn tùy tâm mà làm, tự nhiên cũng muốn người thân bên cạnh cũng như vậy
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK