- Đầu mục đại nhân, không biết ngươi tên gì ? Có bị thương gì hay không ? Mấy tên hạ nhân thật không hiểu chuyện, ta sẽ giáo huấn bọn chúng. Giúp triều đình tróc nã khâm phạm thôi mà cũng làm ra to chuyện như vậy. Lỡ không may làm cho đại nhân bị thương thì ta làm sao ăn nói được với triều đình ?
Dương Diệc Phong quay về phía người duy nhất sống sót nói. Giọng vô cùng nhẹ nhàng khiêm tốn
- Dương trang chủ khách khí rồi
Vị đầu mục này họ Lý, hiện tại Lý đại nhân giọng nói run run, vô cùng cung kính với Dương Diệc Phong. Không dám tôn kính cũng không được, vị đại nhân miệng cười nói này vừa mới đem cả đảm người giết sạch. Lỡ làm vị đại nhân này tức giận thì dù hắn có mười cái mạng cũng không đủ dùng.
- Nhưng tên tu sĩ chính đạo này trước mặt thì quang minh chính đại, không ngờ sau lưng lại làm ra những chuyện táng tận lương tâm như vậy. Đã sai còn dám chống lại lênh bắt, đúng là phải bị trừng trị
- Đúng đúng đúng, Dương trang chủ nói đúng, những tên không sợ trời cao đất dày này chết là đáng đời
- Thật là đáng tiếc, vì truy giết mấy tên này mà triều đình phải chết đến hơn 4000 người
- Dương trang chủ nói đúng a, bọn họ đều là những binh sĩ tốt, để bảo vệ bách tính họ đã không ngại hy sinh trong trận chiến đấu với họ đạo sĩ tà ác. Thật đang tiếc, Lý mỗ ta vô năng không thể đưa xác họ về
Lý đầu mục ngừng một chút
- Nhưng không sao, Lý mỗ nhất định bẩm báo với triều đình để truy cứu trách nhiệm của bọn đạo sĩ dối trá này
- Đúng, Lý đại nhân quả nhiên là trung quân ái quốc. Một vị trung thần như vậy sao chỉ là một đầu mục nhỏ được ? Ta có quen biết với mấy vị Thượng Thư, để lúc nói chuyện với bọn họ, nhân tiện sẽ bẩm báo công lao của Lý đại nhân trong lần vây bắt này. Công lao lớn như vậy đương nhiên phải được trọng thưởng. Không biết đại nhân có hứng thú với các chức tổng đầu mục của ba quận không?
Lý đầu mục run người quỳ xuống, hướng về phía Dương Diệc Phong dập đầu không ngớt
- Đa tạ Dương trang chủ giới thiệu, Lý Lâm Hưng ta thề rằng cả đời này sẽ trung thành với Dương trang chủ. Nếu sai lời sẽ như ngón tay này
Nói xong hắt rút đao chém thẳng xuống ngón tay út của mình, thái độ kiên quyết vô cùng.
Dương Diệc Phong nheo mắt, hắn cũng không nghĩ đến kết quả như vậy. Hắn vốn chỉ muốn cho Lý Lâm Hưng một chút lợi để hắn sau này khỏi hai lòng. Bên cạnh đó lợi dụng hắn đi khắp thiên hạ chửi bới chính đạo, đả kích danh dự đạo môn. Với hắn, cái chức tổng đầu mục ba quận chỉ như con kiến nhưng không ngờ Lý Lâm Hưng lại không nghĩ như vậy.
Tổng đầu mục của 3 quận vô cùng lợi hại, quyền lực có thể so với một vị quận trưởng. Sở quốc có 36 quận, cứ 3 quận tạo thành một bộ , làm người quản lý trị an của 3 quận mà không được đại nhân vật chiếu cố đến thì cả đời đừng hòng mơ tưởng. Lý Lâm Hưng vốn xuất thân không có nên không bao giờ dám nghĩ đến chức vụ này. Thực lực của Dương Diệc Phong hắn cũng đã thấy, thế lực lại càng ghê gớm. Hiện tại có chỗ dựa lớn như vậy còn không biết nắm lấy nên hắn ngay lập tức thể hiện lòng trung thành. Có chỗ dựa lớn như thế này, chỉ cần hắn sau này nỗ lực một chút, trung thành và tận tâm một chút chắc chắn sẽ không bị bạc đãi.
Hắn cũng nhìn ra rằng vị Dương trang chủ này thuộc loại người cực kỳ tàn ác với kẻ thù, còn đối đãi với hạ nhân rất tốt, chắc chắn sẽ không bạc đãi người nào trung thành. Quả nhiên sau này mới thấy ánh mắt của Lý Lâm Hưng chuẩn xác đến mức nào, hắn trung thành và tận tâm với Dương Diệc Phong suốt đời. Chính vì vậy tiền đồ của hắn sau này là vô hạn lượng.
Dương Diệc Phong thấy biểu hiện của Lý Lâm Hưng liền thay đổi chủ ý, người này rất thông minh, đáng giá bồi dưỡng. Ma Tông dù thế lực thâm hậu nhưng cũng không nhúng tay nhiều vào nội chính của thế tục. Hiện tại bồi dưỡng một người như Lý Lâm Hưng thế nào sau này cũng có chỗ dùng đến.
- Ha ha Lý đại nhân thật sự quá nóng nảy a, xin mời mau đứng lên
- Ngài không đáp ứng, tiểu nhân sẽ quỳ mãi tại đây
Dương Diệc Phong lấy từ trong người ra một viên Bồi Nguyên Đan đưa cho Lý Lâm Hưng
- Ăn nó đi
Lý Lâm Hưng nghĩ rằng viên này có lẽ là độc dược nhưng hắn không hề do dự nuốt xuống. Thuốc vừa trôi qua cổ thì một cỗ nhiệt khí từ đan điền chạy lên. Luồng nhiệt khí nhanh chóng chạy qua toàn thân kỳ kinh bát mạch, bỗng nhiên Lý Lâm Hưng há miệng phun ra một cục máu đen.Sau khi phun ra cục máu này, toàn thân của Lý Lâm Hưng bỗng trở nên vô cùng thoải mái, nhiều nơi vốn bị nội thương cũng được chữa lành. Không những thế công lực còn tăng lên hơn nửa giáp. Bồi Nguyên Đan, cái tên cũng nói lên tất cả, nó vốn dùng để cũng cố chân nguyên, nhập môn dưỡng thân. Tại Tu Chân Giới đều dễ dàng tìm thấy nhưng ở thế tục quả thật là tiên đan. Người thường ăn vào có thể bách bệnh bất xâm, kéo dài tuổi thọ. Người luyện võ ăn vào có thể chữa lành nội thương, tăng tiến công lực.
Dương Diệc Phong đã đưa Lý Lâm Hưng làm thuộc hạ của hắn nên hắn tuyệt đối không bạc đãi.
- Ngươi tỉnh lại chưa?
- Đa tạ chủ nhân bồi dưỡng, tiểu nhân nhất định trung thành làm việc
Lý Lâm Hưng vừa tỉnh lại liền lập tức minh bạch mọi chuyện. Hắn lập lức quỳ xuống hướng về phía Dương Diệc Phong dập đầu không ngớt.
- Được rồi, đứng lên đi. Đây là bản Võ Di Ma Công, ngươi luyện thành rồi thì sẽ trở thành vô địch tại thế tục. Ngươi hãy đi đến Tàng Thư Thất trong sơn trang chọn vài bản bí tịch, sau này dùng chúng để bồi dưỡng thuộc hạ tâm phúc. Còn nữa, sau này đừng có hơi một chút đã quỳ xuống, ta không quen như vậy
- Vâng, chủ nhân
Lần này Lý Lâm Hưng không quỳ, chỉ chắp tay cúi đầu.
- Ừ, ngươi lần này quay về củng cố quyền lực trong tay, dùng lực lượng của triều đình ra sức bôi xấu danh tiếng của Chính Đạo Thất Phái. Còn làm cách nào chắc ta không cần dạy phải không ?
Dương Diệc Phong nhấp một ngụm trà nói
- Tuân lệnh, tiểu nhân xin cáo từ
Dương Diệc Phong khoát tay, Lý Lâm Hưng liền ly khai
Ngày thứ hai, Dương Diệc Phong mang theo mấy người đệ tử của Ma Kiếm Đường cùng hai người cao thủ trong Hộ Tông Thập Tam Đình, từ từ bay về phía tổng đàn của Ma Tông. Vừa đi vừa ngắm nghía cục Ma tinh giả, hắn cảm thán nói
- Loại hàng giả như vậy mà cầm đến xã hội hiện đại chắc kiếm được nhiều tiền lắm. Không biết lúc nào ta mới có thể tiêu diêu tự tại , không có gì câu thúc a. Đợi ta lo xong việc của Ma Tông sẽ đi tiêu dao trong thiên hạ. Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của ta không phải bế quan là có thể đột phá , phải ra ngoài thư thái một chút.
Dương Diệc Phong đang miên man suy nghĩ nên không có chú ý phía trước. Hắn không biết rằng có một phiền toái lớn đang đợi hắn, xuýt chút nữa đã lấy mất mạng nhỏ của hắn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK