Ma Phong và Huyết Sát đang đánh nhau lúc này cũng đã phát hiện ra một thanh cự kiếm đang giằng co với thiên lôi giữa không trung. Ma Phong thần thức đảo qua liền phát hiện ra là Dương Diệc Phong độ kiếp. Hắn nhầm bởi vì khí kiếp vạn năm khó gặp nên hắn không nhận ra, chỉ thấy bên dưới là Dương Diệc Phong nên cho rằng Dương Diệc Phong đang độ kiếp.
Ma Phong nở nụ cười, Dương Diệc Phong độ kiếp là cơ hội ngàn năm một thuở, chỉ cần mình phá rối hắn một chút thì không cần mình xuất thủ thì Dương Diệc Phong cũng bị thiên kiếp đánh chết. Nghĩ vậy nên bỏ qua Huyết Sát, bay thẳng về phía Dương Diệc Phong.
- Ma Phong, chạy đi đâu, xem đao.
Huyết Sát giận dữ hét lên, hắn cũng nhận ra Dương Diệc Phong đang độ kiếp. Nếu Ma Phong thật sự đến đó thì Dương Diệc Phong coi như thập tử vô sinh, vì vậy bất luận thế nào cũng phải chặn Ma Phong lại, không cho hắn tiếp cận Dương Diệc Phong một bước. Huyết Sát lắc mình đuổi theo Ma Phong, đem hết toàn lực chém ra một đao.
Nếu như Ma Phong tiếp tục phóng tới thì sẽ bị Huyết Đao chém trúng, một đao toàn lực của Huyết Sát Ma Quân đâu phải dễ ăn. Ma Phong bất đắc dĩ liền tránh đao này, đang muốn đi tiếp thì Huyết Sát đã nhân cơ hội chặn trước mặt hắn, không cho Ma Phong quấy rầy Dương Diệc Phong độ kiếp.
- Huyết Sát ngươi đừng ép người quá đáng, ta cùng ngươi không có thù oán, ngươi cũng không phải người của Ma Tông thì việc gì can dự vào?
Ma Phong phẫn nộ hét vang.
- Hừ, sư phụ ta từng bị ngươi đánh lén trọng thương, chắc ngươi chưa quên chứ?
Huyết Sát lạnh giọng nói.
- Hừ đó là do hắn tự chuốc lấy, ta phản bội Ma Tông liên quan chó gì đến chuyện của hai thầy trò ngươi? Hai thầy trò ngươi quả thật là cùng một cái cẩu dạng thích xen vào chuyện người khác.
- Đừng ngụy biện, ngươi một mình xem lén mật điển của Ma Tông, sư tôn ta hảo tâm cầu tình cho ngươi lại bị ngươi ám toán. Chúng ta chưa phân thắng bại, ngươi đừng mơ ly khai nơi đây. Tiếp chiêu.
Huyết Sát cũng không nói nhiều với Ma Phong, lao qua tấn công.
Ma Phong đã thực sự nổi giận, hắn lấy ra một thanh phi kiếm nói:
- Được, bản tọa giải quyết ngươi trước rồi xử thằng Dương Diệc Phong cũng chưa muộn.
Hai người đánh nhau hơn mười hiệp bất phân thắng bại. Phi kiếm của Ma Phong có thể ngạnh hám với Huyết Chiến Ma Đao truyền từ đời này sang đời khác của Tu La Sát Đạo thì quả là bảo vật quý giá.
Dương Diệc Phong vẫn đang nhắm mắt điều tức không có dấu hiệu tỉnh lại. Trên không trung, cự kiếm vẫn đang kiên trì cùng thiên kiếp chống lại, không những thế còn điên cuồng hấp thu năng lượng cường đại của thiên kiếp. Mặc dù cự kiếm có thể thôn phệ thiên lôi nhưng thiên kiếp quá cường đại nên hắn cũng chỉ có thể vừa ra sức thôn phệ, vừa ra sức chống lại dư lực của lôi điện.
Kinh Thiên nhìn thấy tình huống này thì suy nghĩ một lúc rồi chỉ huy cự kiếm tiếp tục thôn phệ năng lượng của thiên lôi, bộ phận năng lượng không thể tiêu hóa thì chuyển sang cho Dương Diệc Phong.
Cự kiếm khí linh và Dương Diệc Phong tâm ý tương thông nên Kinh Thiên có thể dễ dàng điều khiển. Khí linh nhận được chỉ thị liền lập tức đưa năng lượng lôi điện không tiêu hóa hến sang cho Kinh Thiên. Kinh Thiên liền chuyển hóa nó thành Kiếm Nguyên rồi đưa vào cơ thể Dương Diệc Phong.
Thiên kiếp cường đại như thế nào, năng lượng nhiều đến cỡ nào? Tuy chỉ có phân nửa nhưng cũng đủ làm cho Kiếm Nguyên trong cơ thể Dương Diệc Phong tiến hóa thêm một bước. Dương Diệc Phong đang chữa thương thì có đại lượng Kiếm Nguyên bổ sung làm cho hắn thương thế cấp tốc khôi phục.
Đưa thiên kiếp mà tất cả Tu Chân Giới vừa nghe đã sợ mất mặt trở thành thuốc bổ, tin này nếu như truyền đi thì danh tiếng của Dương Diệc Phong một lần nữa trở thành quả bom tấn giữa Tu Chân Giới.
Cuối cùng, Dương Diệc Phong thương thể đã hoàn toàn hồi phục, tại thời điểm hắn mở hai mắt thì khí linh rốt cuộc cũng vượt qua khí kiếp ngàn năm khó gặp. Thanh kiếm ngân sắc cực lớn kia vào thời điểm thiên lôi biến mất liền hóa thành một viên ngân châu to bằng quả bóng bàn. Hắn đứng giữa khung trung lóe lên vạn trượng ngân quang hướng thiên địa biểu hiện công khai rằng một khí linh cường đại vừa mới sinh ra. Tuy nó không phải là hỗn độn sơ khai Thiên Tiên Linh Bảo nhưng hắn có ý thức của riêng mình thì còn mạnh hơn cả những Thiên Tiên Linh Bảo không có ý thức nhiều lắm. Đương nhiên so sánh này không phải dựa vào lực lượng để so sánh mà ở tại linh thức, hơn nữa nó cso thể tiến hóa không ngừng để lực lượng ngày càng mạnh.
Dương Diệc Phong được Kinh Thiên truyền đạt những chuyện vừa xảy ra, hắn liền gọi ngân châu trở về đặt trong lòng bàn tay. Dương Diệc Phong âm thầm tự nhủ may mắn không ngớt, không ngờ chỉ một phút điên rồ của mình mà tạo ra một khí linh cường đại. Tuy rằng nguyên thần thụ thương, thực lực hao tổn nhưng tái ông thất mã , trong họa được phúc. Tạm thời tiêu hao bốn tầng thực lực để đổi được một kiện khí linh hoàn chỉnh. Ai cũng biết khi vượt qua khí kiếp thì khí linh nhất định có được bổn nguyên thuộc tính của chính mình.
Dương Diệc Phong nhìn viên ngân châu trong tay, cái này vốn là 3600 thanh phi kiếm có khí linh tạo thanh thì có thuộc tính gì đây? Cảm giác thật là kỳ quái, đúng lúc hắn nghĩ đến vấn đề này thì từ trong nguyên thần truyền đến một luồng tin tức. Đây chính là từ sâu trong nguyên thần hắn truyền ra.
Dương Diệc Phong nở nụ cười, hắn nhìn viên ngân châu trong tay rồi tâm niệm khẽ động, viên ngân châu trong lòng bàn tay liền bay lên hóa thành một thanh phi kiếm lóng lánh. Chưa hết tiếp theo lại biến thành một cây trường thương dài bảy trượng sáu, rồi biến thành một cái quạt lóng lánh. Nói chung, chỉ cần Dương Diệc Phong muốn cái gì thì nó có thể biến thành cái đó. Đây là thuộc tính bổn nguyên của nó: Thiên Biến Vạn Hóa.
Dương Diệc Phong vô cùng vui vẻ đặt tên cho nó là: Như Ý Thiên Huyễn Châu còn khí linh thì Dương Diệc Phong gọi là Thiên Huyễn. Viên ngân châu thấy mình có tên thì vô cùng sung sướng, bay quanh người Dương Diệc Phong biểu lộ sự sung sướng của mình. Dương Diệc Phong đối với đồ vật thành linh cũng không cưỡng ép xóa đi ý thức để phòng ngừa phản chủ, hắn luôn muốn mọi vật đều có cảm xúc riêng của mình. Thần khí có linh, không có linh thần khí cũng chỉ là một vật chết, uy lực vĩnh viễn không đạt được đỉnh phong. Cũng giống như Kinh Thiên, hắn là Thiên Tiên Linh Bảo được sinh ra từ hỗn độn sơ khai và có ý thức của mình.
- Ầm.
Rừng cây nhỏ bên phải Dương Diệc Phong bỗng truyền đến một tiếng nổ to. Dương Diệc Phong đang sung sướng bỗng giật mình tỉnh lại, hắn đưa Thiên Huyễn thu vào trong cơ thể. Bình thường Dương Diệc Phong không dùng được pháp bảo nguyên nhân là nếu pháp bảo vào trong cơ thể của Dương Diệc Phong thì sẽ bị Kiếm Nguyên bá đạo thôn phệ, vì vậy hắn vẫn thường xuyên ước ao được sử dụng pháp bảo mà không được. Còn bây giờ Thiên Huyễn vốn từ bản thân hắn sinh ra nên không bị Kiếm Nguyên ảnh hưởng mà nhảy vào Thất Thải Đan Hỏa để rèn luyện.
Dương Diệc Phong lóe lên xuất hiện tại nơi phát ra tiếng nổ thì thấy Huyết Sát đang phun máu té trên mặt đất, khắp hiện trường tả tơi giống như vừa hứng chịu một trận động đất siêu cấp. Huyết Sát gian nan đứng lên , một chút đau đớn cũng không có trên mặt, trái lại sát ý càng đậm. Huyết Sát tay phải chống Huyết Chiến Ma Đao, tay trái lau vết máu rồi cười to:
- Ha ha ha, đã quá , đã quá. Lâu rồi không sung sướng như vậy. Ma Phong chúng ta chơi tiếp.
Nói rồi lại phi lên tái chiến, không hề để ý thấy Dương Diệc Phong đã đến.
- Thằng điên.
Ma Phong chửi um lên rồi liên tục tránh né các sát chiêu đoạt mạng chỉ công không thủ của Huyết Sát . Dương Diệc Phong nghe câu chửi này thì không khỏi giật mình, tại sao Huyết Sát biểu hiện chật vật như thế mà Ma Phong lại bị Huyết Sát ép xuống hạ phong? Tuy rằng trên người Ma Phong hiện tại chỉ có một vết thương không đáng ngại. Dương Diệc Phong nhớ lại lời của Ma Lôi nói rằng đánh nhau với Huyết Sát là mệt nhất , đáng sợ nhất cũng là chán nhất. Đặc biệt là càng đánh thì hắn càng mạnh, càng bị thương thì thực lực càng tăng , nếu địch không chết thì hắn chết.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK