- Tiểu ca, xin hỏi Thính Hương Vũ Tạ đi đường nào ?
Dương Diệc Phong chặn một người ven đường lại hỏi.
Vị kia kinh ngạc rồi chuyển sang tự hào nói :
- Vị công tử từ bên ngoài đến phải không ? Ở kinh thành ai mà không biết Thính Hương Vũ Tạ , có lẽ các ngươi là người mộ danh tìm đến . Nhưng mà , Yên Nhiên tiểu thư đã phong cầm rồi , nghe nói đã lấy chồng. Ai da, thật đáng tiếc , không biết công tử nhà ai mà may mắn như vậy, không biết đã tu luyện mấy đời.
Dương Diệc Phong sờ mũi hỏi :
- Ngươi gặp qua Yên Nhiên tiểu thư rồi sao ?
Vị này liền trả lời :
- Chưa gặp nhưng đã nghe tiếng đàn của cô ấy. Khi đó …
- Ai, thôi đừng kể nữa, Thính Hương Vũ Tạ đi đường nào ?
- Nói với các ngươi cũng vô ích, Yên Nhiên tiểu tư không gặp các ngươi đâu . Nhưng được rồi, đi hết con đường này rẽ trái sau đó rẽ phải rồi rẽ trái là đến.
- Cảm ơn tiểu ca.
Dương Diệc Phong nghe xong vội kéo Huyết Sát đi.
Huyết Sát vừa đi vừa cười ha ha trêu rằng:
- Lục đệ, ngươi … tu luyện mấy đời vậy ?
- Ặc ặc.
Dương Diệc Phong sờ mũi không nói , nếu là người khác thì đã đập cho hắn một trận , còn vị Ngũ ca này thì chỉ biết phiền muộn trong lòng mà thôi.
Dương Diệc Phong đi theo sự chỉ dẫn của vị kia , khi đi trong lòng âm thầm hạ quyết tâm . Sau này tìm người thì phải dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn mới được . Tuy xa xỉ một chút nhưng hiệu quả, cũng không bị Huyết Sát nắm được đuôi chọc hắn tức xịt máu mũi.
Trước mặt ba người là một tòa lầu các vô cùng đẹp , to không kém gì Khách Hành Cư của Vạn Hạ Thành. Trên đại môn có bốn đại tự rồng bay phượng múa : Thính Hương Vũ Tạ.
- Đi vào, ngũ ca , chúng ta vào thôi.
Dương Diệc Phong nói xong liền dẫn đầu đi vào. Vừa vào đã thấy một sân khấu biểu diễn rất lớn, bên trái , bên phải, đều có cầu thang đi lên trên. Những tầng lầu tạo thành vòng tròn bao quanh lấy khán đài. Bất luận ngồi chỗ nào cũng có thể trông thấy ca vũ biểu diễn trên sân khâu. Càng đi lên thì khách phải càng tôn quý.
Thính Hương Vũ Tạ kinh doanh gần giống với nhà hát của thế kỷ 21 . Ở đây cũng có thể coi là thanh lâu, tuy nhiên các cô nương ở đây tài nghệ song tuyệt, tướng mạo xinh đẹp ,chỉ bán nghệ chứ không bán thân. Đương nhiên cũng có những cô nương tiếp khách uống rượu nhưng quyết không bán thân.
Dương Diệc Phong và Huyết Sát vừa bước vào Thính Hương Vũ Tạ đã thấy mấy người mặc trang phục Tiểu nhị ra đón :
- Khách quan, là ăn cơm phải không ? Khách quan đến thật không khéo, các nhã gian ở tầng trên đã kín khách, chỉ có thể ngồi ở lầu một hoặc lầu hai mà thôi .
Tiểu nhị cũng hiểu chuyện, vừa nhìn Dương Diệc Phong là đã biết sang quý .
- Tìm người
Dương Diệc Phong trả lời.
- Không biết khách quan tìm vị nào ? Bạn của ngài ngồi phòng nào ?
Tiểu nhị lễ phép hỏi thăm
- Không có
Dương Diệc Phong vẫn lo nhìn xung quanh.
- Vậy bạn của khách quan tên gì ?
Tiểu nhị đổi câu hỏi.
- Mộng Yên Nhiên
Dương Diệc Phong trả lời .
- Hả , Mộng Yên Nhiên ?
Tiểu nhị phản ứng một chút rồi lập tức bình tĩnh lại, hắn quan sát tỉ mỉ Dương Diệc Phong rồi khách khí mà nói rằng :
- Khách quan, có phải ngài lần đầu tiên đến đây không ? Yên Nhiên tiểu thư chưa bao giờ tiếp khách riêng, dù đánh đàn cũng có khăn che mặt. Hơn nữa , Yên Nhiên tiểu tư đã phong cầm không biểu diễn nữa. Cho nên xin mời khách quan trở về thôi.
Dương Diệc Phong nổi tính trẻ con lên , trừng mắt nói rằng :
- Gì ? Ta quyết nhìn thấy Mộng Yên Nhiên mới được
Tiểu nhị vừa nghe thì sắc mặt sầm xuống, lạnh lùng nói :
- Khách quan, đây là Thính Hương Vũ Tạ, dù cho vương tôn quý tộc, các đại thế gia đệ tử cũng không dám ở đây quậy phá lung tung. Khách quan nếu đến thưởng thức , chúng ta hoan nghênh . Còn nếu đến gây chuyện , tuy rằng chúng ta là buôn bán nhỏ cũng không để cho người ta khi dễ.
Hắn vừa nói vừa bộc phát khí thế, hóa ra tiểu nhị này cũng là một Thiên Tiên Chí Cảnh cao thủ.
Dương Diệc Phong làm gì mà không biết tu vi của tiểu nhị . Hắn cũng kỳ lạ, nghĩ không ra tiểu nhị cũng cường như vậy ? Thật ra muốn tồn tại trong thời loạn thế, một miếng ngon như Thính Hương Vũ Tạ nếu không đầy cao thủ thì không thể tồn tại đến bây giờ.
Dương Diệc Phong cười cười nói :
- Ha ha ha , yên tâm , chúng ta không phải đến đây gây sự, cứ đi bẩm báo là Dương Diệc Phong tới.
- A , ngài là Dương công tử ?
Tiểu nhị vội thu hồi khí thế, mồm miệng há to nói.
- Không sai
- Xin mời ngài chờ một chút, tiểu nhân đi bẩm báo.
Tiểu nhị nói xong liền chạy mất.
Dương Diệc Phong và Huyết Sát, Tà Dương tìm một chỗ tùy ý ngồi xuống. Hiện trong nhà hàng chỉ có vài người đang ăn , người cũng không nhiều. Thính Hương Vũ Tạ phải đến buổi tối mới tấp nập.
Một lát sau, Trần bá đi đến cười to :
- Ha ha ha , Dương công tử
Hắn đến gần thì thấy ngoài Tà Dương còn có một người công tử áo xanh mà hắn nhận không ra. Nhưng nhìn vị công tử này có cái gì đó rất khủng bố , càng nhìn lâu càng thấy run trong lòng. Nhìn người như vậy lại ở bên Dương Diệc Phong thì không cần phải nói , phải siêu việt Thần Cấp. Trần bá vội hỏi
- Vị công tử này là ???
- Hắn là Ngũ ca của ta
Dương Diệc Phong trả lời.
- Nguyên lai là Ngũ công tử
Trần bá chào.
Huyết Sát gật đầu, coi như đáp lễ. Trần bá cũng không có lưu ý, tiếp tục quay sang Dương Diệc Phong nói rằng.
- Dương công tử, Yên Nhiên hiện đang ở Thính Hương Vũ Các , đi , lão phu dẫn các ngươi đến.
Ba người đi theo Trần bá hướng về phía hậu viện của Thính Hương Vũ Tạ mà đi . Đi qua mấy hành lang, hoa viên, đi đến một tòa tiểu lâu được một dòng suối nhỏ bao quanh thì ngừng lại. Tiểu lâu này được làm bằng trúc, cao ba tầng, vô cùng thanh nhã u tĩnh. Từ trong đó truyền ra một tiếng đàn u oán làm động lòng người.
Tiếng đàn ngừng lại khi mọi người đến. Mộng Yên Nhiên u oán nói vọng ra :
- Trần gia gia ,ta không muốn gặp ai cả , đuổi hết bọn họ cho ta . Lâu vậy sao không có tin tức của Phong ca chứ.
Ba người Dương Diệc Phong vốn thu liễm khí tức nên Mộng Yên Nhiên không phát hiện ra. Dương Diệc Phong xua tay ngăn Trần ba rồi phi thân lên lầu các, đẩy trúc môn đi vào.
- Người nào.
Vừa mới bước vào thì một thanh kiếm đâm xẹt ra . Mắt nhìn thấy sắp bị kiếm đâm thì Dương Diệc Phong dùng hai ngón tay kẹp lại nói rằng :
- Tiểu cô nương, cần thận một chút , kiếm không phải là đồ chơi dành cho nữ hài tử đâu nhé.
Thì ra người cầm kiếm là một thiếu nữ khả áo , mặc quần áo xanh biếc . Tiểu cô nương này đang bặm môi trợn mắt nhìn Dương Diệc Phong .
Buồng trong, Mộng Yên Nhiên nghe được tiếng nói quen thuộc liền từ trong vọt ra , vừa nhìn thấy quả nhiên là Dương Diệc Phong liền chạy ào vào lòng hắn :
- Chàng cuối cùng cũng tới , thiếp chờ lâu quá. Sau này thiếp phải luôn đi cùng chàng mới được.
Dương Diệc Phong yêu thương vỗ vỗ sau lưng người ngọc mà nói rằng :
- Được rồi, được rồi, người ta đang nhìn kìa
Vị tiểu cô nương bối rối thu kiếm, hướng về Dương Diệc Phong thi lễ nói :
- Cô gia, vừa rồi thật là xin lỗi.
- Ha ha , không có việc gì , ngươi cũng là trung tâm hộ chủ thôi.
Dương Diệc Phong khoát tay nói.
Qua một hồi, Dương Diệc Phong mới an ủi được Mộng Yên Nhiên rồi dẫn nàng xuống lầu. Lúc này Trần bá đã ly khai chỉ còn Huyết Sát và Tà Dương. Dương Diệc Phong dẫn Mộng Yên Nhiên đi đến trước mặt Huyết Sát giới thiệu :
- Đây là ngũ ca của ta .
Không chờ Dương Diệc Phong giới thiệu xong, Huyết Sát cười nói :
- Ta là Huyết Sát, ngươi sau này cứ gọi ta là Ngũ ca là được rồi.
Nói xong hắn lấy ra một dải lụa tỏa ra ngũ sắc quang mang đưa qua mà nói :
- Cái này lúc trước ta vô tình đoạt được, chỉ biết là để cho nữ dùng, với ta cũng vô dụng. Giờ đưa cho đệ muội làm quà gặp mặt.
Mộng Yên Nhiên e thẹn nhìn Dương Diệc Phong xem có nên nhận hay không. Trong lòng nàng vô cùng vui mừng, hai chữ “đệ muội” chứng tỏ vị Ngũ ca này đã nhận nàng rổi.
Dương Diệc Phong mỉn cười nói với Mộng Yên Nhiên :
- Nếu ngũ ca đã đưa thì cứ lấy , không cần khách khí với hắn. Đồ tốt trong tay hắn nhiều hơn ta nhiều.
- Cái gì ? Ngươi mà thiếu đồ a ? Tiểu tử ngươi là đệ tứ đại thiếu gia của Ma Tông, Ngũ ca bất quá chỉ là một Tán Tu mà thôi, sao nhiều bằng ngươi được.
Huyết Sát phản đối .
- Ặc, sợi dây này ta xem ít nhất cũng là hạ phẩm tiên khí, ngươi tùy ý lấy ra mà không phải đại gia sao ?
Dương Diệc Phong mắng.
- A ? Đây là tiên khí ?
Mộng Yên Nhiên cầm lấy kêu to .
- Đúng , đây là một kiện hạ phẩm tiên khí . Ta xem tu vi của đệ muội, tuy chỉ là công pháp trúc cơ của Ma Tông là Huyền Âm Quyết nhưng cũng là ma đạo tâm pháp . Trên tay lại không có pháp bảo gì , dù sao sợi giây này cũng là dành cho nữ , một đại nam nhân như ta cầm cũng vô dụng nên đưa ngươi. Không được khách khí.
- Cảm tạ Ngũ ca.
Huyết Sát nghe xong những lời này liền cười ha ha, tâm tình vô cùng tốt.
Dương Diệc Phong hỏi :
- Sao ngươi nhìn ra tu vi của Yên Nhiên ?
- Ha ha , trên người đệ muội có một kiện pháp bảo rất tinh diệu, xém chút nữa ta cũng nhìn không ra . Xem ra là kiệt tác của tiểu tử ngươi nhưng tu vi của đệ muội thực sự quá thấp nên không thể phát huy uy lực chân chính của hắn. Hắn che dấu khí tức vô cùng huyền diệu nhưng Sát Đạo của ta có một mật pháp , có thể xem được tu vi chân chính của đối phương. Đương nhiên là đối phương phải thực lực kém hơn ta, ví dụ như đệ muội. Bất quá ngươi yên tâm, người khác nhìn không ra đâu.
Dương Diệc Phong gật đầu, hắn còn tưởng Thiên Tâm Hạng Liên không có tác dụng . Hiên tại mới biết là mật pháp của Sát Đạo thì yên tâm . Sát Đạo cảu Huyết Sát chỉ truyền nhất mạch , công pháp của bọn họ nếu không có chút thần kỳ thì Tu Chân Giới cũng không có Huyết Sát Ma Quân.
Buổi tối, Dương Diệc Phong , Huyết Sát, Mộng Yên Nhiên, Tà Dương cùng ngồi tại nhã gian tầng năm vừa ăn vừa uống rượu. Tà Dương đương nhiên đứng cung kính phía sau lưng ba người.
- Ai , không sai , ngon lắm , ngon lắm.
Huyết Sát vừa ăn uống vừa cười to khen ngợi luôn mồm.
Huyết Sát dùng cấp chế đưa toàn bộ nhã gian phong bế, người bên ngoài nếu pháp lực không cao gấp ba hắn thí đừng mong tìm hiểu được động tĩnh trong này.
- Ha ha Ngũ ca thực sự là có cùng sở thích với đệ.Tuy nhiên, lần này chúng ta có việc quan trọng , nếu xong thì ăn uống càng ngon hơn .
Dương Diệc Phong cụng ly một chén rồi nói.
- Nói nhiều làm gì ? Tiểu tử ngươi còn mê ăn hơn ta, lấy tư cách gì mà nói ta .
Huyết Sát phản bác, sau đó chuyển khẩu khí mà nói tiếp:
- Nhưng mà ngươi nói cũng đúng, chuyện của tên vương bát đản Ma Phong phải sớm giải quyết mới được. Để càng lâu càng bất lợi. Xích Sa Giáo phải không ? Chúng ta trước hết chặt đứt nanh vuốt này của hắn, làm cho hắn mất đi thế lực trong thế tục. Nếu như vậy ta không tin hắn không đến tìm chúng ta .
- Nhưng nếu như vậy là đả thảo kinh xà . Chúng ta nhất định phải một kích làm gọn, nếu không bọn hắn tẩu thoát thì chúng ta càng phiên phức. Thất Dạ sư huynh sắp độ thiên kiếp, chúng ta phải nhanh chóng xử lý xong chuyện của Ma Phong rồi trở về
Huyết Sát nghe xong gật đầu :
- Đúng vậy, cứ như lời ngươi mà làm
Lúc này, Thính Hương Vũ Tạ đã bắt đầu biểu diễn, điều này làm Dương Diệc Phong nhớ đến thịnh cảnh thanh lâu hai bên bờ sông Tần Hoài thời Trung Hoa cổ đại . Thính Hương Vũ Tạ là nơi tam giáo cửu lưu, hoàng tôn quý tộc tụ tập , cũng là nơi tìm hiểu tin tức tốt nhất.
Ca múa ca ngợi cảnh thái bình, phú quý . Tuy rằng nhân vật chính của Thính Hương Vũ Tạ là Mộng Yên Nhiên đã phong cầm thoái ẩn nhưng cũng không làm cho Thính Hương Vũ Tạ mất khách mà trái lại còn nhiều người đến hơn. Mọi người đều hiếu kỳ muốn biết nhân vật chính mới của Thính Hương Vũ Tạ là ai ? Có thể so với Mộng Yên Nhiên hay không ? Hôm nay chính là ngày công bố.
Tới vừa đúng dịp, Dương Diệc Phong giờ mới biết chuyện này, hèn gì hôm nay kín chỗ và lúc nãy tiểu nhị lại khẩn trương như vậy .
Tuy nhiên điều này với Dương Diệc Phong cũng không hứng thú . Dương Diệc Phong dùng Thông Linh Ngọc Bội goiị Lý Lâm Hưng nhanh đến Thính Hương Vũ Tạ tìm hắn. Ở Sở Quốc, tin tức của Lý Lâm Hưng tuyệt đối là thông linh.
Dương Diệc Phong vừa mới vào Thính Hương Vũ Tạ làm sao dấu được các địa đầu xà nơi này . Bất luận là Tam vương tử, đại vương tử, thậm chí Hoàng đế, Lục gia, Tiêu gia đều thu được tin tức. Không nói đến phản ứng của mấy nhà khác, riêng Tiêu gia vừa nhận được tin tức thì Tiêu Sắt Văn đã kêu gào cao thủ trong gia tộc tìm Dương Diệc Phong báo thù . Làm cho hắn chết một đứa con , bị thương một đứa thì sao hắn quên được. Chỉ cần bí mật một chút để xử lý Dương Diệc Phong là được.
Tam vương tử nghe được tin tức này thì vui mừng quá đỗi, đêm nay liền mang theo người đến Thính Hương Vũ Tạ , ngồi ngay trong nhã gian dưới chỗ ngồi của Dương Diệc Phong.
Dương Diệc Phong dùng thần thức biết rõ những điều này nhưng hiện tại hắn không có hứng thú để ý đến những vương tôn công tử này . Hiện tại hắn chỉ có một chút hứng thú với Hạng Thiên Vũ. Hiện tại , trọng yếu nhất là tìm nơi ẩn nấp của Ma Phong rồi lấy Thiên Ma Mật Điển về.
- Yên Nhiên, người mới của Thính Hương Vũ Tạ là ai vậy ?
- Thiếp cũng không biết, mọi việc của Thính Hương Vũ Tạ đều do Mị nương chủ trì , không phải thiếp. Trước đây, thiếp và Trần gia gia, Thiên thúc may mắn được Mi nương thu dụng mới có một nơi an thân. Thiếp trở thành người đánh đàn trong Thính Hương Vũ Tạ, Trần gia gia và Thiên thúc thì phụ trách quản lý hộ vệ, Mị nương phụ trách các cô nương trong Thính Hương Vũ Tạ.
Dương Diệc Phong gật đầu , trong lòng thầm nghĩ :
- Thì ra Thính Hương Vũ Tạ đã có trước khi Mộng Yên Nhiên đánh đàn. Mị nương kia là người nào ? cô ta tu luyện mị thuật đã đến mức lô hỏa thuần thanh . Chỉ là một người kiếm ăn trong thế tục hay là người của một thế lực nào ? Mị thuật của cô ta tuyệt đối là công pháp thượng thừa . Xem ra ta phải điều tra một chút về Thính Hương Vũ Tạ mới được.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK