Sau khi đại hội đấu giá kết thúc, Nghịch Thiên , Huyết Sát, Thất Dạ, Dương Diệc Phong , Ma Lôi, Ma Điện lại tiếp tục ăn chơi đập phá. Lần này Dương Diệc Phong bán đấu giá có đến mấy chục vạn cực phẩm tinh thạch nên bọn họ muốn tiêu của Dương Diệc Phong một chút. Dương Diệc Phong cũng bị ép lấy mấy bình siêu phẩm rượu ngon mà hắn cướp được của Thất Dạ lúc trước đem ra nhậu. Huyết Sát vừa uống vừa gào lên
- Thật là ngon quá, ta chưa từng uống qua loại rượu ngon như vậy. Lục đệ, ngươi thật là tốt quá, loại rượu như vậy cũng đem ra cho chúng ta thưởng thức. Ha ha ngon quá, thơm quá
Dương Diệc Phong bị mấy lời này làm tức suýt nữa nghẹt thở
- Nếu không bị các ngươi áp bức thì ta lấy ra làm gì . Ôi thật là đáng tiếc, ta chưa kịp uống trước một ít làm vốn hu hu. Cái tên hỗn đản Huyết Sát, uống rượu mà cứ như uống nước, tiếc quá hu hu
Thất Dạ ở bên âm thầm sướng
- Cho ngươi nếm mùi đau lòng một chút, ai bảo ngươi nhân dịp đặc huấn cho Hoàng Tuyền để cướp rượu ngon của ta ha ha
Nghịch Thiên cũng mở miệng
- Rượu ngon quá, lục đệ, rượu của ngươi thật tốt quá, lần đầu tiên ta được uống loại này. À đúng rồi, ngày mai là đại hội chính thức, ngươi chuẩn bị gì chưa ?
Mấy người Thất Dạ đều gật đầu, Huyết Sát nói :
- Sợ cái gì, mấy người huynh đệ của chúng ta ở đây, ai dám lại đây đốt rừng ? Chỉ có một mình lục đệ là hơi mệt thôi.
Dương Diệc Phong vẻ mặt nghi hoặc không hiểu mấy người Nghịch Thiên đang nói cái gì .Nghịch Thiên liền giải thích
- Ngươi mới xuất đạo , theo lý thuyết phải tham gia tỉ thí với người mới. Nhưng ngươi vừa xuất đạo đã giết Huyết Ma nên thay thế vị trí của hắn. Điều này đụng chạm đến lợi ích của đám cao thủ thế hệ trước. Hơn nữa một số cao thủ thành danh đã lâu tuyệt đối sẽ không phục ngươi, bọn họ sẽ tìm mọi cách làm khó dễ ngươi, muốn nhân cơ hội khiêu chiến để giải quyết ngươi, chiếm lấy vị trí của ngươi. Ma đạo là như vậy, nếu ngươi có thực lực mới làm người khác sợ ngươi, phục ngươi, lúc đó ngươi mới có chỗ đứng trong ma đạo. Những cái nhân nghĩa đạo đức đều không có ý nghĩa, ngày mai tỷ thí chắc chắn là đoạt mệnh tỷ thí
Thất Dạ bổ sung nói
- Nhất là hiện tại ngươi lại là người đứng đầu bốn đại hộ pháp của Ma Tông . Các thế lực đang ganh ghét Ma Tông sẽ nhân cơ hội này hạ bệ uy phong của Ma Tông . Các Ma Đạo Đại Phái như Yêu Vương Điện, Vong Tình Ma Cung, Âm Sát Tông, Âm Dương Hòa Hợp Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi, bọn chúng sẽ phái ra cao thủ xa luân chiến khiêu chiến với ngươi
Ma Điện nói tiếp :
- Tiểu sư đệ, đến lúc đó phải cẩn thận một chút. Hảo hán không chịu nổi đông người nha. Chúng ta lúc trước từ từ tiến lên nên không sao. Còn ngươi một bước lên trời nên trong con mắt của bọn họ, ngươi như thằng nhà giàu mới nổi, vô cùng ngứa mắt
Dương Diệc Phong kinh ngạc nói
- Đều không phải là chỉ cần phân định thắng thua là ngừng hay sao ? Sao lại biến thành sinh tử tỷ thí như vậy ?
- Tỷ thí của bọn tiểu bối đương nhiên chỉ cần phân định thắng thua là xong, nhưng còn ngươi thì khác. Ngày mai bọn họ tuyệt đối không buông tha cho ngươi tiếp tục phát triển ở Ma Tông, cho nên bọn chúng sẽ viện cớ thất thủ để giải quyết ngươi. Những đại hội lần trước đều đã từng xảy ra những chuyện như vậy
Ma Điện giải thích
Dương Diệc Phong nghe xong ngoài mặt thì đăm chiêu suy nghĩ nhưng trong lòng lại vô cùng hưng phấn, hắn tàn nhẫn nói
- Được, ngày mai xem ra vui đây, ha ha bọn họ muốn diệt trừ ta ? Muốn làm suy yếu thực lực của Ma Tông ? Cái này thật là đúng lúc quá. Để ngày mai ta cho bọn chúng biết Dương Diệc Phong này không phải là rác rưởi ha ha. Chọc ta càng nhiều thì trả giá càng thảm. Cái gì mà xa luân chiến chứ ? Xa luân chiến trước mặt ta có chỗ dùng hay sao ha ha ha
Bọn người Thất Dạ nghe xong mới bừng tỉnh nhìn nhau, nãy giờ bọn họ lo lắng hơi thừa. Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của Dương Diệc Phong vốn dùng thiên địa linh khí bên ngoài thì sợ gì xa luân chiến chứ. Ngày mai chắc chắn có chuyện hay để xem
Sáng sớm hôm sau, đoàn người Ma Tông toàn bộ đã có mặt ở khu vực diễn ra đại hội trước mặt Hổ Vương Điện. Một mảnh đất trống khoảng 10 dặm đều đông kịt người. Ở chính giữa là một lôi đài rộng hơn một ngàn mét vuông . Chính giữa cửa của Hổ Vương Điện cũng được dựng lên một cái khán đài , ở giữa có khoảng 15 ghế. Đây là chỗ ngồi của ban giám khảo là các Tán Tiên và Tán Ma. Hai bên khán đài có đặt 10 cái ghế dành cho 10 đại cao thủ của Ma Đạo. Còn lại là chỗ ngồi của các tông chủ, chưởng môn các phái. Ma Tông được xếp vị trí đầu tiên bên trái, gần với vị trí chủ tịch, tiếp đến là Vong Tình Ma Cung. Vị trí đầu tiên bên phải là Yêu Vương Điện, sau đó là các bang phái, các tán tu có tiếng.
Thất Dạ, Ma Lôi , Ma Điện, Nghịch Thiên, Dương Diệc Phong đều ngồi ở trên ghế của thập đại cao thủ, còn Ma Vũ thì dẫn bọn Hoàng Tuyền , Tà Dương và đám đệ tử của Ma Tông ngồi ở vị trí của Ma Tông.
Mấy người Dương Diệc Phong đến ghế ngồi thì đã thấy trên dãy ghế đã có sẵn 3 người. Yêu Vương và hai vị khác đang thấp giọng bàn luận gì đó, thấy bọn Thất Dạ tới, bọn họ liền lập tức ngừng lại và nói
- Thất Dạ tông chủ, sao tới sớm như vậy, mấy hôm nay đám tiểu nhân hầu hạ có chu đáo hay không?
Thất Dạ chắp tay hoàn lễ:
- Yêu Vương tiền bối quá khách sáo, quý điện chiêu đãi thật sự rất tốt làm bọn ta vô cùng thỏa mãn
Yêu Vương cười cười nhìn Dương Diệc Phong , thân thiết nắm tay hắn kéo đến giới thiệu với hai người còn lại.
- Dương tiểu huynh đệ, ta giới thiệu với ngươi đây là hai vị ma đạo tiền bối thành danh đã lâu.
Hắn nói xong liền chỉ vào người bên trái mặc áo màu xanh, trên áo có thêu một cái Thái Cực Đồ kỳ quái. Thái Cực Đồ không phải là một trắng một đen mà là màu đen và màu đỏ. Người đó đứng lên , Dương Diệc Phong liền đánh giá sơ qua, chỉ thấy hắn mặt mày tái nhợt, da xanh xao, mặt mũi là một trung niên. Lại nghe Yêu Vương nói
- Đây là Thiên Thi Thượng Nhân Âm lão, hắn là người có vị trí tối cao trong Ma đạo, hắn là cao thủ thế hệ trước cả ta, chiếm vị trí thập đại cao thủ của Ma Đạo đã mấy ngàn năm, pháp lực cao cường
Dương Diệc Phong lễ phép vái chào nói
- Vãn bối Dương Diệc Phong ra mắt tiền bối
Thiên Thi Thượng Nhân nói
- Không cần đa lễ, ma đạo chỉ nói thực lực không cần tôn ti trật tự. Ngươi có khả năng hạ thủ Huyết Ma là ngươi có thể ngồi vào vị trí của hắn. Cái thằng đó dựa vào Độn Quang Vô Ảnh Vô Hình cứ quấy rầy ta hoài. Cuối cùng hắn bị tiểu tử ngươi xử lý làm cho ta thống khoái a
- Khục khục khục
Tiếng cười âm trầm như từ bốn phương tám hướng dội đến nhưng Dương Diệc Phong vẫn nghe ra đây là giọng cười của người còn lại. Hắn mặc một trường bào màu đen, trên đầu có một cái mũ thùng thình đem toàn bộ mặt mũi của hắn che khuất. Từ trong mũ chỉ thấy hai đạo hỏa quang màu xanh lập lòe. Yêu Vương tủm tỉm cười chỉ vào hắn nói rằng
- Vị này chính là người xuất đạo cùng thời với Huyết Ma, hắn là Cốt Ma tiền bối
Dương Diệc Phong lúc này cũng hướng Cốt Ma thi lễ, Cốt Ma nói
- Tiểu tử thật không sai, có thể giết chết Huyết Ma là một trong ba đại Tán Tu của Ma Đạo, làm cho lão phu và lão cương thi kia vô cùng tịch mịch a.
Dương Diệc Phong rốt cục cũng hiểu ra, Huyết Ma cùng với bọn họ tạo thành Tam Đại Tán Tu của Ma đạo, bọn họ tuy rằng bên trong có oán có cừu nhưng Dương Diệc Phong giết Huyết Ma rõ ràng là đã động chạm đến bọn họ
Lúc này người của Vong Tình Ma Cung cũng đã đến, vị cô nương áo xanh dẫn mấy người con gái hướng về phía khu vực của Vong Tình Ma Cung ngồi xuống. Còn Vong Tình Ma Quân mặc một thân áo trắng, vẫn mang mảnh vải che mặt mềm mại đi đến khu vực của Dương Diệc Phong. Trên người nàng tản ra một loại khí tức thanh nhã mà mỹ cảm
- Các vị đạo hữu, xin chào. Vong Tình đến trễ mong các vị thứ lỗi
Vong Tình Ma Quân nói một câu thi lễ
- Cung chủ quá khách khí rồi, không muộn , không muộn đâu. Đại hội còn chưa bắt đầu mà. Nếu đã đầy đủ xin mời các vị ngồi xuống nào
Yêu Vương nhanh chóng trả lời
Lúc này mười vị cao thủ đứng đầu Ma đạo phân chia ngồi xuống. Dương Diệc Phong, Thất Dạ, Ma Lôi , Ma Điện , Huyết Sát ngồi bên trái còn Nghịch Thiên, Vong Tình, Yêu Vương, Thiên Thi , Cốt Ma ngồi bên phải. Ổn định vị trí, Yêu Vương liền phất tay ra hiệu cho Hắc Bạch Tôn Giả. Bạch tôn giả nhanh chóng quay xuông đài thông báo
- Đại hội tỷ thí chính thức bắt đầu, xin mời các vị Tán Ma , Tán Tiên tiền bối lên đài bình phán
Sau khi hắn dứt lời, từ trên trời bay xuống 12 vị nhanh chóng phân chia ngồi xuống. Các vị này là các bậc đức cao vọng trọng của Tu Chân Giới, bọn họ đã liên tục bình phán suốt 3 kỳ giao lưu đại hội. Lần này là kỳ thứ 4
Đợi các vị công chứng ngồi yên ổn, Bạch tôn giả lại nói rằng
- Ma Đạo chúng ta dưới sự áp bức của bọn Đạo Môn vẫn ngày một cường thịnh. Vì sao ? Vì chúng ta đoàn kết , chúng ta có thực lực. Chỉ có thực lực là căn bản nhất. Hiện tại chính là cơ hội để mọi người thể hiện thực lực của mình. Những người trẻ tuổi trong Ma Đạo, nếu các ngươi không muốn bọn chính đạo ngụy quân tử giết các ngươi, đoạt pháp bảo , cướp Kim Đan và Nguyên Anh của các ngươi thì các ngươi phải có đủ thực lực.
Lời Bạch tôn giả nói thao thao như nước chảy làm cho những cao thủ trẻ tuổi dưới đài nhiệt huyết sôi trào, hận không thể nhanh chóng tìm một thằng đạo môn ra thịt để thể hiện thực lực siêu cường của mình. Còn Dương Diệc Phong lúc này đang ngủ gà ngủ gật , hắn ác tâm nghĩ
- Thằng cha này nếu như mà lên truyền hình làm MC thì thế nào cũng nổi tiếng lắm
- Đúng
Kinh Thiên gật đầu tán thành
- Các vị, đây là cơ hội tốt nhất để thể hiện thực lực của các ngươi, người thắng sẽ được tặng một pháp bảo phòng ngự cấp 9 : Diễm Không của Yêu Vương Điện
Lời này vừa nói ra thì lập tức toàn bộ các cao thủ trẻ tuổi ở phía dưới nhốn nháo hẳn lên. Một món pháp bảo phòng ngự cấp 9 so với pháp bảo công kích còn quý hơn rất nhiều. Một kiện phòng ngự pháp bảo có thể đổi được 5 kiện công kích pháp bảo đồng cấp. Yêu Vương Điện lần này tặng mạnh tay là cố ý muốn hướng Ma Tông thị uy, lần trước Ma Tông chủ trì đại hội cũng chỉ xuất ra ba kiện công kích phi kiếm cấp 9.
- Và đại hội chính thức bắt đầu
Âm thanh chưa dứt thì một người thanh niên từ bên dưới đã bay lên hướng mọi người chắp tay nói :
- Tại hạ là Hải Ngoại Tán Tu Nhất Tâm Tử, xin mời các vị đồng đạo
Một lát sau, lại có một người thanh niên khác bay lên , thi lễ
- Đạo huynh, xin lĩnh giáo
Lời vừa dứt, hai bên xuất bản lĩnh xông vào nhau. Đánh được một lúc thì Nhất Tâm Tử đánh người kia văng vài trăm thước rơi xuống lôi đài. Hắn không thèm nghỉ ngơi đã chắp tay nói :
- Bần đạo may mắn thắng được, còn vị nào lên đây không?
Dương Diệc Phong cùng Thất Dạ vừa xem vừa bàn luận
- A ngồi mãi chán quá, ngươi thấy bọn họ đánh đấm thế nào?
Thất Dạ thành thật nói
- Đánh như là diễn trò, nhưng không sao , một lúc sẽ có cao thủ xuất hiện thôi
- Ừm , hay kêu bọn Hoàng Tuyền lên thử chút xem sao sư huynh?
Dương Diệc Phong hỏi
- Không sai, đây là một cơ hội hớn để luyện tập. Đương nhiên tí nữa sẽ nói bọn họ lên thử
Thất Dạ khẳng định nói
Dương Diệc Phong gật đầu. Trên đài , Nhất Tâm Tử liên tục đánh bại ba cao thủ Nguyên Anh Kỳ đỉnh phong, hiện tại đã vô cùng kiêu ngạo
Dương Diệc Phong vẫy tay bảo Tà Dương
- Ngươi lên đài đi, tu vi của hắn so với ngươi cao hơn, vậy mới có thể rèn luyện ngươi. Đi thôi, nhớ bỏ Trọng Lực Phù xuống. Lúc đánh thì phải quan sát kỹ đối phương, thấy nhược điểm phải lập tức tập trung toàn bộ lực lượng đánh vào. Chỉ 1 chiêu phải hạ địch
Tà Dương liền bỏ Trọng Lực Phù phi thân lên đài
- Đệ tử của Ma Tông Tà Dương, xin mời chỉ giáo
Bên dưới mọi người cùng ồ lên, người của Ma Tông lên đài sớm như vậy, xem ra là một tên kém cỏi lên để thí mạng.
Tà Dương đứng yên một chỗ, hắn vận chuyển ma nguyên toàn thân , cảm thụ cảm giác vui sướng khi thôn phệ thiên địa linh khí xung quanh. Hắn yên lặng chờ đợi đối thủ xuất chiêu. Đối thủ thấy Tà Dương mới Nguyên Anh Trung Kỳ nên chẳng thèm nở nụ cười, phi kiếm trong tay lập tức đâm tới.
Lúc này tuy rằng tu vi của Tà Dương kém đối thủ nhưng ở Tu Chân Giới có ai giống như Dương Diệc Phong mỗi ngày dùng 10 lần trọng lực để huấn luyện đệ tử. Không những thế còn dùng các thủ đoạn huấn luyện quân sự để rèn đúc. Hiện tại sau khi bỏ đi Trọng Lực Phù, tốc độ công kích và phản ứng của Tà Dương đều nhanh hơn trước rất nhiều.
Tà Dương thoải mái nghiêng người tránh phi kiếm bay đến, đồng thời bắt đúng thời điểm mà đối phương đang chuyển hóa chân nguyên để điều khiển phi kiếm quay về liền lấy ma nguyên trên người nhập vào phi kiếm của mình tấn công. Hắn kinh ngạc phát hiện ra hồi trước cần mười phần lực lượng mới có thể điều khiển phi kiếm, hiện tại chỉ cần sáu phần lực lượng đã điều khiển dễ dàng, hơn nữa tốc độ phi kiếm vừa nhanh vừa có linh tính. Tà Dương là đệ tử của Ma Tông Thánh môn , lại là đệ tử của Dương Diệc Phong nên đương nhiên trang bị vô cùng hoàn mỹ. Phi kiếm của hắn là một thanh phi kiếm cấp 9 tên là Kim Khê Kiếm. Dưới sự quán nhập ma nguyên của Tà Dương, phi kiếm bay nhanh gấp 100 lần. Chỉ trong đúng một chiêu đã đem đối thủ bắn rơi xuống đài. Tất cả mọi người chứng kiến không khỏi than thở
- Thực lực của Ma Tông quả nhiên rất mạnh a
Thất Dạ mĩm cười chúc mừng Dương Diệc Phong
- Quả nhiên là danh sư xuất cao đồ, hắn có phong phạm của ngươi. Một chiêu giết địch, không lãng phí lực lượng
Dương Diệc Phong bỉu môi
- Loại trình độ này còn kém lắm, lần này là do đối thủ của hắn khinh địch, lần sau sẽ không dễ dàng như vậy đâu
Thất Dạ gật đầu nói
- Tà Dương đã lên lôi đài sẽ làm cho các phái có thực lực khác muốn âm thầm so đấu. Đối thủ tiếp theo sẽ là tinh anh đệ tử của các phái
Ma Điện lại ngứa mồm
- Không biết Tà Dương đánh được mấy trận nhỉ ? Ta đoán khoảng 3 trận sẽ xuống đài
Dương Diệc Phong cười nói
- Ít vậy sao ? Có muốn đánh cuộc hay không ? Ta nói hắn có thể vượt qua 3 trận. Ai thua thì phải mua rượu cho người thắng một tháng. Không được bay đi mua mà phải chạy chân đất đi mua. Chịu không?
Ma Điện kiêu ngạo sửa lại
- 3 tháng
- Được , 3 tháng thì ba tháng. Sư huynh Thất Dạ làm chứng nha, không có tên lại quỵt nợ thì mệt
- Được , để xem thằng nào phải chạy đi mua rượu
Dưới đài, hai người trưởng bối đang vì Tà Dương mà đánh cuộc. Trên đài Tà Dương lại phải đối mặt với một nữ đệ tử của Âm Dương Hòa Hợp Tông. Người nữ đệ tử này vô cùng quyết rũ, vừa lên đài đã dùng mị nhãn hướng về phía Tà Dương
- Tiểu đệ đệ, ngươi cho tỷ tỷ thắng ván này. Xuống dưới đó ta sẽ cho ngươi khoái hoạt có được không?
Đáng tiếc tâm tình của Tà Dương vô cùng kiên định, hắn không cần biết giai nhân hay xú nhân , chỉ lạnh lùng mà nói
- Nói nhảm làm gì , muốn đánh thì lại đây, không muốn đánh thì cút xuống đi, đừng làm ta phải buồn nôn
Thiếu nữ thẹn quá hóa giận lập tức gào lên
- Tiểu tử, ngươi muốn chết. Không chịu nghe lời bản cô nương thì ngươi đi chết đi
Nói chưa dứt lời nàng ta đã há miệng phun ra một ngụm khói hồng. Vừa nhìn cũng biết ngay đám khói hồng này vô cùng độc, không những thế có khi còn có tác dụng đặc thù. Tà Dương đương nhiên là không dám xông vào, hắn lập tức bay lên trời dùng phi kiếm tấn công từ xa. Kiếm quyết phi kiếm của Ma Tông hắn dùng cũng vô cùng nhuần nhuyễn. Dương Diệc Phong thấy vậy trong lòng cũng nổi lên mong muốn được phóng kiếm như vậy. Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của hắn quá sức bá đạo, lại dùng linh khí ngưng thành thực kiếm, không thể rời xa cơ thể để công kích làm cho hắn mất đi bản lĩnh dùng phi kiếm tấn công từ xa. Hắn trong lòng tự nhủ
- Lúc nào rảnh nhất định phải tìm một kiện pháp bảo công kích từ xa mới được.
Không có tấn công từ xa có vẻ bất lợi quá.
- Cái này phải có duyên phận mới được, ngươi dùng pháp bảo thì không bằng đứng gần người mà công kích. Nếu dùng pháp bảo công kích phải từ xa thì phải dùng loại thật xịn mới được. Ta nhớ có một loại Thần Khí rất thích hợp với ngươi nhưng nó thất tung cả mấy ngàn vạn năm nay rồi.
Kinh Thiên cũng thì thầm với Dương Diệc Phong
Trên lôi đài, Tà Dương đã đánh bại nữ đệ tử Nguyên Anh đỉnh phong của Âm Dương Hòa Hợp Tông. Cũng không thể trách nàng, pháp bảo tốt nhất của nàng mới có cấp 7, còn Tà Dương trên người thấp nhất là pháp bảo cấp 8 mà lại là phòng ngự pháp bảo. Như vậy đánh sao được ? Lúc hắn bái sư, mấy cái pháp bảo cũ đều bị Dương Diệc Phong vứt đi hết , sau đó lôi ra một đống pháp bảo cấp 8 cấp 9 cho hắn chọn lựa. Có thể nói hắn may mắn được làm đệ tử của đại gia, còn nữ đệ tử của Âm Dương Hòa Hợp Tông xui xẻo gặp … đệ tử của đại gia mà thôi.
Tiếp theo, Tà Dương dựa vào đám pháp bảo cao cấp và một thân Thôn Phệ Ma Anh liên tiếp thắng thêm hai trận. Những pháp bảo hắn xuất ra làm cho đám khán giả nước miếng nước mũi chảy mãi không thôi. Mỗi trận lấy ra một hai kiện khác nhau, toàn là cấp 9 . Mấy trận vừa rồi tổng cộng đã dùng đến 7 ,8 kiện pháp bảo cấp 9. Chẳng lẽ Ma Tông giàu như vậy sao ? Một người đệ tử Nguyên Anh Kỳ đã có pháp bảo như vậy thì Xuất Khiếu Kỳ, Phân Thần Kỳ, Hợp Thể Kỳ cao thủ thì dùng cái gì đây ?
Không chỉ có đám tán tu mà ngay cả Yên Vương và Hắc Bạch Tôn Giả cũng sợ đến ngây người ? Làm vậy chẳng phải khoa trương quá mức hay sao ? Trước sau dùng đến 7,8 kiện pháp bảo , mỗi kiện đều không giống nhau về mặt chức năng và công hiệu. Chỉ có một điểm chung đều là cấp 9. Một đệ tử đã có pháp bảo như vậy thì đám cao tầng thế nào ? Xem ra muốn thay thế được Ma Tông còn quá sớm. Hắc Bạch Tôn Giả liếc về phía Dương Diệc Phong thì thấy hắn đang cười đểu vội vàng quay mặt trở về
Trên lôi đài hiện tại là một vị cao thủ Xuất Khiếu Tiền Kỳ đấu với Tà Dương. Thật không may cho hắn vừa đặt chân lên đã bị một đám pháp bảo cấp 9 oanh tạc, ngay cả 1/3 thực lực chưa kịp dùng đã bị văng xuống đài. Tuy nhiên Tà Dương cũng đã đến giới hạn, những pháp bảo cao cấp tiêu hao chân nguyên quả thật quá nhiều. Nếu không phải công pháp Phệ Thiên Ma Quyết của hắn có thể thôn phệ linh khí xung quanh để bổ sung Ma Nguyên thì đã rơi rụng tự lâu rồi. Nói vậy nhưng vì tu vi còn yếu nên đến lúc này thì cũng sắp chịu hết nổi rồi, tùy ý một người lên đài cũng có thể thắng hắn.
Dưới khán đài, Ma Điện chỉ vào Tà Dương cười nói
- Ha ha, cho dù ngươi giảo hoạt như cáo thì sao ? Đồ đệ của ngươi hiện tại đã đánh được 3 trận tuy nhiên cũng hết xí quách rồi, tùy tiện một thằng lên cũng xử đẹp hắn. Ha ha, ngươi chuẩn bị trong ba tháng này chạy chân trần đi mua rượu nha. Ta muốn uống cực phẩm Nữ Nhi Hồng của Thúy Dương Trấn. Hơ hơ cũng không xa lắm đâu, khoảng hơn 1000 dặm chớ mấy, với bản lĩnh của sư đệ thì chắc chạy cũng nhanh thôi hơ hơ hơ
Dương Diệc Phong sắc mặt không đổi trả lời
- Sư huynh cũng ghê nha, hóa ra muốn uống cực phẩm Nữ Nhi Hồng của Thúy Dương Trấn. Sư đệ ta cũng không khách khí, ta muốn uống rượu rắn lục lâu năm của Sở quận. Sư huynh không có ý kiến gì chứ ? Cũng chỉ 3000 dặm mà thôi. Ngươi buổi sáng xuất phát, tối chắc chạy về tới nơi ha ha ha
- Sư đệ, ngươi thật ghê tởm a, rõ ràng là ngươi sắp thua còn đòi uống rượu ?
- Sư huynh, hiện tại Tà Dương còn đứng trên lôi đài mà ? Đã đánh đâu mà biết thắng hay thua ? Ta không vội ngươi vội cái gì ? Đợi chút đê
- Ngươi tính dãy dụa cuối đời hả ? Được thôi, đằng nào mà ngươi chẳng thua ? Ta sẽ chờ ngươi tâm phục khẩu phục
Lúc này lại có đối thủ lên đài, hóa ra là một người quen. Thiếu cung chủ của Thương Lang Địa Cung Đặng Hồi, người này đúng là một kẻ tiện nghi, ai tinh mắt cũng có thể nhận ra Tà Dương hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà. Đặng Hồi nhân cơ hội muốn dương danh thiên hạ đánh bại đại đệ tử của Ma Tông hộ pháp. Đặng Hồi còn đang dương dương tự đắc thì ở chỗ ngồi của Thương Lang Địa Cung, lão cung chủ lại đang giận đến run người
- Thằng con trời đánh, không có chút tiền đồ nào. Hắn không thấy giờ thằng kia có thua cũng vô cùng có mặt mũi hay sao ? Hơn nữa hắn đánh đến tận bây giờ còn chưa xuống đài, chẳng lẽ ngu đến nỗi không biết tự xuống để giữ gìn tư thế hay sao ? Giờ hắn không chịu xuống có nghĩa là vẫn có phương pháp để chiến thắng. Thằng con ngu của mình chỉ sợ không những thua mà còn phá hư quan hệ với Ma Tông.
- Tại hạ là thiếu cung chủ của Thương Lang Địa Cung Đặng Hồi, xin ra mắt đạo huynh. Đạo huynh đánh liền 3 trận, có muốn nghỉ ngơi một chút không ? Tiểu đệ có thể chờ
- Các vị ban giám khảo, như vậy có được không ?
Tà Dương quay đầu lại hỏi
- Chỉ có thời gian nửa nén hương, trong khoảng thời gian này ngươi có thể yên tâm đả tọa hồi khí
Ban giám khảo trả lời. Một người Tán Ma ngồi bên trái còn nói
- Trong vòng nửa nén hương mà hắn dám công kích ngươi thì ta sẽ làm cho hắn hình thần câu diệt, vĩnh bất siêu sinh . Ha ha ha tiểu tử, ta rất thích ngươi a
Tà Dương cười cười nói với Đặng Hồi
- Đa tạ đạo nghĩa của đạo huynh, ta đây cung kính không bằng tuân lệnh
Hắn nói xong lấy ra một viên Bích Linh Đan bỏ vào miệng rồi ngồi xuống đả tọa hồi khí
Ma Điện thấy Tà Dương nhai Bích Linh Đan thì quay đầu nhìn Dương Diệc Phong mà nói
- Ngươi ngươi …. Được lắm …
Dương Diệc Phong cười híp mắt, nói rằng
- Hô hô, ba tháng rượu Rắn Lục lâu năm ở Thiên Hương Tửu Lâu của Sở Quận nha hô hô
Thất Dạ nghe thấy miệng nuốt nước bọt chèm chẹp, Ma Điện cả người phiền muộn ôm gối ngồi suy nghĩ điều gì. Ma Lôi bên cạnh không chút khách khí đả kích y
- Đáng đời tên ngốc, ngươi dám làm đối thủ với tiểu sư đệ hả ? Ngươi còn kém lắm. Ta thấy trước khi thi đấu, tiểu sư đệ đã lén lút đưa Bích Linh Đan cho Tà Dương ha ha
Ma Điện thiếu chút nữa nhảy lên
- Sao ngươi không nói sớm
- Ta nói làm chi ? Lỡ như phá hỏng chuyện tốt của hắn thì hắn để ta yên sao ha ha ha? Chịu khổ một chút đi
Trên lôi đài, Đặng Hồi đang hối hận vô cùng , hắn oán trách mình sao ngu đến mức giả làm quân tử làm gì để cho Tà Dương có cơ hội hồi phục. Cái thằng kia cũng đúng là phá gia chi tử, chỉ để hồi khí mà dám đem cả Bích Linh Đan ra dùng. Phải biết rằng Bích Linh Đan một viên cũng có giá cả vạn cực phẩm linh thạch mà tên kia lấy ra cứ như viên kẹo. Sau này gặp phải người Ma Tông phải tránh xa một chút mới được. Nếu Đặng Vô Thư biết thằng con trời đánh của mình có ý nghĩ như vậy chắc sẽ mỉm cười tự an ủi rằng thằng con mình cũng đã biết người biết ta, có chút tiền đồ.
Còn đám Hoàng Tuyền cũng đang đỏ mắt nhìn Tà Dương mà ước ao. Cực phẩm pháp bảo chất thành một đống, cực phẩm linh đan cũng nhai rau ráu . Cả bọn tự nhủ sau này phải đem Dương Diệc Phong xem như thần mới được. Lão nhân gia giao cho nhiệm vụ phải ráng hoàn thành, mà có nhiệm vụ cả bọn chắc phải đánh nhau sứt đầu mẻ trán mới dành được để làm.
Trên lôi đài, chưa đến nửa nén hương Tà Dương đã đứng lên. Hắn không chỉ khôi phục toàn thân Ma Nguyên mà còn mượn công hiệu của Bích Linh Đan để làm cho chân nguyên trong cơ thể nhanh chóng chuyển hóa vào Thôn Phệ Ma Anh, thôn phệ những linh khí xung quanh. Hắn tà tà nhìn Đặng Hồi cười nói
- Đa tạ đạo huynh trượng nghĩa, tại hạ đã hồi phục. Chúng ta bắt đầu nhé
Đặng Hồi nhìn thấy nụ cười của Tà Dương thì toàn thân run rẫy. Hắn nghĩ đến đống cực phẩm pháp bảo của Tà Dương thì biết mình không phải là đối thủ. Làm sao bây giờ ? Chẳng lẽ xin chịu thua hạ đài ? Đặng Hồi bây giờ đúng là giằng xé giữa mặt mũi và da thịt bị đánh.
- Cẩn thận nhé đạo huynh
Tà Dương muốn tiến công, Đặng Hồi vội vàng dùng mật ngữ truyền âm sang
- Đạo huynh, ta không phải là đối thủ của ngươi, dù sao Thương Lang Địa Cung cũng là đồng minh với Ma Tông, chúng ta không cần phải làm tổn thương hòa khí của nhau, xin đạo huynh nương tay ta sẽ giả thua xuống đài
Đặng Hồi mắt đảo liên hồi với Tà Dương. Tà Dương nhẹ nhàng dùng một đạo Âm Ma Lôi đánh vào Đặng Hồi. Quả nhiên một xung lượng nhỏ đã đem hắn đánh bay xuống lôi đài mà không làm tổn thương đến hắn.
Đặng Hồi đứng lên vái chào
- Đạo huynh quả nhiên lợi hại, ta không phải là đối thủ
Tà Dương cũng thuận miệng diễn theo
- Đâu có, đạo huynh không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, là người cao thượng , là tấm gương của Ma Đạo. Tại hạ cũng chỉ đánh được đạo huynh bay xuống mà không thể làm tổn thương được huynh
Kết quả cuối cùng ai cũng chiếm được mặt mũi của mình. Còn tên đại nhân Dương Diệc Phong đang ngồi cười tủm tỉm tự hỏi một ngày mình uống hết mấy bình rượu đây
Trọng tài vừa tuyên bố Tà Dương thắng cũng là lúc hắn quay sang trọng tài nói
- Tại hạ chân nguyên có chút hỗn loạn nên không tỉ thí nữa
Nói xong hắn phi thân xuông đài quay lại chỗ Ma Tông nghỉ ngơi. Mọi người vô cùng thắc mắc người này đang làm gì vậy ? Lãng phí một viên Bích Linh Đan rồi đi xuống.
Hoàng Tuyền hỏi Tà Dương
- Vì sao ngươi không đánh nữa?
- Sư phụ nói đánh 4 trận phải xuống
- Vì sao ?
- Bởi vì ta mới Nguyên Anh Trung Kỳ, 4 trận có thể thắng dễ dàng, những trận tiếp theo chắc chắn sẽ gặp cao thủ tu vi vượt quá xa ta. Ta trước sau gì cũng phải thua, vậy thì việc gì phải đợi ? Nhân tiện đang uy phong mà hạ đài có phải hơn không ? Chẳng lẽ đợi người ta đánh văng xuống nằm bẹp một đống đước lôi đài mới chịu hả?
- Sặc
Hoàng Tuyền và Lưu Tinh nghe xong chỉ biết ngậm miệng hướng về phía Dương Diệc Phong giơ ngón tay cái
Tiếp theo, Lưu Tinh, Phong Vũ, Điệp Ảnh , Hoàng Tuyền đều lên đài đánh cho đối thủ không có sức phản kháng. Sau cùng học tập Tà Dương nói rằng mình muốn nhường cho các đạo hữu cùng thế hệ có cơ hội được thể hiện. Kết quả làm cho Ma Tông lần này mặt mũi rạng ngời, không có một tên đệ tử nào bị đánh văng xuống đài mà toàn là tự mình sau một hồi chiến thắng mới tiêu sái đi xuống. Không chỉ có đám thanh niên Ma đạo có hảo cảm với đệ tử của Ma Tông mà ngay cả các vị Tán Tiên , Tán Ma bình phán cũng khen ngợi không ngớt. Vì sao ? vì bọn họ đã có tài mà lại khiêm tốn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK