Loạn thế nào , Dương Diệc Phong không biết, cũng không có hứng thú biết . Hắn chỉ cần quan tâm đến Mộng Yên Nhiên , không có thời gian quan tâm đến tục sự bên ngoài.
Tà Dương và Huyết Sát cũng đều ở nhà chuyên tâm tu luyện, tu hành giống bơi ngược dòng nước, không tiến thì lùi. Vì vậy bọn họ mỗi một khắc đều cố gắng tu luyện, tăng cường thực lực, lấy tiền vốn cho mình sinh tồn ở Tu Chân Giới tàn khốc.
Thính Hương Vũ Tạ đều giống như trước, vẫn không có gì biến hóa. Tuy nhiên, hôm nay Thính Hương Vũ Tạ nghênh đón mấy vị khách quý.
- Mấy vị khách quan đến ăn cơm hay sao ?
- Không phải, chúng ta đến tìm người.
Vị thanh y công tử cầm đầu hóa ra là Bạch Hâm.
- Không biết mấy vị khách quan tìm ai ?
Tiểu nhị lễ phép hỏi.
- Ta chính là người của Bạch gia , hôm nay đến tìm Dương Diệc Phong công tử, xin mời thông báo.
Bạch Hâm lễ phép hồi đáp, hắn không có chút gì ngang ngược hống hách của công tử thế gia.
- Thì ra là Bạch công tử , xin đợi một lát , tiểu nhân đi thông báo.
Tiểu nhị nói xong vội vã chạy vào báo cáo. Chỉ trong chốc lát đã đến trước tiểu lâu của Mộng Yên Nhiên. Đang muốn gõ cửa thì nghe tiếng Dương Diệc Phong truyền ra nói :
- Mời bọn Bạch công tử vào đi.
Tiểu nhị vội khom người đáp :
- Dạ, tiểu nhân đi thông báo.
Nói xong lại quay người chạy ra.
Một lát sau , tiểu nhị dẫn mấy người Bạch Hâm đi đến trước tiểu viện, chỉ thấy cửa đã mở sẵn. Một người nữ tử áo xanh đứng ở cửa đợi, thấy Bạch Hâm liền thi lễ nói :
- Nô tỳ đợi Bạch công tử đã lâu, xin mời theo nô tỳ.
- Làm phiền cô nương. Mời.
Bạch Hâm lễ phép hồi đáp rồi quay sang mấy người đi theo nói :
- Các ngươi đợi ở đây, ta đi một lát sẽ quay lại.
Nói xong liền theo cô nương kia đi vào.
- Vâng , đại thiếu gia .
Mấy người kia cung kính hồi đáp rồi đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
- Bạch công tử đã lâu không gặp, mau ngồi xuống đi .
Dương Diệc Phong an vị sẵn ở bàn đá , chắp tay hướng Bạch Hâm hô .
- Ha ha , Dương công tử khỏe không ? Xin chào Yên Nhiên tiểu thư.
Bạch Hâm hoàn lễ rồi ngồi xuống đối diện với Dương Diệc Phong.
Mộng Yên Nhiên cũng gật đầu đáp lễ.
- Bạch công tử uống trà hay rượu đây ?
Dương Diệc Phong hỏi.
- Đương nhiên là rượu.
Bạch Hâm cũng không khách khí mà nói thẳng.
- Ha ha , ta đoán không sai . Yên Nhiên vào phòng lấy mấy bình Trúc Tuyền Nhưỡng ta cất ra đây . Ta hôm nay phải cùng Bạch công tử uống một phen.
Dương Diệc Phong quay sang nói với Mộng Yên Nhiên.
Mộng Yên Nhiên đứng dậy, thi lễ rồi đi vào trong tiểu lâu . Chỉ trong chốc lát đã bưng ra một bình rượu đưa cho Dương Diệc Phong rồi thân thiết ỷ ôi bên cạnh hắn.
- Mời Bạch công tử .
Dương Diệc Phong nhận vò rượu, tự mình rót cho Bạch Hâm một chén rồi nói.
- Mời.
Bạch Hâm nâng chén rượu cụng ly với Dương Diệc Phong rồi uống cạnh, uống xong hắn đặt ly xuống nói :
- Rượu ngon.
Sau đó hắn lấy từ trong áo ra một thiệp mời, hai tay đưa qua nói rằng :
- Dương công tử, tại hạ lần này đến đây là để đưa thiếp mời cho công tử . Đây là thiếp mời tham gia Thế Gia Đại Hội sẽ diễn ra trong một tháng nữa. Mời công tử nhận cho , mong rằng công tử nể mặt mà tham gia.
Dương Diệc Phong tiếp nhận lá thiếp, đọc qua một chút rồi đưa cho Mộng Yên Nhiên. Hắn nói với Bạch Hâm :
- Bạch công tử yên tâm, Dương mỗ nhất định có mặt.
Bạch Hâm khách khí nói :
- Đến lúc đó gia phụ nhất định trải thảm đỏ đón công tử.
- Ha ha, không cần nói về chuyện này nữa, chúng ta cùng uống một chén .
Dương Diệc Phong lại rót cho Bạch Hâm một chén rồi nói.
Bạch Hâm một hơi cạn sạch , sau đó đứng dậy cáo từ nói rằng :
- Dương công tử , tại hạ xin cáo từ . Còn mấy lá thiếp mời , tại hạ phải đưa đi nên không ở lâu được. Đợi sau này Dương công tử đến Bạch gia , chúng ta không sau không về .
Dương Diệc Phong cũng không giữ lại nói :
- Như vậy Dương mỗ cũng không dám giữ lâu, xin mời công tử.
Bạch Hâm đi rồi , Dương Diệc Phong vẫn ngồi cùng Mộng Yên Nhiên, vừa uống vừa nói :
- Yên Nhiên , thu dọn đồ đạc một chút. Hai ngày sau chúng ta sẽ lên đường đi Bạch gia.
- Dạ được, Yên Nhiên đã biết.
Mộng Yên Nhiên gật đầu nói.
Dương Diệc Phong liền dùng thần thức thông báo cho Huyết Sát và Tà Dương. Chớp mắt, hai người đã xuất hiện tại bàn đá.
Dương Diệc Phong rót cho Huyết Sát một chén rượu nói :
- Ngũ ca, hai ngày nữa chúng ta sẽ đi Bạch gia Triệu quốc, tham gia đại hội thế gia.
- A ? Được, hy vọng ở đại hội có thể phát hiện ra manh mối của tên Ma Phong hỗn đản .
Huyết Sát nghe xong vô cùng hứng thú.
- Tà Dương, gọi Mị Nương đến đây .
Dương Diệc Phong quay sang Tà Dương phân phó.
- Vâng, sư tôn .
Tà Dương đáp ứng rồi lui xuống.
- Lại đây , ngũ ca, chúng ta làm vài chén trước.
Một lát sau , Ngũ Mị Nương liền đi theo Tà Dương đến tham kiến :
- Thuộc hạ, Ngũ Mị Nương ra mắt Phong hộ pháp, Huyết Sát Ma Quân.
- Không cần đa lễ, Mị Nương, qua vài ngày chúng ta sẽ đi Triệu Quốc tham gia đại hội thế gia, tất cả những công việc trong Sở Quốc giao hết lại cho ngươi, phải chú ý tung tích của Xích Sa Giáo.
- Da, Thuộc hạ đã rõ , hộ pháp cứ yên tâm.
Ngũ Mị Nương vội vã đáp.
- Lui xuống đi .
Dương Diệc Phong nói. Ngũ Mị Nương cung kinh hành lễ lui xuống.
- Tà Dương, chuẩn bị xe ngựa . Nói với Lý Lâm Hưng phải ra sức tra xét Xích Sa Giáo và bảo vệ tốt Hạng Thiên Vũ. Còn nữa, nói hắn tuyển cho ta một số nhân tài, nhất định phải là tinh anh.
Dương Diệc Phong phân phó từng hạng mục cho Tà Dương . Tà Dương gật đầu lui ra ngoài
- Tam vương tử có suy nghĩ gì về lần đại hội thế gia này ?
Trong phủ của tam vương tử, Hạng Thiên Minh và Nhạc Tiến đang nói chuyện.
- Lần này là các thế gia tranh đoạt bài danh, có liên quan gì đến ta đâu ?
Hạng Thiên Minh nghi hoặc hỏi.
- Tam vương tử , tám đại thế gia ngoài mặt biểu hiệu ôn hòa nhưng bên trong đầy rẫy âm mưu. Lần đại hội này nhất định đặc sắc. Tam vương tử phải tọa sơn quan hổ đấu.
Nhạc Tiến vuốt râu vừa cười vừa nói.
- Nhạc tiên sinh nói đúng, đang tiếc đại hội lần này tiểu vương thực sự không có tâm trí chú ý . Hiện tại phụ hoàng bệnh nặng là cơ hội để ta thể hiện. Nếu sơ sẩy sẽ bị lão đại chiếm mất cơ hội. Tuyệt đối không thể vì chuyện nhỏ mà làm hư chuyện lớn.
Hạng Thiên Minh cũng hiều, lần đại hội này chắc chắn sẽ có nhiều ảnh hưởng đến cục diện đại lục nhưng so với ngôi hoàng đế của hắn thì đâu có thấm gì ?
Nhạc Tiến nghe xong cũng chỉ mỉm cười gật đầu.
- Đại ca , lần này ngươi đích thân đi tham dự đại hội sao ?
Trong nhà của Lục gia, Lục Vạn Hào đang hỏi Lục Vạn Quân.
- Tam đệ, đại hội lần này liên quan đến vinh nhục của Lục gia, ta sao có thể vắng mặt được ? Huống hồ lần này là do đại công tử Bạch Hâm của Bạch gia đem thiếp mời đến , nếu ta không đi thì chứng tỏ mình yếu kém hơn Bạch gia . Điều này không thể được.
Lục Vạn Quân trầm ngâm nói.
- Nhưng mà đại ca, lần này đại vương bệnh nặng. Tiêu gia đang rơi vào thế hạ phong, là thời cơ tốt nhất để Lục gia ta xuất thủ. Nếu bây giờ đại ca ly khai , sợ là …
Lục Vạn Hào mặt mày nhăn nhó nói rằng.
- Nhị muội trong cung tự có ứng phó, hơn nữa đã có ngươi lưu lại thì có thể giải quyết được hết các tình thế. Ta lần này bế quan đã đột phá cửa ải của Thiên Cấp, luyện thành tầng thứ 9 của Phượng Vũ Quyết Lục gia . Hơn nữa bốn người Chính Thanh cũng không kém, bọn hắn luyện đến tầng thứ 7 của Phượng Vũ Quyết rồi, đặc biệt là Chính Phong sắp đột phá tầng thứ 8 . Tin chắc lần bài danh này, Lục gia chúng ta không còn là đệ tam. Hơn nữa Thiên Minh thông minh vô cùng, loại tình thế nào mà hắn không ứng phó được. Các ngươi yên tâm đi.
Lục Vạn Quân hùng tâm vạn trượng .
Lục Vạn Hào gật đầu đồng ý, cũng không nói nhiều nữa.
Lúc này ở Tiêu gia , cha con Tiêu Sở Sinh đã được giải quyết . Tiêu Sở Cơ là con trai duy nhất của Tiêu Sắt Võ , lại có lệnh bài gia chủ nên trở thành gia chủ mới của Tiêu gia. Tuy nhiên, thực lực của Tiêu gia hiện tại có thể nói là yếu nhất trong tám đại thế gia. Thực lực hiện tại của gia chủ Tiêu gia Tiêu Sở Cơ mới chỉ là Thiên Tiên Chí Cảnh, thật sự là quá thấp.
Trong phòng nghị sự của Tiêu gia, các trưởng lão và Tiêu Sở Cơ đang nghị sự.
Một người trưởng lão đứng dậy nói :
- Gia chủ , lần đại hội thế gia này, chúng ta có tham gia hay không?
Tiêu Sở Cơ chưa nói gì thì Đại trưởng lão đã mở miệng :
- Lão lục , ngươi hỏi như vậy là sao ? Nếu như Tiêu gia vắng mặt ở đại hội lần này thì khác nào nói Tiêu gia chúng ta rời khỏi hàng ngũ bát đại thế gia ? Điều này là không thể.
- Lão đại, Tiêu gia chúng ta vừa trải qua kiếp nạn, thực lực giảm mạnh. Nếu đi thì chỉ sợ là xấu hổ thôi.
Lục trưởng lão nói.
Bốn vị trưởng lão khác cũng gật đầu đồng ý. Tiêu Sở Cơ vẫn yên lặng ngồi ở vị trí gia chủ, đối với sự tranh cãi của đám trưởng lão hầu như không nghe thấy.
- Gia chủ có chủ ý gì không ? Ngươi là gia chủ của Tiêu gia, việc đại sự như vậy phải để ngươi định đoạt
Đại trưởng lão nhìn thấy có cãi nhau nữa cũng không có biện pháp, trực tiếp ném tổ ong này qua cho Tiêu Sở Cơ.
Tiêu Sở Cơ nghe lời này của Đại trưởng lão mới hiên ngang lẫm liệt mà trả lời :
- Đi , đương nhiên là phải đi . Đây là chuyện liên quan đến danh dự của Tiêu gia chúng ta . Tiêu gia là một trong bát đại thế gia, nếu không đi thì làm trò cười cho người khác sao ? Nếu như vậy Tiêu Sở Cơ ta làm sao có mặt mũi nào nhìn các vị liệt tổ liệt tông?
- Nhưng mà …
Các vị trưởng lão chần chừ nói.
- Lục trưởng lão đừng lo lắng, tuy rằng Sở Cơ thực lực có chút yếu kém nhưng không có nghĩ là Tiêu gia chúng ta để người ta có thể khinh thường.
Tiêu Sở Cơ nói .
- Không biết gia chủ có cách gì ứng phó ?
Các trưởng lão hiếu kỳ hỏi.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK