Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương hai : Bế quan
Dương Diệc Phong tỉnh lại thì Thất Dạ đã đi rồi. Hôm qua cùng Thất Dạ uống rất nhiều, vốn muốn say ba ngày ba đêm nhưng mới có một đêm đã tỉnh, hơn nữa không hề xuất hiện cảm giác đau đầu sau khi uống.

Dương Diệc Phong cũng phải cảm thán một câu, hóa ra tu chân lại có chỗ tốt như vậy (Dịch giả : Ta cũng muốn tu chân a a a)

- “Tiểu tử, tỉnh rồi hả?”

- “Thằng nào ? À vị tiền bối nào chọc tại hạ vậy ?”

- "Ha ha, ngươi làm sao biết ta là tiền bối? ?"

- “He he, hôm qua ngài có thế phát hiện ra sư huynh của ta từ xa mà sư huynh ta lại không phát hiện được ngài. Chắc chắn pháp lực của ngài phải cao hơn cả sư huynh của ta”

- “Ha ha, phân tích không sai, sư huynh của ngươi là cái đinh rỉ gì ? Ta chỉ cần một ngón tay cũng đủ thịt hắn rồi”

- “Tiền bối, ngài đang ở đâu vậy ?”

- “Khỏi cần tìm, ta đang ở ngay trong cơ thể của ngươi”

- “Trong cơ thể của ta ??”

Dương Diệc Phong kinh hãi.

- “Ngồi im, ta đưa ngươi đến chỗ ta”

Dương Diệc Phong ngồi im trên giường, bỗng nhiên thấy tâm thần dường như bay lên, trước mắt chói lòa.

- “Mở mắt ra”

- “Đây là nơi nào?”

Dương Diệc Phong nhìn quanh dò xét, hình như đây là …

- “Không cần đoán, mọi thứ ở đây đều là ảo ảnh. Nơi này nằm trong ý thức hải của ngươi. Ngươi còn nhớ cái địa phương mà lần đầu tiên ngươi tỉnh lại không ?”

- “Đương nhiên là nhớ, ta ở đó cũng rất lâu a.”

- “Đây chính là Huyền Thiên Mật Cảnh, là không gian do Thái Cổ Đại Thần “Hư Vô” sáng tạo ra. Hư Vô Đại Thần tu hành và ẩn cư tại đây. Năm xưa, lúc Hư Vô Đại Thần ly khai nơi này đã từng phân phó rằng người nào có thể tiến nhập nơi đây sẽ kế thừa y bát của hắn. Có thể tu luyện Huyền Thiên Thần Lục, đồng thời sẽ trở thành chủ nhân của Kinh Thiên Thần Kiếm ta. Cái nhẫn đeo trên ngón tay ngươi chính là Hư Không Giới Chỉ, là một cái Thần Cấp trữ vật giới chỉ. Bên trong có các tài liệu, linh đan, linh khí, pháp bảo được đại thần thu thập trong hàng triệu năm. Tuy nhiên ngươi không nên quá ỷ vào ngoại vật. Đan dược ngoài việc trị thương, còn lại căn bản là vô ích với ngươi. Còn đây là Huyền Thiên Thần Lục, ngươi cầm đi”

Vừa nói xong, một đạo ngân quang tiến nhập vào mi tâm của Dương Diệc Phong. Nhất thời , một đống khẩu quyết, bí quyết luyện đan, kiếm quyết vân vân… xuất hiện trong đầu hắn. Thì ra Hư Vô là Thái Cổ Đại Thần, tại hỗn độn sơ khai tu luyện thành Thần. Thần thông của hắn quảng đại vô biên . Tại Thượng Cổ vu yêu đại chiến, Đại A La Ma Giới Ma Chủ dẫn quân xâm lược. Lúc này Hư Vô Đại Thần chính là vị thần phụ trách thủ hộ cửa khẩu (Dịch giả : Chắc là hải quan) .

Lần đó Ma Chủ lén dẫn quân xâm lược khi hắn còn đang ngủ đã làm cho hắn bị mất mặt nên hắn phải trở về. Trước khi đi, hắn để lại Huyền Thiên Thần Lục và an bài cẩn thận rồi mới rời đi. Về phần Hư Vô trở về kết quả thế nào cũng không ai biết, chỉ biết quân xâm lược bị dẹp trong vòng mười ngày.

Dương Diệc Phong từ trong ý thức hải đi ra, sau đó nhắm mắt cảm thụ Huyền Thiên Thần Lục trong đầu.

Thì ra tu tiên hay tu ma đều cùng là một con đường, dù tiên hay ma , cái bọn họ truy cầu chính là thành Thần. Nhưng tu tiên hay tu ma cũng đều phải tu Nguyên Anh, lấy Nguyên Anh làm bình đựng chứa pháp lực. Mỗi khi cảnh giới đề thăng, bình chứa sẽ lớn hơn , chứa được nhiều pháp lực hơn. Cho đến khi trở thành Kim Tiên thì Nguyên Anh và thân thể sẽ dung hợp lại với nhau biến thành Bất Diệt Đại La Kim Tiên thân thể. Lúc đó mới từ từ tu thần. Tu luyện đến Tiên Đế phải “trảm điệu tam thi” thu được Hỗn Nguyên Chính Quả. Đây thực sự là một đường vòng rất lớn, thử hỏi thượng cổ đại thần có vị nào phải tu luyện Nguyên Anh ? Có vị nào không phải thân thể trực tiếp thành thánh, tiêu diêu tự tại ?

Chính vì vậy Huyền Thiên Thần Lục khác với các công pháp khác, hắn là trực tiếp tu thần công pháp. Đúng thế, trực tiếp tại nhân gian tu thần.

Phân Thần Nguyên Kỳ, Thần Đan Kỳ, Thần Thể Kỳ, Đại Thành Kỳ, Vô Thượng Kỳ. Năm cảnh giới, rất đơn giản, nếu ngươi có thể minh ngộ, ngươi có thể thành Thần mà không cần phải tu chân hay tu tiên.

Dương Diệc Phong tại hơn hai năm gần đây đã đọc qua rất nhiều mật pháp điển tich của các tông các phái. Kết hợp với Huyền Thiên Thần Lục liền phát hiện ra các công pháp đều có một điểm chung chính là “Xây nhà”. Đúng vậy, “xây nhà” , ngươi muốn nâng cao cảnh giới thì ngươi phải xây nhà cao hơn, mỗi một tầng phải tìm cách lắp ráp cho phù hợp. Ngươi giống như một nhà thiết kế vậy, hiểu thông , sắp xếp ổn thỏa thì chúc mừng ngươi vì ngươi có thể lên tầng trên rồi. Nếu không thông, làm ơn lưu lại xếp tiếp cho đến khi xong.

Huyền Thiên Thần Lục tuy rất ghê gớm nhưng cũng nằm trong quy tắc xây nhà. Điểm bất đồng ở đây là hắn dùng công nghệ cao nhất để xây. Mỗi một lần xây được ít nhất là 20 tầng.

Dương Diệc Phong suy nghĩ, nếu muốn vươn lên cao , bay lên trời xanh sao lại phải xây nhà ? Sao không dùng phi thuyền trực tiếp bay ra ngoài vũ trụ?

Luồng suy nghĩ này cứ hiện lên trong đầu hắn làm cho hắn không thể tĩnh tâm. Hắn bèn chạy đi tìm Thất Dạ.

- “Sư huynh có mật thất không ? Ta muốn bế quan”

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK