- Ô , được không có vấn đề gì
Dương Diệc Phong vừa ăn vừa ngồm ngoàm trả lời, sau đó khà một miếng rượu Bách Hoa Tửu
Thiên Cấp cao thủ quyết đấu quả thật không giống với người thường, tất cả mọi người đều lui ra ngoài 600 mét, các cao thủ đều không hẹn mà có mặt, ngay cả Trần bá một mực ở trong phòng cũng tới, bất quá chỉ đánh mắt qua chào hỏi với Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên chứ không qua đây
Nguyên nhân rất đơn giản, xung quanh Dương Diệc Phong hầu như không có ai . Mọi người tự giác tránh xa Dương Diệc Phong, hơn nữa tất cả mọi người đều đứng. Chỉ có hắn và Mộng Yên Nhiên là giống như đang đi du ngoạn picnic . Tà Dương như tượng gỗ đứng bên cạnh trông thật là chói mắt
Nhạc Tiến và Đường Ngạo Thiên cũng đứng giữa sân, hai bên nhìn chằm chặp vào đối phương. Dương Diệc Phong thấy thời gian đã đến liền đứng lên nói .
- Hai vị, thời gian đã đến , có thể bắt đầu . Quy tắc ai cũng biết rồi ta cũng nhác nói, các ngươi cứ tùy tiện đi
Nói xong ngồi xuống ghế vô cùng thoải mái
- Nhạc huynh, mời, đây là lần thứ mấy chúng ta giao thủ nhỉ ?
Đường Ngạo Thiên hỏi
- Lần thứ ba
Nhạc Tiến trả lời
- Hai lần trước, chúng ta điều không phân thắng bại, lần này có cơ hội như vậy, chúng ta cũng nên hoàn thành tâm nguyện
Đường Ngạo Thiên nói
- Như vậy cũng tốt
Nhạc Tiến đồng ý
- Được rồi, đừng nói nhiều nữa, đánh đi
Dương Diệc Phong nhịn không được quát lên, trong lòng phiền muộn tự hỏi có phải những cao thủ trước khi quyết đấu đều phải nói dài dòng vậy không
Hai người không nói, cho nhau chắp tay, biểu thị chính thức bắt đầu rồi.
Tiên hạ thủ vi cường, Đường Ngạo Thiên nhanh chóng lao đến tay phải làm một quyền đấm thẳng vào mũi Nhạc Tiến, tay trái ra chiêu Hắc Hổ Thâu Tâm. Cự ly mười mét mà chỉ chớp mắt đã đến, tay phải bung quyền, tay trái chộp ngực đối phương
Nhạc Tiến không đổi sắc, chân trái đá lên, thân thể nghiêng qua trái một chút đã tránh được quyền, tay phải giơ lên chặn trảo của Đường Ngạo Thiên. Tay trái đồng thời đánh vào ngực Đường Ngạo Thiên
Đường Ngạo Thiên cũng không hoảng, quyền đang đấm co lại lấy khủy tay chặn tay trái của Nhạc Tiến, tay trái trượt qua tay phải của Nhạc Tiến đánh vào ngực y , tay phải sau khi ngăn chặn cũng thuận thế đánh vào Nhạc Tiến
Tiếp theo Nhạc Tiến hay tay uống lượn chống đở oanh kích của Đường Ngạo Thiên rồi xuyên qua kẻ hở công kích
Vị cự ly quá gần , không thể tránh , Đường Ngạo Thiên liền vận chân khí hai quyền đánh thẳng vào hai quyền của Nhạc Tiến. Một trận kịch hưởng từ song quyền hai bên phát ra , cả hai người đều bị bắn về sau
Chỉ trong chớp mắt đã biểu hiện ra kinh nghiệm phong phú và thực lực của cả hai bên đều ngang nhau, thực tế Đường Ngạo Thiên vừa rồi vẫn đang thua nửa chiêu vì hắn là người tấn công trước
- Được, thống khoái
Nhạc Tiến cười lớn rồi hét lên, toàn thân bùng phát một cỗ chân khí hộ thể màu tím, quần áo bị cỗ chân khí này phiêu lãng . Tay hắn niết kiếm chỉ, một cỗ chân lực từ ngón tay phát ra , hắn cười to rồi vọt đến chỗ Đường Ngạo Thiên
Đường Ngạo Thiên cũng không chút thua kém, hắn vận công tạo nên một luồng chân khí màu cam, tay tạo thành đao , từ trên chém xuống một đao . Một đạo đao khí màu cam xẹt ra nghênh đón kiếm khí của Nhạc Tiến
Hai người triển khai một trận đánh kịch liệt, lúc này không chỉ có chiêu thức quyền cước mà chúng còn được hỗ trợ bởi chân khí độc môn. Trong chốc lát, đao khí và kiếm khí bay tán loạn xung quanh, hướng về phía mọi người đang đứng xem. Tuy rằng mọi người đứng khá xa nhưng vẫn bị dư chấn của đao khí kiếm khí bay đến tấn công. Lúc này các cao thủ có thực lực đều đứng về trước trung hòa đao khí và kiếm khí bắn đến, lúc đầu còn dễ dàng đối phó nhưng qua một lúc phải chăm chú mà đỡ, thậm chí có người thực lực hơi yếu đã thở hổn hển. Trong lòng bọn họ giật mình kinh hãi , cũng là Thiên Cấp cao thủ nhưng hai bên chênh lẹch quá lớn, chân khí tứ tán đã khó đối phó như vậy , nếu là công kích thật thì phải làm sao ??
Vị trung niên họ Lưu của Thính Hương Vũ Tạ đang đối phó có chút cật lực, còn Trần bá vẫn bình tĩnh xem trận đấu , không bị những chân khí này xâm phạm
Về phần những đao kiếm khí bay đến Dương Diệc Phong , Tà Dương khẻ cười, không có chút động tác nào nhưng đao khí , kiếm khí bay tới giống như những giọt mưa rơi xuống biển, bình tĩnh không sóng, giống như bị hòa tan. Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên một cọng tóc cũng không bay. Một màn này đập thẳng vào mắt của những cao thủ các nước đang xem. Ngay cả Hạng Thiên Minh, Doanh Chính, Khương Thế Vi cũng bị thực lực khủng bố của Tà Dương làm cho kinh ngạc. Doanh Chính và Khương Thế Vi còn đỡ, Hạng Thiên Minh con mắt cũng muốn lồi ra ngoài, sắc mặt trầm xuống không biết là đang nghĩ gì . Lữ Kim Thành thì không để ý đến việc này, hắn như say như dại nhìn hai cao thủ quyết đấu
- Không sai, không ngờ võ công của tục giới có thể hiệu quả như vậy, chỉ là vận chuyển nội khí đã tạo thành lực phá hoại như vậy, quả thật có chút môn đạo
Tà Dương âm thầm quan sát chiêu thức là sự vận dụng nội khí của hai người. Dương Diệc Phong quay sang nhắc nhở hai người
- Vừa xem vừa suy ngẫm sẽ có lợi cho tu vi của các ngươi
- Dạ thiếu gia
Tà Dương tôn kính trả lời
- Thiếp hiểu rồi
Mộng Yên Nhiên cũng vừa xem vừa nói
Thế giới này linh khí sung túc, võ công của thế tục dựa theo những phương thức đặc biệt để vận hành nội khí, cách vận chuyển khác nhau tạo thành màu sắc khác nhau, hiệu quả cũng bất đồng. Có loại bá đạo, có loại quỷ dị, có loại chính khí cũng có loại tà môn. Thứ thì trọng công, thứ thì trọng thủ, thứ thì quan trọng hồi khí , lại có thứ lại chọn dây dưa kéo dài. Cái nào cũng có ưu khuyết điểm cả. Đương nhiên chỉ có Thiên Cấp cao thủ mới có thể đưa chân khí ly thể để vận dụng, vì thế mới thấy màu sắc. Công pháp càng cao thì ưu điểm càng nhiều, khuyết điểm hầu như không đáng kể
Nhìn tranh đấu có thể thấy rõ hai người tu luyện võ công đều là thần công cao cấp, đánh lâu như vậy mà chân khí không hề yếu bớt, vẫn có lực phá hoại vô cùng
Dương Diệc Phong ở bên quan sát rồi phê bình đánh giá
- Thật sự là đáng tiếc , nếu như những chân khí này tập trung hơn , đừng phân tán nhiều quá hoặc là bớt để ý đến uy lực mà tập trung vào mũi nhọn thì khác rồi. Tà Dương, ngươi phải nhớ kỹ phải luôn lợi dụng mỗi phân lực lượng của bản thân, một chút cũng không được lãng phí
- Dạ
Tà Dương gật đầu đồng ý
- Thiếp cũng nhớ rồi
Mộng Yên Nhiên cũng gật đầu
Dương Diệc Phong vuốt tóc Mộng Yên Nhiên tiếp tục xem trận đấu trước mặt
Lúc này hai người đã đánh hơn nửa canh giờ, chiêu thức ra đã hơn một ngàn, vẫn đang ngang tài ngang sức. Hai người va chạm một chưởng rồi lui về sau hơn mười bước, hai mắt dán chặt vào đối phương
- Đường huynh, công lực quả nhiên thâm hậu hơn trước
Nhạc Tiến đánh giá
- Nhạc huynh không phải cũng vậy sao ? Cứ như vậy hai chúng ta đánh đến ngày mai cũng sợ không thể thắng bại, chi bằng một chiêu phân định thắng thua đi
Đường Ngạo Thiên lên tiếng đề nghị
- Được, chúng ta một chiêu phân định thắng thua
Nhạc Tiến gật đầu
Nói xong hai người bắt đầu súc tích chân khí, chuẩn bị một kích sau cùng
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK