Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Diệc Phong ngồi trên thuyền hoa đi đến Vạn Hạ Thành của Yến Quốc, đây là một thành thị hải cảng vô cùng mỹ lệ . Thành thị này lớn thứ hai ở Yến Quốc sau kinh thành, ở đây vô cùng phồn vinh. Người đến , người đi, tiểu thương, buôn bán vô cùng tấp nập. Yến Quốc không hổ danh là đất nước giàu có nhất của bảy nước thương nghiệp phía Đông.

Dương Diệc Phong lúc đầu còn tưởng rằng mình đi đến thời kỳ chiến quốc. Nếu không phải vị trí địa lý , diện tích của mỗi nước so với bảy nước trong thời kỳ chiến quốc khác xa thì hắn đã cho là như vậy. Chỉ một nước Yến Quốc nhưng diện tích cũng bằng một nửa của Trung Quốc ở thế kỷ 21

Dương Diệc Phong và Tà Dương đi trên đại lộ, vừa đi vừa nhìn hai bên. Dương Diệc Phong hỏi Tà Dương

- A Dương , ngươi đã từng đến Yến Quốc chưa?

- Chưa, đệ tử nguyên là quản sự của Ma Tông tại Đan Dương Thành của Triệu Quốc, đệ tử chưa từng đến Yến Quốc, nghe nói ở đây cái gì cũng có thể mua được, miễn là có tiền. Nơi này là nơi thương nghiệp phát triển nhất

- A ? là nước giàu nhất phải không?

- Không sai, bất luận tại bảy nước phía đông hay bốn nước của Tây Vực mà nói thì Yến Quốc chính là nước giàu nhất

Tà Dương gật đầu nói

- Nếu vậy hắn không phải là nước mạnh nhất trên đại lục sao ?

Dương Diệc Phong hỏi

- Không phải, trên đại lục này các quốc gia so với nhau bằng diện tích và lực lượng quân sự chứ không phải bằng thương nghiệp. Ngoài ra còn tính bằng số lượng của các cao thủ thế tục. Các nước khác đệ tử không biết nhưng tại Triệu Quốc thì có 7 cao thủ Thần Cấp, hơn 60 Thiên Cấp cao thủ và khoảng 1000 thiên tiên cảnh giới

- A, thật là thú vị. Có vẻ như giống với các phái của chúng ta ở Tu Chân Giới.

Dương Diệc Phong cảm thấy hứng thú, hắn suy nghĩ một chút thấy rằng thiên địa linh khí ở đây nồng đậm , tự nhiên thuận lợi cho việc tu luyện. Những năm xưa của Địa Cầu linh khí bạc nhược, Thiên Tiên Cảnh Giới cao thủ cũng đã là đỉnh cấp cao thủ

- Đúng vậy, một người Thần Cấp cao thủ cũng có thể đơn giản mà hủy diệt một đạo quân 10 vạn người. Hơn nữa không giống như chúng ta bị Tu Chân Giới ước thúc, bọn họ có thể tùy ý xuống tay với người thường. Tuy nhiên nếu các quốc gia không đến lúc khẩn yếu sẽ không tùy tiện nhờ bọn họ, chủ yếu là vận dụng các Thiên Cấp cao thủ. Hơn nữa, các Thần Cấp cao thủ cũng thường ít xuất lực vì quốc gia, các tinh anh trong Thần Cấp đều được Tu Chân Giới chúng ta đưa đi.

Tà Dương giới thiệu

Dương Diệc Phong nghĩ thầm

- Vậy mấy cái tên Thần Cấp chẳng phải tương đương với vũ khí hạt nhân hay sao ? Lại còn là vũ khí hạt nhân không gây ô nhiễm

- Vậy những nước nào là cường quốc trên đại lục?

- Yến Quốc cũng chỉ tính là cường quốc nằm giữa của mười hai nước trên đại lục. Trong bảy nước phương đông thì Sở Quốc và Tần Quốc đất đai rộng lớn nhất, quân đội cũng cực mạnh. Tiếp đó là Triệu Quốc cũng có thực lực xấp xỉ như vậy. Hai nước kế tiếp là Yến Quốc và Tề Quốc . Cuối cùng là Hàn Quốc ở phía bắc và Tấn Quốc ở phía nam, hai nước này đất đai có thể so sánh với Tần, Sở nhưng quân đội lại không bằng, hơn nữa Vương thất không có thực quyền, quyệt lực toàn bộ đều nằm trong tay các chư hầu.

- A , thì ra là như vậy, thế còn bốn nước Tây Vực ?

Dương Diệc Phong gật đầu rồi hỏi

- Bốn nước Tây Vực sắp theo từ mạnh đến yếu lần lượt là Đại Hạ, Đại Kim, Đại Nguyên và Đại Thanh. Bọn họ chiếm mảnh đất phía tây cực kỳ rộng lớn, tuy nhiên đó cũng là vùng đất vô cùng khô cằn, nhân khẩu thưa thớt. Vì vậy thực lực của mỗi nước không mạnh. Xét trên thực lực thì chỉ có Đại Hạ có thể so với Triệu Quốc, còn những nước khác ngay cả thủ đô cũng nghèo nàn

- Thế cục có vẻ phức tạp nha

Dương Diệc Phong nói

- Đúng vậy, thưa thiếu gia

Tà Dương gật đầu

Đi dạo một chút trên đường, sau đó cả hai tìm một khách sạn để trú chân. Dương Diệc Phong đi đến một cửa hàng bán đồ da hỏi

- Xin hỏi ông chủ một chút, chúng ta đang muốn tìm khách sạn nghỉ lại một đêm, xin ông chủ chỉ hộ khách sạn lớn nhất, tốt nhất của Vạn Hạ Thành ở nơi nào có được không ?

- Ngài lần đầu tiên đến đây sao ? Để ta nhắc các ngài một chút , ở đây buôn bán cũng khó khăn lắm đó

Ông chủ là một người tốt nên nhắc nhở Dương Diệc Phong

- Đúng vậy, chúng ta lần đầu đến đây, nghe nói Yến Quốc khắp nơi đều là hoàng kim, là nơi dễ kiếm tiền nhất trên đời nên mới mộ danh mà tìm đến. Nhưng ngài lại bảo chỗ này sinh ý bất hảo nghĩa là sao ?

Dương Diệc Phong trả lời

- Ai dà, một lời khó mà nói hết, nói cho các ngài cũng không sao . Từ khi Tiên Vương ly kỳ qua đời, Tân Hoàng đăng cơ, nhưng quyền lực lại rơi vào tay Thái Hậu. Trước đây Tiên Hoàng cổ vũ thương nghiệp, đẩy mạnh nông canh, giảm bớt thuế má, tăng trưởng buôn bán nên Yến Quốc buôn bán rất tốt. Thế nhưng từ khi Thái Hậu đương quyền thì quan lại tham ô hoành hành, sưu cao thuế nặng, chèn ép các thương nhân. Hơn nữa loạn đảng khắp nơi, quốc nội vô cùng hỗn loạn. Những người buôn bán như chúng ta sắp không sống nổi nữa rồi. Các ngươi cũng phải cẩn thận nhé, sắp đến đại thọ của Thái Hậu, các nước đều cử sứ giả lại đây chúc mừng. Mấy ngày nay ở Vạn Hạ Thành đều có lệnh giới nghiêm, những người đáng nghi đều bị tống vào đại lao. Nhất là với những người ở xa đến như các ngươi càng bị kiểm tra chặt chẽ

Lão bản than thở một hơi

- À , thì ra là như vậy, chúng ta sẽ cẩn thận xin ông chủ cứ yên tâm

Dương Diệc Phong hồi đáp

- Khách sạn tốt nhất, lớn nhất của Vạn Hạ Thành là Khách Hành Cư, chủ nhân của khách sạn là Lục Vương Gia, quyền lực hiện tại chỉ dưới Thái Hậu, vì vậy ở chỗ hắn sẽ không bị quan phủ quấy rầy, chỉ có điều chỉ có những người giàu có mới có thể vào, chúng ta dân đen như vậy cả đời không dám mơ tưởng đến

- Thực sự là đa tạ ông chủ vô cùng, đây là một chút lòng biết ơn, xin hãy nhận lấy, người tốt sẽ có hảo báo

Dương Diệc Phong lấy trong lòng ra một tấm ngân phiếu nhét vào trong tay ông chủ rồi cùng Tà Dương rời đi

- Một ngàn lượng

Ông chủ cầm tấm ngân phiếu trong tay vô cùng kinh hãi, tiện tay lấy ra một ngàn lượng quả thật làm người ta phải giật mình. Ông chủ vội vàng chạy ra cửa tìm Dương Diệc Phong nhưng không còn thấy hắn đâu nữa

Dương Diệc Phong lúc này đã đi đến trước cửa của Khách Hành Cư, quả nhiên nơi này vô cùng lớn. Trên dưới tổng cộng có ba tầng, mỗi tầng cao hơn 10 thước, diện tích rộng hơn 1000 mẫu . Riêng cái cổng đã cao hơn 5 mét, nhìn khách sạn xa hoa lộng lẫy không gì sánh được, quả thực có thể so với khách sạn năm sao ở thế kỷ 21

Dương Diệc Phong và Tà Dương vừa bước cửa đã thấy một tên tiểu nhị cười tủm tỉm ra đón chào, Dương Diệc Phong đi chơi trong thế tục hơn một tháng , gặp qua không ít người tự nhiên có thể thấy y phục trên người tiểu nhị là hàng thượng phẩm, ít nhất phải 100 lượng bạc một mét vải. Nhìn chưởng quỹ bên kia đều có thể thấy y phục đều dùng loại vải may quan phục. Ngoài ra các đồ vật bên trong vô cùng tráng lệ làm cho Dương Diệc Phong ngỡ mình đang lạc vào Cố cung của Bắc Kinh.

- Khách quan, các ngài ăn cơm hay nghỉ trọ ? Chúng tôi luôn có các món ăn ngon nhất và các phòng tốt nhất. Không biết khách quan chọn loại cấp bậc nào

Tiểu nhị này con mắt xem người cũng độc đáo, liếc mắt đã nhìn ra hai người này tỏa ra khí tức của thượng vị giả, dám chắc là loại có tiền. Hiện tại Dương Diệc Phong đã đem toàn thân kiếm nguyên thu liễm vào trong ý thức hải, trên người chỉ còn một đạo nội khí rất mạnh lưu động. Với bản lĩnh thu liễm của hắn thì ngay cả Tán Ma , Tán Tiên đến cũng chỉ có thể xem hắn là người luyện võ phổ thông, lợi hại nhất cũng chỉ là Thiên Cấp cao thủ.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK