Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đám người từ từ tiến đến rồi quỷ không biết, thần không hay mà dung nhập vào hai bên hỗn chiến. Chỉ cần bên nào yếu hơn là giúp bên đó đánh bên mạnh .

Còn Lý Lâm Hưng cùng ba thủ hạ của hắn ngụy trang làm Thiên Cấp cao thủ , âm thầm hạ độc thủ với các Thiên Cấp cao thủ của hai bên. Sau đó ba tên Thần Cấp cao thủ âm thầm đánh lén một Thần Cấp cao thủ khác.

Cứ như vậy, bọn họ từ từ thôn tính các cao thủ của hai bên , ngoài ra vẫn cố gắng duy trì sự cân bằng của cả hai .

Đợi cho hai bên nhận ra cao thủ ngày càng ít thì đã muộn. Lúc này cao thủ của Yến Thái Hậu chỉ còn một người, Thiên Cấp chỉ còn có 7 tên . Còn Lục vương gia còn thảm hơn, bốn tên Thần Cấp của mình đều chết sạch, 6 tên Thần Cấp của Xích Sa Giáo chỉ còn có 3 tên , tuy nhiên trên người thương thế cũng không nhỏ, nội lực tiêu hao cũng không ít . Thiên Cấp cao thủ chỉ còn có 10 tên

Lục vương gia lúc này đã phát hiện ra điều bất hợp lý . Mới chỉ không lâu, bên mình còn 7 Thần Cấp mà giờ chỉ còn 3 . Thiên Cấp càng thảm trọng. Hăn vội vã hô to

- Ngừng lại

Cùng hô với hắn không ngờ là Yến Thái Hậu. Nàng cũng đã phát hiện ra vài tên đứng ở bên mình nhưng không phải là cao thủ của nàng . Hình như là …

Cao thủ của hai bên đều nhanh chóng ngừng lại, cả hai bên đánh nhau đã lâu lại tổn thương như vậy, ai mà không muốn ngừng ? Nếu đánh tiếp thì không khéo người nằm xuống là mình

Bai bên thối lui, để lại ở giữa khoảng 20 người tự tạo thành một phía đứng im không di chuyển . Điều này làm mọi người đều kinh hãi, vốn tưởng rằng chỉ có hai phương nhân mã , ai ngờ lại có kẻ thứ ba đục nước béo cò

Lục vương gia nhãn nhần âm ngoan , khóe miệng càng không ngừng co rúm. Hiển nhiên là tức đến nỗi muốn nổ tung. Hắn cuối cùng đã biết các cao thủ Thiên Cấp, Thần Cấp do mình bồi dưỡng đều đã bị ám hại mà chết

Sắc mặt Yến Thái Hậu cũng vô cùng nhục nhã, người mà mình trông cậy nhất cũng không biết thất tung nơi nào , dữ nhiều lành ít. Cao thủ nơi này căn bản không đủ để đối phó với Lục vương gia . Lại càng hoảng sợ nhìn về 20 tên kia , không biết là cao thủ phương nào . Phen này bảo vệ mình cũng sợ rằng khó khăn

- Các ngươi là ai ?

Lục vương gia trầm giọng hỏi

Lý Lâm Hưng nhìn hai bên rồi lạnh lùng nói

- Không thể trả lời

Lúc này Yến Thái Hậu chớp mắt , quay sang Lục Vương Gia mà nói rằng

- Ha ha , Lục hoàng đệ, chúng ta dù sao cũng là người của hoàng thất , lại đi tàn sát nhau cho người khác chiếm tiện nghi ha ha ha

- Hoàng tẩu nói rất đúng , động thủ, giết sạch bọn chúng

Lục vương gia ra lệnh những cao thủ còn lại lao tới

- Lên

Yến Thái Hậu cũng ra lệnh

Hai phương nhân mã nhận được lệnh đều vọt tới, mấy người Thần Cấp còn lại cũng tức giận lao lên, muốn dùng vạn đao phanh thây những tên nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của

Lý Lâm Hưng cùng ba tên Thần Cấp cao thủ đều lạnh lùng nhìn những người lao đến , không có bất luận biểu tình gì. Lý Lâm Hưng yên lặng nhìn bốn tên Thần Cấp cao thủ và hơn mười Thiên Cấp cao thủ . Hắn một mình bước lên trước, vận khởi Chân Nguyên toàn thân. Đúng vậy, là Chân Nguyên. Toàn thân chân khí của Lý Lâm Hưng đã chuyển hóa thành Chân Nguyên. Công pháp hắn đang luyện chính là Bất Diệt Kim Thân của Vu Tộc, luyện đến cùng cực có thể dùng thân thể hóa thành Thần. Bất tử bất diệt, thân thể cường hãn không gì so sánh được. Lý Lâm Hưng tuy không có tư duy để tu chân nhưng là thiên tài trong môn công pháp này. Mới ngắn ngủi một tháng đã nhập môn, tuy rằng mới chỉ nhập môn nhưng tại Tu Chân Giới có thể tính là Kim Đan Kỳ.

Lúc này hắn vận khởi Bất Diệt Kim Thân, cũng không thấy bất luận chân lực ba động nào, chỉ thấy hắn giơ quyền, đưa quyền đánh mạnh lên mặt đất.

Nắm tay vừa xuống đất, mặt đất đã nát bấy, tiếp theo một trận sóng xung kích hướng bốn phía tỏa ra . May mà thủ hạ của Lý Lâm Hưng đã nhanh chóng lui lại phía sau nên không bị gì . Nhưng những người đang công kích thì không tốt như vậy.

Bốn tên Thần Cấp cao thủ đứng mũi chịu sào, trước sự xung kích của sóng đã cố gắng vận toàn thân chân khí để vận khởi hộ thể cương khí. Tuy nhiên cũng chỉ kiên trì được thêm 3 giây, đã bị cỗ sóng xung kích này xuyên qua hộ thể cương khí, trực tiếp đưa cả người đều đánh nát bấy. Tiếp theo, mười tên Thiên Cấp cao thủ không được Thần Cấp bảo vệ cũng lập tức tan xác pháo.

Tràng diện lập tức yên tĩnh, những người quan sát toàn bộ choáng váng, lần này còn ghê gớm hơn cả lần Tà Dương triển khai đồ sát ở Khách Hành Cư. Lần trước chết đi chỉ là 4 tên Thiên Cấp cao thủ, lần này lại đánh tan xác 4 tên Thần Cấp và 10 tên Thiên Cấp.

Yến Thái Hậu và Lục vương gia đồng thời té xuống đất, bởi vì bọn họ biết lần này bọn họ xong rồi

Doanh Chính, Khương Thế Vi , Hạng Thiên Minh ngây người, khóe miệng chảy ra một hàng nước dãi, đối với bọn họ mà nói thì loại lực lượng này mà vào tay bọn họ thì tương đương với việc sắp thống nhất đại lục

Âu Dương Chính Minh cũng choáng váng, hắn không ngờ cao thủ của Hạng Thiên Vũ cũng là Thượng Tiên Cấp, hơn nữa còn gây chấn động hơn cả hai vị trước. Đây là do hắn không biết, hai vị kia pháp lực ngang nhau nên đánh nhau có kiềm chế. Còn Lý Lâm Hưng là muốn chấn nhiếp nên phải làm ra chấn động hơn nhiều. Hai vị kia chỉ tùy tiện một chiêu cũng đủ giải quyết Lý Lâm Hưng

Hạng Thiên Vũ cũng sửng sốt, hắn biết Lý Lâm Hưng lợi hại, là người mà Dương Diệc Phong chỉ định đi theo giúp hắn. Hắn cho rằng tu vi của Lý Lâm Hưng tối đa cũng chỉ là Thần Cấp mà thôi. Không ngờ ba thủ hạ của hắn là Thần Cấp còn Lý Lâm Hưng là Thượng Tiên Cấp. Tuy nhiên hắn nhanh chóng tỉnh lại, trong lòng mừng như điên. Nếu Hạng Thiên Vũ có Thượng Tiên Cấp thì hắn có đủ vốn liếng để đi tranh ngôi hoàng đế, báo thù rửa hận cũng là trong tầm tay, thống nhất đại lục cũng không còn là mơ . Hắn thực sự muốn hướng lên trời cười to.

Các đặc sứ khắp nơi đều bị Lý Lâm Hưng nhanh chóng chấn nhiếp, sắp nơi đều nhất thời im lặng, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy

Một lát sau, Lục vương gia hai mắt đỏ lên, vẻ mặt không cam lòng chỉ vào Lý Lâm Hưng hỏi

- Ngươi rốt cuộc là người phương nào ?

- Loạn thần tặc tử, người người đều muốn giết

Âm thanh của Tề Thiên vang lên, hắn từ trong đám người sau lưng Lý Lâm Hưng đi ra, tay lấy ra một khối lệnh bài ghi một chữ Yến. Phía trước có viết hai chữ Thánh Thượng và điêu khắc Ngũ Trảo Kim Long. Hắn nói

- Ta là Ngự tiền thị vệ Tề Thiên. Phụng mệnh thánh thượng tróc nã loạn thần tặc từ, vô thiên vô pháp

- Ha ha ha

Lục vương gia ngửa mặt lên trời cười lớn, trong tiếng cười có ẩn chứa sự hối hận và không cam lòng

- Thật không ngờ, thật không ngờ . Âu Dương Đức ta cực khổ nửa đời, hôm nay lại bại dưới tay hắn . Ha ha ha, ta không cam lòng

Âu Dương Chính Minh một thân hoàng bào, đi ra phía trước nhìn mọi người xung quanh, trong lòng dân lên một cỗ hào khí bễ nghễ thiên hạ.

- Người đâu, đưa Lục hoàng thúc về vương phủ, phái đại quân bảo hộ

Từ sau lưng Lý Lâm Hưng đi ra 20 người, đi đến bên Lục vương gia nói

- Lục vương gia , xin mời

- Hừ, ta không cho ngươi toại nguyện đâu, tên tiểu tử chưa dứt sữa, dựa vào cái gì ? Dựa vào cái gì ?

Nói xong liền lấy tay đánh vào mi tâm mình tự sát

Âu Dương Chính Minh thấy Lục vương gia tự sát, trong lòng vô cùng vui mừng nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ thương tâm , lời nói thống khổ mà nói rằng

- Lục hoàng thúc, ngài cần gì phải làm như vậy chứ ? Ta chỉ muốn ngài yên tâm dưỡng già, cần gì phải nghĩ quẩn như vậy chứ. Người đâu, nhất định phải hậu táng cho Lục vương gia

Mấy người vừa rồi lĩnh mệnh, thận trọng mang thi thể của Lục vương gia đi xuống

Âu Dương Chính Minh nhìn về Thái Hậu, mặt không biểu tình nói rằng

- Mẫu hậu, đã làm cho ngài phải sợ hãi, ngài hãy nghỉ ngơi trước đi.

Tiếp theo không chờ Thái Hậu nói đã quay xuống phân phó

- Người đâu, mời Thái Hậu về hậu cung nghỉ ngơi, phải chiếu cố Thái Hậu cẩn thận.

Những lời này đối với thủ hạ mà nói thì vô cùng uy nghiêm nhưng ai cũng hiểu rõ thời đại của Thái Hậu đã kết thúc .

Yến Thái Hậu nắm quyền lâu như vậy, tự nhiên trong lòng hiểu rõ . Nàng đứng lên, sắc mặt tái nhợt, được hai người cung nữ đỡ vào hậu cung. Khi đi ngang qua Âu Dương Chính Minh thì nhẹ giọng nói

- Hoàng nhi, ngươi đã trưởng thành, tốt, Yến Quốc ta đã có thể yên tâm giao lại cho ngươi

Nói xong liền đi thẳng vào hậu cung

Âu Dương Chính Minh giải quyết xong hai đại phiền toái thì vô cùng hăng hái mà nói rằng

- Các vị quý khách, di chiếu của Tiên Hoàng viết rất rõ ràng, hiện tại Trẫm lên nắm quyền, mong các vị ủng hộ nhiều hơn

Trong lúc hắn đang nói thì những binh sĩ xung quanh đã nhanh chóng thu dọn chiến trường sạch sẽ. Ngoài một chút vết máu, thì hội trường đãi khách vẫn như cũ

Lúc này các đặc sứ vô cùng mất hứng , nhưng nhìn thấy Lý Lâm Hưng thì chỉ biết cười hì hì mà chúc mừng . Có mấy người còn phân phó xuống dưới chuẩn bị kết minh cùng Yến Quốc

Dương Diệc Phong hiện tại không khỏi thấy một trận vô lực, một vùng năm ngàn dặm hắn không phát hiện ra tung tích của Tà Dương. Hắn bỏ phong ấn trên người , vận chuyển toàn thân Kiếm Nguyên, cả người dung nhập vào thiên địa cảm thụ khí tức của tự nhiên

Một chút lưu động, một chú chim nhỏ đập cánh , phát ra tiếng kêu làm cho linh khí rung động. Tất cả những điều đó Dương Diệc Phong đều nhận biết. Đạo của Trận Pháp là dựa vào thiên thời, địa lợi. Nơi có trận pháp vây quanh sẽ có chút linh khí bất thường so với bên ngoài

Quả nhiên hắn phát hiện ra một tia linh khí ba động dị thường ở ngay gần chỗ đang đứng. Hắn mở mắt lắc mình xuất hiện ở nơi này. Quan sát qua thì quả nhiên có một trận pháp tinh diệu đang cắt đứt khí tức và sự điều tra từ bên ngoài. Người bày ra trận pháp này quả nhiên pháp lực trên cả Dương Diệc Phong

Tuy nhiên Dương Diệc Phong chỉ có vui mừng mà không sợ hãi, pháp lực cao hơn hắn thì có nghĩa lý gì ? Phải đánh bại hắn mới được

Dương Diệc Phong thu liễm khí tức đi vào, vừa vào trận đã cảm thấy rõ ràng là không cảm giác được bên ngoài, nhưng linh khí bên trong vẫn liên hệ với linh khí bên ngoài. Hèn gì có thể tránh được Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn

- Hả ? Có người đang đánh nhau ?

Dương Diệc Phong dùng thần thức quét qua, cổ khí tức này là ? Thiên Ma Khí . Nhất định là Thiên Ma Khí

Dương Diệc Phong vận chuyển Kiếm Nguyên, lắc mình bay về phía đánh nhau , trong chớp mắt đã đến. Lúc này Tà Dương đã ra sức tế khởi phòng ngự pháp bảo, gian nan chống lại người mặc áo bào đen trên bầu trời. Người thần bí nọ mang mặt nạ đứng nhẹ nhàng phát ra chỉ kình. Chỉ là chỉ kình nhưng pháp bảo phòng ngự của Tà Dương đã sắt tan vỡ. Tà Dương hình như đã bị thương, khóe miệng trào máu

Lúc này, người áo đen hình như đã chán chơi với Tà Dương, hắn rốt cuộc xuất ra bản lĩnh thật sự. Tay trái hắn đánh ra một chưởng, một chưởng ấn khổng lồ đen kịt ập xuống. Vừa lúc này Dương Diệc Phong chạy tới, cũng một chưởng nghênh tiếp. Nhưng chưởng của Dương Diệc Phong không phải là chưởng ẩn, chỉ là chưởng thịt nghênh tiếp

“Bùng”

Chưởng ấn đen kịt biến mất, Dương Diệc Phong cũng đứng yên bất động. Trong lòng hắn cũng không ngừng suy đoán thực lực của đối phương vì hắn không thể nhìn thấu người áo đen này . Hơn nữa một chưởng của hắn, nếu không phải là người đã vượt qua thiên kiếp nhất định không đỡ được. Mà chưởng này của người áo đen này chỉ là tùy ý đánh ra , chứng tỏ người áo đen này có thực lực vô cùng kinh khủng. Dương Diệc Phong phiền muộn, một chưởng này rõ ràng là công pháp của ma đạo, lại có chút quen thuộc

- Quen thuộc ? Thiên Ma Chưởng Ấn ?

- Ủa?

Người áo đen kinh dị ủa một tiếng, hắn không ngờ rằng có người có thể thoải mái tiếp một chưởng của hắn như vậy, lại còn bỗng dưng xuất hiện ở đây, đây là trận pháp do hắn tự mình bố trí , tuy rằng không có tính chất công kích nhưng lại có thể ấn dấu khí tức, tuyệt đối không bị phát hiện

- Ngươi là ai ?

Dương Diệc Phong trầm giọng hỏi

- Ha ha ha , tốt tốt tốt . Có thể dễ dàng tiếp được một chưởng của ta , ở Tu Chân Giới cũng không có mấy người

Người áo đen không ngừng thưởng thức, âm thanh của hắn từ xa vang lại , rồi lại vang ra xa , vô cùng phiêu hốt dị thường, nghe không ra tiếng nói xuất phát ở đâu

Dương Diệc Phong không quan tâm đến lời khích lệ của người áo đen , tiếp tục hỏi

- Ngươi là ai ? Sao lại biết Thiên Ma Chưởng Ấn

Người áo đen sửng sốt một lúc rồi nói

- Ngươi nhận ra được Thiên Ma Chưởng Ấn sao ?

- Xem ra ngươi không muốn nói

Dương Diệc Phong âm thanh trầm trọng, có ý tứ cảnh cáo

- Bản tọa xem thử ngươi làm gì được ta đây

Người áo đen lạnh lùng nói

- Vậy để thử một chút

Dương Diệc Phong nói xong cũng không quay đầu lại mà nói với Tà Dương rằng

- Ngươi không sao chứ ? Đứng xa ra một chút , ta đem tên kiêu ngạo này xử lý

- Đệ tử không sao , xin sư tôn cẩn thận

- Ha ha ha, loại khích tướng trẻ con này căn bản không có tác dụng với ta ha ha

Dương Diệc Phong cũng không có nhiều lời, Hư Không Ngưng Kiếm thuật triển khai. Một thanh kiếm năng lượng đỏ rực xuất hiện trong tay phải hắn, linh khí trong phạm vi một trăm dặm điên cuồng hướng về phía Dương Diệc Phong . Tạo nên một cổ linh khí cơn lốc vây quanh Dương Diệc Phong

Người áo đen tắt tiếng cười, cần thận rút ra một thanh phi kiếm màu đen thui

- Cho ngươi cơ hội cuối cùng, ta hỏi lại lần nữa . Ngươi là ai ? Vì sao biết Thiên Ma Chưởng Ấn ?

Theo âm thanh , cơn lốc linh khí tiêu thất, thanh kiếm đỏ rực trong tay Dương Diệc Phong đã dài hơn ba thước

Hư Không Ngưng Kiếm Thuật chủ yếu là dùng một chiêu toàn lực, một kích giết địch . Tuy nhiên lần này Dương Diệc Phong không có ý định giết người này, hắn còn có nhiều nghi vấn muốn hỏi. Hơn nữa pháp lực lúc này của Dương Diệc Phong đã gấp 20 lần, có thể có khả năng liều mạng với một Thiên Tiên bình thường. Tuy nhiên hắn vẫn không nhìn thấy người này , chẳng lẽ pháp lực của hắn còn cao hơn Thiên Tiên ? Vì vậy Dương Diệc Phong cần thận, có thể lần này Dương Diệc Phong gặp phải một đối thủ cực mạnh
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK