Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua mấy ngày, hôm nay Dương Diệc Phong dậy rất sớm, hắn ngồi trước hiên tiểu lâu uống rượu, lắng nghe tiếng đàn tuyệt vời của Mộng Yên Nhiên. Tiếng đàn uyển chuyển du dương này hiện tại chỉ thuộc về Dương Diệc Phong . Nếu để người ta biết , chắc chắn sẽ tìm Dương Diệc Phong đập cho một trận bầm mắt.

- Cầm nghệ của Yên Nhiên tỷ tỷ quả nhiên phi phàm , tiểu muội không thể so sánh được.

Một câu ca ngợi mang theo vài thần than thở truyền tới , tiếp theo một người mỹ nữ măch quần lụa mỏng trắng toát từ từ đi đến.

Mộng Yên Nhiên thấy người này liền ngưng tiếng đàn , sau đó thân thiết đi qua đón và nói rằng :

- Quý muội muội đã đến , xin mời ngồi xuống.

- Yên Nhiên tỷ tỷ không nên khách sáo , tiểu muội lần này mạo muội đến đây, thật là xin lỗi.

Mỹ nữ kia vừa cười nhẹ vừa nói.

- Quý muội muội không cần khách khí như vậy.

Mộng Yên Nhiên vội vàng nói .

- Yên Nhiên tỷ tỷ, vị công tử này là phu quân của tỷ phải không ?

Mỹ nữ ngồi xuống bàn rồi lễ phép hướng sang Dương Diệc Phong gật đầu chào :

- Xin chào Dương Công Tử, tiểu muội là Quý Như Bình .

Người này chính là nhân vật chính mới của Thính Hương Vũ Tạ : Quý Như Bình. Dương Diệc Phong lần trước đã từng gặp qua , lần trước nàng che mặt còn lần này không che làm lộ ra một khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành. Đôi mắt to đen nháy nhìn Dương Diệc Phong không chớp mắt.

- Quý cô nương, không cần khách khí.

Dương Diệc Phong gật đầu hoàn lễ nói .

- Quý muội muội đến đây uống trà nào.

Mộng Yên Nhiên nói.

- Yên Nhiên tỷ tỷ, Mị Di có việc muốn mời tỷ sang chỗ nàng một chút.

Quý Như Bình dường như mới nhớ ra, quay sang Mộng Yên Nhiên nói .

- Hả ? Mị Di có chuyện quan trọng gì mà tìm tỷ ?

Mộng Yên Nhiên kinh ngạc hỏi thăm.

- Điều này tiểu muội cũng không biết, tỷ tỷ qua chắc sẽ biết ngay mà.

Quý Như Bình mỉm cười nói với Mộng Yên Nhiên.

- Vậy được rồi, vậy Quý muội muội cứ ngồi đây uống trà với Diệc Phong ca.

Mộng Yên Nhiên nói xong quay sang Dương Diệc Phong nói rằng :

- Phong ca , giúp thiếp tiếp đãi Quý muội muội nhé, không được bắt nạt nàng đâu đó.

Dương Diệc Phong nghe xong suýt sặc nhưng nhanh chóng gật đầu nói :

- Đi đi , nàng cứ yên tâm đi .

Mộng Yên Nhiên liền rời đi.

Mộng Yên Nhiên đi rồi, Dương Diệc Phong vẫn cứ nhàn nhã mà rót rượu uống, mọi người đều nói thấy sắc thì nhỏ dãi nhưng Dương Diệc Phong tựa hồ như thấy ly rượu trước mặt còn hấp dẫn hơn khuôn mặt đẹp của Quý Như Bình.

Quý Như Bình cũng không để ý đến sự lãnh đạm của Dương Diệc Phong . Nàng chủ động bắt chuyện :

- Dương công tử thật là may mắn có được một hồng nhan như Mộng Yên Nhiên tỷ tỷ.

Dương Diệc Phong đặt chén rượu xuống, bố trí ra một cái cấm chế, sau đó mở miệng nói :

- Người thông minh không nói ám thoại , bản công tử không rảnh cùng ngươi dông dài, có chuyện gì thì nói ra đi.

Quý Như Bình liền làm một cử động khiến Dương Diệc Phong thất kinh, chỉ thấy nàng quỳ xuống nói với Dương Diệc Phong :

- Đệ tử đời thứ sáu của Hoa Ảnh Đường Quý Như Bình xin ra mắt sư thúc tổ.

- Cái gì ? ngươi là người của Ma Tông ?

Dương Diệc Phong sửng sốt, hắn không ngờ Quý Như Bình lại là người của Ma Tông.

Quý Như Bình cung kính hồi đáp :

- Dạ đúng, đây là lệnh bài của đệ tử.

Nói xong liền lấy ra một cái ngọc bài đưa cho Dương Diệc Phong . Dương Diệc Phong cầm lên xem thì đúng là ngọc bài do Ma Tông dùng mật pháp tạo ra, không thể giả mạo.

- Đứng lên rồi nói .

Dương Diệc Phong đưa ngọc bài trả lại cho Quý Như Bình rồi hỏi :

- Ngươi là đệ tử của ai ? Nhập tông lâu chưa ?

Dương Diệc Phong hỏi như vậy vì biết nếu Quý Như Bình xưng hô hắn như vậy chứng tỏ sư phụ nàng phải là đệ tử trực hệ của Thánh Môn.

Quý Như Bình cung kính hồi đáp:

- Sư phụ của đệ tử là Tà Linh, đệ tử từ nhỏ mất cha mất mẹ, được Ma Tông nuôi lớn . Cách đây không lâu được sư phụ nhận làm đệ tử.

- Thì ra ngươi là môn hạ của Vũ sư tỷ , vậy không cần đa lễ. Hèn gì ta lần đầu nhìn thấy ngươi đã thấy khí tức của ngươi vô cùng quen thuộc. Thì ra là như vậy.

Dương Diệc Phong nói .

- Đa tạ sư thúc tổ.

Quý Như Bình có chút kích động. Phàm là đệ tử của Ma Tông, dù là thượng tầng hay hạ tầng ai mà không sùng bái Dương Diệc Phong . Đặc biệt là những đệ tử mới nhập tông, nghe nói Dương Diệc Phong trăm năm tự nghĩ ra thần công, một chiêu đánh bại Huyết Ma trở thành thập đại cao thủ của Ma Đạo.

- Ngươi đã là đệ tử của Ma Tông, như vậy Thính Hoa Vũ Tạ là phân bộ của Ma Tông phải không ?

Dương Diệc Phong hỏi .

- Dạ thưa sư thúc tổ, đúng là như vậy . Mị Di chính là tổng quản sự của Hoa Ảnh Đường ở Sở Quốc , phụ trách quản lý toàn bộ tin tức trong nước Sở .

Quý Như Bình hồi đáp.

- Nếu vậy Mộng Yên Nhiên có biết không ? Nàng từng là người của Thính Hương Vũ Tạ mà ?

Dương Diệc Phong hỏi.

- Yên Nhiên tỷ tỷ không phải là người của Ma Tông cho nên không biết những bí mật này.

Quý Như Bình trả lời.

- Ừm , các ngươi chắc hắn nhận được tin tức từ Ma Tông đưa đến mới nhận ra ta phải không ?

- Sư thúc tổ anh minh, chính là tông chủ tự mình hạ lệnh cho chúng ta nghe theo sự điều khiển của ngài.

Quý Như Bình hồi đáp.

Dương Diệc Phong gật đầu biểu thị đã hiểu , cũng lấy Thông Linh Ngọc Bội gọi Tà Dương về. Đã có sự hỗ trợ của Hoa Ảnh Đường hỗ trợ thì Dương Diệc Phong cũng sẽ không giống người mù đi sờ soạng khắp nơi . Điểm này thật là làm cho Dương Diệc Phong cảm thán không thôi, bất luận ở đâu, tình báo vĩnh viễn đứng đầu.

Quý Như Bình tiếp tục nói :

- Mị Di không biết nên trước giờ chưa yết kiến ngài , xin sư thúc tổ thứ lỗi.

- Ha ha , không sao , không sao . Lúc nữa ngươi nói Mị nương đến nơi ở của Ngũ ca gặp ta. À đúng rồi, đợi Yên Nhiên về nói với nàng ta qua Ngũ ca uống rượu.

Dương Diệc Phong cầm bầu rượu đi qua nơi ở của Huyết Sát Ma Quân. Vừa đi vừa nói.

- Đệ tử tuân mệnh, kính tiễn sư thúc tổ.

Quý Như Bình cung kính tiễn Dương Diệc Phong.

Dương Diệc Phong cầm bầu rượu đẩy cửa biệt viện của Huyết Sát rồi gào lên :

- Ta tới tìm ngươi uống rượu đây.

Nói xong liền ngồi xuống bàn đá giữa sân .

- Ha ha , tiểu tử ngươi không ở bên mỹ nhân mà chạy đến chỗ ta uống rượu sao ? Thật là bất thường nha.

Huyết Sát cười lớn trêu choc.

Dương Diệc Phong cầm lấy hai cái chén rót rượu ra , hắn lấy một ly ném qua cho Huyết Sát. Chén rượu bay rất nhanh nhưng không một giọt rượu bắn ra ngoài.

Huyết Sát nhẹ nhàng tiếp lấy rồi uống cạn , miệng không ngừng khen :

- Rượu ngon ha ha ha.

Sau đó hắn đi đến bàn đá ngồi xuống cầm lấy bình rượu tự rót tiếp cho mình một chén.

- Tìm ta có chuyện gì ?

Dương Diệc Phong thần bí cười cười mà nói :

- Đừng vội ,cạn chén đã .

Lúc này, Tà Dương đã quay về , hắn hô :

- Xin chào Sư tôn, tiền bối .

- Đã về rồi sao ? Lại đây cùng uống vài chén đi .

Dương Diệc Phong đáp.

- Dạ, sư tôn.

Tà Dương tuân mệnh nói. Tà Dương trước khi đến đây đã được Dương Diệc Phong thông báo rằng Thính Hương Vũ Tạ là phân bộ của Ma Tông. Nếu đã có thuộc hạ của Ma Tông thì không cần mình phải đi khắp nơi hỏi thăm nữa.

Sau một lúc, người Dương Diệc Phong đợi đã tới.

- Vào đi , cửa không khóa .

Âm thanh của Dương Diệc Phong từ trong truyền ra . Mị Nương liền đẩy cửa đi vào thi lễ nói :

- Thuộc hạ là Ngũ Mị Nương xin bái kiến Phong hộ pháp , Huyết Sát Ma Quân và Tà Dương quản sự.

- Không cần đa lễ, đều là người nhà. Bản quân không thích mấy cái lễ tiết phức tạp. Sau nay gặp bản quân không cẩn phải làm đại lễ.

Dương Diệc Phong nói.

- Tuân lệnh.

Ngũ Mị Nương đứng lên nói .

- Không biết ngươi nhập môn khi nào ? làm quản sự ở đây bao lâu rồi ?

Dương Diệc Phong thuận miệng hỏi.

- Dạ thưa hộ pháp, Mị Nương nhập môn hơn trăm năm. Hai mươi năm trước mới làm quản sự ở đây , lập ra Thính Hương Vũ Tạ.

Ngũ Mị Nương cung kính hồi đáp.

- A ? vậy không phải cùng nhập tông với bản quân sao ? Ha ha ha thật hữu duyên.

- Hộ pháp thần uy, Mị Nương kinh phục đã lâu. Mị Nương không thể so sánh với Phong hộ pháp được.

- Đừng coi nhẹ mình, mỗi người đều có điểm hơn người khác. Ngươi cũng không ngoại lệ, ta không nhìn thấu tu vi của ngươi . Vì sao vậy ?

Dương Diệc Phong liền hỏi ra nghi vấn trong lòng, hắn chỉ thấy Mị Nương đặc biệt nhưng không thể nhìn thấu tu vi của nàng.

- Bẩm báo Hộ pháp, trên người Mị Nương có hộ thân pháp bảo bí truyền của Ma Tông, không những đưa tu vi của Mị Nương che dấu mà còn bảo vệ được nguyên thần của Mị Nương, không bị Hồng Trần Chướng Khí ô nhiễm. Tu vi của Mị Nương hiện tại mới đạt đến Kim Đan Kỳ, thật không đáng nhắc đến.

Kỳ thật ở trong vòng trăm năm tu thành Kim Đan Đại Đạo thì vô cùng giỏi rồi. Nhìn vào đám đệ tử mới nhập tông của Ma Tông thì muốn đạt như vậy cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

- Sư tôn, Ngũ quản sự nói đúng. Bí bảo chỉ được lưu truyền cho các quản sự trong thế tục từ đời này sang đời khác. Nó cũng chỉ có tác dụng với đệ tử từ Kim Đan Kỳ trở xuống, nếu cao hơn sẽ không có tác dụng. Tuy pháp bảo này có thể minh tâm tĩnh khí, ngăn cản tâm ma nhưng không có tính chất công kích cũng như phòng hộ. Nếu quản sự ở địa phương nào công lực tinh tiến sẽ được triệu hồi về Ma Tông, pháp bảo này sẽ truyền sang cho người khác.

Tà Dương bổ sung nói.

Dương Diệc Phong gật đầu, dù sao hắn nhập tông quá ngắn , hơn nữa phần lớn thời gian không đi ăn nhậu thì cũng bế quan tiềm tu. Người hắn gặp chỉ là thượng tầng của Ma Tông nên làm sao biết được những điều này. Nói chung, Dương Diệc Phong làm chức hộ pháp không xứng đáng tí nào , cái gì cũng không biết.

- Chuyện của Mộng Yên Nhiên, bản quân muốn cảm ơn ngươi đã chiếu cố nàng. Coi như bản quân thiếu ngươi một cái nhân tình.

Dương Diệc Phong tạ ơn nói.

- Thuộc hạ không dám tính công.

Ngũ Mị Nương mặc dù trong lòng đại hỉ nhưng vẫn bình tĩnh mà trả lời.

- Nói xem gần đây có tin tức gì không ? Có tìm được người chúng ta cần tìm không ?

Dương Diệc Phong không nhiều lời , trực tiếp hỏi.

- Khởi bẩm Phong hộ pháp, đệ tử chưa tra ra tin tức của đám người Xích Sa Giáo . Tuy nhiên gần đây nước Sở vô cùng hỗn loạn. Sở Vương không hiểu vì sao đột nhiên bệnh nặng, thái y trong cung không tìm ra nguyên nhân. Nghe nói từ khi hắn bị bệnh, các vương tử điên cuồng hẳn lên. Hiện tại đã chia làm hai phái , một là đại vương tử Hạng Thiên Long và một là tam vương tử Hạng Thiên Minh. Hai người này là hai người ưu tú nhất trong đám vương tử của Sở Quốc.

- A , nói rõ hơn một chút.

Dương Diệc Phong nở nụ cười, Hạng Thiên Vũ quả thật ẩn tàng quá tốt, có thể lừa luôn cả thám tử của Ma Tông. Tuy nhiên như vậy cũng tốt, người càng ẩn nhẫn thì thường là người thợ săn cuối cùng, cũng là người thành công cuối cùng.

Kỳ thực Dương Diệc Phong nghĩ cũng không sai nhưng thực ra hắn không biết, Ma Tông ở trong thế tục chủ yếu là tìm kiếm người có tố chất cao để bổ sung nhân lực cho Ma Tông. Ở đâu cũng vậy, nhân tài là tài nguyên trọng yếu . Chỉ có người có tư chất tuyệt hảo mới có thể đảm bảo địa vị cường hãn của Ma Tông không bị lay động. Có thăm dò tin tức cũng chỉ vì nguyên nhân này. Hơn nữa Tu Chân Giới luôn tránh nhúng tay vào chuyện hoàng thất nen cũng không quan tâm lắm đến bọn họ, tình báo ở đây là mỏng nhất. Cái gì không có thể lợi dụng thì cần gì phải hao tâm tốn sức chứ ?

Ngũ Mị Nương đem các tình hình hiện tại của Sở Quốc nói sơ qua cho Dương Diệc Phong , chủ yếu cũng là hai đại vương tử tranh đấu gay gắt . Ví dụ như , đại vương tử giúp một người đại thần tránh tội , bị tam vương tử biết được liền nhanh chóng công kích. Không chỉ đả kích danh vọng của đại vương tử mà còn đem chức quan kia đổi sang người của mình .

Dương Diệc Phong hỏi về hành vi của Hạng Thiên Vũ, Ngũ Mị Nương liền nói :

- Thập tam vương tử suốt ngày ở trong vương phủ không đi ra ngoài

Dương Diệc Phong nghe xong liền nghĩ , Hạng Thiên Vũ nhất định là trốn trong nhà vừa âm thầm quan sát vừa che dấu thực lực.

Sau đó Ngũ Mị Nương lại nói sơ qua tình thế các nước , đối với những điều này Dương Diệc Phong và Huyết Sát không có nhiều hứng thú, chỉ nghe sơ qua. Tuy nhiên hai người đều hiểu phong vân của đại lục sắp bắt đầu rồi. Bên ngoài yên tĩnh nhưng không bao lâu sẽ loạn vô cùng.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK