Dương Diệc Phong ngủ một mạch đến sáng tự nhiên tỉnh lại, còn Tà Dương ngồi luyện Phệ Thiên Ma Quyết cả đêm . Lúc hai người mở cửa đã thấy một loạt thị nữ bưng khăn chậu rửa mặt và đồ ăn sáng đứng chờ.
- Chủ nhân mạnh khỏe
Thị nữ đồng loạt vấn an nói , Tân Phúc chạy lại nói :
- Lão gia, ngươi đã dậy rồi . Các ngươi còn không mau hầu hạ lão gia rửa mặt
Một đám hạ nhân lần lượt nối đuôi nhau đi vào, nào là nước suối Kim Lộ dùng để rửa mặt, dầu thơm đánh răng , trà Xuân Tĩnh Long Trà cực phẩm dùng để súc miệng. Yến sào cực phẩm để thông cổ . Tất cả đều xa xỉ đến cực điểm là Dương Diệc Phong không thể tưởng tượng được. Dương Diệc Phong trong lòng vô cùng phiền muộn, mới ngủ dậy chỉ cần rửa sơ mặt đánh răng rồi ăn sáng là xong, cần gì khoa trương như vậy. Xuân Tĩnh Long Trà, tổ yến hắn còn tưởng là đồ điểm tâm , ai ngờ chỉ dùng để súc miệng, thông cổ. Dương Diệc Phong cũng không có biện pháp, ai bảo hắn đang sắm vai thiếu gia nhà giàu đang sống an nhàn sung sướng. Hắn chỉ biết nhắm mắt mà hưởng thụ từng bước của lộ trình rửa mặt súc miệng. Sau khi xong , Tân Phúc nói
- Xin mời lão gia đi ăn sáng, Nhị vương tử của Tần Quốc đã vì lão gia chuẩn bị bữa sáng vô cùng phong phú
Dương Diệc Phong và Tà Dương đi ra phòng ăn sáng
- Doanh Chính muốn lấy lòng ta, ngươi nghĩ xem hắn định làm gì đây ?
Dương Diệc Phong vừa đi vừa thưởng thức cảnh sắc thanh nhã xung quanh hỏi
Tà Dương liền hồi đáp :
- Đơn giản là muốn lợi dụng thân phận của ngài để giúp hắn tạo thế , chẳng lẽ còn muốn gì khác nữa
- Nghĩ không ra , thân phận truyền nhân của bí ẩn thế gia tự nhiên có thể dùng tốt như vậy
Dương Diệc Phong nói
- Hiện tại quyền lực và vũ lực của các quốc gia đều nằm trong tay hoàng tộc và thế gia, số lượng và chất lượng của các Thần Cấp cao thủ và Thiên Cấp cao thủ sẽ quyết định sự mạnh yếu của một quốc gia và một thế gia . Mọi người đều cho rằng Thần Cấp cao thủ của bí ẩn thế gia so với Thần Cấp cao thủ của thế gia còn nhiều và mạnh hơn
Tà Dương phân tích
- Vậy sao bọn họ không đi lấy lòng của Ngọc Hư Cung đi ?
Dương Diệc Phong nghi hoặc hỏi
- Tại thế tục, đạo tràng của Ngọc Hư Cung bất quá chỉ là mấy nhà đạo quan, bên trong chủ yếu là dân chúng bái thần, xin xăm vân vân. Cao thủ lợi hại nhất cũng chỉ Thiên Cấp mà thôi. Bọn họ lại càng không dám làm trái quy định của Tu Chân Giới nên mọi người không biết thực lực của bọn họ
- Hèn gì lần trước triều đình giúp chúng ta đem binh đến nhanh như vậy để khi dễ đám đạo sĩ . Bọn họ quả thực không biết thực lực của đạo môn a
Dương Diệc Phong bừng tỉnh đại ngộ
Vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh đã đi đến thính phòng, chưởng quỹ thấy Dương Diệc Phong vội vàng chạy lại khom lưng hành lễ mà nói rằng
- Dương thiếu gia, mau mời vào , nhị vương tử đang ở trên lầu chờ ngài, xin mời đi theo tiểu nhân.
Nói xong hắn dẫn Dương Diệc Phong lên lầu
Vừa lên đến lầu ba đã thấy Doanh Chính đang trò chuyện với Đường Ngạo Thiên, thấy Dương Diệc Phong đi lên, cả hai vội vàng đứng dậy hoan nghênh, chắp tay ân cần hỏi thăm
- Dương huynh đến rồi, tối qua có ngủ ngon không?
Dương Diệc Phong chắp tay hồi đáp
- Đương nhiên, đương nhiên, phi thường thư thích, xin cảm ơn đã quan tâm
- Lại đây, mau mời ngồi xuống, Dương huynh không cần khách khí như vậy
Nói xong hắn quay sang chưởng quỹ hạ lệnh
- Có thể đem đồ ăn lên
- Dạ, tiểu nhân xin cáo lui
Chưởng quỹ gật đầu rồi lui xuống
Doanh Chính đứng lên đưa ra một bình rượu rót cho Dương Diệc Phong và nói
- Dương huynh, đây là rượu lấy từ trong hoàng cung của Tần Quốc, rượu này nóng như lửa, uống xong sẽ cực kỳ sảng khoái. Xin mời nếm thử, loại này tiểu đệ có cũng không được nhiều
Dương Diệc Phong cầm lấy chén rượu, xoay xoay ly nhìn rượu, lại đem lên mũi ngửi rồi đưa vào miệng uống. Quả nhiên đúng như lời Doanh Chính nói. Hắn liền tán thưởng
- Rượu ngon, rượu ngon, có cay , có khoan khoái , thật là rượu ngon. , Doanh Chính huynh thật là có tâm
- Ha ha ha, Dương huynh thích là được rồi, chỉ cần huynh thích thôi, lần này đi vội vàng quá chỉ đem theo rất ít, bình thường tiểu đệ cũng chỉ cất không dám uống. Lần sau Dương huynh đến Đại Tần, tiểu đệ nhất định hết sức khoản đãi
Doanh Chính vui vẻ nói rồi cùng Đường Ngạo Thiên trao đổi ánh mắt. Từ nhị vương tử biến thành Doanh Chính huynh, quả nhiên rượu ngon có công dụng. Chỉ cần có đủ rượu ngon thì sẽ nhanh chóng trở thành bạn thân với hắn , đến lúc đó ….
Bữa ăn sáng quả thật là cực phẩm, toàn các món tuyệt hảo như cực phẩm vi cá, tổ yến … Một bàn ăn sáng này cũng đã tốn hơn một ngàn lượng bạc
Mọi người vừa ăn uống vừa trò chuyện vô cùng khoái hoạt, Dương Diệc Phong và Doanh Chính thỉnh thoảng lại cười to làm phiền các khách nhân khác đang ăn . Tuy nhiên bọn họ cũng không nói gì , giả vờ câm điếc mà tự thưởng thức bữa sáng và mỹ nữ bên cạnh
Dương Diệc Phong đang cùng Doanh Chính trò chuyện thật vui vẻ thì Thái tử Tề Quốc Khương Thế Vi mang theo Mục tiên sinh và hai người lên lầu. Thấy Dương Diệc Phong và Doanh Chính, hắn liền làm bộ kinh ngạc đi lại chắp tay nói rằng
- Doanh Chính huynh, tiểu đệ xin chào, không ngờ khéo thế gặp Doanh Chính huynh ăn sáng ở đây
Sau đó hắn lập tức quay đầu sang phía Dương Diệc Phong nhiệt tình cười cười
- Doanh Chính huynh, vị này là ai ? Bằng hữu của huynh thật là khác người, khí vũ hiên ngang, không giống người thường. Có thể giới thiệu cho tiểu đệ làm quen không?
Nói xong hắn không để ý đến Doanh Chính có muốn hay không, liền mở miệng nói ngay
- Vị huynh đài này, tại hạ tên là Khương Thế Vi , là Thái tử của Tề Quốc, không biết có thể làm quen với huynh không ?
Thái độ của hắn so với khi nói chuyện với Doanh Chính còn lịch sự nhẹ nhàng hơn .
Dương Diệc Phong ưu nhã nhưng đầy khí phách đứng dậy, thể hiện phong phạm của đại thế gia. Hắn chắp tay hướng Khương Thế Vi nói
- Tại hạ Dương Diệc Phong, thái tử điện hạ quá khách khí, Dương mỗ bất quá chỉ là sơn dã thảo dân , làm sao có thể nhận đại lễ của Thái tử được
- Dương huynh thật là khách khí, bạn của Doanh Chính huynh cũng là bạn của Khương mỗ
Khương Thế Vi khí phách nói
Doanh Chính thấy thái độ của Khương Thế Vi , khóe miệng không khỏi mím chặt. Nhân phẩm của Khương Thế Vi hắn còn không biết hay sao ? Người này luôn kiêu ngạo ương ngạnh, ỷ mình là Thái tử của Tề Quốc nên không coi ai ra gì , nhìn ai cũng như nhìn chó. Thế mà hắn đối với Dương Diệc Phong lại ăn nói khép nép, thái độ hạ thấp như vậy hắn chưa từng gặp qua, coi như với Doanh Chính hắn cũng chưa từng làm như vậy. Chỉ có một khả năng là tên tiểu tử này đã biết rõ thân phận của Dương Diệc Phong nên muốn lại kiếm lợi. Hay nói một cách khác, có thuộc hạ bên cạnh bán đứng hắn, hắn bất động thanh sắc mà nhìn mấy tên bảo tiêu xung quanh liếc mắt, trong lòng âm ngoan thầm nghĩ
- Đợi đúng dịp ta sẽ đưa toàn bộ đi gặp diêm vương, dám bán đứng ta , hừ
Thế nhưng biểu hiện ra bên ngoài thì vẫn phong cách quý phái, khí độ bất phàm. Doanh Chính hướng Khương Thế Vi chắp tay nói
- Khương thái tử nói quá lời, vị Dương huynh này tiểu đệ mới quen hôm qua, làm sao kịp giới thiệu với ngài, như vậy cũng tốt, không phải ngài cũng đến đây rồi sao ? Chúng ta cùng nhau ngồi xuống uống rượu nói chuyện một phen , thế nào?
- Tốt
Thái Tử Tề Quốc Khương Thế Vi lập tức trả lời
Dương Diệc Phong, Khương Thế Vi, Doanh Chính ba người ngồi xuống vừa ăn vừa uống, trò chuyện thiên nam địa bắc . Khương Thế Vi và Doanh Chính tranh nhau vỗ mông ngựa của Dương Diệc Phong, vỗ khéo đến nổi Dương Diệc Phong trong lòng phải thừa nhận công phu của hai tên này đã đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực. Không biết làm sao luyện được như vậy ???
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK