Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bữa sáng sau khi ăn xong, Doanh Chính và Khương Thế Vi liền trốn không tháy bóng dáng đâu. Bọn họ cũng biết nếu mình dây dưa ngồi lâu thì thế nào Dương Diệc Phong cũng nói Tà Dương đưa bọn họ ra ngoài

Ăn sáng xong, trời đẹp như vậy đương nhiên phải đi chơi. Dương Diệc Phong kéo Mộng Yên Nhiên đi dạo trên đường, nhìn những người buôn bán đang sắp quấy hàng. Các cửa hàng liên tục nối đuôi nhau mở cửa. Mọi người bán hàng tuy rằng cũng có chú ý đến đôi Kim Đồng Ngọc Nữ này nhưng cũng chỉ là chú ý mà thôi, bọn họ còn phải lo kế sinh nhai mới quan trọng hơn

Dương Diệc Phong tuy rằng phông phải là mỹ nam tử giống như Phan An, Tống Ngọc nhưng có thể nói là khá tuấn tú. Thân thể của hắn cường tráng, thon dài một cách hoàn mỹ, phối hợp với nụ cười tà dị trên khuôn mặt, hai mắt hắn sáng lấp lánh rất có thần, nếu nhìn lâu có thể bị làm cho mê muội. Ngoài ra tất cả phối hợp với quần áo đắt tiền, tóc dài tùy ý càng tăng thêm nét tao nhã

Đi đến bên bờ sông vắng người, khí trời hiện tại đang là mùa xuân, hai bên bờ sông liễu rủ theo gió tung bay phất phới. Hai người đứng dựa sát vào nhau tạo thành một bức tranh mỹ lệ cuộn tròn.

- Lạnh không?

Dương Diệc Phong kéo Mộng Yên Nhiên vào lòng mà hỏi

- Hì hì , Phong ca, chàng quên rằng thiếp hiện tại đã là Thiên Cấp cao thủ rồi hay sao? Làm gì mà dễ dàng bị lạnh như vậy

Mộng Yên Nhiên cười hi hi trêu ghẹo, tuy nhiên trong lòng lại một mảnh mỹ hảo

Dương Diệc Phong cố ý nhăn mặt nói

- Á à, nàng dám nói vậy với phu quân nàng sao ? Xem ta có dám khám bệnh và chữa bệnh cho nàng không ? Cũng tốt , để cho nàng biết vi phu ta lợi hại

Nói xong muốn ôm lấy Mộng Yên Nhiên

Mộng Yên Nhiên nhẹ nhàng lùi qua trái một bước tránh khỏi Dương Diệc Phong, vừa chạy vừa cười nói

- Muốn khám cũng phải đợi chàng bắt được thiếp đã ha ha ha

Âm thanh thanh thúy ưu mỹ làm cho lòng Dương Diệc Phong phải cuộn sóng, hắn đuổi theo

- Đừng chạy, xem ta bắt nàng đây

- Ha ha ha

Buổi sáng yên tĩnh của bờ sông vắng vị tiếng cười du dương phá vỡ

Ở một góc bờ sông khác, một người thanh niên áo xanh đang luyện kiếm, chiêu thức tinh diệu nhưng sát khí quá nặng . Tiếng cười vang vọng cắt ngang việc luyện kiếm của hắn, làm cho hắn không thể nào tĩnh tâm được. Bờ sông lúc sáng sớm căn bản rất ít người nên hắn mới đến đây luyện kiếm, ai ngờ

- Chán quá, muốn tìm một nơi an tĩnh để luyện kiếm mà cũng không được

Hắn vừa nghĩ vừa đi đến nơi phát ra tiếng cười

- Ê mấy người có yên lặng được một chút hay không đây

Người thanh niên kia quát lên

Dương Diệc Phong nheo mắt

- Ô là la , thì ra là người quen

- Là ngươi???

Người thanh niên đến gần thấy Dương Diệc Phong thì kinh hô, trong giọng nói chứa nhiều hận ý. Vừa rồi Dương Diệc Phong đưa lưng về phía hắn nên không thấy rõ, hơn nữa có một đại mỹ nữ đứng đó , ai còn có tâm mà đi nhìn người nam ? À có, trừ phi ngươi yêu đàn ông ghét phụ nữ

- Hô hô xin chào Lữ đại thiếu gia

Dương Diệc Phong tà tà cười đểu chào hắn

Mộng Yên Nhiên đương nhiên nhận ra vị Lữ đại thiếu gia này, bất quá nàng không nói gì chỉ dựa sát vào người Dương Diệc Phong , cẩn thận phòng bị vị Lữ đại thiếu gia đang mang hận ý tràn ngập trong lòng này

Dương Diệc Phong an ủi vỗ vỗ Mộng Yên Nhiên, bảo nàng là không có việc gì cứ yên tâm

- Hi hi

Mộng Yên Nhiên không nhịn được phì cười, hiện tại nàng cùng Mộng Yên Nhiên trước đây giống như hai người khác hẳn nhau . Dưới sự ấm áp của tình yêu, nàng trở nên hoạt bát đáng yêu, không còn băng lãnh như lúc trước

Lữ Kim Thành đang ngập tràn lửa giận bị tiếng cười dễ nghe này nhanh chóng dập tắt, hắn lúc này mới nhận ra người con gái đứng bên cạnh Dương Diệc Phong

- Mộng Yên Nhiên ?? Hai người … ?

Hắn hết chỉ vào Dương Diệc Phong rồi lại chỉ vào Mộng Yên Nhiên

- Chào Lữ công tử

Mộng Yên Nhiên lễ phép chào hỏi rồi nói tiếp

- Phong ca là chồng sắp cưới của ta

Nàng thẳng thắn thừa nhận mối quan hệ của nàng và Dương Diệc Phong. Nàng ước gì mọi người đều biết nàng đang vô cùng hạnh phúc trong tình yêu

- Hả ? Dương Diệc Phong ngươi …

Lữ Kim Thành không còn gì để nói, Mộng Yên Nhiên là ngôi sao của toàn bộ bảy nước phương Đông, chỉ cần là nam nhân sẽ bị mị lực của nàng làm cho mê mẫn, Lữ Kim Thành hắn cũng không phải ngoại lệ.

- Dương Diệc Phong , ngươi chờ đó, ta quay về luyện võ công tốt hơn rồi tìm ngươi báo thù

Nói xong hắn liền quay người chạy đi

- Ha ha ha, thú vị quá

Dương Diệc Phong cười nói

Dương Diệc Phong căn bản không lo lắng đến việc Lữ Kim Thành trả thù hắn thế nào. Lữ Kim Thành trong mắt hắn chỉ là một con kiến hắn tùy ý dẫm lên. Con kiến này có cường tráng một chút thì cũng chỉ là con kiến. Có sự báo thù của hắn thì sinh hoạt sau này có thêm chút lạc thú. Lữ Kim Thành không phải là người hư hỏng, có thể nói là một người quân tử, bất quá chỉ là quá kiêu ngạo tự mãn, nhiễm thói xấu của công tử thế gia, thái độ làm người còn trẻ mà quá xúc động . Dương Diệc Phong cũng không phải là sát nhân điên cuồng, chỉ cần Lữ Kim Thành và Lữ gia không động chạm đến nghịch lân của hắn thì Dương Diệc Phong luôn vui vẻ chừa cho hắn một con đường sống

- Chàng và hắn đã từng xung đột ? Chàng không sợ hay sao ? Hắn là đại thiếu gia của Thiên hạ đệ nhất gia đó

Mộng Yên Nhiên lo lắng hỏi vì nàng không biết nam nhân của nàng mạnh đến mức nào

- Ha ha ha , yên tâm đi , ta không sợ . À Huyền Âm Quyết của nàng luyện đến tầng thứ mấy rồi ?

Dương Diệc Phong cười xóa đi lo lắng của Mộng Yên Nhiên

- Tầng thứ 6

Mặc dù không biết vì sao Dương Diệc Phong hỏi nàng vấn đề này nhưng nàng vẫn trả lời. Tiếp theo hưng phấn mà nói

- Huyền Âm Quyết cũng lợi hại thật, chỉ luyện có 5 năm mà đã đạt đến tầng thứ 6 . Ở tầng thứ 6 của Huyền Âm Quyết đã đạt đến Thiên Cấp đỉnh phong, nếu như luyện đến tầng thứ 9 thì thiếp lợi hại như thế nào đây ?

Dương Diệc Phong trong lòng thầm nghĩ

- Nếu như đỉnh cấp Trúc Cơ công pháp của Mị Ảnh Môn không lợi hại thì còn gì là Ma Tông nữa ? Còn về phần nhanh thì bởi vì nàng là Huyền Âm Chi Thể, là thân thể thích hợp nhất với Huyền Âm Quyết

Dương Diệc Phong dùng một tia kiếm nguyên quay sang mặt nước điểm nhẹ một cái, chỉ thấy một đạo kiếm khí màu trắng từ ngón tay xẹt ra xuyên qua mặt nước. Sau đó nước sông giống như bị tách làm hai nửa , tạo thành một cái khe . Có thể nhìn thấy cá đang nằm nhảy trên đất của đáy khe. Sau đó nước sông lại khôi phục nguyên trạng, chậm rãi chảy đi , không có bất luận cái gì dị thường

Nhìn thấy tất cả những điều này, Mộng Yên Nhiên cả người lặng yên, không thể tin được những việc vừa xảy ra trước mắt nàng, nàng chỉ biết trợn mắt nhìn Dương Diệc Phong

Dương Diệc Phong ôm Mộng Yên Nhiên nói

- Phu quân nàng lợi lại chứ ? Nếu như Huyền Âm Quyết của nàng đạt được tầng thứ 9, ta sẽ dạy nàng những công pháp khác để nàng có thể lợi hại như ta, nàng phải vĩnh viễn ở bên ta, cùng ta sánh ngang trời đất

- Phong ca, chàng nói còn có công pháp phía trên Huyền Âm Quyết ? Chàng đang luyện công pháp này ? nếu vậy chàng có bao nhiêu lợi hại ?

Kinh ngạc qua đi, Mộng Yên Nhiên lại trở lại nữ hài tử đua nhau truy vấn Dương Diệc Phong

- Không biết, nhưng mà vượt xa Thần Cấp cao thủ

Dương Diệc Phong thuận miệng nói, hiện tại hắn không thể giải thích, nhưng không sao đợi Mộng Yên Nhiên đột phá tầng thứ 9 của Huyền Âm Quyết, lúc đó nàng sẽ biết tất cả
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK