Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua lần tranh nhau này, Dương Diệc Phong cuối cùng cũng biết thực lực của Ma Tông có bao nhiêu cường hãn. Ma Tông có thể ngạnh kháng một lúc năm phái Đạo Môn .

Thất Dạ đau đầu chọn người còn Dương Diệc Phong thì cùng Huyết Sát đi uống rượu vui chơi. Lâu lâu thì đi đánh nhau so tài. Nhưng mà nói đến đánh nhau, một người vì sát nhân, một người vì miểu sát nên tỉ thí tính chất không có. Chỉ là so sánh công pháp và thủ đoạn, càng giao lưu Dương Diệc Phong càng có lợi vì dù sao Huyết Sát cũng có kinh nghiệm hơn Dương Diệc Phong rất nhiều.

Thất Dạ cuối cùng cũng chọn được người nên gọi Dương Diệc Phong và Huyết Sát tời. Trong lòng nghị sự có mấy người được chọn và toàn bộ các trưởng lão. Dương Diệc Phong từ không trung hạ xuống, vừa xuống thì thấy một người làm hắn kinh hãi không thôi. Không phải là Ma Vũ đang bế quan sao.

- Sư tỷ?? Ngươi không phải đang bế quan sao?

Dương Diệc Phong nhìn Ma Vũ hỏi.

- Sư tỷ ta không thế xuất quan sao? Tiểu sư đệ, hình như ngươi rất sợ ta thì phải? Chẳng lẽ sư tỷ ta xấu xí phải không?

Ma Vũ u oán than thở.

- Làm sao như vậy được, tiểu đệ đâu dám. Sư tỷ cũng đi Đạo Môn đại hội sao ?

Dương Diệc Phong vội lãng qua chuyện khác.

- Không, ta chả thích tham gia Đạo Môn đại hội đó, đều là do tên Thất Dạ hỗn đản đem ta xuất quan để lo vụ sự của Ma Tông. Thù này ta nhớ kỹ, sau này có cơ hội phải chơi hắn mới được.

Thất Dạ vừa đi tới nghe được thì lẳng lặng định trốn.

Dương Diệc Phong không có nghĩa khí lập tức hô to :

- Thất Dạ sư huynh, khi nào thì lên đường ?

Nghe câu này, Ma Vũ lập tức xoay người lộ hung quang nhìn Thất Dạ như muốn ăn tươi nuốt sống :

- Tông chủ, ngươi khỏe không ?

Thất Dạ rùng mình biết là trốn không thoát nên không làm gì khác hơn là xoay người lại. Trong lòng thầm mắng Dương Diệc Phong không có nghĩa khí bán đứng mình. Thất Dạ đi đến dáng vẻ tươi cười lấy lòng mà nói :

- Tiểu sư muội, đã lâu không gặp, muội càng ngày càng đẹp nha. Ta phải đi tìm đại trưởng lão thương lượng đại sự nên không tiếp được.

Nói xong không đợi Ma Vũ trả lời liền chạy mất dép.

Ma Vũ giận quá nhưng không còn cách nào đành quay sang tính hành hạ Dương Diệc Phong, kết quả quay đầu lại thì Dương Diệc Phong đã biệt tăm biệt tích đâu mất .

- Hai thằng chết tiệt Thất Dạ và Dương Diệc Phong , đợi đó, ta không bỏ qua cho các ngươi đâu .

- Hắt xì ….

Dương Diệc Phong hắt xì rồi tự hỏi:

- Chẳng lẽ Thất Dạ chửi ta? Mặc kệ hắn, đi uống rượu thôi.

Thì ra Dương Diệc Phong thấy Thất Dạ không may liền vội vàng chuồn mất.

Thất Dạ cũng đểu, nào có bàn đại sự gì với đại trưởng lão? Chỉ là nói hai ba câu rồi triệu tập nhân mã chuẩn bị xuất phát, không bao lâu sau Dương Diệc Phong cũng đến.

Thất Dạ trừng mắt nhìn Dương Diệc Phong nhưng Dương Diệc Phong coi như không nhìn thấy. Hắn buồn phiền vô cùng, dù sao mình cũng là tông chủ mà bị sư đệ, sư muội khi dễ.

Người đi cũng không nhiều lắm, do Thất Dạ và Dương Diệc Phong dẫn đầu ngoài ra có bốn hợp thể kỳ cao thủ, 6 phân thần kỳ ….. vân vân … Ngoài ra còn có Huyết Sát.

Bay vài ngày , Thất Dạ và Huyết Sát dừng lại ở một nơi . Thất Dạ phân phó cho thuộc hạ:

- Các ngươi đứng ở đây đợi bọn ta

Nơi này là một rừng trúc có vụ khí lượn lờ không giống với những rừng trúc thông thường. Diện tích của hắn cũng rất lớn , rộng hơn trăm dặm , bên trong không thấy rõ.

Dương Diệc Phong, Thất Dạ và Huyết Sát đi xuống trước rừng trúc thì vụ khí bỗng nhiên biến mất, không còn dày đặc như bên ngoài.

Giữa rừng trúc là một tiểu lâu, tất cả mọi vật trong tiểu lâu đều làm từ trúc . Trên trúc lâu còn có vài loại chim kỳ lạ, trước cửa còn có một con Hồng Sắc Cự Lang đang ngủ thiu thiu.

Huyết Sát quen đường đi đến đá đá con Hồng Sắc Cự Lang mà nói:

- Tiểu Hồng, chủ nhân của ngươi đâu.

Con cự lang to như vậy mà tên là Tiểu Hồng làm Dương Diệc Phong nghe xong xuýt bật cười.

Con cự lang đang ngon giấc bị người đánh thức liền nhảy dựng lên, nghiến răng nghiến lợi muốn cắn người cho hả giận nhưng khi nhận ra Huyết Sát thì nhanh chóng ngoan ngoãn trở lại. Lúc này hắn như một con .. chó Nhật liếm liếm tay của Huyết Sát, vẻ mặt muốn lấy lòng. Dương Diệc Phong thấy cảnh này thì không khỏi thắc mắc đây là lang hay … chó ?

Một thanh niên đi ra mỉm cười nói:

- Huyết Sát, ngươi đừng chọc Tiểu Hồng nữa. Ha ha Thất Dạ và Diệc Phong cũng đều đã tới hả.

- Đại ca.

Thất Dạ và Dương Diệc Phong cùng hô to, người này chính là Nghịch Thiên Ma Quân, đây cũng là nơi tu luyện của hắn.

Nghịch Thiên cười cười nói:

- Ha ha, ta vốn là muốn ra ngoài đợi các ngươi không ngờ các ngươi lại đến sớm. Đi thôi, chúng ta lên đường.

Nói xong liền quay lại nói với cự lang rằng:

- Tiểu Hồng, cẩn thận coi nhà đừng lo ngủ đợi ta về.

- Ô ô ô.

Cự lang kêu lên tỏ ý đã hiểu.

Ngay sau đó, Nghịch Thiên Ma Quân đánh vài đạo linh quyết làm cho vụ khí tản ra rồi vọt người bay lên.

Ba người đi theo sát Nghịch Thiên chỉ trong chớp mắt đã thấy người của Ma Tông đứng cách đó 10 mét. Huyết Sát và Thất Dạ đều ngạc nhiên nhìn Nghịch Thiên.

Nghịch Thiên cười nói:

- Chỉ là một tiểu pháp thuật thôi.

Dương Diệc Phong trong lòng thầm nghĩ, nếu như Chỉ Xích Thiên Nhai Thương Hải Nhất Thốn là tiểu pháp thuật thì cái gì mới là đại pháp thuật? Mười dặm vậy mà trong chốc lát chỉ còn có mười thước cự ly, xem ra Dương Diệc Phong tự mình còn xem thường uy lực của những thần thông pháp thuật.

- Đại ca đi thôi, ở đây đến Ngọc Hư Cung còn khá xa.

Thất Dạ nói.

Dọc đương, Dương Diệc Phong liên tục hỏi Nghịch Thiên về pháp thuật Chỉ Xích Thiên Nhai Thương Hải Nhất Thốn . Nghịch Thiên cũng không dấu diếm chỉ cho Dương Diệc Phong biết.

Bốn vị huynh đệ vừa đi vừa nói chuyện phiếm vô cùng khoái trá. Sau khi nghe được Dương Diệc Phong từ trong Tuyệt Vọng Hải Uyên đi ra thì Nghịch Thiên vỗ vai hắn mà khen:

- Hảo tiểu tử, ngươi quả nhiên là bất phàm, quả nhiên là huynh đệ của ta.

- Ha ha.

Dương Diệc Phong cũng không nói gì chỉ cười trừ. Phía trước bỗng nhiên xuất hiện một đạo sĩ áo xám phi đến đón tiếp :

- Thất Dạ tông chủ, không kịp tiếp đón từ xa, xin bỏ qua cho.

Dương Diệc Phong dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn biết được người này tu vi không dưới Huyết Sát, cũng là Độ Kiếp Kỳ. Không những thế , nguyên thần tu vi của hắn cực kỳ cao siêu, Dương Diệc Phong chỉ nhìn được một số tin tức cơ bản, còn nữa cũng không thấy được. Người này là sư đệ của Thiên Y Vũ Sĩ Trữ Lô Hư, địa vị không thấp, pháp lực cao cường.

- La Phù Tử. Ngươi lúc nào thì thành đồng tử đón khách vậy?

Huyết Sát ngạc nhiên hỏi.

- Ngũ đệ không được vô lễ .

Nghịch Thiên nói nhưng trong ngữ khí chẳng có vẻ gì là khuyên can.

- Không sao, không sao. Hôm nay các tiền bối trong cung đoán ra có cao thủ đến nên đặc phái tại hạ lại đây đón. Không ngờ là Thất Dạ tông chủ.

La Phù Tử không thèm lưu ý, cười khẽ mà trả lời.

Dương Diệc Phong nghe xong cũng rùng mình, có thể đoán có cao thủ đến Ngọc Hư Cung lại biết rõ phương hướng thì không phải quá ghê gớm hay sao ?

Nghịch Thiên và Thất Dạ cười cười, Thất Dạ mở miệng nói :

- Làm phiền đạo hữu đến đón thật khí không phải.

La Phù Tử mỉm cười rồi nói:

- Mời các vị theo ta.

Nói xong liền đi trước dẫn đường.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK