Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Tà Dương, chuẩn bị xe ngựa, chúng ta định đi chơi Đồng An Tự hai ngày

Dương Diệc Phong giương cao giọng nói với Tà Dương ngoài cửa

- Vâng , thiếu gia

Âm thanh của Tà Dương từ ngoài cửa truyền vào , sau đó đi ra ngoài

Không bao lâu, xe ngựa đã được chuẩn bị sẳn sàng. Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên đi ra , chưởng quỹ trông thấy vội vàng ngừng công việc , chạy sang tươi cười hỏi thăm

- Khách quan phải đi à ?

Dương Diệc Phong cũng không quay đầu lại, ngữ khí bình tĩnh nói

- Ta đi đâu phải thông báo cho các ngươi hay sao ?

- Dạ không không dám, khách quan đừng hiểu lầm , tiểu nhân nào dám trông nom chuyện của ngài nha. Ngài là Thiên cấp quý khách của bản khách sạn, vì vậy khách sạn chúng tôi có trách nhiệm xây dựng hành trình du lịch cho ngài, đồng thời cũng lo thu xếp xe ngựa cho ngài

Chưởng quỹ một thân mồ hôi lạnh run rẩy nói

Mộng Yên Nhiên thấy chỉ một câu của Dương Diệc Phong mà chưởng quỹ đã sợ đến run người , không hỏi cười lên

- Hi hi, được rồi Phong ca, không được chọc chưởng quỹ nữa. Chưởng quỹ . chúng ta nghe nói Đồng An Tự đẹp lắm, nên muốn đi Đồng An Tự chơi

Chưởng quỹ đang muốn nói gì , Dương Diệc Phong không nhịn được mà nói rằng

- Thôi được rồi, chỉ cần trưa mai đưa xe đến đón chúng ta là được

- Dạ dạ, khách quan cứ yên tâm, buổi trưa ngày mai xe ngựa sẽ đứng chờ sẵn dưới chân núi chờ

Chưởng quỹ vội vàng đáp ứng

Dương Diệc Phong cùng Mộng Yên Nhiên lên xe, Tà Dương ngồi bên cạnh mã phu , xe ngựa cứ như vậy chạy đi

- Híc , không hiểu sao cứ mỗi lần gặp hắn là ta lại run lên như vậy nhỉ

Chưởng quỹ lén lút nhìn theo xe ngựa nói

- Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên đi Đồng An Tự ?

Hạng Thiên Minh nghe được thủ hạ cấp báo thì trầm ngâm một hồi rồi hỏi

- Nhạc tiên sinh đâu ?

- Bẩm điện hạ, Nhạc tiên sinh bảo hắn muốn đi Đồng An Tự kính phật

Hạ nhân cung kính trả lời

- Ngươi lui đi

Hạng Thiên Minh nhẹ giọng nói, sau đó cúi đầu nghĩ cái gì

- Dạ, thuộc hạ xin cáo lui

Người thuộc hạ lui xuống

- Nếu Nhạc tiên sinh đã ở đó thì ta cũng không cần quan tâm quuas

Hạng Thiên Minh tự nhủ nói

Lúc này, Khương Thế Vi đang ngồi chơi cờ với Doanh Chính, hắn nhàn nhã nói

- Mấy hôm nay Dương huynh sao cứ ở trong phòng mà không đi uống rượu nhỉ?

- Ha ha ha, Dương huynh có Yên Nhiên bồi tiếp, ngu ngốc mới đi uống rượu nha. Tại trong phòng đều có rượu ngon mỹ nữ, nếu là ngươi, ngươi có đi ra ngoài không ?

Khương Thế Vi không để cho Doanh Chính chút mặt mũi nào mà nói

- Hả , chắc là không

Doanh Chính nghĩ một chút rồi thành thật nói

- Hạng Thiên Minh tới, ngươi xem …

Khương Thế Vi thuận miệng nói, trong tay cầm quân cờ thong thả đặt xuống bàn cờ

- Hắn tới thì thế nào ? Ngươi đúng là cho rằng Dương Diệc Phong là nhị thế tổ chỉ biết ăn uống hay sao ?

Doanh Chính khẩu khí nghiêm trang nói

- Đương nhiên không, đại thiếu gia từ bí ẩn thế gia đi ra , đâu thể là nhị thế tổ? Nếu là như vậy, bí ẩn thế gia không thể truyền thừa mấy ngàn năm không đổ

Khương Thế Vi kết luận


- Khương huynh cùng ta suy nghĩ giống nhau, Tiêu gia cùng Dương huynh xảy ra mâu thuẫn , nên ngoài thì coi như xong, nhưng bên trong ai mà biết được ? Tiêu gia nhất định không phục, bất qua bọn họ hiện tại khẳng định đã đoán ra bối cảnh của Dương huynh. Cho bọn họ một trăm lá gan cũng không dám chống lại . Lục gia càng không bỏ qua cơ hội đả kích Tiêu gia. Tiêu gia phải lo ứng phó sự chèn ép của Lục gia, không có thời gian và tinh lực để lo Dương Diệc Phong. Hơn nữa Hạng Thiên Minh thì sao ? Lần trước động thủ cũng có người của Sở Quốc , Dương huynh không có khả năng có hảo cảm với Hạng Thiên Minh. Hạng Thiên Minh muốn làm quen với Dương Diệc Phong cũng phi thường trắc trở. Hơn nữa bằng giao tình của chúng ta với Dương huynh còn sợ Hạng Thiên Minh hay sao ?

Doanh Chính phân tịch

- Ha ha đúng như vậy , nhưng hình như Doanh Chính huynh quên mất Lục gia

Khương Thế Vi vừa cười vừa nói

- Đối với lục gia, Khương huynh so với ta càng thêm lý giải chứ nhỉ ? Lục gia của Sở Quốc và Bạch gia của Triệu Quốc được xưng là hai đại thế gia về quân sự của Đông Phương Thất Quốc . Từ khi Sở Quốc kiến quốc đến nay, Lục gia vẫn là thần hộ mệnh của Sở Quốc, chưa từng có một nước nào muốn chính diện đối mặt với quân đội của Lục gia, bọn họ căn bản cũng hiểu thân phận của Dương Diệc Phong, chỉ cần Dương Diệc Phong không đụng đến lợi ích của họ, họ còn dám chạy đi đắc tội với Dương Diệc Phong hay sao ?

- Hừ, nếu không phải có Lục gia, chỉ sợ Sở Quốc đã vị Tề Quốc của ta đánh bay phân nữa lãnh thổ rồi, đúng như Doanh Chính huynh nói, quân đội của Lục gia quá kinh khủng, may mà còn có Triệu Quốc kiềm chế được bọn họ

Dương Diệc Phong ngồi trên xe ngựa, dọc đường thưởng thức phong cảnh xung quanh, bên trong xe có rượu ngon, mỹ nữ hầu rượu , quả nhiên là hạnh phúc rạng ngời

Thời gian trôi qua rất nhanh, Dương Diệc Phong dọc đường cùng Mộng Yên Nhiên tình ý lan man, Dương Diệc Phong hiện tại chỉ ăn và uống đồ do Mộng Yên Nhiên đút, thậm chí còn bắt Mông Yên Nhiên dùng miệng đưa qua

- Thiếu gia, đã đến Minh Phong Sơn, chúng ta xuống xe thôi

Xe ngựa ngừng lại, âm thanh của Tà Dương truyền đến

- Hả ? Nhanh vậy sao ?

Dương Diệc Phong lúc này còn đang ôm Mộng Yên Nhiên

- Đáng ghét, còn không mau xuống xe ?

Mộng Yên Nhiên hai mắt mê ly trách móc

- Tuân lệnh lão bà đại nhân

- Bại hoại

Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên cùng xuống xe. Dương Diệc Phong đỡ Mộng Yên Nhiên lên Minh Phong Sơn. Tà Dương xa xa đi sát theo hai người . Đi đến giữa sườn núi đã thấy một ngôi chùa phong cách cổ xưa. Dương Diệc Phong nhìn lên, ngàn năm cổ tháp quả nhiên không giống bình thường, mơ hồ có tiếng Phạn âm truyền ra, trang nghiêm hiền lành , làm cho người ta muốn buông tha chấp niệm, quy y phật môn.

- Hừ

Dương Diệc Phong hừ lạnh một tiếng, hắn khinh thường Phật môn . Phật ? trong mắt hắn chẳng qua là một đám lừa ngốc đi lừa đời , trong miệng cái gì mà ngã phật từ bi , tây phương cực lạc, bất quá chỉ là mê hoặc thế nhân , mạnh mẽ lừa gạt một đám tín đồ để cung cấp tín ngưỡng lực. Còn không bằng Đạo giáo, thanh tĩnh vô vi tự nhiên, đám Phật giáo này lợi dụng tín ngưỡng của người khác để tăng lực lượng, thật không biết xấu hổ mà

Đi vào trong chùa, đến Đại Hùng Bảo Điển , ở giữa có một tòa Kim Thân Đại Phật, bốn phía là La Hán vây quanh. Trong chùa không ít người đang thắp hương bái phật

Dương Diệc Phong tâm niệm khẽ động, đã phát hiện ra trong chùa này có mấy người tu phật khí tức. Hắn minh bạch, thì ra đây là một trong những đàn tràng của Phạm Tâm Tông. Bất quá hắn cũng không lưu ý, hắn là đến đây chơi không phải là đi tìm phiền toái

- Phong ca, chàng sao không quỳ lạy ?

Mộng Yên Nhiên còn không biết Dương Diệc Phong là Ma đạo “tà ác” ma đầu , Tiêu Dao Ma Quân

- Hừ , Dương Diệc Phong ta trên không quỳ với trời, dưới không quỳ với đất. Một cái kim thân phật tượng như hắn mà bắt ta quỳ hay sao ? Dù có là bản tôn của hắn đến đây cũng không xứng cho ta cúi đầu

Mặc dù âm thanh của Dương Diệc Phong bình thản nhưng Mộng Yên Nhiên vẫn cảm thấy một cổ khí tức kỳ lạ từ trên người Dương Diệc Phong phát ra
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK