- Vị công tử này có thể tha cho hắn hay không ?
Một giọng già nua từ trong truyền ra , sau đó một thân ảnh nhỏ gầy khô quắt cũng đi ra . Chính là người mà Đồng Vạn Hổ gọi là lão sư
- Vì sao ?
Dương Diệc Phong buồn cười hỏi thăm
- Thả hắn ra , ngươi có thể an toàn ly khai , lão phu đảm bảo .
Lão nhân này hiển nhiên là mới ra, không thấy được Dương Diệc Phong cách mấy trăm thước đột nhiên xuất hiện trước mặt Đồng Vạn Hổ chế trụ hắn. Có lẽ hắn đang nghĩ là Đồng Vạn Hổ thấy tu vi đối phương thấp không phòng bị, bị Dương Diệc Phong đánh lén. Hơn nữa hắn luôn tin vào thực lực Thần Cấp của mình nên mới kiêu ngạo nói như vậy. Quả thật cũng không thể trách hắn, Thần Cấp trên đời này đúng là cường đại
Chỉ tiếc là hắn không nên nói ra những lời này, nếu hắn âm thầm ly khai thì may ra còn giữ được mang, giờ hắn lại kiêu ngạo ra mặt thì …
Dương Diệc Phong là ai ? Hắn ghét nhất là bị người ta uy hiếp nên hắn cười nói
- Nếu ta không thả thì sao ?
Lão lưng cồng chần chờ thoáng cái , hắn cũng không ngu , có thể dưới tình hướng này vẫn tự nhiên cười nói, chẳng lẽ hắn có chổ dựa sao ? Bất quá sau khi nhìn tình huống xung quanh và tự tin với thực lực của mình nên mở miệng nói
- Vậy ngươi đưng hòng rời khỏi đây
- A , vậy ta thử xem
Dương Diệc Phong bóp tay phải thêm một chút, Đồng Vạn Hổ thực sự không chịu nổi nữa , hắn cầu cứu
- Khục … lão ..s..ư ….c..ứu … ta…vớ…i
Mỗi lần Đồng Vạn Hổ sắp thở không được, Dương Diệc Phong lại nới tay ra cho hắn hít một hơi rồi lại bóp chặt . Cứ như vậy Đồng Vạn Hổ cứ chần chừ giữa sống và chết, làm cho hắn chịu nổi sợ tử vong, tâm lý hầu như tan vỡ
- Hừ phế vật vô dụng
Lão nhân kia nghe được âm thanh cầu cứu của Đồng Vạn Hổ thì không thể không oán hận nói. Tuy nhiên hắn phải cứu Đồng Vạn Hổ vì Đồng Vạn Hổ còn có giá trị lợi dụng. Nghĩ vậy nên lão đầu chuẩn bị động thủ.
Đúng lúc này Dương Diệc Phong cười nhìn Đồng Vạn Hỗ nói
- Ngươi có thể đi rồi, bye bye
- Khôngggggggg
Đồng Vạn Hổ tuy không hiểu “bye bye” là gì nhưng hắn cảm giác được sát khí của Dương Diệc Phong nên sợ hãi gào lên . Hắn hiện tại đã hối hận vô cùng, hắn không nên ma đưa quỷ ám mà cướp đồ của Dương Diệc Phong , lại càng không nên cướp nữ nhân của hắn
Lão nhan cũng thấy Dương Diệc Phong đang muốn động thủ giết Đồng Vạn Hổ nên thừa dịp Dương Diệc Phong không chủ ý, hắn phi thân tới . Hắn tin chắc rằng tại thời điểm trước khi Dương Diệc Phong kịp giết Đồng Vạn Hổ, hắn có thể giết Dương Diệc Phong. Ai bảo Dương Diệc Phong dám ở trước mặt một Thần Cấp cao thủ như hắn mà phân tâm ? Mấy người cao thủ của Thiên Hà Bang thấy có cơ hội cũng lao tới
Dương Diệc Phong cười, nhìn thân ảnh của lão giả vọt đến, loại tốc độ này trong mắt hắn giống như ốc sên đang bò , quá chậm. Tay phải đưa Đồng Vạn Hổ đặt vào quỹ đạo vọt tới của lão giả, nhẹ nhàng phát lực, thân thể của Đồng Vạn Hổ bạo liệt ra , toàn bộ máu huyết hướng về bốn phía bắn ra , một mảnh thân thể quỷ dị bắn thẳng về phía lão đầu nhi, tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần tốc độ lao đến của hắn.Đến khi lão đầu nhi kịp phản ứng , dùng hết sức dừng lại nhưng vẫn không kịp , bị mảnh thân thể đánh bay ra hơn một trăm mét, phá vỡ toàn bộ vật cản trên đường đi, sau đó chạm vào cột buồm mới rớt xuống nằm bẹp trên mặt đất không dậy nổi . Những phần thân thể còn lại đều đem mấy chục cao thủ đang đánh tới xuyên qua, toàn bộ cứ như vậy mà chết theo mảnh xác của Đồng Vạn Hổ. Lão đầu nhi hoàn toàn tuyệt vọng …
- Vì sao ? tại sao ? Ngươi rốt cuộc là ai , không có khả năng, không có , không có khả năng , không có khả năng , không có
- Trên đời này không có chuyện gì mà không có khả năng . Tà Dương giết hết đi
Dương Diệc Phong nói vô cùng đơn giản nhưng sát ý trong đo làm cho đám cao thủ của Thiên Hà Bang vô cùng sợ hãi
Chỉ có một người nghe xong là vui vẻ không ngớt, Tà Dương hắn đã muốn sớm ra tay , hiện tại nghe được lệnh của Dương Diệc Phong không khác nào đói bụng lâu ngày, lập tức lao vào đám người. Dưới tốc độ của hắn không ai có thể đào thoát. Muốn đào cũng không được vì không hiểu sao bọn họ không cử động được
Lão nhân kia mặt xám như tro tàn nhìn Tà Dương xuống tay tàn sát. Đây là hắn dùng phân nửa tâm huyết bồi dưỡng ra thế lực này, hôm nay bị hủy toàn bộ. Trong lòng hắn cảm thấy vô lực, già thêm mười tuổi. Thiên Hà Bang chỉ trong một chén trà nhỏ toàn bộ bị Tà Dương giải quyết. Lúc này chỉ còn một lão già này còn sống
- Thiếu gia, nhiệm vụ hoàn thành
Tà Dương cung kinh nói
- Ừ, tổng đàn của Thiên Ha Bang cách không xa Hà Dương Quận , ngươi đến đó đi , gà chó không tha
Dương Diệc Phong nhè nhẹ hạ lệnh, chỉ cần dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn hắn đã biết tổng đàn của Thiên Hà Bang nằm ở đâu .
Tà Dương cúi đầu rồi đột nhiên biến mất. Lão nhân kia con mắt lồi ra , tu vi của Tà Dương hắn thấy rõ là Thiên Cấp đỉnh phong , thế mà hắn biến mất thế nào lão cũng không biết . Cái này quá sức chịu đựng của lão
- Con người ta kính già yêu trẻ , cho ngươi sống thêm vài phút để xem cũng đã ưu ái cho ngươi rồi, giờ ngươi yên tâm mà đi , cho ta gửi lời chào Diêm Vương
Nói xong , một đạo chỉ vong xuyên qua đầu lão già , chấm dứt cuộc đời tung hoành hét ra lửa của hắn. Thương cảm một người Thần Cấp, cứ như vậy mà chết đi
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK