Trước sân hai bên nhân mã của Hạng Thiên Long và Hạng Thiên Minh đứng hai bên vô cùng ổn định, phân biệt rõ ràng.
Hạng Thiên Vũ và Lý Lâm Hưng vẫn đang ở trong đại điện, một đai điện lớn chỉ còn lại hai người, thật vô cùng trống trải.
Bên ngoài, hai bên nhân mã cũng không nói nhiều liền xông vào nhau. Thế nhưng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy chỉ là những tiểu lâu la dưới Thiên Cấp mà thôi, những cao thủ chân chính còn chưa lên sân khấu.
Hạng Thiên Minh là người đầu tiên nhịn không được, trực tiếp ra lệnh cho mấy cao thủ Thiên Cấp xông lên. Cao thủ Thiên Cấp quả nhiên không như bình thường , Thiên Tiên Chí Cảnh cũng là cao thủ nhưng ở chổ này thì Thiên Tiên Chí Cảnh cũng chỉ là tiểu lâu la mà thôi. Thiên Cấp và Thiên Tiên Chí Cảnh chênh lệch nhau vô cùng lớn. Mây người Thiên Cấp vừa lên lập tức mấy chục tên Thiên Tiên Chí Cảnh trong chớp mắt đều bị miểu sát, phe của Hạng Thiên Minh cũng chiếm thượng phong.
- Hừ…
Hạng Thiên Long cũng ra lệnh cho Thiên Cấp lên, thế cân bằng lập tức trở lại.
- Lão đại, ta không muốn làm mất thời gian, hôm nay ngươi và ta ai thắng sẽ lên ngôi. Thế nào ?
Nói xong liền phất tay, đoàn người lui trở về đứng sau Hạng Thiên Minh.
- Được.
Hạng Thiên Long cũng ra lệnh cho người mình lui về rồi gật đầu đồng ý.
Hạng Thiên Minh và Hạng Thiên Long cũng không ngốc, với trận đấu này thì Thiên Tiên Chí Cảnh chỉ là pháo hôi. Chân chính quyết định thắng bại chính là Thiên Cấp đỉnh phong và Thần Cấp cao thủ. Tuy là nội đấu nhưng Hạng Thiên Long và Hạng Thiên Minh đều ăn ý nhau bảo lưu thực lực, dù sao không ai muốn lên ngôi hoàng đế đã bị đại quân của các nước tấn công.
Hạng Thiên Long mời ra mấy vị lão giả cung phụng, những người này nhìn qua đều là sáu mươi tuổi nhưng huyệt Thái Dương nổi lên, vẻ mặt hồng hào, khí tức như có như không. Loại khí thế này đã cùng thiên địa sơ bộ dung hợp với nhau.
- Trần lão, Trầm lão, Hoàng lão …Các vị tiền bối cũng nhúng tay vào chuyện này sao ?
Hạng Thiên Minh kinh ngạc hỏi.
Mấy vị này có thể nói là bối phận ngang hàng với Phủ Hữu Hi, là Các chủ và Phó các chủ của Cung Phụng Các. Những người này không chỉ quyền cao chức trọng mà thực lực bất phàm. Bọn họ khi trở thành cung phục đã là cường giả Thần Cấp, mấy chục năm nay vẫn tiềm tu, chỉ khi căn cơ của Sở Quốc nguy hiểm mới có thể mời bọn họ, hôm nay không ngờ lại được Hạng Thiên Long mời ra. Điều này đại biểu rằng hầu hết các cao thủ của Cung Phụng Các đều nghe theo lệnh của Hạng Thiên Long, điều này Hạng Thiên Minh tuyệt đối không muốn thấy.
- Tam điện hạ, ta chỉ là theo thánh chỉ hành sự thôi.
Một lão giả tóc bạc mặc áo bào màu vàng trả lời.
- Cái thánh chỉ kia chỉ là do Hạng Thiên Long giả tạo, căn bản không thể tính.
Hạng Thiên Minh phản bác.
- Được rồi, các vị điện hạ tranh nhau là việc tư, chúng ta cũng không muốn xem. Chỉ theo tiền lệ, tiên hoàng mất đi thì thái tử kế vị . Chúng ta chỉ giữ gìn truyền thống, những điều khác không quan hệ.
Một lão giả bên cạnh Hoàng lão trả lời.
- Khục khục khục, muốn đánh thì đánh thôi , mấy lão già Lục gia đâu rồi đi ra hoạt động chút coi.
Người lão giả này nói tiếp.
- Hừ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt .
Hạng Thiên Minh hừ một tiếng, tuy rằng thực lực của Hạng Thiên Long vượt xa sự dự liệu của chính mình nhưng Hạng Thiên Minh vẫn có lòng tin tuyệt đối với lực lượng của mình.
Mấy người Lục gia đang muốn đi ra ứng chiến thì bị Hạng Thiên Minh nhanh chóng cản lại nói :
- Cho mời các vị tiền bối.
- Ha ha ha ha ha.
Tiếng cười vang vọng , chỉ trong chốc lát đã có mấy cái hư ảnh từ xa chạy đến .
Một người thân thể mập mạp như một tòa núi nhỏ, thân mặc tăng bào đáp xuống. Hắn gào lên :
- Mỗ gia ở đây, người nào đi tìm chết thì lên đây . Đánh nhanh cho lão tử đi hưởng thụ mỹ nữ.
Hắn mở miệng phun ra toàn lời ô uế, đâu giống hòa thượng chút nào.
- Thằng béo, ngươi xấu như vậy không sợ làm làm mấy cô nương chạy hết hay sao ?
Theo lời này ,một người xuất hiện bên cạnh tên hòa thượng mập. Người này cầm một cây ngọc thiết phiến, trang phục màu xanh theo kiểu thư sinh, sắc mặt tái nhợt như người sắp chết.
- Hừ hai thằng xấu trai, lão nương ta đến đây.
Một người nữ tử xuất hiện, nàng vô cùng xinh đẹp, thân người nóng bỏng với một thân trang phục đỏ rực.
- Bàn Tôn Giả, Đoạt Mệnh Thư Sinh, Ngọc La Sát. Bọn họ không phải ẩn cư từ bốn mươi năm trước hay sao? Hạng Thiên Minh làm sao mời được bọn họ nhỉ?
Lý Lâm Hưng thấy ba người này liền thắc mắc.
- Bọn họ lợi hai không?
Hạng Thiên Vũ hỏi.
- Thập tam điện hạ, thuộc hạ theo hồ sơ trong cung mới biết được một ít tư liệu về bọn họ. Bọn họ là những cao thủ tuyệt đỉnh của tà đạo, thành danh đã lâu. Không ngờ lại được tam điện hạ mời được.
Lý Lâm Hưng nói.
- Thực lực của bọn họ thế nào ?
Hạng Thiên Vũ hỏi :
- Thần Cấp đỉnh phong, tuy nhiên chỉ ba giây là tại hạ có thể đánh chết toàn bộ.
Lý Lâm Hưng rất tự tin, với công pháp Bất Diệt Kim Thân của hắn thì cao thủ võ lâm chỉ làm rơm rác.
Hạng Thiên Vũ gật đầu, yên lòng xem kịch vui.
- Là các ngươi?
Hoàng lão xuy râu mép, trừng mắt quát.
- Món nợ mấy chục năm trước giờ tính một lần luôn đi. Hôm nay, các ngươi phải chết ở đây.
Nói xong hắn phất tay, từ sau lưng Hạng Thiên Long nhảy ra hơn mười vị cao thủ, đem ba người vây lại.
- Ai chà chà , lão bất tử này còn chưa chết sao? Muốn lấy nhiều đánh ít sao? Ôi ta sợ quá.
Ngọc La Sát nũng nịu nói. Hạng Thiên Minh cũng phất tay, mấy người tu vi tương ứng nhảy ra.
- Ha ha, đối phó với các ngươi thì ba người chúng ta đủ rồi.
Trầm lão hừ nói rồi lao qua tên Đoạt Mệnh Thư Sinh.
Hoàng lão và Trần lão cũng không chậm, vọt đến đối thủ của mình. Hai bên đều đánh nhau loạn xạ, trong thời gian ngắn khó mà phân thắng thua. Kiếm khí ngang dọc, cương khí bắn ra bốn phía.
Trầm lão đánh với Đoạt Mệnh Thư Sinh. Tên thư sinh này nhìn bệnh tật nhưng thủ đoạn quỷ dị, thiết phiến trong tay biến thành vô số phiến ảnh, mỗi chiêu đều là liều mạng không có dáng vẻ của thư sinh nho nhã. Trầm lão cũng không kém, khắp người được bao phủ bởi cương khí màu xanh lá mạ, mỗi chiêu đều vô cùng uy lực.
Trần lão và Hoàng lão cũng không thua gì Trầm lão, nhất là Hoàng lão. Đối thủ của hắn là tên mập mang thiền trượng, không hiểu vì sao hắn mập như vậy mà lại linh hoạt vô cùng. Thân mình hắn cứ như con cá chạch bơi quanh người Hoàng lão mà tấn công. Hoàng lão cũng không yếu thế, tay cầm một thanh kiếm điểm liên tục vào vô số bóng trượng của tên mập.
Mà một bên Trần lão nhắm chặt mắt đánh với Ngọc La Sát, hắn nhắm chặt mắt để không bị mị công của Ngọc La Sát dụ hoặc. Trường đao lấy cương đánh nhu giao đấu với dải lụa của Ngọc La Sát. Ánh đao của Trần lão rợp trời làm Ngọc La Sát phải vất vả lắm mới chống đở được. Ngọc La Sát tức giận nghiến răng nghiến lợi liên tục quát chói tai, dải lụa càng thêm nhanh, càng thêm uốn lượn.
Sáu người tu vi Thần Cấp đỉnh phong đánh nhau trối chết , không hề có kiếm cương bắn ra xung quanh nhưng vô cùng hung hiểm, chỉ cần vô ý là bị đối phương một chiêu đoạt mạng. Lúc này tu vi không đủ để ảnh hưởng đến chiến cuộc mà do sự tinh thông võ học quyết định, hiển nhiên ba lão đã ẩn cư tiềm tu nhiều năm đích xác hơn hẳn ba người kia.
- Thập tam điện hạ, mấy người Lục gia chưa xuất thủ mà Hạng Thiên Long bên này cũng chỉ có Tồi Kim Thủ Hoàng Ngọc Long là chưa xuất thủ mà thôi. Tuy nhiên tu vi của Hoàng Ngọc Long cũng chỉ là Thần Cấp trung kỳ, căn bản không thể đối phó được với đại trưởng lão của Lục gia. Tuy rằng ba vị cung phụng nắm được lợi thế nhưng trong thời gia ngắn không thể kết thúc.
Lý Lâm Hưng phân tích cho Hạng Thiên Vũ nghe. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK