Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Diệc Phong đi trên đường, tiện tay tặng đồ câu cho mấy hài tử đang chơi bên đường, tay xoa cái đầu bóng của bọn hắn rồi đi vào trong đám người. Rất nhanh hắn dung nhập trong dòng người. Mọi người ai nấy đều vô cùng bận rộn kiếm cơm , không ai dư hơi đi để ý đến hắn

Dương Diệc Phong giống như con cả nhỏ giữa biển, tuy rằng trong dòng người nhưng Dương Diệc Phong như chú cá lướt qua mọi người, trên người tản ra một loại khí tức tự nhiên, hòa vào trong dòng nhân khí

- Vì sao ngươi không giúp hắn ?

Kinh Thiên nói

- Hừ, ta giúp hắn chiếm được tất cả thì sao chứ ? Nếu hắn không tự mình lớn lên, cuối cũng mọi chuyện cũng chỉ là hư huyễn

Dương Diệc Phong thở dài chậm rãi nói

- Ta hiểu rồi, thì ra ngươi đang muốn kích thích và bồi dưỡng hắn

Nói xong Kinh Thiên lại rúc vào tu luyện ,

- Ai , Ngũ Hành Linh Tuyền, các ngươi đang ở nơi nào

Dương Diệc Phong cảm thán nói

Dương Diệc Phong rất nhanh đi về đến Khách Hành Cư, Dương Diệc Phong dùng thần thức đảo qua xem tình huống của mọi người . Tà Dương và Mộng Yên Nhiên vẫn đang tu luyện, hắn liền đi lên lầu ba gọi vài chai Lục Xà Tửu và mấy đĩa thức ăn

- Không ngờ Dương huynh đi chơi nhàn nhã như vậy , Yên Nhiên tiểu thư đâu ?

Khương Thế Vi đi lên thấy Dương Diệc Phong ngồi một mình liền đi đến bắt chuyện

- Yên Nhiên đang ở trong phòng , Khương thái tử cũng nhàn nhã đi chơi mà ?

Dương Diệc Phong hồi đáp

- Híc, mấy hôm nay nhiều chuyện quá , hôm nay mới được rảnh rỗi đi ra hít thở không khí , lại bị ngươi chọc . Nếu như ta được thanh nhàn như ngươi thì ta đây đâu mệt như vậy

Khương Thế Vi vẻ mặt phiền muộn mà nói

- Ha ha ha

Dương Diệc Phong thấy bộ dạng của Khương Thế Vi thì không khỏi cười to .

Khương Thế Vi bị cười , không biết làm gì khác hơn đành tự rót một chén rượu , ăn một miếng bao tử rồi uống một hơi cạn chén

Dương Diệc Phong vội đoạt lấy bầu rượu tức giận nói

- Rượu ngon bị ngươi uống hết rồi, thật là lãng phí

- Cùng lắm thì ta trả tiền

Khương Thế Vi đoạt lại chai rượu rót tiếp

- Ông chủ , cho hai mươi bình thượng đẳng Lục Xà, Khương đại thái tử mời khách nha , đưa nhanh lên

Vừa nghe Khương Thế vi nói xong , Dương Diệc Phong liền lập tức gọi rượu

- Dạ dạ

Ông chủ Khách Hành Cư đương nhiên là vội vàng đáp ứng, tiền nhiều như vậy ai dám chê

Khương Thế Vi đang nuốt , nghe được Dương Diệc Phong gọi rượu thì sặc mạnh, xém chút nữa té xỉu

Dương Diệc Phong ở bên khoan thai mà nó

- Uống từ từ một chút, còn có hai mươi bình , tha hồ mà uống

Khương Thế Vi nghe xong không biết nói sao , Dương Diệc Phong người này có tiền còn muốn lừa một người đáng thương như Khương Thế Vi. Tuy rằng hắn là Thái Tử Tề Quốc nhưng mấy chục chai cực phẩm Lục Xà Tửu ít nhất cũng mấy vạn lạng hoàng kim . Dù hắn là Thái Tử cũng thấy tiếc tiền . Khương Thế Vi vì vậy u oán mà nói rằng

- Dương huynh, ngươi thắng của Lữ Lương Thắng không ít tiền mà , ít nhất cũng là đại phú hào của đại lục, thế mà còn lừa một người đáng thương như ta hu hu

- Ặc ặc, ngươi mà đáng thương thì mọi người trong thiên hạ đều đáng thương hết. Còn làm bộ, ai bảo ngươi kêu mời khách mà ? Ta đang rảnh rỗi cho nên sẽ từ từ mà uống.

Dương Diệc Phong bày ra hình dạng không liên quan đến mình

Khương Thế Vi không còn cách nào khác, đành phải ra sức uống rượu bù lại. Hắn hối hận sao không rủ Doanh Chính đi , tuy rằng tiền hắn không quan tâm lắm nhưng một mình bị lừa thì khó chịu quá

Uống rượu cả buổi sáng, Khương Thế Vi sau đó thanh toán tiền trước rồi trốn mất tích, hắn không có tâm trạng ăn uống như Dương Diệc Phong nên đi cho xong

Hạng Thiên Vũ ngồi ngơ ngác ở bờ sông suốt cả buổi sáng, nơi đây vô cùng hẻo lánh, không người qua lại , ngồi đờ ra ở đây cũng chẳng có ai quan tâm

Bỗng nhiên Hạng Thiên Vũ đứng lên, rống lớn một tiếng là đám chuồn chuồn bay tán loạn . Hạng Thiên Vũ rống xong liền chạy thẳng về phía Khách Hành Cư, đám chuồn chuồn phía sau hắn lại từ từ bay xuống, hưởng thụ sự yên lặng

Chỉ trong chốc lát, Hạng Thiên Vũ đã về đến Khách Hành Cư, hắn trực tiếp đi đến phòng Thiên Tân. Đi tới cửa phòng thấy cửa phòng đã mở sẳn, vì vậy cứ thế đi vào . Lúc này Tà Dương đang nhắm mắt ngồi trong phòng khách, trên bàn có mấy chai rượu Lục Xà . Dương Diệc Phong hình như cũng sớm biết nên cũng đã ngồi sắn ở đó

Hạng Thiên Vũ đi vào phòng khách đã thấy Dương Diệc Phong ngồi chờ ở chủ vị , hắn liên đi đến trước mặt Dương Diệc Phong quỳ xuống nói

- Ta đã hiểu được , tiên sinh muốn dạy dỗ ta. Ta nguyện bái tiên sinh làm sư phụ

- Đứng lên đi

Dương Diệc Phong chậm rãi nói, đợi Hạng Thiên Vũ đứng lên hắn tiếp tục hỏi

- Ngươi hiểu được cái gì ?

- Ta muốn thành một vị hoàng đế tạo phúc cho bách tính, tiên sinh cần là những thứ này

Hạng Thiên Vũ khẳng định nói

- Được, quả nhiên có ngộ tính . Tốt, ngươi với ta có duyên thầy trò nhưng không có phận, vì vậy nên không cần hành lễ .

Dương Diệc Phong lúc này nói tiếp

- Muốn làm hoàng đế tốt, phải nhớ câu nói này

- Xin tiên sinh chỉ giáo

Hạng Thiên Vũ dùng lễ đồ đệ bái Dương Diệc Phong

Dương Diệc Phong nói

- Thứ nhất phải là dân, thứ nhì mới đến xã tắc, sau cùng mới là quân vương

Hạng Thiên Vũ nghe xong lẩm bẩm tự hỏi.

- Nhớ kỹ những lời này, khi nào ngươi hiểu được, ngươi mới chính là quân vương tốt

Dương Diệc Phong nói xong liền lấy ra một cuốn sách nói với hắn

- Đây là bí quyết thành công của ngươi, ngươi phải nghiên cứu cẩn thận . Có hắn , ngươi không những tại cung đình tranh đấu như cá gặp nước, mà trên chiến trường bạch chiến bách thắng . Đi đi, tự nhiên sẽ có người đến phù tá cho ngươi

Dương Diệc Phong nói

Hạng Thiên Vũ cung kính hành lễ rời đi

Dương Diệc Phong nhìn hắn đi khuất liền cười lên

- Ta cho ngươi quyển sách dạy Tam Thập Lục Kế, là tinh hoa mấy ngàn năm của tổ quốc ta. Hy vọng ở chỗ này phát huy tác dụng . Thật sự là chờ mong ha ha ha
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK