- Kinh Thiên, ngươi nói địa phương này có điều gì kỳ diệu ? có gì nguy hiểm hay không nhỉ?
Dương Diệc Phong buồn chán nói.
- Ta làm sao biết, ta không phải là người toàn năng, thiên địa tự nhiên vô cùng ảo diệu làm sao đoán được. Dù cho có là Thánh Nhân cũng không phải cái gì cũng biết.
Kinh Thiên thành thật nói.
- Thằng vương bát đản Ma Phong không biết đã chết chưa.
- Nếu hắn còn Thiên Ma Bất Diệt Thể thì hẳn không việc gì nhưng hiện tại chỉ còn Ma Anh, lại rơi vào nơi có thiên lôi bao phủ thì chắc chắn là thập tử vô sinh. Phải biết rằng thiên lôi ở đây cũng không thua kém gì Tam Cửu Thiên Kiếp ở Tu Chân Giới, dù có là người tu chân Độ Kiếp Kỳ cũng không chịu nổi.
Kinh Thiên khẳng định.
Dương Diệc Phong gật đầu, có Kinh Thiên chuyên nghiệp dự đoán như vậy thì Ma Phong chắc đến 9 phần đã chết.
Dương Diệc Phong đang đi bỗng nhiên ngừng lại, ổn định thân hình nhìn xung quanh. Sau đó hắn xuất ra một thanh thực thể pháp kiếm cầm trong tay phải, ở nơi nguy hiểm như thế này thì tốt nhất cứ tin theo cảm giác.
Quả nhiên ngay thời điểm Dương Diệc Phong tay cầm trường kiếm thì lôi vân đang yên tĩnh bỗng nhiên trở nên cuồng bạo. Lôi vân càng lúc càng đen, thiên lôi vốn có ánh sáng màu trắng bỗng nhiên chuyển sang màu xanh đen và màu đỏ hồng. Đây chính là hai loại thần lôi tên là Thanh Minh Ma Lôi và Bắc Đẩu Hỏa Lôi .Cho dù Dương Diệc Phong có Mộc Nguyên Lực cũng không thể hoàn toàn miễn dịch với thần lôi các hệ bởi vì với pháp lực hiện tại chỉ có thể phát huy được một phần mười tác dụng của Mộc Nguyên Lực. Phổ thông thiên lôi đối với Dương Diệc Phong đương nhiên không sao nhưng hiện tại đối mặt với hai loại thần lôi này thì không còn an toàn nữa. Thanh Minh Ma Lôi là loại thiên lôi đánh xuống khi Tán Ma độ bảy kiếp còn Bắc Đẩu Hỏa Lôi là loại thiên lôi đánh xuống khi Tán Tiên độ bảy kiếp.
Nói thật, Dương Diệc Phong tình nguyện cùng Bảy kiếp Tán Tiên hoặc Tán Ma giao đấu còn hơn đối mặt với hai loại thần lôi này. Nếu thật sự ăn vài đạo thiên lôi thì dù thân thể của hắn được Chúc Tật Thần Hỏa rèn luyện qua cũng chịu không nổi. Cũng may cho Dương Diệc Phong, loại thiên lôi này không phải giống như lúc độ kiếp, chỉ tập trung đánh một người. Hiện tại thiên lôi chỉ giống như sét đánh trong trời mưa, đánh bậy đánh bạ nên Dương Diệc Phong có thể tránh được.
Tuy nhiên đây cũng chỉ là khúc nhạc dạo mà thôi. Tràng diện tiếp theo càng làm Dương Diệc Phong trợn mắt há hốc mồm nhìn, trong lòng tự hỏi cái này không phải là quá sức khoa trương hay sao?
Thì ra ở ngoài khơi xuất hiện một đạo vòi rồng cực lớn, Dương Diệc Phong chỉ cần nhìn cũng có thế thấy nó có khả năng cuốn nát mọi vật. Vòi rồng này giống như một con rồng đang nhìn chằm chằm vào Dương Diệc Phong.
Hơn nữa cái này còn chưa hết, vô số đạo Thanh Minh Ma Lôi và Bắc Đẩu Hỏa Lôi đang điên cuồng đánh xuống vòi rồng. Vòi rồng xoay tròn mang theo lôi điện đỏ đậm và xanh lè, lôi điện từ ngoài mặt đi vào trung tâm của vòi rồng. Cuối cùng vòi rồng và lôi điện tích lũy lại một chỗ, uy lực vô cùng kinh khủng.
- Mẹ nó chứ, có nhầm không vậy ?
Dương Diệc Phong hơn nửa ngày mới phun ra được một câu chửi.
- Ngươi cần phải cẩn thận nha, mấy cái này uy lực không nhỏ, ngươi phải cẩn thận mà ứng phó.
Kinh Thiên lo lắng nhắc nhở.
Dương Diệc Phong vô lực gật đầu, loại chuyện như thế này tại sao lại rơi xuống đầu hắn vậy chứ. Mặc dù oán giận nhưng trong đó cũng chứa một tia hưng phấn, nếu hắn có thể tránh thì sẽ tránh, nếu không tránh được thì sẽ đối mặt. Đối mặt cũng đồng nghĩa khiêu chiến với nguy hiểm, khiêu chiến cực hạn.
Đại cuồng phong thổi trúng da mặt, Dương Diệc Phong cũng cảm thấy rát da. Dương Diệc Phong lúc này giống như con dê con giữa bầy sói, gầy yếu và nhỏ bén. Dương Diệc Phong liền lấy Như Ý Thiên Huyễn Châu biến thành một áo trường bào, trên trường bào là vô số thanh kiếm nhỏ phân bố thành một pháp trận phòng ngự: Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận.
Đại Chu Thiên Phi Tinh Kiếm Trận là một Hồng Hoang Cổ Trận được ghi trong Huyền Thiên Thần Lục. Loại trận pháp này công thủ nhất thể, biến ảo vô cùng, uy lực cực mạnh. Hắn không hề thua kém Thập Nhị Thần Sát Đại Trận thời thượng cổ, chỉ là không biểu hiện danh tiếng mà thôi. Lúc Dương Diệc Phong ở trong Nhiệt Luyện Thụ Hải đã muốn bố trí trận này nên mới luyện ra 3600 thanh phi kiếm . Nào ngờ lúc trước tạo nhân, bây giờ thu quả .
Vòi rồng chứa lôi điện giống như muốn tiêu diệt các sinh vật muốn đi qua nơi này, quả nhiên khúc nhạc dạo vừa kết thúc thì vòi rồng hướng về phía Dương Diệc Phong lao đến.
Dương Diệc Phong dùng phương pháp du đấu, nhẹ nhàng nương theo lực lượng của vòi rồng, giống như một chiếc lá trôi lềnh bềnh theo gió. Trên bầu trời, Thanh Minh Ma Lôi và Bắc Đẩu Hỏa Lôi hình như phát hiện ra Dương Diệc Phong là khách không mời mà đến, chúng điên cuồng hướng tới nơi Dương Diệc Phong đang trôi để rải thảm. Dương Diệc Phong không dám đối đầu với hai loại thần lôi này nên hắn tận lực dùng tốc độ tránh né. Tuy nhiên số lượng của lôi điện quá nhiều, không có quy luật gì nên rất khỏ tìm được khe hở.
Dương Diệc Phong cầm trong tay pháp kiếm được tạo ra từ Mộc Nguyên Tinh Khí để chém những thần lôi mà hắn không thể tránh khỏi. Nhưng không ngờ thần lôi không chỉ từ trên đánh xuống mà lâu lâu còn bẻ hướng đánh vào trước mặt , bên hông và sau lưng làm cho Dương Diệc Phong trở tay không kịp. Hắn phải kết hợp giữa thần thức, Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn và kiếm để tránh né thần lôi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK