Danh sách đi dự Ma đạo giao lưu đại hội đã quyết định xong, mấy vị trưởng lão sau khi thấy được tu vi của bọn Hoàng Tuyền thì đều đồng ý
Tại ngôi nhà tranh của Dương Diệc Phong trong Thiên Ma Cốc của Luyện Hồn Sơn.
Dương Diệc Phong thoải mái nằm trên ghế , hắn quay sang nói với Tà Dương
- Ngươi tại chỗ này làm tự mình làm một ngôi nhà đi. Nhớ là tự tay làm
Tà Dương không rõ vì sao sư phụ muốn mình phải tự tay làm, nhưng hắn vẫn nghe lời phân phó
- Vâng, sư tôn, đệ tử rõ rồi
Dương Diệc Phong gật đầu
- Ngươi hiện tại đã là Nguyên Anh Kỳ, không thể tu luyện Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của ta. Nhưng không sao, ta vẫn còn nhiều công pháp lợi hại cho ngươi. Sau này lau nhà, quét rác, giặt quần ảo, trải giường đệm … mấy công việc kiểu như thế đều do ngươi phụ trách
Tà Dương không do dự gật đầu
- Vâng, sư tôn
Dương Diệc Phong quay sang Tà Dương điểm mấy cái , phong ấn lại Nguyên Anh của hắn rồi nói
- Ta phong ấn Nguyên Anh của ngươi, giờ trở đi ngươi làm gì đều phải dùng lực lượng bản thân. Sau lưng ngươi phải đeo thêm Trọng Lực Phù. Mỗi ngày vào buổi sáng phải trồng trọt, chạy bộ, bón phân. Buổi trưa xuống núi mua rượu cho ta, chỉ được đi trong một canh giờ. Buổi chiều thì đi Tàng Điển Các đọc sách, Buối tối thì theo công pháp trong ngọc giản này mà học.
Sau đó hắn dán lên người Tà Dương một tấm Trọng Lực Phù , rồi đưa cho Tà Dương tầng thứ nhất của Phệ Thiên Ma Quyết .
Tuy Thiên Ma Cốc vô cùng lớn nhưng rất vắng vẻ, hàng ngày nội tông đệ tử ít đến chỗ ngày vì họ đều đi lên đỉnh núi để hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, đả tọa luyện khí.
Tà Dương mỗi buổi sáng đều chạy vòng quanh miếng đất trống trước nhà tranh. Trên lưng hắn đeo Trọng Lực Phù và Nguyên Anh bị phong ấn. May mà thân thể hắn vô cùng cường hãn nên chưa có vấn đề gì xảy ra. Hắn chạy và làm quần quật cả buổi sáng, sau đó chưa kịp nghỉ ngơi đã phải xuống núi mua rượu cho Dương Diệc Phong. Luyện Hồn Sơn ở nơi hoang vu vắng vẻ, có đại trận bảo vệ nên không có người nào thấy. Thành thị gần chân núi nhất cũng phải 300 dặm . Tà Dương muốn chỉ trong vòng một canh giờ chạy đi mua rồi về vô cùng khó khăn. Nếu về muộn sẽ bị Dương Diệc Phong dán cho một tấm Trọng Lực Phù tăng thêm 10 lần trọng lực.
Buổi chiều đi đọc sách xong lại lo chạy về làm cơm tối cho Dương Diệc Phong. Dương Diệc Phong tuy không cần ăn uống nhưng vẫn duy trì thói quen ăn cơm. Buổi tối Tà Dương ngồi luyện môn công pháp Phệ Thiên Ma Quyết là thời gian hắn hạnh phúc nhất. Mặc dù toàn thân đau nhức nhưng nguyên thần và nguyên anh không ngừng tăng trưởng. Tà Dương càng ngày càng cố gắng luyện theo phương pháp của Dương Diệc Phong
Bọn đệ tử hay trưởng bối mỗi lần đi qua Thiên Ma Cốc đều thấy Tà Dương như vậy liền chỉ trỏ. Những tên đố kỵ còn cười nhạo
- Ái dà, đây không phải là Hồng Dương sư huynh của chúng ta hay sao ?
Một tên đệ tử khác nói
- Hắn hiện tại đã là đệ tử của Thánh Môn, hơn nữa là đệ tử của Phong hộ pháp, là sư thúc tổ của chúng ta, chúng ta phải cung kính với ngài nha …
- Đúng rồi sư thúc tổ, ngươi xem ta đang há hốc mồm này, sư thúc tổ ngài đang làm gì vậy ? Sao lại trở thành nông phu a ? Có phải Phong hộ pháp không thích ngươi nên cho ngươi làm mấy cái việc ti tiện này a?
Tà Dương lúc đầu hận không thể đi cho bọn họ một trận, nhưng Nguyên Anh của hắn đã bị phong, không thể thi triển pháp lực nên đành phải nhịn. Tình huống như vậy mỗi ngày đều phát sinh, hơn nữa toàn bộ đệ tử hạ tầng của Ma Tông đều đã biết. Mỗi ngày càng có nhiều người đố kị đến sỉ nhục hắn
Buổi trưa hôm nay, Tà Dương thực sự nhịn không nổi, hắn chạy đi tìm Dương Diệc Phong. Chưa kịp mở miệng đã bị Dương Diệc Phong nói :
- Ngươi đã đến, tốt, so với dự đoán của ta còn muộn hơn ba ngày. Ngươi chịu đựng tốt thật đó
Tà Dương lại muốn nói thì bị Dương Diệc Phong ngắt lời
- Có phải không chịu được sự khinh thường của bọn họ không ?
Tà Dương gật đầu
- Ta hỏi ngươi, tu vi của ngươi gần đây thế nào ?
Dương Diệc Phong uống rượu hỏi
- So với trước đây mức độ tăng trưởng nhanh gấp 100 lần
Tà Dương thành thật nói
Dương Diệc Phong trong lòng mắng thầm
- Còn phải nói, công pháp Phệ Thiên Ma Quyết ta đưa cho ngươi tu luyện thành Bất Diệt Vô Thượng Ma Thần, không hài lòng sao được
Tuy nhiên ngoài miệng hắn lại nói
- Chịu đựng được khổ sở mới thành người , ta muốn ngươi đối mặt với những loại chửi rủa này , hoàn toàn vứt bỏ lòng tự trọng và tôn nghiêm vô giá trị của ngươi . Ma phải tự thành thiên địa, thiên địa vì ta mà phục vụ. Ta nói những lời này, ngươi tự mình suy nghĩ đi
Tà Dương quay về tự hỏi nguyên một buổi tối, ngày thứ hai khi hắn đối mặt với những lời cay nghiệt thì cảm giác khác trước rất nhiều. Hắn phát hiện ra hắn có thể dung hợp vào thiên địa, vô cùng dễ dàng và tự tại. Hắn bắt đầu hiểu được ý của Dương Diệc Phong. Buổi trưa hôm nay hắn tăng Trọng Lực Phù lên 10 lần, mặc dù khổ cực nhưng hắn vẫn đang hượng thụ cảm giác giao lưu cùng thiên địa
Hai tháng sau, số người chạy đến xem hắn ngày càng ít, bọn họ có chửi thì hắn cũng không để ý, giống như không có bọn họ tồn tại , không nghe không thấy. Chửi tiếp thì còn có ý nghĩa gì?
Buổi sáng hôm nay, Tà Dương một mình chạy bộ, còn có nhảy cóc, hít đất và một số động tác kỳ quái thì mấy người Tà An, Tà Tàn đến. Bọn họ nghe thấy tin tức của Tà Dương nên muốn đến an ủi hắn . Tà Dương bỗng nhiên có cảm giác rất kỳ quái, trước đây khi mọi người ở chung, hắn cảm thấy lực lượng của mọi người không khác nhau lắm nhưng hiện tại hắn có cảm giác mình có thể đơn giản đánh bại họ mặc dù tu vi hình như không khác nhau lắm ?
Tà Dương ngừng nhảy cóc chuyển sang hít đất, vừa làm vừa nói
- Là các ngươi sao ? Ta tưởng mấy tên buồn chán nào đến đây hót cho ta nghe, gần đây ta buồn quá, bọn hay hót đến đây chơi với ta càng ngày càng ít . Buồn quá
Tà An, đồ đệ của Lưu Tinh lập tức kêu lên :
- A, ngươi có đúng là A Dương không đây ? Cái tên Tà Dương cao ngạo, thông minh, bất phàm trước đây đâu rồi? Sao lại để mấy tên rác rưởi đến đây sỉ nhục ngươi vậy ? Ngươi không để ý nhưng chúng ta quan tâm a
Tà Tàn tiếp lời
- Huynh đệ, nói đi là ai ? Ta sẽ giúp ngươi giáo huấn hắn, sư phụ và sư tổ của ta nói , ai đụng đến ta chỉ có một chữ : Đánh
Tà Thương cũng gật đầu. Tà Dương không thèm để ý đến hắn mà hỏi lại
- A Linh đâu
- Nàng bị sư tổ bắt đi bế quan rồi
- Vậy sao các ngươi hôm nay lại rảnh rỗi như vậy ?
- Chúng ta đến tìm sư phụ ngươi, sư phụ ta nói hiện tại Tàng Điển Các là do Phong hộ pháp quản lý nên muốn mượn sách phải tìm lão nhân gia.
Dương Diệc Phong mà biết hắn đã trở thành lão nhân gia thì hắn buồn lắm đây
- Ủa , Hoàng Tuyền sư thúc không phải có thể mang bọn ngươi vào Tàng Điển Các hay sao ?
- Bọn ta không biết, sư phụ nói hắn có việc
- Được rồi, A Dương, người theo Phong hộ pháp học được gì ? Có phải được học Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của lão nhân gia hay không?
Tà Tàn hỏi
- Đúng rồi, nghe sư tổ nói Phong hộ pháp tự nghĩ ra Hư Không Ngưng Kiếm thuật có thể so với Thiên Ma Mật Điển, hơn nữa lực công kích càng mạnh, nghe nói Phong hộ pháp một mình có thể đánh ngang tay Đại Trưởng lão
Tà Thương nói, hắn là đệ tử của Hoàng Tuyền
- Đúng, sư tổ ta cũng nói vậy nên ta muốn mượn tầng thứ nhất của Hư Không Ngưng Kiếm thuật ở Tàng Điển Các
Tà An nói
- A lợi hại vậy sao ? Sư tôn mới Độ Kiếp Kỳ nha ? Thần công của ngài ở trong Tàng Điển Các hả? Sao ta không biết nhỉ? Ngày nào ta cũng ở đó đọc sách mà ?
Tà Dương cả kinh nói, trong lòng lại thầm nghĩ
- Độ Kiếp Kỳ mà có thể đánh ngang tay với 7 kiếp Tán Ma, hèn gì ta hiện tại nghĩ rằng nếu cởi phong ấn thì ta có thể đơn giản đánh bại bọn họ. Chẳng lẽ công pháp của sư tôn là lấy yếu thắng mạnh? Tu vi chỉ là một phần nhỏ trong đó ? Xem ra trước đây ta quá xem trọng tu vi a
Tuy rằng không đầy đủ nhưng cũng không sai biệt lắm, có thể nói Tà Dương ngộ tính thật là cao, sau này tiền đồ của hắn chắc chắn vô lượng. Hắn có thể cảm giác dễ dàng đánh bại mấy người Tà An bởi vì công hiệu bá đạo của Phệ Thiên Ma Quyết. Trong hai tháng nay, Nguyên Anh của hắn đã chuyển hóa thành Ma anh, nếu qua một thời gian nữa, thì trong đan điền sẽ kết thành Ma Đan, đến lúc đó Ma Đan hóa Anh rồi thôn phệ Ma Anh cũ chuyển hóa thành Thôn Phệ Ma Anh. Lúc đó có thể thôn phệ bản nguyên tinh anh của đối thủ . Dần dần Ma Anh hợp nhất với cơ thể. Sau khi toàn bộ cơ thể chuyển hóa thành Thôn Phệ Ma Thể thì ngay cả pháp bảo, phi kiếm đều có thể thôn phệ. Đến lúc đó vạn vật đều có thể hấp thu, vận pháp có thể phá , bất tử bất diệt. Điểm này cùng Long Tu Quả có đặc tính giống nhau.
- Ngươi nói vậy tức là ngươi không học Hư Không Ngưng Kiếm Thuật ?
Tà Dương hỏi thăm
- Ngay ngày đầu tiên sư tôn đã nói với ta rằng ta không tu luyện được Hư Không Ngưng Kiếm Thuật
Tà Dương tiếc nuối nói
- A không thể nào , thật sự là đáng tiếc quá
Ba người cùng đồng loạt nói
- Không sao, ta hiện tại đang tu luyện một môn công pháp khác của sư tôn, nghe nói không thua gì Hư Không Ngưng Kiếm Thuật. Các ngươi tìm sư tôn thì phải đợi một lúc, hắn đang nghỉ ngơi không thể quấy rầy
Tà Dương nói
- Bây giờ làm thế nào?
- Đợi đi, buổi trưa sư tôn sẽ ngủ dậy
Tà Dương vừa nói vừa hít đất
- A được rồi, ta quên chưa hỏi ngươi, ngươi đang làm mấy động tác kỳ quái gì thế?
Tà An hỏi
- Đây là mấy động tác sư tôn nói ta mỗi ngày đều phải làm. Có điều làm xong toàn thân vô cùng thoải mái
Tà Dương đáp
- Đúng vậy không ? Để ta thử xem
Tà Tàn nói xong cũng học theo Tà Dương hít thở, hắn làm rất nhanh, một hơi chống liền 200 cái, làm xong mặt không đổi sắc thoải mái nói
- Cái này đơn giản mà ? Sao ngươi làm vừa chậm vừa mệt như vậy ? Chẳng lẽ thực lực của ngươi bị giảm đi ? Hay là chúng ta ngày càng mạnh ha ha ha? Nhưng sao ta vẫn có cảm giác thực lực mọi người đều là Nguyên Anh Trung Kỳ mà?
Mấy người còn lại đều thử, quả nhiên vô cùng đơn giản , cả bọn nhìn Tà Dương chờ hắn giải thích. Tà Dương nhìn bọn hắn hít đất tức giận nói
- Nói vậy cũng nói, các ngươi không được dùng chân nguyên, hơn nữa trên người mang thêm Trọng Lực Phù tăng trọng lực lên 10 lần xem
Thì ra bọn họ ba người, lúc hít đất đều dùng chân nguyên, Nguyên Anh Kỳ dùng chân nguyên hít đất không thấy đơn giản mới lạ
Ba người đều hỏi
- Không dùng chân nguyên ?
Tà Dương gật đầu
- Gấp 10 lần trọng lực?
Tà Dương lại gật đầu
- Làm lúc giữa trưa?
Tà Dương vẫn gật đầu
- Mẹ, sao ngu vậy nhỉ ? sư phụ chúng ta ngày nào cũng chỉ bảo chúng ta bế quan tham tu mật pháp, còn ngươi lại đi làm mấy cái động tác gà này
Tà An quát
- Cái gì mà động tác buồn chán ? Những điều này là do sư tôn an bài, hắn có thâm ý , hơn nữa lúc ta làm xong thì vô cùng thoải mái, các ngươi không biết chứ thời gian đầu rất khổ nhưng về sau lại thoải mái. Vận động xong , lúc vận chuyển công pháp càng thấy dễ dàng. Thân thể càng ngày càng rắn chắc, cường hãn.
- Ái dà , mặc kệ ngươi thằng đầu đất này
Tà Dương cũng không thèm để ý đến bọn hắn, vẫn tiếp tục làm công việc của mình. Sau buổi sáng, buổi trưa Tà Dương chạy đi mua rượu một hồi rồi về, nhìn thấy ba người đang trợn tròn mắt nhìn mình thì hỏi
- Gì vậy ?
Ba người đồng thanh đáp
- Ngươi chỉ trong vòng 1 canh giờ chạy đến 300 dặm để mua rượu , sau đó quay về , trên lưng còn mang Trọng lực phù và không dùng chân nguyên hay sao ?
Tà Dương gật đầu nói rằng
- Ừ đúng, mỗi ngày ta phải mang rượu về, nếu muộn sẽ bị phạt. Lần trước ta bị phạt mang Trọng Lực Phù gấp 100 lần đứng giữa trưa, suýt tí nữa thì tiêu đời
Ba người nhìn nhau
- Sư phụ biến thái, đệ tử cũng biến thái theo
Dương Diệc Phong ngồi uống rượu, nhìn thấy ba người thì biết được ý đồ của bọn họ. Hắn giao cho Tà Dương
- Lúc nữa ngươi làm xong thì dẫn bọn họ đến Tàng Điển Các, Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của ta cất ở số 135 của phần phụ tu.
Nói xong hắn liền ly khai
Tà Dương dẫn mấy người đi đến giá sách tìm được Hư Không Ngưng Kiếm Thuật, bọn hắn đảo thần thức qua thì toàn bộ ngây người, qua một lúc Tà Dương mới nói
- Hèn gì sư tôn lợi hại như vậy, khó trách ta không tu luyện được. Cái môn công pháp này là môn ngược đãi công pháp mà . Tầng thứ nhất đã vậy, tầng thứ hai còn thế nào?
Tà An, Tà Tàn , Tà Thương cũng gật mạnh đầu đồng ý Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK