Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tất cả mọi người đều mặt không còn chút máu . Nghe câu này, tuy rằng cảm thấy không phục nhưng ai dám tiên lên ? Ngay cả một biểu hiện bất mãn cũng không dám biểu lộ ra .

Tiêu Sở Cơ khom người thi lễ với Dương Diệc Phong rồi đi lên phía trước. Hắn lấy ra lệnh bài gia chủ Tiêu gia và một lá thư đưa cho đại trưởng lão của Tiêu gia. Đại trưởng lão tiếp nhận xong liền cùng mọi người cùng nhau xem thư.

- Muốn chạy sao ? Công tử nhà ta còn chưa xong việc, ngươi dám chạy sao ?

Tà Dương liền lắc người xuất hiện tại một góc phía sau lưng đám người Tiêu gia. Hắn chụp lấy Tiêu Sắt Văn đang lén lút bỏ đi , sau đó cứ thế cầm hắn ném vào đám người Tiêu gia rồi đi lại bên cạnh Dương Diệc Phong.

Dương Diệc Phong không thèm nhìn Tiêu Sắt Văn, hắn cùng Huyết Sát mang theo Tiêu Sở Sinh rời khỏi Tiêu gia. Tà Dương ở lại giúp Tiêu Sở Cơ trấn áp hiện trường. Kết quả đương nhiên không cần phải nói, Tiêu Sở Cơ có lệnh bài của Tiêu Sắt Võ , lại có thư tín làm chứng. Trong thư có một bí mật cực lớn , thì ra Tiêu Sở Cơ không phải là con trai của Tiêu Sắt Văn mà là con trai của Tiêu Sắt Võ . Tiêu Sắt Văn có một tiếu thiếp không được sủng ái , một lần Tiêu Sắt Võ say rượu đi vào nhầm phòng, giữa hai người phát sinh câu chuyện mà không cần nói cũng biết. Bí mật này chỉ có Tiêu Sắt Võ và người mẹ đã mất của Tiêu Sở Cơ mới biết. Hiện tại có lá thư do chính tay gia chủ viết lại đã chứng minh điều đó.

Tiêu Sở Cơ lần này danh chính ngôn thuận lên làm gia chủ Tiêu gia , người cao hứng nhất chính là Hạng Thiên Vũ . Hạng Thiên Vũ có tài lực và thế lực của Tiêu gia ủng hộ, lại có vũ lực của Lý Lâm Hưng, thực lực trong tay hắn lập tức cường đại, ngôi vị hoàng đế hầu như chắc chắn đã rơi vào tay hắn, chỉ có điều không có người nào biết được những lực lượng này. Hắn cứ như vậy mà tọa sơn quan hổ đấu, làm ngư ông đắc lợi . Thật không ai có thể ngờ một tên đào hoa công tử chỉ trong mấy tháng đã có lực lượng khổng lồ như vậy.

Dương Diệc Phong và Huyết Sát mang theo tên Tiêu Sở Sinh đang hôn mê trở về Thính Hương Vũ Tạ. Sau khi bố trí trận pháp , Huyết Sát liền tạt nước vào mặt Tiêu Sở Sinh làm hắn tỉnh lại.

Tiêu Sở Sinh tỉnh lại , đầu tiên thấy Dương Diệc Phong đang cười thì lập tức muốn nhảy dựng lên giết chết Dương Diệc Phong. Thế nhưng lúc này hắn bỗng phát hiện một thân tu vi của hắn lại biến mất, không cần hỏi cũng biết đã bị Dương Diệc Phong phế đi. Hắn ngẩng đầu, oán độc nhìn Dương Diệc Phong , có lẽ muốn dùng ánh mắt để giết Dương Diệc Phong. Đồng thời, trong lòng hắn cũng cảm thấy vô cùng bi ai , hắn vốn là đại thiếu gia của Tiêu gia, tương lai hanh phúc tràn ngập trước mắt, mỹ nữ thành đàn. Vậy mà từ khi hắn gặp Dương Diệc Phong , tất cả đều biến mất . Không những bị Dương Diệc Phong đoạt mất tình yêu trong mộng mà còn bị hắn đánh cho thành tật . Đến lúc hắn khôi phục lại, tu vi tăng lên Thần Cấp những tưởng có thể trả thù Dương Diệc Phong . Ai ngờ chưa kịp tìm Dương Diệc Phong thì Dương Diệc Phong đã đến tận cửa đánh hắn tàn phế lần hai trước toàn bộ Tiêu gia. Lúc đó hắn mới biết Dương Diệc Phong kinh khủng thế nào nhưng tất cả đã muộn , hắn vừa hận vừa chán . Hận không thể vạn đao băm vằn Dương Diệc Phong , chán vì hắn không đủ khả năng , vĩnh viễn không đủ.

Dương Diệc Phong lẽ nào không đoán được Tiêu Sở Sinh nghĩ gì nhưng hắn chẳng quan tâm . Có trách cũng chỉ trách Tiêu Sở Sinh không có mắt, không biết lượng sức đi chọc Dương Diệc Phong . Nhân sinh có rất nhiều sự lựa chọn, một khi đã chọn thì phải biết chấp nhận hậu quả .

Dương Diệc Phong nhìn thẳng vào mắt Tiêu Sở Sinh mà nói :

- Lực lượng của ngươi ai đưa cho ? Nếu ngươi nói ra , ta sẽ cho ngươi chết toàn thây.

Tiêu Sở Sinh tàn bạo phun ra một câu :

- Thằng chó họ Dương hỗn đản , bản thiếu gia không nói thì ngươi làm gì được ta ?

Huyết Sát cũng không nói nhiều lời, hắn đứng dậy cười hi hi rồi vươn bàn tay phải đỏ như máu nhìn vô cùng khủng khiếp ra.

Tiêu Sở Sinh nhìn cũng biết không phải là chuyện tốt đẹp gì , hắn kinh khủng nhìn huyết thủ của Huyết Sát rồi gào lên :

- Ngươi , ngươi đừng qua đây a ….. A A A A A A A A A …

Nói chưa hết câu đã bị Huyết Sát chụp lên đỉnh đầu , chỉ trong chốc lát hắn không chết nhưng đã biến thành một tên ngu ngốc .

Huyết Sát quay sang nói với Dương Diệc Phong :

- Đúng là bọn hắn, người lần này tên là Lam Sầu , mới nhìn hắn thì giống như là một tên ngu ngốc, thực lực cũng không rõ, Tiêu Sở Sinh chưa từng gặp qua hắn. Lần này Lam Sầu tự nhiên tìm đến Tiêu Sở Sinh, không chỉ chữa lành cho hắn mà còn tăng tu vi của hắn lên Thần Cấp. Xong việc , Lam Sầu giao cho hắn âm thầm chú ý vài người hoàng thất của Sở Quốc. Đáng tiếc, Lam Sầu vừa mới đi thì tên Tiêu Sở Sinh quên mất hai chữ “âm thầm” , hắn ỷ vào Thần Cấp tu vi nên làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy. Nghe nói , Ma Phong sau khi nghe chuyện của ngươi thì cũng cho rằng ngươi là người của bí ẩn thế gia nên cũng nói Tiêu Sở Sinh chú ý ngươi . Không ngờ tên này không những không “chú ý ngươi” mà còn muốn đoạt chức gia chủ của Tiêu gia , sau đó dùng lệnh bài của gia chủ điều động cao thủ đi thịt ngươi.

Dương Diệc Phong nói :

- Hắn thật không biết lượng sức, tuy nhiên như vậy cũng tốt . Nếu không chúng ta không lưu ý đến một đầu mối quan trọng. Không biết Ma Phong muốn Tiêu Sở Sinh theo dõi người nào trong hoàng thất

- Cũng thật kỳ lạ, chỉ là mấy người hoàng tử như Hạng Thiên Minh, Hạng Thiên Ảnh vân vân ..

Huyết Sát nghi hoặc nói.

- Thôi kệ nó đi , nghĩ không ra không cần nghĩ nữa, xe đến sẽ có đường, thuyền đến sẽ có bến. Việc cấp bách trước mắt là phải tìm ra nơi ẩn thân của Ma Phong, sau đó hai chúng ta liên thủ diệt trừ hắn. Nếu hắn đã xem chúng ta là người của bí ẩn thế gia thì chúng ta càng đở phiền phức. Hơn nữa có thêm cơ hội để bất ngờ hạ thủ hắn.

- Không sai

Huyết Sát nghe xong gật đầu .

- Còn chuyện Tần Yến Lĩnh , chúng ta cũng không nên nóng vội để tránh đánh rắn động cỏ. Chuyện của Tiêu Sở Sinh có lẽ Ma Phong đã biết, hắn nhất định sẽ phái thêm nhiều người bí mật đến đây giám sát chúng ta . À , thời gian tới là đại hội thế gia ở Bạch gia Triệu Quốc, nơi này gần Tần Yến Lĩnh , chúng ta có thể lợi dụng điều này để Ma Phong không thể phán đoán được hướng đi của chúng ta. Hơn nữa chuyện tình đại sự trong thế tục như vậy, có khi Ma Phong sẽ có nhúng tay .

Dương Diệc Phong trầm ngâm nói .

Huyết Sát nghe xong cũng tán thành ý kiến của Dương Diệc Phong.

Chỉ một lúc sau , Tà Dương đã trở về báo cáo mọi việc của Tiêu gia với Dương Diệc Phong . Sau đó hắn bị Dương Diệc Phong sai đem Tiêu Sở Sinh đưa về Tiêu gia để cho Tiêu Sở Cơ giải quyết. Chưa nói đến từ nhỏ đến lớn bị Tiêu Sở Sinh hành hạ, chỉ cần mối thù giết cha cũng đủ để Tiêu Sở Cơ tiễn đưa Tiêu Sở Sinh về nơi an nghỉ cuối cùng.

Xử lý xong chuyện của Tiêu gia, Dương Diệc Phong lại khôi phục lại hình dạng của nhị thế tổ, suốt ngày cùng Mộng Yên Nhiên du sơn ngoạn thủy , rảnh rỗi thì cùng Huyết Sát uống rượu xem ca vũ . Nữ diễn viên chính mới của Thính Hương Vũ Tạ từ lần đó đến nay chưa hề xuất lại , nghe nói mỗi tháng hoặc nhanh nhất cũng nửa tháng mới biểu diễn một lần. Dương Diệc Phong nghe xong cũng gật đầu, dù sao cũng là quý nhân, không trách được.

Tà Dương được phái đi âm thầm thăm dò tin tức , nhân tiện điều tra bí mật của Thính Hương Vũ Tạ. Dương Diệc Phong luôn nghĩ rằng Thính Hương Vũ Tạ nhất định có một bí mật lớn bởi vì Mị Nương và cô gái xinh đẹp kia đều có một loại khí tức mà Dương Diệc Phong cảm thấy quen thuộc. Dương Diệc Phong là một người cẩn thận, hắn không cho phép xuất hiện điều gì mình biết mà không nắm chắc bởi vì như thế chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ, tùy ý có thể nổ. Chính vì vậy, nhân lúc đang rảnh rỗi thì phái Tà Dương ra ngoài tìm hiểu một chuyến, tin rằng Tà Dương sẽ không làm hắn thất vọng.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK