Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Ma Phong hét thảm một tiếng, một trận khói nồng nặc phun ra.

Dương Diệc Phong và Huyết Sát đứng một chỗ, bình tĩnh nhìn yên vụ tan hết. Hứng chịu một kích toàn lực Đồ Thần Trảm của Huyết Sát và hai kiếm của Dương Diệc Phong thì dù cho Thiên Ma Bất Diệt Thể cũng chịu không nổi. Huống hồ trước đó Ma Phong đã bị thương nặng. Dương Diệc Phong và Huyết Sát tin rằng Ma Phong có thể không chết nhưng cũng chết một nửa rồi.

Quả nhiên lúc khói tan thì thấy Ma Phong tuy rằng tứ chi còn nguyên nhưng dáng dấp so với lúc ngoài động còn thê thảm hơn rất nhiều. Trên người vết thương rách miệng to tướng, máu như nước trào phun ra ngoài. Mỗi lần hắn thở hộc lên thì máu lại trào ra ngoài nhiều hơn. Ma Phong đứng tựa lưng vào vách động, trong mắt hắn hiện tại bao hàm không tin, oán độc, cừu hận, không cam, tuyệt vọng, không phục. Tất cả cảm xúc đó đang hòa quyện vào nhau qua ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào Dương Diệc Phong và Huyết Sát. Ma Phong không cam tâm:

- Ta không tin ngươi biết chỗ trốn của ta.

- Đúng vậy, ta cũng không thể nghĩ rằng ngươi ẩn thân dưới đại đỉnh.

Dương Diệc Phong gật đầu thừa nhận.

- Vậy tại sao ngươi biết?

Ma Phong thở hổn hển, nghi hoặc nhìn Dương Diệc Phong.

- Nói cho ngươi biết cũng không sao, là linh khí xung quanh nói cho ta biết. Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của ta đối với thiên địa linh khí vô cùng mẫn cảm.

Dương Diệc Phong chỉ đơn giản giải thích cho hắn nghe.

- Ma Phong, ngươi cuối cùng cũng rơi vào tay ta, ha ha ha.

Huyết Sát hưng phấn kêu lên, mục đích lần này của hắn là bắt Ma Phong trả thù cho sư phụ, bây giờ đã đạt được sao lại không hưng phấn cho được.

- Huyết Sát, ngươi nói ngu như chó, năm xưa sư phụ của ngươi còn không làm gì được ta huống hồ là ngươi.

Ma Phong chửi Huyết Sát xong liền quay sang Dương Diệc Phong nói rằng.

- Dương Diệc Phong, ngươi chính là nhân vật xuất sắc nhất của Ma Tông từ trước đến nay, nhưng chẳng lẽ ngươi cam tâm làm trâu ngựa cho Ma Tông hay sao? Ngươi trời sinh là thượng vị giả, điểm này ta không có khả năng nhìn lầm…

- Được rồi, ngươi không cần phải nhiều lời, ta sẽ không bao giờ phản bội Ma Tông. Đối với việc xưng bá tam giới ta không có thời gian, cũng không có hứng thú. Rảnh một chút thì thà đi uống rượu, đi ngủ, nghe đàn, đánh nhau.. vậy mới khoái trá, phải không Ngũ ca?

- Hô hô, có nhiều thằng ngu mới mong đi xưng bá tam giới, duy ngã độc tôn.

Huyết Sát trả lời.

- Hừ, Dương Diệc Phong ta có cừu tất báo, ngươi đừng hòng dụ dỗ ta phản bội Ma Tông.

Dương Diệc Phong quay sang Ma Phong, kiên quyết nói.

- Một thân lực lượng của các ngươi thật sự là lãng phí, nam nhi trên đời phải oanh oanh liệt liệt làm nên sự nghiệp, ta có lực lượng tại sao lại không thể truy cầu? Ta trước đây đối với Ma Tông vô cùng trung thành và tận tâm, cuối cùng ta thu được cái gì? Ta có điểm nào thua tên Thất Dạ tiểu tử, tại sao ta không thể làm tông chủ?

- Thôi đừng nói nhảm nữa, ngươi ngoại trừ tu vi cao hơn Thất Dạ thì có điểm nào hơn Thất Dạ đây?

Dương Diệc Phong chưa kịp mở miệng trả lời, Huyết Sát đã giành trước nói với Ma Phong.

Dương Diệc Phong cũng không muốn nói nhiều, hắn sợ để lâu có biến nên trực tiếp giơ pháp kiếm lên định chém Ma Phong một nhát cuối cùng.

Bỗng nhiên linh thức của Dương Diệc Phong run lên, bản năng cảm thụ được nguy hiểm tới gần nên không kịp chém mà vội vàng kéo Huyết Sát dùng tốc độ nhanh nhất bay ra khỏi động khẩu.

- Ha ha ha ha ha, Dương Diệc Phong chậm rồi, ngày hôm nay ta muốn các ngươi chôn cùng, ta không chiếm được thì các ngươi cũng đừng mơ chiếm được. Muốn giết Ma Phong ta phải trả giá thảm trọng.

Ma Phong vô cùng gian nan đứng lên, điên cuồng cười to nói.

Chỉ thấy toàn bộ huyệt động bỗng nhiên bốc lên một đạo ánh sáng cường liệt, trên mặt đất bỗng nhiên hiện ra một loạt các ký hiệu kỳ quái và chú ngữ, đang tỏa ra hai màu vàng trắng quang mang. Các luồng quang mang theo một quy luật đặc thù lưu động, mỗi lần lưu động càng thêm cường thịnh, chỉ trong chớp mắt toàn bộ huyệt động đều rực rỡ lóe mắt.

Dương Diệc Phong và Huyết Sát đi đến cửa động thì bị đạo quang mang kia chặn lại. Ma Phong kéo theo một vệt máu dài lao về phía Dương Diệc Phong.

Huyết Sát vừa muốn xông lên chống lại thì Dương Diệc Phong cản lại nói:

- Ngũ ca, để một mình ta đánh với hắn, ngươi mau chóng đánh vỡ quang bích này lao ra, nhất định đây là một trận pháp cổ quái, muốn cùng chúng ta đồng quy vu tận.

- Khục khục khục, ngươi đoán không sai nhưng chậm rồi, ta vốn dĩ không muốn dùng chiêu sau cùng này nhưng cuối cùng cũng phải dùng. Ta nói rồi, muốn giết Ma Phong không dễ dàng như vậy.

Ma Phong kêu lên điên cuồng như cú kêu đêm, hắn dùng hết toàn lực trì hoãn Dương Diệc Phong.

- Cái này là cái gì? Hình như không phải là sát trận.

Dương Diệc Phong vừa hỏi vừa ngăn cản Ma Phong đang dùng chiêu mạng đổi mạng.

Ma Phong không trả lời, hắn hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, nên ráng tiết kiệm sức để kéo dài thời gian. Hắn đối vời người khác độc ác thì đối với mình cũng độc ác không kém. Hắn đã dùng đến trận pháp này là muốn đồng quy vu tận rồi.
- Đồ Thần Trảm.

Huyết Sát dùng tuyệt chiêu chém vào bức tường ánh sáng trước cửa động.

- Ầm.

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, toàn bộ huyệt động đều rung chuyển. Đáng tiếc là sấm to mưa nhỏ, vòng ánh sáng không có một chút vết rách. Huyết Sát thở hổn hển, không tin được sự thật trước mắt. Hiện tại Huyết Sát đã lần thứ ba thi triểu Đồ Thần Trảm nên bây giờ không còn pháp lực để dùng chiêu này lần nữa.

- Ha ha ha ha ha, ta là một thiên tài ha ha ha, các ngươi không ngờ phải không? Muốn đi ra khỏi nơi này phải đánh vỡ vòng ánh sáng nhưng vòng ánh sáng này lại do Chân Long Khí từ Long mạch dẫn phát , vì vậy con người không có khả năng từ nơi này đi ra ngoài. Ngay cả ở thời kỳ toàn thịnh, pháp lực của ta cũng không thể phá vỡ vòng ánh sáng này, các ngươi hôm nay phải theo ta chết ở đây.

Ma Phong thấy Huyết Sát không có biện pháp thoát ra liền tự hào cười to.

- Hừ, Ngũ ca, đừng để ý đến vòng ánh sáng kia, trước hết lại đây làm thịt Ma Phong trước đã, ta không tin huyệt động này có thể khốn tử chúng ta.

Dương Diệc Phong không lưu ý đến trận pháp cổ quái vì từ khi trận pháp vận chuyển, hắn không phát hiện ra bất cứ nguy hiểm nào. Dương Diệc Phong luôn tin vào cảm giác của mình, nếu trận pháp không làm hắn nguy hiểm thì cứ để sang một bên.

- Chiến Thiên Trảm.

Huyết Sát cũng không nhiều lời, tực tiếp chém vào Ma Phong đang lo chống đỡ công kích của Dương Diệc Phong. Ma Phong muốn tránh cũng không kịp, hơn nữa Dương Diệc Phong làm sao để cho hắn có cơ hội tránh.

Thân thể của Ma Phong như diều đứt dây bay đi mấy chục thước rồi đập mạnh vào vòng ánh sáng, sau đó hắn bị lực phản chấn đẩy ngược trở lại nền đất lúc này đang phát ra những ký hiệu ánh sáng. Hắn gian nan ngẩng đầu lên, vẻ mặt toàn máu vô cùng kinh khiếp, dưới ánh sáng kỳ dị đang chiếu rọi càng thêm dữ tợn và âm trầm.

Ma Phong không giận mà cười lớn:

- Các ngươi sẽ chết cùng ta ha ha ha. Dù sao cũng chỉ còn mười giây thì trận pháp này sẽ khởi động. Đến lúc đó chúng ta cùng chết ha ha ha ha ha ha.

Dương Diệc Phong và Huyết Sát huyền phù giữa không trung, cả hai cúi xuống nhìn dáng vẻ thê thảm của Ma Phong. Huyết Sát khoái trá cười nói :

- Đến chết còn ngu, mười đại tuyệt trận của Tu Chân Giới chúng ta đều biết, cái trận pháp cổ quái này không phải chúng, ngươi đừng có hồ ngôn loạn ngữ nữa.

- Hừ, ngươi mới là thằng ngu không có kiến thức, cái này không phải là sát trận, nó chỉ là một cái đẩu chuyển tinh di truyền tống trận pháp. Sau năm giây nữa chúng ta sẽ được đưa đến giữa Tuyệt Vọng Hải Uyên, đến lúc đó xem các ngươi sống thế nào. Ha ha ha ha ha.

Ma Phong khóe miệng không ngừng trào máu, Thiên Ma Bất Diệt Thể quả nhiên là tiểu trùng đánh mãi không chết, Ma Phong bị nhiều đòn như vậy mà vẫn chưa chết. Nếu là Dương Diệc Phong cũng sợ là không thừa nhận nổi đã tiêu tùng từ lâu, vậy mà Ma Phong vẫn đứng đây gào rống, quả nhiên Thiên Ma Mật Điển không hổ là tuyệt học trấn tông của Ma Tông.

- Tuyệt Vọng Hải Uyên?

Huyết Sát cả kinh kêu lên.

- Lục đệ, tuyệt đối không được để hắn thành công, chúng ta không có khả năng sống sót để đi ra khỏi Tuyệt Vọng Hải Uyên.

- Ha ha ha ha, chậm rồi .

Ma Phong gào lên. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK