- “Không biết Dương huynh đệ thuộc môn phái nào? Tôn sư là vị nào ? Có thể dạy được một vị đồ đệ xuất chúng như vậy chắc tôn sư tên tuổi tất nhiên vang dội a ? “
Thất Dạ hỏi.
- “Thất huynh, tiểu đệ không môn không phái, cũng không có sư phụ. Chỉ là một cái vô danh tiểu tốt thôi.”
Dương Diệc Phong trả lời.
- “Dương huynh đệ nói thật chứ? Vậy sao ngươi có Tích Cốc Kỳ tu vi vậy? “
Thất Dạ trả lời.
Thất Dạ thần sắc kỳ quái nhưng không hề nghi ngờ, bởi vì hắn biết rằng một người như Dương Diệc Phong, cao ngạo cũng như hắn không cần phải nói dối. Ít ra sẽ không lừa hắn, đây là trực giác. Thất Dạ là người đầu tiên mà Dương Diệc Phong nhìn thấy kể từ khi tới Huyền Minh Đại Lục, hơn nữa Thất Dạ cho hắn cảm giác bọn họ đã quen nhau từ lâu, đây là đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu.
- “Thất huynh, nếu như không chê dông dài, chúng ta từ từ tìm một chỗ nói chuyện, huynh thấy thế nào ?”
- “Được, theo ta đi …”
Thất Dạ trả lời, nói xong cưỡi kiếm hướng trời bay lên.
- “Từ từ, đợi ta với. Ta không biết bay, Thất huynh không ngại thì đưa ta một đoạn đường”
Dương Diệc Phong cười nói.
Thất Dạ không nói hai lời, mang theo Dương Diệc Phong bay lên trời, hướng về bên ngoài Yêu Thú Sâm Lâm bay đi. Thất Dạ lần này tới Yêu Thú Sâm Lâm có thể nói là một sự trùng hợp. Bởi vì hắn muốn luyện chế một loại “Quy Nguyên Đan” nhưng còn thiếu một cái nội đan của yêu thú cấp cao nên hắn mới đến đây. Vừa lúc gặp phải con yêu thú cấp 7 kia, kết quả đánh nhau . Khí thế ngoài ý muốn lại dọa cho con cự mãng đói bụng bỏ chạy gián tiếp cứu Dương Diệc Phong một mạng. Đây cũng là một loại duyên phận. Yêu Thú Sâm Lâm ở phía sâu trong quanh năm không có bóng người, lần này nếu không phải Thất Dạ vô tình ở đó thì sợ rằng cái mạng nhỏ của Dương Diệc Phong chắc phải bỏ lại ở trong.
Thế tục giới, tại một gian tửu điểm ở thủ đô của nước Sở, Dương Diệc Phong cùng Thất Dạ ngồi đối diện nhau, trên bàn là vài món đồ nhắm chưa được động đũa , trông có vẻ như chúng vừa được dọn ra. Thế nhưng trên bàn đã có hơn 10 chai rượu, chứng tỏ Dương Diệc Phong và Thất Dạ đã ngồi hơn một canh giờ. Chỉ thấy bọn họ vừa nói vừa cười, chén thù chén tạc. Lâu lâu Thất Dạ lại cất sang sảng tiếng cười vọng từ lầu trên xuống tận lầu dưới, nhưng thực khách ở phía dưới dường như không nghe thấy, vẫn cắm cúi ăn. Mà có nghe thấy thì đã sao, có thể ngồi trên lầu thì ít nhất phải là quan to hiển quý. Bọn họ dân đen làm sao dám đắc tội, đặc biệt tiếng cười từ tận tầng 3 truyền xuống, bọn họ lại càng đắc tội không nổi.
Dương Diệc Phong cùng Thất Dạ đã uống rượu tâm tình hơn một canh giờ. Trong lúc nói chuyện, Dương Diệc Phong không có nói cho Thất Dạ về lai lịch kỳ lạ của mình cũng như chuyện mình bị thê tử và huynh đệ phản bội. Bởi vì hắn nghĩ những chuyện này không đáng nói đến. Hắn chủ yếu ngồi nghe Thất Dạ nói về đại thể của thế giới này.
Nơi này là Huyền Kim Tinh Huyền Minh Đại Lục, toàn hành tinh chỉ có một đại lục và một ít đảo nhỏ ở hải ngoại, lục địa chiếm diện tích 2/5 , biển chiếm 3/5 . Ngoài ra Huyền Kim Tinh cũng rất lớn, chí ít phải to gấp vạn lần Địa Cầu. Hơn nữa Huyền Kim Tinh linh khí sung túc, trên Địa Cầu vì linh khí khô kiệt mà mất đi tu chân văn minh, còn tại Huyền Minh Đại Lục tu chân lại vô cùng phát triển. Có tu tiên, tu ma, tu yêu, tu phật . Thất Dạ chính là Ma Tông tông chủ, Ma Tông là một trong tam đại cự đầu của ma đạo . Hai cái còn lại là Vong Tình Ma Cung và Yêu Vương Điện, bất quá hai phái này cũng không thể so sánh được với Ma Tông. Ma Tông là đại phái từ thượng cổ lưu truyền đến nay, trong phái bất luận tài nguyên hay công pháp đều so với hai phái kia hơn gấp trăm lần.
Trong mười vị đại cao thủ của ma đạo thì có sáu vị Ma Quân đỉnh đỉnh đại danh, vang vọng khắp Tu Chân Giới. Trong sáu vị Ma Quân này thì ba vị là của Ma Tông. Còn ba vị khác, một vị là Vong Tình Ma Quân , cung chủ của Vong Tình Ma Cung, còn lại hai vị là hai người tán tu. Nói cách khác , trong mười đại cao thủ của ma đạo, Ma Tông chiếm hết một phần ba. Trong chính đạo mười đại cao thủ thì mỗi phái trong Chính Đạo Thất Phái chiếm một người, còn lại là tán tu. So sánh thoáng qua cũng có thể thấy sức mạnh của Ma Tông.
Hai người uống rượu nói chuyện vô cùng thoải mái. Thất Dạ qua nói chuyện với Dương Diệc Phong liền thấy được thành tựu của hắn trong tương lai chắc chắn sẽ rất cao, nhất định phải kết làm bằng hữu. Vì vậy , Thất Dạ hỏi :
- “Dương huynh đệ, ngươi có tính toán gì không?:
- “Bây giờ còn không có, ta vừa mới đến đây, nhân sinh còn chưa quen”
- “Dương huynh đệ, nếu ngươi không chê Ma Tông nhỏ thì hãy gia nhập Ma Tông của ta”
- “Được, ta đang có ý này, ta xem Thất huynh ngự kiếm phi hành, rất là tiêu sái , ta cũng muốn học”
Dương Diệc Phong vui vẻ trả lời.
- “Nhưng Ma Tông của ta danh tiếng bất hảo, bị người khác coi là tà ma ngoại đạo, Dương huynh đệ không ngại sao ? “
- “Có quan hệ gì ? Lực lượng căn bản là không phân chính tà, cứ theo lực lượng mà đánh giá, tu tiên là thuận theo thiên mệnh, thiên nhân hợp nhất. Tu ma thì lại theo đuổi cái mình thích , làm việc tùy ý. Tính ra mà nói, ma đạo mới phù hợp với ta. Lão thiên có gì đặc biệt ? Tại sao ta phải thuận theo hắn? “
Dương Diệc Phong trả lời.
- “Hay , hay cho câu tại sao phải thuận theo hắn, cụng ly !! ha ha ta thích “
Thất Dạ cụng mạnh ly, mặc cho rượu rơi lả tả cũng chẳng thèm lau.
- “Nếu như thế, Dương huynh đệ hãy theo ta quay về tổng đàn của Ma Tông”
Theo Thất Dạ phản hồi Ma Tông tổng đàn – Luyện Hồn Sơn. Nói là núi cũng không đúng, phải nói là một dãy núi hình vòng cung. Phòng khách trong tông môn thiết lập tại một ngọn núi cao chất ngất ở chính giữa dãy núi. Nơi đây địa hình không chỉ dễ thủ khó công mà còn là một tòa thiên nhiên đại trận, bảo vệ kín kẽ toàn bộ Ma Tông.
Sau khi đến Ma Tông, Thất Dạ đưa Dương Diệc Phong ai bài tại ngọn núi cao nhất phía sau Nhất Trúc Lâu. Sau khi phân phó thuộc hạ lo việc nghỉ ngơi cho thật tốt, hắn liền chạy về xử lý công việc trong tông phái.
Ngày thứ hai, Dương Diệc Phong nổi hứng đi bộ, đang muốn đi ra ngoài hít thở không khí trong lành. Vừa mới mở cửa đã thấy một đồng tử chạy lại.
- “Dương tiên sinh, tông chủ phân phó tại hạ đưa ngươi đến phòng khách. Xin mời theo ta”
Đi đến phòng khách, Dương Diệc Phong thấy Thất Dạ đang ngồi trong đại sảnh, bốn phía có thêm chín người đang ngồi. Chín người này ai cũng khí thế kinh người. Vừa mới đặt chân đến phòng khách , Dương Diệc Phong đã cảm thấy một trận uy áp từ chín người nọ hướng tới hắn. Bất quá Dương Diệc Phong không hề lưu ý, tâm tình hoàn mỹ không sứt mẻ, loại uy áp này không làm cho hắn cảm thấy chút áp lực nào.
- “Chào Thất huynh, mấy vị này là ai?”
Thất Dạ còn chưa kịp trả lời, một trong chín người đã cười ha hả
- “Ha ha, tốt , quả nhiên bất phàm, mới bực này tu vi mà có thể nói cười như không dưới uy áp của chúng ta. Tốt . Ta không có ý kiến, hoan nghênh tiểu huynh đệ gia nhập Ma Tông”
Thất Dạ bây giờ mới mở miệng nói.
- “Đây là chín đại trưởng lão của Ma Tông chúng ta, công lao to lớn. Muốn gia nhập Ma Tông, phải trải qua ba năm khảo hạch ở ngoại tông, sau đó mới được vào nội tông tu luyện các loại mật pháp cao thâm của Ma Tông. Thế nhưng dưới sự đề nghị của ta, chỉ cần ngươi vượt qua khảo nghiệm của chín vị trưởng lão là có thể nhập tông. Hiền đệ quả nhiên không làm cho ta thất vọng, từ giờ trở đi , Dương Diệc Phong ngươi chính là đệ tử đời thứ 37 của Ma Tông. Ta đại sư huynh thay mặt sư phụ thu nhận ngươi, sau này ngươi hãy gọi ta là sư huynh”
Dương Diệc Phong trả lời :
- “Sau này chuyện của Ma Tông cũng là chuyện của Dương Diệc Phong ta, ta tuyệt đối ra sức”
Nghe lời này, chín vị trưởng lão không khỏi gật đầu, vinh nhục không sợ hãi, tâm tình bình thản, quả nhiên là kẻ làm nên đại sự.
Nghi thức nhập môn rất đơn giản, dưới sự chứng kiến của chính đại trưởng lão. Dương Diệc Phong hướng về phía lịch đại tiền bối của Ma Tông lạy 9 lạy là xong. Không hề có một chút phô trương lãng phí nào như chính đạo đại phái.
- “Sư đệ, ngươi hiện tại là Ma Tông đệ tử, có thể lựa chọn chủ tu công pháp. Ma Tông ta từ thượng cổ đến nay, toàn bộ tông chủ đều tu luyện Thiên Ma Mật Điển. Vì vậy ngoại trừ Thiên Ma Mật Điển, ngươi có thể lựa chọn bất kỳ công pháp nào mà mình thích”
- “Ta thích kiếm, tu kiếm pháp môn tốt nhất của Ma Tông là gì?”
- “Ngươi hãy theo ta đến đây”
Thất Dạ mang theo Dương Diệc Phong đến một khe sâu. Chỉ vào vách núi trong đó.
- “ Đây là Mật Điển Các của Ma Tông chúng ta. Bên trong có các công pháp được các vị lịch đại tổ tiên chúng ta sáng tạo ra, chỉ có tông chủ và trưởng lão mới mở được đạo môn này. Tuy nhiên ngươi nên nhớ công pháp vô số nhưng chỉ để tham khảo, phải tập trung tu luyện cái mình thích”
Thất Dạ nói xong liền đánh một đạo linh quyết lên vách tường, một cái cửa lớn có thể đi vào cùng lúc 3 người bỗng nhiên mở ra. Dương Diệc Phong đi theo Thất Dạ vào trong. Bên trong chứa đầy ngọc giản tạo thành những vòng tròn lớn lồng nhau, có thể nói cảnh tượng so với cảnh tượng binh mã trong mộ của Tần Thủy Hoàng mà Dương Diệc Phong được thưởng thức năm xưa còn đồ sộ hơn.
- “Sư đệ, đây là tu kiếm thuật bá đạo nhất Ma Tông chúng ta . Ma Ảnh Kiếm Quyết . Lần trước ta sử dụng Tà Ảnh Kiếm là dùng bí quyết này. Bất quá nó chỉ là phụ tu của ta, không thể tu luyện đến thượng thừa. Phía nam là tất cả các điển tịch của Ma Tông, ngoại trừ công pháp của Tông chủ ra thì tất cả những công pháp khác đều ở đây. Phía bắc là công pháp của các tông phái khác, đại bộ phận trong đó cũng là thượng thừa pháp quyết. Ngươi có thể tự do xem, tự do lựa chọn”
- “ Ha, Thật vậy chăng? Tất cả những cái này ta đều có thể tùy ý xem sao ? Đây không phải là nơi mà chỉ có Tông chủ và các vị trưởng lão mới được đến sao? Ta vừa mới nhập môn mà”
- “Sư đệ của Thất Dạ ta, đương nhiên là có đặc quyền này, đây là bí quyết mở cửa đạo môn, tu vi của ngươi cũng đủ để mở, chỉ có điều không được truyền ra ngoài”
Thất Dạ nói.
- “ Yên tâm, ta hiểu rồi. Dù sao cũng còn nhiều thời gian, ta từ từ chọn, từ từ xem . ha ha”
Dương Diệc Phong hài lòng trả lời. Dương Diệc Phong sớm có hiếu kỳ với những công pháp này , bây giờ được như ý đương nhiên là vui vẻ đáp ứng.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK