Mục lục
[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua vài ngày sau, Doanh Chính va Khương Thế Vi mỗi ngày đều đến vì Dương Diệc Phong mà uống rượu mua vui, lại cùng Dương Diệc Phong ra phố chơi bời, bao nhiêu ngôn hay ý đẹp đều nói, bao nhiêu điểm đến thú vị đều thăm , ăn bao nhiêu món ngón, uống bao nhiêu rượu tuyệt phẩm. Dương Diệc Phong mấy ngày nay đều ăn sướng, uống sung, chơi đã đời. Còn Doanh Chính và Khương Thế Vi mỗi ngày trở về phòng đều lập tức triệu tập phụ tá để nghĩ ra tiết mục cho ngày mai, nhất định phải hay hơn, đặc sắc hơn đối phương.

Sứ giả của các nước khác và các thế gia , mỗi ngày đều thấy một công tử , hai tên thế tổ không hiểu vì sao ăn chơi đến như thế. Bọn họ hao hết tâm trí đi thăm dò cũng chỉ tra ra được người nọ là bạn tốt của Nhị Vương Tử nước Tần và Thái Tử nước Tề. Bọn họ tra không ra cũng không trách họ được, Doanh Chính đem toàn bộ hộ vệ bí mật xử lý rồi thay nhóm khác. Khương Thế Vi càng không muốn người khác biết nên hắn còn phải cảm ơn Doanh Chính tiêu diệt nội gián của hắn cũng là giúp hắn diệt khẩu

Cuối cùng các sứ giả và thế gia khác thấy Dương Diệc Phong không có giá trị gì để lợi dụng nên cũng không có hứng thú với hắn, bọn họ tưởng đây đúng là bạn tốt của hai vị vương tử , thái tử

Hôm nay, Dương Diệc Phong theo thói quen lên lầu ba ăn sáng, đang muốn lên lầu thì thấy trước cửa có một đoàn người . Ngựa đã mệt mỏi nhưng người lại không thấy biểu hiện chút mệt mỏi nào. Đặc biệt là trung niên đi đầu, trên người tản ra quý khí kinh người. Làm cho người ta có một cảm giác dồn nén nghẹt thở, nhưng nhìn qua lại thấy hòa ái dễ gần

Chưởng quỹ vội vàng chạy ra nghênh tiếp, hắn vừa nhìn đã biết ngay là khách quý nên muốn đích thân đón tiếp, vẻ mặt cười tủm tỉm như cây cối gặp gió xuân. Hắn hỏi

- Các vị là ???

Người trung niên không nói gì, chỉ đưa ra một khối lệnh bài, mặt trên viết một chữ Lữ . Chưởng quỹ thấy lệnh bài thì nụ cười càng thêm xán lạn gấp 10 lần, lưng khom xuống càng sâu

- Xin mời, xin mời, không biết khách quan là vị nào trong Lữ gia ?

- Lữ Lương Thắng

Người trung niên trả lời

- A thì ra là Lữ nhị đương gia, mời ngài mau vào, đi xa chắc là ngài mệt lắm rồi . Tiểu nhị , mau nói nhà bếp chuẩn bị một bàn ăn sáng ngon nhất

Sau đó hắn lại quay sang Lữ Lương Thắng hỏi

- Lữ nhị đương gia ăn sáng trên lầu hay trong phòng ạ ?

- …..

Lữ Lương Thắng không nói gì bởi vì hắn phát hiện ra Tà Dương đang đứng ở thang lầu , hắn cảm giác được Tà Dương không hề đơn giản. Sau đó nhìn về Dương Diệc Phong phía trước tỉ mỉ quan sát qua , trong mắt lộ ra vẻ mê man , nghi hoặc không giải thích được

Dương Diệc Phong cũng liếc mắt nhìn Lữ Lương Thắng rồi không để ý đến hắn nữa mà đi thẳng lên lầu . Tà Dương cũng vô cùng cung kính đi theo . Người thanh niên phía sau lưng Lữ Lương Thắng đã sớm chú ý đến dị trạng của hắn nên cũng nhìn về phía Dương Diệc Phong . Nhìn xong hắn liền bỉu môi, người thanh niên đó có thể không đơn giản nhưng hắn lại là người con lớn nhất của Lữ gia chủ , Lữ Kim Thành. Hắn tuổi còn trẻ nhưng đã đạt được một thân Thiên Tiên Cảnh Giới, hắn tuấn tú lịch sự, gia thế thông thiên cho nên từ nhỏ đã đem những thanh niên có tu vi dưới hắn xem như rơm rác. Từ nhỏ Lữ Kim Thành tài trí hơn người, lúc xuất đạo đến nay đánh đâu thắng đó, không thể cản nổi , thậm chí thắng cả những người tu vi cao hơn hắn. Vì vậy nuôi dưỡng ra tính cách không sợ trời không sợ đất

Bất quá khi hắn vừa định bước lên thì đã bị nhị thúc Lữ Lương Thắng ngăn lại, hắn không giải thích được mà hướng về phía Lữ Lương Thắng nói rằng

- Nhị thúc, người này đối với ngài vô lễ, để cháu thay nhị thúc giáo huấn hắn một chút

- Được rồi, đừng gây chuyện, hắn không làm gì chúng ta sao lại nói hắn vô lễ ? Đi ra ngoài phải tránh va chạm , không được tùy ý gây sự hiểu chưa ?

Lữ Lương Thắng từ ái nói

Lữ Kim Thành không phục nói thầm

- Sợ gì chứ ? Lữ gia chúng ta đứng đầu tám đại thế gia , sợ gì một thằng công tử ?

Nói vậy nhưng cũng không làm phiền Dương Diệc Phong nữa.

Lữ Lương Thắng nghe được cũng không nói gì thêm , chỉ thở dài trong lòng. Hắn quay sang chưởng quỹ nói rằng

- Chúng ta ăn trên lầu

Chưởng quỹ liên tục gật đầu, quay sang tiểu nhị phân phó

- Chuẩn bị cho tốt, đưa đồ ăn lên lầu. Ngươi dẫn mấy quý khách này đến biệt viện Thiên Giáp.

- Chúng ta lên lầu trước, mang mấy bình rượu ngon lên .

Lữ Lương Thắng quay đầu lại chỉ vào mấy người bảo tiêu nói

- Các ngươi theo tiểu nhị mang hành lý vào

Sau đó hắn lên lầu cùng với chưởng quỹ. Trên lầu ba, Dương Diệc Phong đang ăn sáng, hắn cùng Doanh Chính, Khương Thế Vi trò chuyện vô cùng náo nhiệt . Lữ Lương Thắng và Lữ Kim Thành lên lấu thấy Doanh Chính đang cùng Dương Diệc Phong trò chuyện hăng say . Lữ Lương Thắng lễ phép tiến lại hành lễ :

- Xin chào nhị vương tử

Doanh Chính vội vàng quay đầu lại, thấy Lữ Lương Thắng thì kinh hỉ nói rằng

- A thì ra là Lữ nhị thúc đã đến , xin mời mau ngồi xuống, không cần đa lễ. Ôi Lữ huynh đệ, ngươi cũng đi cùng nhị thúc sao ? Lại đây lại đây ta giới thiệu với ngươi mấy người bạn tốt mới quen

Doanh Chính chỉ vào Khương Thế Vi nói rằng

- Vị này chắc ta không cần giới thiệu phải không ?

Lữ Lương Thắng và Lữ Kim Thành dùng lễ thế gia chào Khương Thế Vi

- Xin chào Khương thái tử

- Không dám ,không dám, xin chào Lữ tiền bối và Lữ huynh.

Khương Thế Vi đứng lên dùng lễ hoàng tộc để trả lễ

Tiếp theo Doanh Chính lại chỉ Dương Diệc Phong, ngần ngừ một chút rồi nói :

- Vi này là bạn mới quen của ta và Khương Thái Tử

Doanh Chính chỉ nói như vậy rồi ngừng lại

Dương Diệc Phong uống nốt miếng rượu trong chén, đặt chén xuống rồi mới nói

- Tại hạ là Dương Diệc Phong, xin chào hai vị, tiểu tử mới ra khỏi nhà đi chơi , tại đây làm quen được với hai vị điện hại, hôm nay lại thấy được phong thái của hai vị thật là vạn hạnh a. Không biết vị đại thúc và công tử đây là ???

Lữ Lương Thắng lấy lễ thế gia chào Dương Diệc Phong nói rằng

- Ta là người của Lữ gia, hôm nay đặc biệt phụng mệnh của gia chủ đến đây chúc thọ thái hậu của Yến Quốc , xin công tử đừng khách khí. Lão phu là em của Lữ gia chủ, còn đây là cháu của ta Lữ Kim Thành

Dương Diệc Phong tùy tiện chắp tay nói rằng

- A nguyên lai là nhị đương gia của Thiên hạ đệ nhất gia và Lữ đại thiếu gia, thất kính thất kính

Ngoài miệng thì nói thất kính nhưng biểu tình lại bình thường, bất quá Lữ Lương Thắng là người từng trải, hắn vẫn giữ nét mặt bình tĩnh nhìn Tà Dương đứng sau lưng Dương Diệc Phong . Hắn cũng nhanh chóng hoàn lễ . Tuy nhiên tuổi trẻ khí thịnh Lữ Kim Thành thì không nghĩ vậy hét lên

- Ngươi chỉ là một tên Hậu Thiên đỉnh phong tu vi mà cũng dám vô lễ với chúng ta như vậy, muốn chết hả

Nói xong muốn xông lên đánh Dương Diệc Phong, không thèm cho Doanh Chính và Khương Thế Vi chút thể diện nào
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK